Bức thư người cha gửi cho con trai trượt đại học

M

mit_u0t

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Tớ thấy hay nên post cho mọi người xem^^


Cha sẽ không bảo con không được khóc, không được buồn mà sẽ nói
với con rằng: Con hãy khóc để thấm thía sự vất vả của cuộc đời và hãy buồn để
thấy giá trị của một lần vấp ngã

Con trai yêu quý!
Con có nhớ những con thuyền dập dềnh trên sóng biển mà cha và con
đã nhìn thấy trong một buổi chiều ngắm hoàng hôn cách đây vài năm không? Cha đã
nói với con rằng: cuộc đời con người cũng như những con thuyền lênh đênh trên
biển cả và để đến được bến bình yên, con thuyền phải trải qua rất nhiều sóng
to, gió lớn. Con ạ! Con cũng đang trải qua con sóng lớn đầu tiên trong cuộc
đời. Hãy vững vàng và lướt qua nó con nhé!
Hãy khóc, hãy buồn nhưng không được phép gục ngã
Cha biết con đang rất buồn, chán nản và cả tuyệt vọng nữa. Nhưng
cha sẽ không bảo con không được khóc, không được buồn mà sẽ nói với con rằng:
con hãy khóc để thấm thía sự vất vả của cuộc đời và hãy buồn để thấy giá trị
của một lần vấp ngã.
Cha biết con đã trải qua những ngày ôn luyện vất vả, những ngày
thi căng thẳng và những ngày đợi chờ kết quả dài đằng đẵng. Cha cũng biết con
đã học hành chăm chỉ, đã cố gắng hết mình để có thể “vượt vũ môn” thành công.
Nhưng cuộc sống không bao giờ bằng phẳng và con đường đến với ngày vinh quang
không phải chỉ trải toàn hoa hồng phải không con? `
Con có thấy vết sẹo ở đầu gối bên phải của con
không? Đó là dấu tích của một lần con ngã khi chập chững tập đi. Những vết sẹo
đã giúp con có thể bước đi một cách vững vàng bằng đôi chân của mình. Có ai tập
đi mà lại không vấp ngã phải không con? Cha xót xa mỗi lần nhìn con vấp ngã
nhưng cha cũng mỉm cười hạnh phúc khi con có thể đứng dậy và đi tiếp

Con trai!
Con có nhớ cách
đây vài năm một cậu học sinh cũng bằng tuổi con bây giờ đã tìm đến cái chết khi
giấc mơ vào đại học không thành. Con có nhớ khuôn mặt thẫn thờ của người cha và
nước mắt lăn dài trên gò má người mẹ khi họ đứng lặng người trước bàn thờ đứa
con trai yêu quý.
Con trai của cha,
cha tin rằng con sẽ đủ can đảm và vững vàng để không bao giờ có
những ý nghĩ dại dột như vậy. Cha tin rằng, đứa con trai đã có thể đứng lên
bằng đôi chân của mình khi tập đi những bước đi đầu tiên cũng sẽ có thể đứng
lên bằng chính đôi chân của mình khi bước những bước chân đầu tiên vào cuộc đời
đầy giông tố và thử thách.
Con!
Cha cũng sẽ nói lời xin lỗi con. Con đừng ngạc nhiên khi cha làm
điều đó nếu con nghĩ rằng người phải nói lời xin lỗi là con mới đúng. Nhưng con
ạ, cha xin lỗi vì đã có những lúc cha vô tình đặt áp lực lên con. Sự kỳ vọng
của cha đôi khi trở thành áp lực cho con và sự tuyển dụng còn trọng về bằng cấp
nhiều khi trở thành sức ép đè nặng lên đôi vai con. Đó là trách nhiệm của xã
hội và trong đó có trách nhiệm của cha.
Tương lai nằm ở phía trước
Con có biết không? Việt Nam là một trong những nước có tỷ lệ học
sinh trượt đại học nhiều nhất trên thế giới. Năm nay trong số gần 1,2 triệu
lượt thí sinh dự thi thì chỉ có hơn 400.000 thí sinh có điểm trên điểm sàn.
Điều đó để con thấy rằng còn rất nhiều người cũng trượt đại học như con và hiểu
rằng đại học không phải là con đường duy nhất.
Bill Gates đã rời trường đại học khi nhận ra cơ hội của mình và
còn rất nhiều người khác thành đạt mà không nhất thiết phải học đại học. Con
cần hiểu rằng: đại học chỉ giúp con có một hành trang chắc chắn hơn và dễ dàng
hơn để con bước vào đời. Nhưng nó sẽ trở thành vô giá trị nếu con đánh mất đi
sự kiên trì, niềm tin, ước mơ và sự tin tưởng vào tương lai.
Trên bàn học của con, có một dòng chữ nho nhỏ con đã tự viết ra
khi thi trượt trong kỳ thi chọn học sinh giỏi “khi một cách cửa này đóng lại sẽ
có một cách cửa khác mở ra” và “khi tất cả những cái khác đã mất tương lai vẫn
còn”. Cơ hội vẫn chưa hết và tương lai vẫn nằm ở phía trước con ạ. Con có nhiều
con đường để lựa chọn.

Con có thể ôn thi để sang năm thi lại, có thể chọn một trường làm
nguyện vọng và có thể học nghề nếu con muốn. Mọi quyết định là của con, tương
lai của con, con đường đi của con, con sẽ phải tự hoạch định và xây dựng cho
mình. Mười tám tuổi, con trai của cha chưa đủ lớn để hiểu về cuộc đời nhưng cha
tin rằng con đủ lớn để vượt qua thử thách và biết mình phải làm gì.
Dù cho con có quyết định như thế nào, cha mẹ cũng sẽ luôn ủng hộ
con, tiếp bước cho con. Trên đường đua của cuộc đời, cha không thể chạy thay
cho con nhưng cha sẽ luôn dõi theo, động viên và tiếp sức cho con. Hãy luôn tin
tưởng vào chính mình và đừng bao giờ từ bỏ ước mơ con nhé!
 
M

miko_tinhnghich_dangyeu

thấy mấy cái dẫn chứng phía dưới chỉ là biện minh nhưng dù sao đây cũng là một bức thư hay
thành công không có nghĩa phải là đại học
mem 12 , cố lên nhé :)
 
Top Bottom