T
thao_won
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Mấy ngày chờ nghỉ tết cặm cụi đọc hết truyện này qua điện thoại :x
Mặt gần mù nhưng ko hối tiếc :">
Đảm bảo đọc sẽ thấy tim rung động ,miệng mỉm cười ( hoặc ngoác ra cười =))) và
đầu óc sẽ mơ mộng lung tung )
CỰc kute nhá :-*
Giới thiệu về nội dung
Người ta có câu: “Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh
yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau.” Duyên nợ gì thì cô
không biết, nhưng mối quan hệ giữa cô và anh không thể dùng hai chữ “bình
thường” để mà hình dung được. Cô vừa vào công ty anh hôm trước, hôm sau anh trở
thành đối tượng xem mắt của cô, hại cô thiếu chút nữa thành nhân viên chuyên lừa
lọc.
Oan cho cô quá, tất cả là lão ba mấy chục năm làm viên chức truyền lại kinh nghiệm
vàng ngọc làm hồ sơ xin việc cho cô đấy chứ!!! Đã thế, mẫu thân đại nhân chưa tìm
được con rể quý thì đương nhiên không cam lòng, cô tiếp tục phải đi gặp một “tiểu
văn thư” cuồng truyện giả tưởng, gì mà quay lại kiếp trước dạo chơi, gì mà hoàng tử,
vương gia, hại cô bị đại boss đen mặt chỉ trích hồng hạnh vượt tường, dám đi xem
mặt nam nhân khác sau lưng người yêu ?!?!?! Cô vẫn còn đang không hiểu anh có ý
tứ gì thì đại boss đột ngột tỏ tình với cô đêm hôm trước, nhưng sáng hôm sau lại
không thấy bóng dáng đâu, hóa ra anh xấu hổ vì lần đầu nói lên lời yêu, xách vali đi
công tác từ sớm …
Tình yêu của Nặc Nặc và Tiêu Dật không nhất thiết là oanh oanh liệt liệt, vừa gặp đã
yêu, mà cứ dần dần một cách tự nhiên mà đến. Cô cũng không nhất định phải là mỹ
nữ bẩm sinh, nếu đem ra cân đo đong đếm trong mắt anh thì cũng được danh hiệu
ngũ quan thanh tú với ba phần ngọt ngào, bảy phần đáng yêu. Nhưng lại vẫn có thể
khiến cho một đại boss cao cao tại thượng phải tim đập, chân tay luống cuống bởi
trong tình yêu, người ấy luôn là một, là riêng, là duy nhất!
“Boss đen tối, đừng chạy !!!” nhất định sẽ nhấn nút F5 cho tình yêu của bạn với vô
số nhưng cung bậc tình cảm mà có lẽ lâu nay bạn đã không gặp!
Chương mở đầu
Một câu chuyện ấm áp về một con sói có ý nuôi thỏ hồng
nhưng rốt cuộc lại bị biến thành Sói Nội Trợ
Tiết mục “Phi ai vật nhiễu” bắt đầu lên hình.
Tiêu Dật đứng giữa sân khấu sáng rực, lướt nhìn một vòng mười hai đối tượng tham gia xem mắt, hơi nheo mắt lại.
Đây là tiết mục xem mắt bản nâng cấp mới của đài truyền hình thành phố C, thực ra là bình mới rượu cũ, xào xáo lại, tạo mới để thu hút sự chú ý của mọi người, bên sản xuất dùng mọi biện pháp để nâng cao tỷ lệ theo dõi.
Trong mắt Tiêu Dật đó là một tiết mục rác rưởi, vậy mà anh lại tham gia. Đứng thẳng giữa sân khấu đèn đuốc sáng trưng, Tiêu Đại boss mặc âu phục chỉnh tề toát lên một mùi vị cao ngạo xuất chúng. Tiết mục này quả thật vô vị, tưởng rằng sẽ gặp được chuyện gì hay ho, kết quả vẫn là xem mắt bình thường: tự giới thiệu, chụp hình, hỏi đáp, cứ thế mà tiến hành, rồi mời mười hai cô gái chọn xem có thể tìm được đối tượng thích hợp hay không.
Phía sản xuất muốn tăng thêm tính kích thích thú vị hơn cho chương trình, còn tạo ra “đội các bà mẹ”, để “đội các bà mẹ” dùng ánh mắt cay độc sở trường của mình dò xét mỗi chàng trai đến xem mắt. Các chàng trai sau khi lên sân khấu sẽ được người dẫn chương trình sắp xếp cho đứng chính giữa. Đó là một chiếc bục nhô lên với chữ “tăng” và “giảm”, và các câu hỏi cố tình gây ra để làm khó, nếu câu trả lời của bạn không làm các bà cô bà mẹ như hùm như hổ này hài lòng, họ sẽ nhấn vào chữ “giảm”. Và như vậy có nghĩa là chàng trai đó chưa kịp có duyên trò chuyện với các cô em, đã bị đẩy ra phía sau hậu đài một cách tuyệt tình.
Tiêu Dật đã qua được các cửa trước, và đã đến trước “đội các bà mẹ”. Quả nhiên, các bà này bắt đầu hành hạ anh để làm trò vui.
“Chàng trai, cậu tự nhận là sếp của tập đoàn nào đó, tôi thấy cậu cũng đẹp trai, có tài có sắc, sao lại không có bạn gái? Chắc không phải là có bệnh kín gì chứ?”
Dứt lời, phía dưới sân khấu rộ lên một tràng cười.
Tiêu Dật thản nhiên nhếch môi, trả lời, “Tôi có bệnh kín hau không thì vị hôn thê chắc sẽ rõ, chi bằng mời cô ấy ra trả lời câu hỏi của dì?”
Người dẫn chương trình nghe thấy thế thì há mồm trợn mắn. Ơ…ơ…sao lại có vị hôn thê ở đâu chui ra? Đây là diễn viên mời từ đâu đến đây vậy? Không chuyên nghiệp tí nào! Anh ta không biết là đang truyền hình trực tiếp hay sao? May mà đây là MC chuyên nghiệp, liền cầm micro cười he he xoa dịu, “Tiêu tổng nói là bạn gái cũ chăng, cô ấy…”. Chưa dứt lời, Tiêu Dật đã cướp lời, “Không, bạn gái hiện tại.”
“Cậu!” Đội các bà mẹ đã có người nhấp nhổm “Thanh niên bây giờ vô trách nhiệm quá, có bạn gái rồi tại sao còn đến tham gia tiết mục xem mắt?”
Tiêu Dật nghe vậy thì mắt sáng rỡ, nói từng chữ, “Vì…tôi đến để bắt người.”
Vừa nói xong, phía bàn bán nguyệt của phái nữ các cô gái bắt đầu xì xầm bàn tán, một người nào đó lặng lẽ rút lui. Tiêu Dật không quay đầu lại mà thở dài, “Nặc Nặc, em nghĩ em trốn được à?”
Trong một khoảnh khắc, cả sân khấu im phăng phắc.
Hứa Nặc lúc nãy còn định bỏ trốn cũng đứng lại tại chỗ, hóa đá.
Tiêu Đại boss hơi ngoảnh lại, đôi mát sáng rực tràn đầy sự phẫn nộ, sải bước nhanh đến chỗ Hứa Nặc. Nặc Nặc thấy thế thì cái khó ló cái khôn, “cách” một tiếng bấm tắt đèn đỏ trước mặt, nói nhanh, “Chúng ta bây giờ là đối tượng xem mắt bình đẳng, tôi đã tắt đèn của anh, anh không thể đưa tôi đi!”
“Ồ?”, Tiêu Dật nhướn mày hơi lùi lại phía sau, ánh mắt nguy hiểm nheo lại. Bên này Hứa Nặc nuốt nước bọt. Cô hiểu, thái độ Tiêu Đại boss như thế nghĩa là anh đang tức giận, tức… thật rồi!”
Nặc Nặc nghiến răng, chuẩn bị nói gì đó thì cơ thể bỗng nhẹ bẫng, chỉ nghe trên sân khấu và dưới khán đài ồ lên – cô đã bị Tiêu Đại boss khiêng lên vai rồi đi xuống dưới khán đài.
Nặc Nặc “hự” một tiếng, hoàn toàn không thể kháng cự. Cô chỉ nghe người dẫn chương trình gào lên sau lưng, “Đạo…đạo diễn mau đến đây, có người phá hoại…”
Mặt gần mù nhưng ko hối tiếc :">
Đảm bảo đọc sẽ thấy tim rung động ,miệng mỉm cười ( hoặc ngoác ra cười =))) và
đầu óc sẽ mơ mộng lung tung )
CỰc kute nhá :-*
Giới thiệu về nội dung
Người ta có câu: “Anh gặp em kiếp này chắc chắn kiếp trước chúng ta có duyên, anh
yêu em kiếp này thì nhất định chúng ta kiếp trước nặng nợ nhau.” Duyên nợ gì thì cô
không biết, nhưng mối quan hệ giữa cô và anh không thể dùng hai chữ “bình
thường” để mà hình dung được. Cô vừa vào công ty anh hôm trước, hôm sau anh trở
thành đối tượng xem mắt của cô, hại cô thiếu chút nữa thành nhân viên chuyên lừa
lọc.
Oan cho cô quá, tất cả là lão ba mấy chục năm làm viên chức truyền lại kinh nghiệm
vàng ngọc làm hồ sơ xin việc cho cô đấy chứ!!! Đã thế, mẫu thân đại nhân chưa tìm
được con rể quý thì đương nhiên không cam lòng, cô tiếp tục phải đi gặp một “tiểu
văn thư” cuồng truyện giả tưởng, gì mà quay lại kiếp trước dạo chơi, gì mà hoàng tử,
vương gia, hại cô bị đại boss đen mặt chỉ trích hồng hạnh vượt tường, dám đi xem
mặt nam nhân khác sau lưng người yêu ?!?!?! Cô vẫn còn đang không hiểu anh có ý
tứ gì thì đại boss đột ngột tỏ tình với cô đêm hôm trước, nhưng sáng hôm sau lại
không thấy bóng dáng đâu, hóa ra anh xấu hổ vì lần đầu nói lên lời yêu, xách vali đi
công tác từ sớm …
Tình yêu của Nặc Nặc và Tiêu Dật không nhất thiết là oanh oanh liệt liệt, vừa gặp đã
yêu, mà cứ dần dần một cách tự nhiên mà đến. Cô cũng không nhất định phải là mỹ
nữ bẩm sinh, nếu đem ra cân đo đong đếm trong mắt anh thì cũng được danh hiệu
ngũ quan thanh tú với ba phần ngọt ngào, bảy phần đáng yêu. Nhưng lại vẫn có thể
khiến cho một đại boss cao cao tại thượng phải tim đập, chân tay luống cuống bởi
trong tình yêu, người ấy luôn là một, là riêng, là duy nhất!
“Boss đen tối, đừng chạy !!!” nhất định sẽ nhấn nút F5 cho tình yêu của bạn với vô
số nhưng cung bậc tình cảm mà có lẽ lâu nay bạn đã không gặp!
Chương mở đầu
Một câu chuyện ấm áp về một con sói có ý nuôi thỏ hồng
nhưng rốt cuộc lại bị biến thành Sói Nội Trợ
Tiết mục “Phi ai vật nhiễu” bắt đầu lên hình.
Tiêu Dật đứng giữa sân khấu sáng rực, lướt nhìn một vòng mười hai đối tượng tham gia xem mắt, hơi nheo mắt lại.
Đây là tiết mục xem mắt bản nâng cấp mới của đài truyền hình thành phố C, thực ra là bình mới rượu cũ, xào xáo lại, tạo mới để thu hút sự chú ý của mọi người, bên sản xuất dùng mọi biện pháp để nâng cao tỷ lệ theo dõi.
Trong mắt Tiêu Dật đó là một tiết mục rác rưởi, vậy mà anh lại tham gia. Đứng thẳng giữa sân khấu đèn đuốc sáng trưng, Tiêu Đại boss mặc âu phục chỉnh tề toát lên một mùi vị cao ngạo xuất chúng. Tiết mục này quả thật vô vị, tưởng rằng sẽ gặp được chuyện gì hay ho, kết quả vẫn là xem mắt bình thường: tự giới thiệu, chụp hình, hỏi đáp, cứ thế mà tiến hành, rồi mời mười hai cô gái chọn xem có thể tìm được đối tượng thích hợp hay không.
Phía sản xuất muốn tăng thêm tính kích thích thú vị hơn cho chương trình, còn tạo ra “đội các bà mẹ”, để “đội các bà mẹ” dùng ánh mắt cay độc sở trường của mình dò xét mỗi chàng trai đến xem mắt. Các chàng trai sau khi lên sân khấu sẽ được người dẫn chương trình sắp xếp cho đứng chính giữa. Đó là một chiếc bục nhô lên với chữ “tăng” và “giảm”, và các câu hỏi cố tình gây ra để làm khó, nếu câu trả lời của bạn không làm các bà cô bà mẹ như hùm như hổ này hài lòng, họ sẽ nhấn vào chữ “giảm”. Và như vậy có nghĩa là chàng trai đó chưa kịp có duyên trò chuyện với các cô em, đã bị đẩy ra phía sau hậu đài một cách tuyệt tình.
Tiêu Dật đã qua được các cửa trước, và đã đến trước “đội các bà mẹ”. Quả nhiên, các bà này bắt đầu hành hạ anh để làm trò vui.
“Chàng trai, cậu tự nhận là sếp của tập đoàn nào đó, tôi thấy cậu cũng đẹp trai, có tài có sắc, sao lại không có bạn gái? Chắc không phải là có bệnh kín gì chứ?”
Dứt lời, phía dưới sân khấu rộ lên một tràng cười.
Tiêu Dật thản nhiên nhếch môi, trả lời, “Tôi có bệnh kín hau không thì vị hôn thê chắc sẽ rõ, chi bằng mời cô ấy ra trả lời câu hỏi của dì?”
Người dẫn chương trình nghe thấy thế thì há mồm trợn mắn. Ơ…ơ…sao lại có vị hôn thê ở đâu chui ra? Đây là diễn viên mời từ đâu đến đây vậy? Không chuyên nghiệp tí nào! Anh ta không biết là đang truyền hình trực tiếp hay sao? May mà đây là MC chuyên nghiệp, liền cầm micro cười he he xoa dịu, “Tiêu tổng nói là bạn gái cũ chăng, cô ấy…”. Chưa dứt lời, Tiêu Dật đã cướp lời, “Không, bạn gái hiện tại.”
“Cậu!” Đội các bà mẹ đã có người nhấp nhổm “Thanh niên bây giờ vô trách nhiệm quá, có bạn gái rồi tại sao còn đến tham gia tiết mục xem mắt?”
Tiêu Dật nghe vậy thì mắt sáng rỡ, nói từng chữ, “Vì…tôi đến để bắt người.”
Vừa nói xong, phía bàn bán nguyệt của phái nữ các cô gái bắt đầu xì xầm bàn tán, một người nào đó lặng lẽ rút lui. Tiêu Dật không quay đầu lại mà thở dài, “Nặc Nặc, em nghĩ em trốn được à?”
Trong một khoảnh khắc, cả sân khấu im phăng phắc.
Hứa Nặc lúc nãy còn định bỏ trốn cũng đứng lại tại chỗ, hóa đá.
Tiêu Đại boss hơi ngoảnh lại, đôi mát sáng rực tràn đầy sự phẫn nộ, sải bước nhanh đến chỗ Hứa Nặc. Nặc Nặc thấy thế thì cái khó ló cái khôn, “cách” một tiếng bấm tắt đèn đỏ trước mặt, nói nhanh, “Chúng ta bây giờ là đối tượng xem mắt bình đẳng, tôi đã tắt đèn của anh, anh không thể đưa tôi đi!”
“Ồ?”, Tiêu Dật nhướn mày hơi lùi lại phía sau, ánh mắt nguy hiểm nheo lại. Bên này Hứa Nặc nuốt nước bọt. Cô hiểu, thái độ Tiêu Đại boss như thế nghĩa là anh đang tức giận, tức… thật rồi!”
Nặc Nặc nghiến răng, chuẩn bị nói gì đó thì cơ thể bỗng nhẹ bẫng, chỉ nghe trên sân khấu và dưới khán đài ồ lên – cô đã bị Tiêu Đại boss khiêng lên vai rồi đi xuống dưới khán đài.
Nặc Nặc “hự” một tiếng, hoàn toàn không thể kháng cự. Cô chỉ nghe người dẫn chương trình gào lên sau lưng, “Đạo…đạo diễn mau đến đây, có người phá hoại…”
Last edited by a moderator: