B
blakemaster
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Mình có mấy bản dịch "Độc Tiểu Thanh kí". ai thấy hay thì cảm ơn nhé.
Phiên âm:
Tây hồ hoa uyển tẫn thành khư,
Độc điếu song tiền nhất ý chỉ thư.
Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh luỵ phần dư.
Cổ kim hận sự thiên nan vấn ,
Phong vận kì oan ngã tự cư.
Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như ?
Dịch nghĩa:
Vườn hoa bên Hồ Tây đã trở nên hoang phế.
Trước cửa sổ, ta viếng một tờ giấy.
Nhan sắc có thần thái nên được thương tiếc cả sau khi chết,
Văn chương mệnh hẩm nên phải nhờ vào phần đã bỏ đi.
Cái hận xưa nay khó hỏi trời cho rõ,
Ta đành phải sống trong nỗi oan phong vận lạ kỳ.
Chẳng biết sau hơn ba trăm năm nữa,
Trong thiên hạ còn ai hiểu được Tố Như?
Dịch thơ:
Hoang vắng Tây Hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi son phấn
Luỵ đến tàn tro, hỡi phú thơ
Kim cổ hận kia trời khó hỏi
Tài tình oan kiếp, khác gì ta
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ
Chẳng biết ai người khóc Tố Như ?
Thảo Nguyên dịch.
Hồ Tây vườn cũ hoá hoang sơ
Tựa cửa khóc người trước tập thơ
Son phấn tinh thần thương nuối mãi
Văn chương hệ luỵ đốt còn dư
Xưa nay, khổ hận kêu ai thấu
Thói kiếp phong tình mãi thế ư?
Thanh Bình dịch.
Vườn cũ Tây Hồ mai xác xơ,
Viếng ai, song vắng một vần thơ.
Phấn son đất lấp thương còn để
Bút mực tro tàn luỵ vẫn lưa
Thanh Bình dịch.
Việc lỡ xưa nay trời khó hỏi.
Ba trăm năm nữa người thiên hạ,
Chả biết còn ai khóc Tố Như?
Niềm oan phong vận tớ còn vơ!
Thanh Bình dịch.
Tây Hồ thay đổi khắp nơi nơi
Còn lại ngoài song mảnh giấy rời
Son phấn hữu thần, nào hết kiếp
Văn chương không mệnh, lụy theo người.
Hận sầu kim cổ trời không thấu
Oan ức dị thường ta biết thôi.
Chẳng biết ba trăm năm sắp tới
Người đời ai khóc : Tố Như ơi !
Nguyễn Tam dịch
Vườn đẹp Hồ Tây dã thành gò ,
Tây hồ hoa uyển tẫn thành khư,
Độc điếu song tiền nhất ý chỉ thư.
Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh luỵ phần dư.
Cổ kim hận sự thiên nan vấn ,
Phong vận kì oan ngã tự cư.
Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như ?
Dịch nghĩa:
Vườn hoa bên Hồ Tây đã trở nên hoang phế.
Trước cửa sổ, ta viếng một tờ giấy.
Nhan sắc có thần thái nên được thương tiếc cả sau khi chết,
Văn chương mệnh hẩm nên phải nhờ vào phần đã bỏ đi.
Cái hận xưa nay khó hỏi trời cho rõ,
Ta đành phải sống trong nỗi oan phong vận lạ kỳ.
Chẳng biết sau hơn ba trăm năm nữa,
Trong thiên hạ còn ai hiểu được Tố Như?
Dịch thơ:
Hoang vắng Tây Hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi son phấn
Luỵ đến tàn tro, hỡi phú thơ
Kim cổ hận kia trời khó hỏi
Tài tình oan kiếp, khác gì ta
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ
Chẳng biết ai người khóc Tố Như ?
Thảo Nguyên dịch.
Hồ Tây vườn cũ hoá hoang sơ
Tựa cửa khóc người trước tập thơ
Son phấn tinh thần thương nuối mãi
Văn chương hệ luỵ đốt còn dư
Xưa nay, khổ hận kêu ai thấu
Thói kiếp phong tình mãi thế ư?
Thanh Bình dịch.
Vườn cũ Tây Hồ mai xác xơ,
Viếng ai, song vắng một vần thơ.
Phấn son đất lấp thương còn để
Bút mực tro tàn luỵ vẫn lưa
Thanh Bình dịch.
Việc lỡ xưa nay trời khó hỏi.
Ba trăm năm nữa người thiên hạ,
Chả biết còn ai khóc Tố Như?
Niềm oan phong vận tớ còn vơ!
Thanh Bình dịch.
Tây Hồ thay đổi khắp nơi nơi
Còn lại ngoài song mảnh giấy rời
Son phấn hữu thần, nào hết kiếp
Văn chương không mệnh, lụy theo người.
Hận sầu kim cổ trời không thấu
Oan ức dị thường ta biết thôi.
Chẳng biết ba trăm năm sắp tới
Người đời ai khóc : Tố Như ơi !
Nguyễn Tam dịch
Vườn đẹp Hồ Tây dã thành gò ,
Trước song treo lửng một tờ thư .
Hồn son đoạn kiếp còn vương vấn ,
Thi bản lụy đời chỉ mảnh dư .
Trời đất dững dưng niềm oán hận
Mình ta san sẻ nỗi oan cừu .
Ba trăm năm nữa làm sao biết ,
Thiên hạ ai người khóc Tố Như ?
Thi bản lụy đời chỉ mảnh dư .
Trời đất dững dưng niềm oán hận
Mình ta san sẻ nỗi oan cừu .
Ba trăm năm nữa làm sao biết ,
Thiên hạ ai người khóc Tố Như ?
Lê Tấn Tài dịch
Hồ Tây vườn đã thành gò
Viếng nàng, ta đọc tập thơ của nàng
Phấn son thần cũng bàng hoàng
Văn chương lụy kiếp tro tàn thế a?
Hận xưa khôn hỏi trời già
Nỗi oan phong vận mình ta buộc ràng
Ba trăm năm lẻ mơ màng
Có ai hậu thế khóc chàng Tố Như?
Viếng nàng, ta đọc tập thơ của nàng
Phấn son thần cũng bàng hoàng
Văn chương lụy kiếp tro tàn thế a?
Hận xưa khôn hỏi trời già
Nỗi oan phong vận mình ta buộc ràng
Ba trăm năm lẻ mơ màng
Có ai hậu thế khóc chàng Tố Như?
Vũ Tam Tài dịch.
Hồ Tây hoa kiển giải gò hoang,
Cửa hé trang thư chạnh điếu nàng.
Hận luống vương thêm hồn phấn đại,
Tro chưa tàn hết nghiệp văn chương.
Thanh thương khó hỏi oan chồng chất,
Phong nhã đành chung nợ vấn vương.
Rồi Tố Như này ba kỷ nữa,
Thanh thương khó hỏi oan chồng chất,
Phong nhã đành chung nợ vấn vương.
Rồi Tố Như này ba kỷ nữa,
Trần gian ai kẻ sụt sùi thương.
Quách Tấn dịch.
Tây Hồ cảnh đẹp hóa gò hoang,
Thổn thức bên song mảnh giấy tàn.
Son phấn có hồn chôn vẫn hận,
Văn chương không mệnh đốt còn vương.
Nỗi hờn kim cổ trời khôn hỏi,
Cái án phong lưu khách tự mang.
Chẳng biết ba trăm năm lẻ nữa,
Người đời ai khóc Tố Như chăng ?
Vũ Tam Tài dịch.
Hoang vắng Tây hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi son phấn
Luỵ đến tàn tro, hỡi phú thơ
Kim cổ hận kia trời khó hỏi
Tài tình oan kiếp, khác gì ta
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ
Chẳng biết ai người khóc Tố Như ?
Người dịch khuyết danh.
Hoang vắng Tây Hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi son phấn
Luỵ đến tàn tro, hỡi phú thơ
Hỏi trời khó giải hận xưa,
Nỗi oan phong vận ta vừa tự mang.
Ba trăm năm nữa biết chăng ?
Ai trong thiên hạ thấu lòng Tố Như?
Người dịch khuyết danh.
Tây Hồ hoa cỏ thảy hoang vu
Độc viếng bên thềm một quyến thơ
Son phấn có thần thương dẫu chết
Văn chương hấm mệnh cậy phần dư
Xưa nay sự hận trời không giải
Phong vận kỳ oan ta nhận ru
Chẳng biết ba trăm năm lẻ nữa
Thiên hạ có ai khóc tố như.
Người dịch khuyết danh. .
Hồ Tây hoa cỏ xác xơ.
Bêm song ta viếng một tờ giấy rơi
Phấn son thương chết trắng rời,
Văn ch ương mệnh hấm phải vời phần dư,
Hỏi trời khó giải hận xưa,
Nỗi oan phong vận ta vừa tự mang.
Ba trăm năm nữa biết chăng ?
Ai trong thiên hạ thấu lòng Tố Như?
Người dịch khuyết danh.
Hoang vắng Tây Hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi son phấn
Luỵ đến tàn tro, hỡi phú thơ
Kim cổ hận kia trời khó hỏi
Tài tình oan kiếp, khác gì ta
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ
Chẳng biết ai người khóc Tố Như ?
Người dịch khuyết danh.
Son phấn có hồn chôn vẫn hận,
Văn chương không mệnh đốt còn mang.
Sầu hận xưa nay trời khó hỏi,
Nỗi oan phong nhã khách còn vương.
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ,
Thiên hạ còn ai khóc Tố Như ?
Văn chương không mệnh đốt còn mang.
Sầu hận xưa nay trời khó hỏi,
Nỗi oan phong nhã khách còn vương.
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ,
Thiên hạ còn ai khóc Tố Như ?
Tây hồ hoa cảnh thảy thành hoang,
Trước cửa tờ thư khóc điếu nàng.
Người dịch khuyết danh.