Bên kia sông Đuống

V

vuonglinhbee

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

xin phép anh TQ được post những dòng này lại cho mọi người cùng tham khảo(cái này anh TQ viết)

Có các dạng như thế này:

Đề 1: Bình giảng mười câu đầu trong bài “ Bên kia sông Đuống” của Hoàng Cầm “ Em ơi, buồn làm chi. (…) Sao xót xa như rụng bàn tay”

Đề 2: Bình giảng đoạn thơ “Bên kia sông Đuống Quê hương ta lúa nếp thơm nồng (…) Bây giờ tan tác về đâu”

Đề 3: Bình giảng hình ảnh mẹ già và con thơ trong “Bên kia sông Đuống” của Hoàng Cầm.

Đề 4: Cảm hứng yêu nước trong "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm.


**********************************************************************

I. TƯ LIỆU VỀ TÁC GIẢ VÀ TÁC PHẨM

“Mẹ tôi là người vùng quan họ. Bà thuộc rất nhiều làn điệu và hát hay nổi tiếng trong vùng. Hương vị dân tộc, chất tình tứ, hư ảo của những câu ca quan họ đã thấm đẫm trong hồn tôi từ những ngày nhỏ dại. Suốt thời thơ ấu tôi sống ở làng quê. Năm lên 8 tuổi tôi đã làm bài thơ lục bát đầu tiên, viết bằng bút chì xanh đỏ, gửi cho một cô gái rất đẹp ở gần nhà, tên là Vinh. Lúc bắt đầu đi học, tôi học ở Bắc Giang. Lớn hơn một chút, lúc học Cao đẳng tiểu học tôi lại về Bắc Ninh…

Cô đã nhắc đến bài thơ Bên kia sông Đuống thì tôi cũng xin kể luôn về trường hợp tôi sáng tác bài thơ này. Đó là dịp đầu năm 1948. Sau tết ta, trời đã chuyển sang tiết xuân nhưng vẫn còn hơi lạnh. Tôi cùng với Nguyên Hồng, Nguyễn Địch Dũng, Xuân Thu, Hoàng Tích Linh, Kim Lân… đóng ở làng Thượng, huyện Phú Bình, Thái Nguyên.

Bên kia sông Đuống, dọc theo hữu ngạn là vùng quê tôi gồm: Gia Lâm, Lương Tài, Gia Bình, Thuận Thành. Kéo dài một vệt đến tận Phả Lại. Đó là một miền quê thơ mộng, trù phú. Nhưng từ năm 1947, quân Pháp đã tràn lên chiếm đóng, càn quét. Lúc bấy giờ, ông Vương Văn Trà, người cùng làng tôi thành lập một tiểu đoàn du kích lấy tên là tiểu đoàn Thiên Đức đánh lại quân Pháp. Do thế địch đang mạnh nên đầu năm 1948 tiểu đoàn phải rút lui lên khu an toàn. Nơi đây, ông Chu Tấn Văn và ông Lê Quảng Ba lúc đó ở Bộ tư lệnh khu XII yêu cầu ông Vương Văn Trà báo cáo tình hình. Hôm đó, tôi được mời nghe. Đêm về tôi không sao ngủ được.Lòng buồn nôn nao nỗi nhớ tiếc quê hương bị chiếm đóng, tàn phá. Bao tình cảm riêng – chung lẫn lộn cứ trào lên mãnh liệt. Và thế là, trong khi các đồng chí đang ngủ ngon giấc, tôi thắp đèn ngồi viết Bên kia sông đuống . Tôi còn nhớ rất rõ trạng thái xúc cảm của tôi khi viết bài thơ này. Dường như tôi viết không kịp. Phải cố gắng lắm tôi mới theo đuổi được những câu thơ, ý thơ dồn dập, trào lên ngọn bút. Chưa bao giờ tôi thấy quê hương lại cụ thể, máu thịt xót xa dường ấy. Toàn thân tôi run lên. Những hình ảnh, âm thanh màu sắc dệt nên quê hương thân yêu giờ như chìm trong lửa cháy, nước mắt và trong “ …máu loang chiều mùa đông”. Sau mỗi câu viết ra, tôi cảm thấy ớn lạnh cả xương sống. Dường như chúng từ đó mà ra.

Cứ như thế, cho đến khi tôi viết câu thơ cuối cùng “ Cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh” thì cũng là lúc trời rạng sáng. Lúc này tôi mới thấm mệt nhưng trong lòng lại thấy thanh thản, nhẹ nhõm như vừa được giải tỏa. Thấy Nguyên Hồng có vẻ đã thức giấc, tôi gọi anh dậy và đọc bài thơ cho anh nghe. Mới được dăm câu anh đã khóc. Nguyên Hồng vẫn vậy, và cứ thế nức nở cho đến khi tôi đọc hết bài thơ. Anh đòi đánh thức cả Nguyễn Địch Dũng, Xuân Thu, Kim Lân dậy để tôi đọc lại. Sau đó anh bắt tôi chép thành ba bản. Một bản gửi cho báo Cứu quốc, chỗ anh Như Phong và anh Tô Hoài. Một bản gửi cho báo nhân dân. Một bản gửi đến Hội Văn Nghệ, chỗ anh Nguyễn Huy Tưởng. Bài thơ được báo Cứu Quốc in lần đầu tiên khoảng tháng 6/1948. Cho đến giờ, tôi vẫn thích phần đầu của bài thơ. Đó là những gam màu hồn nhiên nhất, tươi tắn nhất trong bức tranh quê hương. Đó là những xúc cảm mãnh liệt nhất, trong sáng nhất mà tôi dành cho miền đất thân yêu của tôi” (Trích bài “ Chuyện về lá diêu bông và bài thơ Bên kia sông Đuống” do Hoàng Cầm kể. Lưu Khánh Thơ ghi, tạp chí văn học số 3, 1991)
 
C

crazyfrog

trời vậy phần II do sếp nhà ta viết :( đọc viết xong chắc anh đắc đạo quá sếp ơi :( Cho em khóc cái :(( Vì cứ nhắc đến Bên Kia Sông Đuống của Hoàng Cầm là em lại nhớ đến hồi học nó. Em đọc đến phát khóc. Khóc vì cảnh mà tác giả miêu tả trong tác phẩm của mình :((
 
C

conu

Cái này rất hữu ích đấy. Cảm ơn bạn vuonglinhbee, mình tâm đắc với câu "nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ", có ai phân tích được ý nghĩa câu này ko? Đừng nhìn sách giải nhé, hãy tự cảm nhận nó theo cách của riêng mình trước đã rồi đối chiếu.
 
V

vuonglinhbee

vài suy nghĩ về :"Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kì":
Đây là một hình ảnh không có thực, bởi một dòng sông không thể nằm nghiêng nghiêng trong không gian được, chứ chưa cần nói đến nằm nghiêng nghiêng trong thời gian (trong kháng chiến trường kì ) như ở đây. Vậy tại sao tác giả lại viết "nàm nghiêng nghiêng"?
nằm nghiêng nghiêng là một dáng nằm đầy trăn trở, như vậy, hình ảnh con sông nằm nghiêng nghiêng trong chiều dài của thời gian có lẽ thể hiện những nỗi niềm băn khoăn, đầy nuối tiếc, trăn trở đang trào dâng trong lòng nhà thơ_người con xa quê chăng?
 
Z

zinkitino

mình cũng rất thích câu thơ này

Linh viết : "nằm nghiêng nghiêng là một dáng nằm đầy trăn trở, như vậy, hình ảnh con sông nằm nghiêng nghiêng trong chiều dài của thời gian có lẽ thể hiện những nỗi niềm băn khoăn, đầy nuối tiếc, trăn trở đang trào dâng trong lòng nhà thơ_người con xa quê chăng?"

mình lại ko cho rằng như vậy. Bằng câu thơ đó, tác giả đã nhân hóa dòng sông quê hương, thổi vào nó 1 tâm hồn biết suy tư, biết trăn trở, biết đau thương cùng nỗi đau của nhân dân, của đất nước khi gót giày của bọn thực dân đang giày xéo lên mảnh đất quê hương, đang chà đạp lên những người đồng bào của ta. Cái dáng "nằm nghiêng nghiêng" ấy gợi ra 1 cảm giác xót xa, đau đớn trước những tang thương mà đất nước, con người đang phải gánh chịu. Dòng sông ko chỉ trôi đi theo quy luật của tự nhiên nữa, mà nó đang trôi theo thời gian, trôi cùng không gian, nó gánh chịu, sẻ chia nỗi đau đớn cùng với nhân dân. Đây thật sự là 1 hình tượng thơ đẹp.
 
C

conu

Ko, theo mình nghĩ thì dòng sông Đuống cũng có thể nằm nghiêng thế thật. Bởi đây là một con sông bên lở bên bồi.
 
V

vuonglinhbee

conu said:
Ko, theo mình nghĩ thì dòng sông Đuống cũng có thể nằm nghiêng thế thật. Bởi đây là một con sông bên lở bên bồi.

Minh nè
mình mới thấy sông Thương "bên lở bên bồi " thôi
chứ chưa nghe sông Đuống như thế bao h cả
mong được chỉ giáo
mà nói thật
ngày nào cũng qua dòng Thương mà chẳng thấy bên lở ra sao
chẳng biết bên bồi thế nào
sông giờ ô nhiễm nặng
 
Y

yankante

Em ở sông Đuống nài! Em khẳng định zới cả nhà nà sông Đuống nhà em hok kó nằm "nghiêng nghiêng" đâu ná. Mà jả dụ nóa nằm "nghiêng nghiêng" ở khu vực khác đi nữa thỳ chắc chắn ý thơ trong pài BKSĐ cũng hok phải đc. lấy từ đặc điểm địa hình như mọi ng` nghĩ đâu. Hình ảnh "nằm nghiêng nghiêng" ấy gợi ra dáng nằm yểu điệu, ý tứ của một người kon gái hồi xưa kơ các pác ạ.
 
V

vuonglinhbee

yankante said:
Em ở sông Đuống nài! Em khẳng định zới cả nhà nà sông Đuống nhà em hok kó nằm "nghiêng nghiêng" đâu ná. Mà jả dụ nóa nằm "nghiêng nghiêng" ở khu vực khác đi nữa thỳ chắc chắn ý thơ trong pài BKSĐ cũng hok phải đc. lấy từ đặc điểm địa hình như mọi ng` nghĩ đâu. Hình ảnh "nằm nghiêng nghiêng" ấy gợi ra dáng nằm yểu điệu, ý tứ của một người kon gái hồi xưa kơ các pác ạ.
cũng là một ý kiến
tiếp nào :)
 
S

s2nh1mqs2

mình nghĩ là hok phải địa hình địa hiếc gì ở đây đâu, vì nếu là địa hình thì sao lại phải thêm "trong kháng chiến trường kì" vào đằng sau làm gì,cứ cho là nó nằm nghiêng theo địa lý thì chẳng nhẽ hok kháng chiến thì nó hok nghiêng nữa ah???chẳng nhẽ chỉ khi kháng chiến nó mới nghiêng nghiêng ra ah, thế thì bọn giặc tài quá, tác động được đến cả địa hình ;))
 
C

conu

Cũng có thể, câu này đa nghĩa mà, có thể hiểu nhiều nghĩa, nhưng nghĩa nào là nghĩa chính, nghĩa quan trọng thì bắt buộc phải nhớ.
 
N

nhatviet

yankante said:
Em ở sông Đuống nài! Em khẳng định zới cả nhà nà sông Đuống nhà em hok kó nằm "nghiêng nghiêng" đâu ná. Mà jả dụ nóa nằm "nghiêng nghiêng" ở khu vực khác đi nữa thỳ chắc chắn ý thơ trong pài BKSĐ cũng hok phải đc. lấy từ đặc điểm địa hình như mọi ng` nghĩ đâu. Hình ảnh "nằm nghiêng nghiêng" ấy gợi ra dáng nằm yểu điệu, ý tứ của một người kon gái hồi xưa kơ các pác ạ.
nằm nghiêng nghiêng ở đây là dáng người mẹ che chở cho đứa con thơ đóa
 
C

conu

nhatviet said:
cho cái ý kiến về
em ơi buồn làm chi
Anh đưa em về bên kia sông đuống
nha
Nhân vật em ở đây là một người con gái phiếm chỉ, ko cụ thể, chỉ là cái cớ để nhà thơ nói lên nỗi lòng mình. Nỗi lòng ở đây là nỗi nhớ, quê hương, no9oix buồn thương da diết. Câu nói cất lên như 1 lời động viên an ủi, vỗ về cho nỗi buồn đang xâm chiếm trong lòng người con gái kia hay trong lòng chính nhà thơ.
 
T

tamnct

hôm nay em vừa học cái này xong

cái ngiêng ngiêg ở đây là sự nhân hoá mà tác giả đặt cho con sông. giáng nằm nghiêng nghiêng đó là dáng nằm của một ngươi đang trăn trở vì quê hương bị chia cắt .

trc' chiến tranh , con sông D là nguồn sống đem lại sự xanh tốt cho vùng quê (xanh xanh bãi mía...) nhưng khi bọn giặc xâm lược kéo đến , sông D lại trờ thành ranh giới chia đôi hai nữa của vùng quê, 1 bên hoà bình một bên bị địch chiếm, trc' cảnh đó , ko một người con yêu quê hương nào mà lại ko xót xa cho dc... mỏi tay rồi ...o_O
 
P

phuongkoyeu

"nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường ki` " . Các bạn có thấy câu thơ này dài hơn các câu khác ko ? . Phái chăng dụng ý của tác giá là muốn người đọc cảm thấy rằng con sông như cố trườn mình dài ra che chở , bảo vệ cho " bên kia sông Đuống"trước những đau thương do chiến tranh gây ra .
 
P

phuongkoyeu

còn nữa , theo mình thì nhân vật " em " ở đây chính là chủ thể phân thấn của tác giả , để tác giả dễ dàng bày tỏ tâm trạng của mình đối với quê hương mà thôi
 
T

thanhxuan123

tamnct said:
hôm nay em vừa học cái này xong

cái ngiêng ngiêg ở đây là sự nhân hoá mà tác giả đặt cho con sông. giáng nằm nghiêng nghiêng đó là dáng nằm của một ngươi đang trăn trở vì quê hương bị chia cắt .

trc' chiến tranh , con sông D là nguồn sống đem lại sự xanh tốt cho vùng quê (xanh xanh bãi mía...) nhưng khi bọn giặc xâm lược kéo đến , sông D lại trờ thành ranh giới chia đôi hai nữa của vùng quê, 1 bên hoà bình một bên bị địch chiếm, trc' cảnh đó , ko một người con yêu quê hương nào mà lại ko xót xa cho dc... mỏi tay rồi ...o_O
 
B

boyinlove

có một nhận định nhỏ :
tác phẩm là những dòng tư tưởng, những mạc cảm xúc dâng trào được rót thẳng từ tim nhà thơ và tim của người đọc, chẳng cần trao chuốt, chẳng cầm điểm trang.

Vì vậy, khi phân tích bài thơ, chúng ta cần chú ý đến hoàn cảnh sáng tác. đó là một giây phút xuất thần của tác giả. Nhưng để có giây phút ấy, là cả một đời dài, tác giả đã yêu quê, đã gắn bó với quê hương, để rồi trong một đêm, những tình cảm ấy tràn về như nước trên dòng sông Đuống.
 
Top Bottom