C
chun_lee_kio
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
1 đứa bé tên là C.. cách đây 2 năm, bố đã vô tình đánh C 1 cái, và cũng kể từ đó trở đi, bố và C cũng chẳng còn thân thiết như trước nữa, cũng hiếm khi nói chuyện. chỉ có khi nào bố hỏi jì thì C mới nói. Nhiều lúc C thấy mình thật dở hơi và muốn nói chuyện với bố lắm. nhưng mà lâu hok nói nên tự dưng thấy rất ngại. Hôm wa là 1 ngày đen tối. Chả ai nói jì với C, C chỉ nghe lén đc bố mẹ nói chuyện. Ngày mai bố phải đi mổ- mổ tai. Mẹ C trách bố C là có bệnh cũng hok nói cho ai, đi khám cũng đi 1 mình, đến bây giờ phải mổ thì mới chịu nói. Mẹ C nói là sẽ vào viện cùng bố. Nhưng bố hok cho tại vì C còn có đứa em 4 tuổi, mẹ phải ở nhà trông nó nữa.
Thảo nào mà dạo này, C thấy bố uống nhiều thuốc lắm. Biết chuyện này, mà C hok biết phải nói jì với bố nữa. Dĩ nhiên là C hok dám hé răng an ủi bố 1 lời rồi. Tối hôm wa, khi mẹ mang hoa quả vào cho C, C lại sai thằng em mang ra cho bố, C cũng hok dám tự mình đưa cho bố nữa. C nghe thấy bố nói với thằng em là: bố hok ăn. rồi 1 lúc sau C thấy bố mang đồ ăn vào cho C, bố tự nấu. C cũng hok bjt phải nói jì nữa, tại vì xưa nay C cũng hok quen vâng vâng dạ dạ
Đã khuya lắm rồi, C hok ngủ đc. C thấy thương bố wá nhưng mà cũng hok dám nói 1 câu jì. C thật vô dụng. hơn 1 h rồi mà bố vẫn chưa ngủ. C biết điều đó tại vì bố ho. Rồi C cũng ngủ từ lúc nào hok
Sáng sớm nay, có người đt cho bố, C tỉnh dậy. Bố cứ lẳng lặng 1 mình, dậy nghe đt, đánh răng rửa mặt, rồi lặng lẽ xuống nhà mở khoá cửa. Bố còn chưa kịp ăn sáng nữa. C biết là bố phải vào bệnh viện rồi. Mẹ nói rằng bố phải ở trong viện ít nhất 1 tuần.mà bệnh viện đó thì cách chỗ C đanh sống những 50 km. C sẽ hok đc gặp bố
Ngay lúc bố mở cửa, C muốn nói 1 điều jì đó với bố lắm, hay ít ra cũng là câu: Bố đi à. Nhưng thực sự C hok dám nói
tại sao lại thế chứ
Nghĩ lại C thấy thật ân hận. Bố đã chịu bệnh 1 mình, rồi đến lúc đi mổ cũng hok có mẹ ở bên, chỉ có bác và anh họ. Bố rất thương C và C biết C rất thương bố
C đã thực sự vô dụng
hoàn toàn vô dụng
tuyệt đối vô dụng rồi
bố à
Thảo nào mà dạo này, C thấy bố uống nhiều thuốc lắm. Biết chuyện này, mà C hok biết phải nói jì với bố nữa. Dĩ nhiên là C hok dám hé răng an ủi bố 1 lời rồi. Tối hôm wa, khi mẹ mang hoa quả vào cho C, C lại sai thằng em mang ra cho bố, C cũng hok dám tự mình đưa cho bố nữa. C nghe thấy bố nói với thằng em là: bố hok ăn. rồi 1 lúc sau C thấy bố mang đồ ăn vào cho C, bố tự nấu. C cũng hok bjt phải nói jì nữa, tại vì xưa nay C cũng hok quen vâng vâng dạ dạ
Đã khuya lắm rồi, C hok ngủ đc. C thấy thương bố wá nhưng mà cũng hok dám nói 1 câu jì. C thật vô dụng. hơn 1 h rồi mà bố vẫn chưa ngủ. C biết điều đó tại vì bố ho. Rồi C cũng ngủ từ lúc nào hok
Sáng sớm nay, có người đt cho bố, C tỉnh dậy. Bố cứ lẳng lặng 1 mình, dậy nghe đt, đánh răng rửa mặt, rồi lặng lẽ xuống nhà mở khoá cửa. Bố còn chưa kịp ăn sáng nữa. C biết là bố phải vào bệnh viện rồi. Mẹ nói rằng bố phải ở trong viện ít nhất 1 tuần.mà bệnh viện đó thì cách chỗ C đanh sống những 50 km. C sẽ hok đc gặp bố
Ngay lúc bố mở cửa, C muốn nói 1 điều jì đó với bố lắm, hay ít ra cũng là câu: Bố đi à. Nhưng thực sự C hok dám nói
tại sao lại thế chứ
Nghĩ lại C thấy thật ân hận. Bố đã chịu bệnh 1 mình, rồi đến lúc đi mổ cũng hok có mẹ ở bên, chỉ có bác và anh họ. Bố rất thương C và C biết C rất thương bố
C đã thực sự vô dụng
hoàn toàn vô dụng
tuyệt đối vô dụng rồi
bố à