1.Phân tích 6 câu thơ cuối trong đoạn trích ''Cảnh ngày xuân'' để thấy được mối quan hệ giữa nội dung và nghệ thuật gắn bó (Viết thành đoạn văn)
2.Chân dung của Thúy Vân hiện ra như thế nào qua ngòi bút miêu tả của Nguyễn Du
bạn có thể dựa vào vài ý sau :
Bức tranh lúc chiều tà của con người trong lúc trở về:
+ “ Tà tà bóng ngả’’ mặt trời đã xuống núi,chỉ còn lại vệt sáng yếu ớt chiếu lên bầu trời.
+ Bước chân thơ thẩn: người ta chỉ dùng chỉ suy nghĩ của con người, nhưng ở đây lại nói bước chân biết thơ thẩn giống như không tự chủ được mà cứ bước đi.
+ “ Dòng nước uốn quanh” chỉ sự nhẹ nhàng êm đềm của con suối nhỏ,….
Tất cả mọi thứ không còn ồn ào, náo nhiệt như lúc lễ hội mới bắt đầu thay vào đó là một khung cảnh êm đềm, trôi qua nhẹ nhàng,…
câu 2 :
“Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang
Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da”
_ Thúy Vân được miêu tả một cách khá toàn vẹn từ khuôn mặt, nét mày, làn da, mái tóc đến nụ cười, tiếng nói.
_Thúy Vân có:+ khuôn mặt đầy đặn, phúc hậu như vầng trăng
+ có đôi lông mày sắc nét như con ngài
+ có miệng cười tươi thắm như hoa, giọng nói trong trẻo thốt ra từ hàm răng ngà ngọc
+ mái tóc của nàng đen hơn mây
+làn da của nàng trắng hơn tuyết
==> Sắc đẹp của Thúy Vân sánh với những nét kiều diễm, sáng trong của những báu vật tinh khôi đất trời
Tất cả toát lên vẻ đẹp trung hậu, êm dịu, đoan trang, quí phái. Vân đẹp hơn những gì mĩ lệ của thiên nhiên nhưng tạo sự hoà hợp, êm dịu "mây thua", "tuyết nhường".
Nguyễn Du là đại thi hào của dân tộc Việt Nam. Nói đến Nguyễn Du người ta nghĩ ngay đến TRUYỆN KIỀU. Đoạn trích "Chị em Thuý Kiều" nằm ở phầm mở đầu tác phẩm, giới thiệu gia cảnh của Kiều, chủ yếu là miêu tả tài sắc của chị em Thuý Kiều. Chỉ bốn câu thơ thôi tác giả đã giới thiệu với chúng ta hình ảnh hai người con gái xinh đẹp, dáng hình mảnh dẻ, thanh tao như mai và tâm hồn trắng trong như tuyết .Vẻ đẹp của cả hai đều đạt đến mức “mười phân vẹn mười ”nhưng nét bút của Nguyễn Du vẫn muốn đậm nhạt “mỗi người một vẻ” . Đến với người đọc trước hết là vẻ yêu kiều của Thuý Vân:
"Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang.
Hoa cười, ngọc thốt, đoan trang
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da."
Thuý Vân hiện lên trong câu thơ của Nguyễn Du quả là rất đẹp! Không chỉ đẹp ở "khuôn trăng""nét ngài", ở "nước tóc""màu da" mà còn nụ cười, lời nói và dáng vẻ.
"Hoa cười, ngọc thốt, đoan trang"
Chính cái vẻ đẹp hình thức và đức hạnh ấy đã khiến cho "mây thua" và "tuyết nhường". Nghĩa là vẻ đẹp của Thuý Vân vượt lên trên cả vẻ đẹp của thiên nhiên, được thiên nhiên ban tặng, chấp nhận...
Rõ ràng là Thuý Vân rất đẹp, một vẻ đẹp sắc nét những vẫn hồn hầu, thuỳ mị... Nhìn ngắm một người đẹp như vậy, người ta thường nghĩ đến hạnh phúc, đến một cuộc sống ấm áp, êm đềm...
Trọng tâm của đoạn trích "Chị em Thuý Kiều" là ca ngợi vẻ đẹp của nàng Kiều. Đoạn miêu tả vẻ đẹp của Thuý Vân chủ yếu tạo ra một cái nền để so sánh. Tuy nhiên, đọc đoạn miêu tả Thuý Vân, ta đã có thể thấy đuợc cái tài, cái khéo của Nguyễn Du trong việc sử dụng từ ngữ. Đoạn thơ đã làm nổi bật vẻ đẹp hài hoà của một người con gái. Vẻ đẹp dự báo cuộc sống sau này của nàng sẽ khá bình yên, không có nỗi truân chuyên, sóng gió...
#Nguồn: Sưu tầm!
Định hướng ý:
- Chị em Thúy Kiều du xuân trở về trong khung cảnh thiên nhiên.
+ Thời gian: chiều tà, hoàng hôn buông xuống, lúc hội tan. Thời gian gợi buồn, xuất hiện nhiều trong thơ cồ.
+ Không gian: nắng nhạt, khe nước nhỏ, một nhịp cầu nho nhỏ bắc ngang.
Mọi chuyển động đều nhẹ nhàng: mặt trời từ từ ngả bóng về tây, bước chân người thơ thẩn, dòng nước uốn quanh,... Vẫn cái nét êm đềm, trong trẻo, dịu dàng của mùa xuân nhưng bức tranh xuân không bao la, tươi sáng như mở đầu ngày hội mà như bé lại, nhỏ đi, hẹp dần trong con mắt người du xuân, bỏ lại sau lưng một mùa xuân tươi đẹp, rộn ràng, náo nức, cảnh ở đây dường như đã bị nhuốm màu tâm trạng.
- Trong khung cảnh ấy, tâm trạng con người dường như cũng có gì thay đổi: thơ thẩn, dan tay, bước dần, lần xem, ... Có hành động nhưng không còn tấp nập, rộn ràng như trước. Dan tay tưởng là vui nhưng thực ra là sự đồng cảm chia sẻ cái buồn không biết nói. Tâm tình của chị em Thúy Kiều như dịu lại trong bóng tà dương.
Họ đang đợi chờ một cái gì đó sẽ đến, sẽ nhìn thấy. Sự nhạt nhòa của cảnh vât, sự buồn vắng khi hội tan gợi trong tâm hồn con người nỗi niềm man mác, bâng khuâng, luyến tiếc. Nao nao diễn tả sự xúc động đến rưng rưng, diễn tả cảm giác bâng khuâng, xao xuyến.
Đó vừa là dư âm của cái đã qua, vừa là sự linh cảm về điều gì sắp xảy ra: gặp nấm mồ Đạm Tiên. Thủ pháp tả đã được thay bằng thủ pháp gợi. Những tính từ: tà tà, thanh thanh, nao nao, nho nhỏ,... không chỉ gợi lên một không gian êm đềm, tĩnh lặng mà còn thể hiện khá rõ tâm trạng của chị em Thúy Kiều. Có cái gì mơ hồ như sự bâng khuâng, nuối tiếc. Lòng người hòa trong cảnh vật nhưng đang lắng động lại cùng nhau. *Đánh giá:
- Qua tâm trạng chị em Thúy Kiều khi du xuân trở về, ta thấy đươc niềm tha thiết đối với cuộc sống và sự nhạy cảm, sâu lắng trong tâm hồn họ. Điều đó bộc lộ sự thấu hiểu và đồng cảm của nhà thơ với buồn vui của những người trẻ tuổi.