B
buimaihuong
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Bố tôi là một người nghiêm khắc và ít nói. vì vậy trong
nhà tôi sợ bố nhất. mỗi làn tôi hư, bố lại lấy cái thắt lưng
đánh vào mông tôi và lúc đó tôi lại thấy ghét bố.
tôi là đứa thứ hai trong gia đình bốn chị em nên khong ít
việc đè lên đàu cũng vì thế mà tôi hay cáu giận ganh tị với
em để rồi bị bố mắng cho vài câu "nhà này có mấy đứa
như mày thì tao đến ốm". những lúc đó tôi chỉ biết ngồi lì
cúi đàu xuống mà khóc. mặc dù bố tôi là một người khó
tính và nghiêm khắc nhưng đôi khi bố tôi cực kì vui tính!.bố
là người luôn đè cao việc học lên trên hết. bố thường bảo "
vì ngày xưa bố không có chí học nên bây giờ mới phải làm
ruộng, các con đừng dẫm vào vết xe đổ của bố!".:-SS
một ngày kia nghe tin bố đi thành phố hồ chí minh thăm
ông nội tôi rất mừng. vì ít ra trong khoảng thời gian này,
chiếc thắt lưng thường ngày hay dở thói đánh tôi sẽ bị thất
nghiệp và tôi có thể thoải mai tranh giành cãi cọ với em mà
không phải nghe bố mắng nữa. thế là kế họch của tôi được
thực hiện , ngay tói hom sau tôi mải cãi nhau với em nên
quên học bài môn sinh, tôi chỉ học qua rồi tự nhủ " sáng
mai đến lớp học tiếp". song sự vui mừng của tôi không kéo
dài được bao lâu thì nỗi lo lại đén. sáng hôm sau, tôi đén
lớp muộn mọi công việc trên lớp cứ bù lu lên, tôi không còn
thời gian để học bài. đén giờ sinh cô gọi trúng tên tôi và
chẳng có gì hơn là tôi bị ngay con ngỗng vào sổ. tôi chỉ còn
biết ngồi khóc
thật sự lúc này tôi thấy bố quan trong với tôi xiết bao! tôi
bỗg thông cảm với cái thắt lưng và những câu mắng của bố
thường ngày. giá như bố cứ luôn mắng tôi thì sẽ không có
chuyện như ngày hôm nay. vì thực sự tôi đáng đánh đòn
lắm. cái ngu nhất của tôi là đã hiểu lầm bố. tôi ngồi khóc
thầm và có lúc định nhảy từ tầng hai xuống. nhưng tôi
không làm được. tôi có một người bố luôn đánh mắng con
những lúc con sai rồi lại ân cần bôi thuốc vào những vết
thưong mình đã đánh.
Có một lần tôi nghịch ngợm làm cháy sim điẹn thoại của
bố. cái sim thì hỏng và bao nhiêu cuộc làm ăn của bố bị
chấm dứt. bố tôi tức giận đánh mắng tôi ba ngày liền. đén
ngày thứ tư vì cãi nhau với khách hàng bố càng tức khi nhìn
thấy tôi, bố lôi tôi ra bắt nằm lên giường lấy thắt lưng đánh
tôi, tôi lấy tay che mông kết quả là bị chảy rất nhiều máu.
bố dánh xong vừa thuơng tôi lại vừa lấy bông băng cho tôi.
tôi vừa ghét lại vừa quý bố hơn.
bây giờ thì tôi mới thật sự hiểu câu nói của các cụ xưa " yêu
cho roi cho vọt ghét cho ngọt cho bùi"
Các bạn ơi! các bạn hãy nhắc đén mẹ thương yêu. tôi cũng
vậy. nhưng các bạn đừng quên môth người thương yêu nữa
luôn cùg mẹ san sẻ trách nhiệm nuôi dạy. tuy bên ngoài bố
lạnh nhưng trong lòng bố rực lửa yêu thương- yêu thương
con cái hết mình đấy các bạn a!
nếu tôi mạnh dạn hơn tôi sẽ nói điều này với bố: ''con cảm ơn bố rất nhiều''
còn các bạn thì sao??
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
nhà tôi sợ bố nhất. mỗi làn tôi hư, bố lại lấy cái thắt lưng
đánh vào mông tôi và lúc đó tôi lại thấy ghét bố.
tôi là đứa thứ hai trong gia đình bốn chị em nên khong ít
việc đè lên đàu cũng vì thế mà tôi hay cáu giận ganh tị với
em để rồi bị bố mắng cho vài câu "nhà này có mấy đứa
như mày thì tao đến ốm". những lúc đó tôi chỉ biết ngồi lì
cúi đàu xuống mà khóc. mặc dù bố tôi là một người khó
tính và nghiêm khắc nhưng đôi khi bố tôi cực kì vui tính!.bố
là người luôn đè cao việc học lên trên hết. bố thường bảo "
vì ngày xưa bố không có chí học nên bây giờ mới phải làm
ruộng, các con đừng dẫm vào vết xe đổ của bố!".:-SS
một ngày kia nghe tin bố đi thành phố hồ chí minh thăm
ông nội tôi rất mừng. vì ít ra trong khoảng thời gian này,
chiếc thắt lưng thường ngày hay dở thói đánh tôi sẽ bị thất
nghiệp và tôi có thể thoải mai tranh giành cãi cọ với em mà
không phải nghe bố mắng nữa. thế là kế họch của tôi được
thực hiện , ngay tói hom sau tôi mải cãi nhau với em nên
quên học bài môn sinh, tôi chỉ học qua rồi tự nhủ " sáng
mai đến lớp học tiếp". song sự vui mừng của tôi không kéo
dài được bao lâu thì nỗi lo lại đén. sáng hôm sau, tôi đén
lớp muộn mọi công việc trên lớp cứ bù lu lên, tôi không còn
thời gian để học bài. đén giờ sinh cô gọi trúng tên tôi và
chẳng có gì hơn là tôi bị ngay con ngỗng vào sổ. tôi chỉ còn
biết ngồi khóc
thật sự lúc này tôi thấy bố quan trong với tôi xiết bao! tôi
bỗg thông cảm với cái thắt lưng và những câu mắng của bố
thường ngày. giá như bố cứ luôn mắng tôi thì sẽ không có
chuyện như ngày hôm nay. vì thực sự tôi đáng đánh đòn
lắm. cái ngu nhất của tôi là đã hiểu lầm bố. tôi ngồi khóc
thầm và có lúc định nhảy từ tầng hai xuống. nhưng tôi
không làm được. tôi có một người bố luôn đánh mắng con
những lúc con sai rồi lại ân cần bôi thuốc vào những vết
thưong mình đã đánh.
Có một lần tôi nghịch ngợm làm cháy sim điẹn thoại của
bố. cái sim thì hỏng và bao nhiêu cuộc làm ăn của bố bị
chấm dứt. bố tôi tức giận đánh mắng tôi ba ngày liền. đén
ngày thứ tư vì cãi nhau với khách hàng bố càng tức khi nhìn
thấy tôi, bố lôi tôi ra bắt nằm lên giường lấy thắt lưng đánh
tôi, tôi lấy tay che mông kết quả là bị chảy rất nhiều máu.
bố dánh xong vừa thuơng tôi lại vừa lấy bông băng cho tôi.
tôi vừa ghét lại vừa quý bố hơn.
bây giờ thì tôi mới thật sự hiểu câu nói của các cụ xưa " yêu
cho roi cho vọt ghét cho ngọt cho bùi"
Các bạn ơi! các bạn hãy nhắc đén mẹ thương yêu. tôi cũng
vậy. nhưng các bạn đừng quên môth người thương yêu nữa
luôn cùg mẹ san sẻ trách nhiệm nuôi dạy. tuy bên ngoài bố
lạnh nhưng trong lòng bố rực lửa yêu thương- yêu thương
con cái hết mình đấy các bạn a!
nếu tôi mạnh dạn hơn tôi sẽ nói điều này với bố: ''con cảm ơn bố rất nhiều''
còn các bạn thì sao??
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]
[FONT="]
[/FONT]