bài viết TLV số 2- lớp 10

H

huynhphanngocchau

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

đề bài: " Đóng vai mình là Tấm, kể lại việc hãm hại của Cám khi Tấm chết và sáng tạo một kết thúc khác có ý nghĩa".
mong các bạn giúp mình với nha!!! coi vậy mà khó nuốt lắm đấy! Kỳ này mà thấp điễm thế nào cũng bị cô la cho coi!! huhuhu:(( Thank you các bạn nhiều.
 
B

boy_hocga_phaidihoc

ai chỉ mình cách viết đề [ kể lại cuộc gặp gỡ giữa Mị châu trọng thuỷ và ADV dưới thuỷ cung]với
 
H

huynhphanngocchau

dàn pài nè. ai cần thỉ cứ tham khảo nha!!
* kết thúc khác của truyện Tấm Cám:
  • mẹ kon Cám thay lòng đổi dạ, sống tốt với Tấm hơn và sống cùng với Tấm trong cung, 3 mẹ con sum vầy ....
* Tấm trở về cung làm hoàng hậu,vẫn đối tốt với mẹ con Cám như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Mẹ con Cám vì quá xấu hổ về những tội ác đã gây ra nên đã bỏ đi thật xa và không ai còn nghe nói về mẹ con nhà Cám...
* Tấm lên ngôi Hoàng hậu, Cám bị đuổi khỏi cung. Tấm loan thông báo về tội ác của mẹ con nhà Cám. Dân làng thấy vậy, đuổi mẹ con Cám ra khỏi làng. Bọn chúng phải đi tha phươg cầu thực. Cám vì không chịu được khổ sở lên chết. Dì ghẻ thấy con chết, hối hận về việc mình đã làm, cũng chết theo ~~> Cái chết vì tự dằn vặt còn nghiệt ngã hơn nhiều so với nh~ đau đớn thể xác.
* Truyện An Dương Vương:

Sau khi thấy cái chết của người yêu chàng vô cùng đau khổ ,dằn vặt và hối hận vì mình đã gây ra cái chết của người yêu.
-->Tự vẫn ở giếng Loa Thành.
Sau một hồi mê man ,tỉnh dậy Trọng Thủy thấy mình đang ở dưới đáy giếng và có thể đi lại ,hít thở dưới nước bình thường như trên cạn .Đáy giếng sâu hun hút ,không cách nào lên trên .Xung quanh thì mờ ảo ,sau một hồi quan sát mãi sau Trọng Thủy mới tìm thấy một lối nhỏ vừa cho một người đi.Chàng mạnh dạn bước qua lối đó và thấy bên kia là một thế giới rộng lớn :chung quanh toàn nước và những sinh vật tuyệt đẹp nơi biển cả .

Chàng chợt nhận ra mình có thể nghe ,hiểu được tiếng của các loài cá nơi đây -->nghe được câu chuyện về Mị Châu đang ở Long Cung mà bọn chúng kháo nhau.
->Chàng tìm đến nơi Long Vương đang ở ,xin diện kiến và thỉnh cầu đc gặp Mị Châu .
->Long Vương đồng ý sắp xếp cho Trọng Thủy vì biết chàng cũng là 1 người trọng tình nghĩa.
->Mị Châu rất đỗi bất ngờ khi thấy Trọng Thủy đến gặp mình.Song nhớ đến tội bất trung với nước mà mình đã gây ra nàng không muốn gặp Trọng Thủy thêm nữa.
Trọng Thủy đầy vẻ ăn năn ,cầu xin Mị Châu tha thứ .Chàng đã phải nghe theo lời cha ,bán mình cho cơ nghiệp của Trọng Đà ra sao...rồi chàng kể cho nàng biết chuyện tự vẫn vì quá đau khổ khi mất nàng .Hi vọng Mị Châu sẽ cho chàng thêm 1 cơ hội làm lại ...


* MC là một người vợ hiền , một cô gái ngây thơ trong trắng . Đó là một phẩm chất tốt đẹp của cô. Song con gái vua một nước chỉ có tình yêu nước thôi chưa đủ mà phải có ý thức giữu gìn bảo vệ bí mật quốc gia. cái chết của MC là bài học đắt giá về mối quan hệ giữa công dân và cá nhân.Tuy MC có vô tình gây tội lớn nhưng cũng ko thể gọi là vô tội. Lời kết tội của thần Rùa Vàng là tiếng nói sáng suốt của công lí , của nhân dân đối với nhân vật này. Mặc dù rất đau xót nhưng vua ADV vẫn phải chém chết con mình mà theo nhiều người đó là việc làm tàn nhẫn vì ADV đứng về phía công lí ,nhân dân để xử án kẻ có tội. Lúc này ADV là 1 ông vua của 1 nước sau khi bị mất nước chứ ko phải là 1 người cha.

  • sau khi 2 vợ chồng Mc chết ,mỗi người hồn một nơi.MC xuống ở dưới long cung và đc long vương nhận làm con gái.Tt đi tìm vợ khắp nơi và cuối cùng cũng gặp dc mc.Nhưng chớ chêu thay mc lại kết duyên cùng tam thái tủe long cung.Sau khi gặp lại tt thì mc lại nhớ đến tình xưa và muốn quay lại với chàng nhưng lại bị tam thái tử ghen ghét nên tìm mọi cách hãm hại.2 người đã chạy chốn và tìm lên thiên cung để tìm ngọc hoàng cầu cứu.Tên tam thái tủ ko làm dc zì bèn quay về trong lòng ấm ức vô cùng.Nhưng trên thiên cung thì con trai của ngọc hoàng lại đem lòng yêu mc,hắn cũng tìm cách đuổi tt xuống trần,mc buồn khổ vô cùng khi mất chồng đã tự tử nhưng lại dc ngọc hoàng cứu giúp và kể đầu đuôi câu chuyện ngang trái.Ngọc hoàng cho 2 vợ chồng gặp lại nhau và xử tội con trai mình.Dưới trần gian 2 người đã làm ăn chăm chỉ và có đc 2 mụn con 1 trai 1gai kháu khỉnh và rất thông minh.Họ sống cuộc đời hạnh phúc với nhau .
 
P

pechocolate_o2

Đoạn kết mình nghĩ nếu cho thế này sẽ hay hơn là cái kết có hậu như của bạn huynhphanngocchau. Tuy Trọng THuỷ cũng có tình cảm thật sự vs MC, nhưng những lỗi lầm TT gây ra đối vs MC là quá lớn... ko thể nào thứ tha...
Vì vậy sau khi gặp MC và TT đã ăn năn hối hận nhưng vẫn không lay chuyển được MC.
Riêng phần MC, thấy TT xuống thuỷ cung gặp mình, một phần nơi trái tim nàng cũng bị rung động nhưng... nỗi đau mất nước mất nhà, lại bị cha nghi oan đã thành một vết cắt sâu nơi đáy tim nàng. Ko thể nào tha thứ! Nàng gạt nước mắt bỏ đi...
Trọng thuỷ thấy vậy, bik không thể nào cầu xin mc quay về. VÌ vậy, TT mới cầu xin Diêm vương cho chàng được là con sò để mãi mãi ở bên bảo vệ cho ngọc trai " mị châu "... mãi mãi.
Đây là một ý kiến của các bạn lớp mình.
 
A

anhvuvhbn

doan ket thu 1 thi ok rui but doan thu 2 thi thay Tam hoi la "ac " wa TAm von la 1 co gai hien hau thi co la du sao di nua cung hok nen noi ( it nhat la cung ca lang bik oai` ) cho nguoi khac bik chu. ma nen theo doan ket thu nhat thi ok hon

----------Bạn chú ý viết bài có dấu---------
 
Last edited by a moderator:
H

heongoc_chamhoc

thực sự kết thúc câu truyện rất tuyệt. Nhưng trong đó tôi cảm thấy thiếu 1 cái j đó ghê lắm nhưng tôi chưa nhgĩ ra. mong bạn xem xét lại cùng tôi để tìm ra góp phần cho bài viết hau hơn.!!!!!!!
 
K

kiuenu_iu_daigia

Ngay sau khi Tr?ng Thu? t? t? ? gi?ng Loa Thành, v? yêu v? da di?t, xác c?a chàng r?a ra, ng?m qua m?ch nư?c ng?m vào đ?t r?i m?ch nư?c ng?m mang chang ra bi?n c? mênh mông. V? ph?n h?n chàng sau khi bay lên(như là m?t đi?u k? l?) b? gió th?i bay đi ra bi?n r?i t?t xu?ng bi?n Đông. Camr thông cho t?m long yêu thương v? c?a chàng, s? thu? chung, ngây thơ c?a M? Châu, Rùa Th?n đ? h?i t? h?n và xác c?a Tr?ng Thu?, dung` nư?c t?o nên h?nh hài M? Châu r?i nh?p h?n nàng vào. Rùa Th?n h?n mu?n hai ngư?i h? ? bên nhau nhưng s? th? ra sao th? tu? vào M? Châu(h?i sau s? r?).
Tr?ng Thu?, sau khi đư?c sông l?i và đư?c Rùa Th?n báo mông r?ng M? Châu đang ? thu? cung, đ? ngày đêm bơi l?n t?m nàng. Sau bao khó khăn gian kh?, chàng đ? t?m đư?c thu? cung. Đ?n c?ng, chang b? hai ngưu thu? th?n l?i và h?i:
-Nhà nguoi là ai, xu?ng đây có vi?c g?! Đây là ch?n thanh b?nh, không cho phép ngư?i tr?n m?t th?t v?i b?n ch?t x?u xa xuông đây làm nhi?u lo?n.
-Thưa hai v? thu? th?n -Tr?ng Thu? đáp- sau cái ch?t c?a v?, con vô cùng đau kh?, nh? nàng da di?t, trong lúc tuy?t v?ng l?m tư?ng bong nàng ? dư?i gi?n khơi, con đ? nh?y xu?ng gi?ng đu?i theo nàng. Sauk hi ch?t con đư?c Rùa Th?n c?u s?ng và báo m?ng M? Châu (v? c?a con) đang ? ch?n này, con kh?n thi?t hai v? cho con đư?c vào.
Nghe nh?ng l?i nói chân thành c?a Tr?ng Thu? và c?ng đư?c Rùa Th?n d?n trư?c, hai v? thu? th?n c?m đ?ng cho Tr?ng Thu? vào. Vào đ?n trong, chàng c?m th?y th? ng? ngàng, kinh ng?c trư?c c?nh đ?p c?n hơn c? hoàng cung, m?t v? đ?p th?n tiên mà h?i nh? chàng đ? tưng mơ ư?c m?t l?n đư?c xem. Trư?c m?t chàng, cá n?i đuôi nhau vui đùa nh?y múa, xa xa là khu vư?n đ?y loài hoa k? l?…và ? đó gi?a khu vư?n có m?t ngư?i ng?i mơ m?ng (chính là M? Châu). V?a nh?n th?y nàng Tr?ng Thu? đ? nh?n ra, chàng vui m?ng reo lên như đ?a tr? v?i ch?y đ?n g?n nàng. Nghe l?i g?i da di?t c?a Tr?ng Thu?, t?nh yêu sét đánh l?i tr?i d?y, nhưng nàng không tin sao chàng l?i xu?ng đư?c đây. M?i lúc ti?ng g?i l?i to hơn, da di?t hơn, nàng không th? nh?m đư?c nàng quay l?i th? nh?n th?y Tr?ng Thu? đang ? ngay trư?c m?t m?nh. Hai ngư?i nh?n nhau l?ng m?t h?i r?i khóc. C?nh v?t như d?ng l?i.
-Ôi, nàng ơi! –Tr?ng Thu? nói- Xa nàng bao nhiêu lâu mà ta v?n nhung nh?, ta ăn không ngon, ngày đêm tư?ng nh? nàng, v? quá yêu nàng mà ta đ? l?m tư?ng bong nàng dư?i đáy gi?ng r?i nh?y xuông t? t?. Nay ta đ? đư?c g?p l?i nàng, long` ta sung sư?ng bi?t bao.
-M? Châu đáp: Chàng ơi, thi?p c?ng v?y, thi?p c?ng nh? chang da khôn xi?t, thi?p c?ng khó ăn khó ng?, hang ngày thi?p đ?u ra đây ng?m nh?n c?nh v?t, nh?n nh?ng đoá hoa tươi th?m kia mà nh? đ?n nh?ng bó hoa mà chàng đ? t?ng cho thi?p, nh?n nh?ng đoi cá tung tăng bơi l?i nh?y múa mà nh? đ?n nh?ng ngày chúng ta vui v? bên nhau. Ôi! Nhưng th?t ch? true, thi?p nay đ? mang danh t?i đ? c?a đ?t nư?c, thi?p khó long mà có th? chung s?ng v?i k? thù c?a dân t?c m?nh. Sao chàng l?i nh?n tâm l?a d?i thi?p khi?n thi?p đau kh?? Thi?p th?t ngơ d?i, ngây ng?t v? t?nh yêu mà nghe theo chàng!
Nghe nh?ng l?i đó, Tr?ng Thu? b?ng nhói đau, xót xa ân h?n.
-Nàng ơi! T?nh yêu c?a ta th?n linh có th? ch?ng giám. T?nh yêu c?a ta, m?i th?n dân ta đ?u bi?t. Ta th?t ân h?n khi nghe theo l?i vua cha nhưng nàng h?y hi?u cho ta, tha th? cho ta, ph?i l?a d?i nàng, long ta đau như c?t nhưng đó là m?nh l?nh cua cha ta, là áp l?c c?a c?a cha và c?a c? th?n đan ta, long ta vô cùng b?i r?i, trong lúc tâm trí h?n lo?n, ta đ? có m?t quy?t đ?nh sai l?, Nàng có bi?t ta đ? ch?u dày v?, b? d?n v?t như th? nào không, ta ph?i ch?u áp l?c kinh kh?ng không tư?ng tư?ng n?i, trong long` ta luôn có nàng. N?u ta có l?i g? sai trái tax in ch?u m?i h?nh ph?t kinh kh?ng nh?t:ng? m? phanh thây ho?c hơn th?. Ta th?t s? xin l?i.
C?nh v?t. Xung quanh nhu xao đ?ng, d?ng nư?c ch?y nh? nhàng hơn, nh?ng đoá hoa ng?ng đung đưa lay đ?ng. M? Châu m?t ư?t l?, gi?ng nghen ngào:
-Thi?p tin vào t?nh yêu c?u chàng, tin r?ng nh?ng t?nh c?m trư?c kia chàng dành cho thi?p là chân th?t không gi? d?i. Thi?p c?ng bi?t m?t đ?ng nam nhi ph?i l?y s? nghi?p, giang sơn c?a m?nh làm tr?ng. N?u thi?p v?n theo chàng th? có l? thi?p s? b? ngàn đ?i nguy?n r?a, v?n l?i ph? nh?, muôn đ?i không dung. Thi?p đ? v? t?nh c?m mà đem đ? nư?c giao cho k? đ?ch. Mà thi?p theo chàng th? nh? đâu b? chàng l?a d?i l?n n?a v? thi?p quá ngây thơ, yêu chàng. Ôi! S? ph?n ngư?i con gái như thi?p đây th?t là kh?, th?t b?t công.
Thanh minh, thuy?t ph?c M? Châu m?t h?i mà không đư?c. Tr?ng Thu? đi đ?n quy?t đ?nh táo b?o.
-Ta th? r?ng s? không bao gi? l?a d?i nàng n?a. N?u nàng v?n chưa h?n tin ta, v?n s? nh?ng l?i đàm ti?u th? nàng h?y cùng ta đi g?p vua cha c?a nàng xin ngư?i tha th? và n?u có th? ta và nàng s? lên g?p thư?ng đ? xin ngư?i cho chúng ta đư?c ? bên nhau.
M? Châu hơi do d?, s? s?t nhưng v?n đ?ng ?:
-S? ph?n thi?p đ? do tr?i quy?t đ?nh, nay ch? vào s? an bài c?a ông tr?i vây.
Nói r?i, hai ngư?i m?nh d?n t?m g?p An Dương Vương, ông đang chơi c? cùng v?i Rùa Th?n. Rùa Th?n th?y hai ngư?i đi cùng nhau th?y làm vui, An Dương Vương t? ? t?c gi?n nhưng trong long ông v?n thương con.
Thưa cha đáng kính! –hai ngư?i nói- xin cha h?y tha th? cho t?i l?i c?a hai chúng con. Chúng con s? nh? ơn, c?m kích ngư?i vô cùng. An Dương Vương t? ra l?nh lung đ?nh nói “không bao gi?” nhưng có cái g? đó trong ông ngăn l?i. Ông nói:
-Ta khó long tha th? cho các ngươi nhuwngn?u ông Tr?i quy?t đ?nh th? ta ch?ng có g? đ? nói n?a c?.
Tr?ng Thu?, M? Châu hơi vui m?ng đáp: “Cám ơn vua cha” , chào t?m bi?t r?i xin Rùa Th?n d?n lên Thiên Đ?nh. Trư?c m?t Thư?ng Đ? hai ngư?i cùng đ?ng tâm:
-Chúng con là Tr?ng Thu? và M? Châu, chúng con bi?t chúng đ?u gây ra t?i l?i, chúng con r?t ân h?n và xin cam k?t t? nay chúng con s? tu tâm tích đ?c bù đ?p l?i l?i l?m c?a m?nh. Xin Thư?ng Đ? tha th? và cho chúng con đư?c ? bên nhau.
Thư?ng Đ? suy ngh? h?i lâu r?i d?ng d?c nói, gi?ng c?a ngư?i v?a uy nghi v?a vang r?n như s?m:
-Tuy các ngươi đ? có t?i l?i, nhưng đ? bi?t h?i c?i. Ta c?ng đ?ng long trư?c t?nh c?m c?a đoi ngươi nhưng t?i l?i th? khó mà xoá đư?c. V?y ta ph?t hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đ?c r?i m?i đư?c chung s?ng v?i nhau.
 
H

hamburgergachcua

Truyện An Dương Vương và Mị Châu- Trọng Thủy là 1 bi kịch mang tính quốc gia, ko thể để cho trở thành một câu chuyện kết thúc có hậu (3 người đoàn tụ). Cùng lắm chỉ cho cha con ADV nhận lại nhau. Theo truyền thuyết này người xưa coi Trọng Thủy là kẻ thù đối với toàn dân tộc, vì vậy nếu cho đoàn tụ với Mị Châu là ko hợp lí. tưởng tượng một phần sau câu chuyện nên để Mị Châu được minh oan =>chứng minh người dân nước ta ko bao giờ bán nước, chỉ là do mất cảnh giác thôi.
 
K

kimoanh10a4

về việc này thì mình thấy dù cho kết có hậu hay không thì chỉ cần bài văn hay và có lý khi thể hiện, bám vào cốt truyện nếu muốn thì sẽ được thầy cô chấp nhận ngay^^
 
C

congchuatuyet204

Truyện An Dương Vương và Mị Châu- Trọng Thủy là 1 bi kịch mang tính quốc gia, ko thể để cho trở thành một câu chuyện kết thúc có hậu (3 người đoàn tụ). Cùng lắm chỉ cho cha con ADV nhận lại nhau. Theo truyền thuyết này người xưa coi Trọng Thủy là kẻ thù đối với toàn dân tộc, vì vậy nếu cho đoàn tụ với Mị Châu là ko hợp lí. tưởng tượng một phần sau câu chuyện nên để Mị Châu được minh oan =>chứng minh người dân nước ta ko bao giờ bán nước, chỉ là do mất cảnh giác thôi.
mình cũng đồng ý như Xuân. ko thể để họ đoàn tụ đc , vì theo như quá trình lịch sử thì mọi chuyện ko thể như thế. bên cạnh đó, truyện còn có ý nghĩa khác nữa(tự tìm hỉu hey^^):D
 
K

kendy.3by

ai giúp ken làm bài tập văn số 2 ADV. TT cái nào!!!! Ai giúp ken thì ken cám ơn nhiều hì hì :-*:-*
 
H

haimy_bg

Ngay sau khi Tr?ng Thu? t? t? ? gi?ng Loa Thành, v? yêu v? da di?t, xác c?a chàng r?a ra, ng?m qua m?ch nư?c ng?m vào đ?t r?i m?ch nư?c ng?m mang chang ra bi?n c? mênh mông. V? ph?n h?n chàng sau khi bay lên(như là m?t đi?u k? l?) b? gió th?i bay đi ra bi?n r?i t?t xu?ng bi?n Đông. Camr thông cho t?m long yêu thương v? c?a chàng, s? thu? chung, ngây thơ c?a M? Châu, Rùa Th?n đ? h?i t? h?n và xác c?a Tr?ng Thu?, dung` nư?c t?o nên h?nh hài M? Châu r?i nh?p h?n nàng vào. Rùa Th?n h?n mu?n hai ngư?i h? ? bên nhau nhưng s? th? ra sao th? tu? vào M? Châu(h?i sau s? r?).
Tr?ng Thu?, sau khi đư?c sông l?i và đư?c Rùa Th?n báo mông r?ng M? Châu đang ? thu? cung, đ? ngày đêm bơi l?n t?m nàng. Sau bao khó khăn gian kh?, chàng đ? t?m đư?c thu? cung. Đ?n c?ng, chang b? hai ngưu thu? th?n l?i và h?i:
-Nhà nguoi là ai, xu?ng đây có vi?c g?! Đây là ch?n thanh b?nh, không cho phép ngư?i tr?n m?t th?t v?i b?n ch?t x?u xa xuông đây làm nhi?u lo?n.
-Thưa hai v? thu? th?n -Tr?ng Thu? đáp- sau cái ch?t c?a v?, con vô cùng đau kh?, nh? nàng da di?t, trong lúc tuy?t v?ng l?m tư?ng bong nàng ? dư?i gi?n khơi, con đ? nh?y xu?ng gi?ng đu?i theo nàng. Sauk hi ch?t con đư?c Rùa Th?n c?u s?ng và báo m?ng M? Châu (v? c?a con) đang ? ch?n này, con kh?n thi?t hai v? cho con đư?c vào.
Nghe nh?ng l?i nói chân thành c?a Tr?ng Thu? và c?ng đư?c Rùa Th?n d?n trư?c, hai v? thu? th?n c?m đ?ng cho Tr?ng Thu? vào. Vào đ?n trong, chàng c?m th?y th? ng? ngàng, kinh ng?c trư?c c?nh đ?p c?n hơn c? hoàng cung, m?t v? đ?p th?n tiên mà h?i nh? chàng đ? tưng mơ ư?c m?t l?n đư?c xem. Trư?c m?t chàng, cá n?i đuôi nhau vui đùa nh?y múa, xa xa là khu vư?n đ?y loài hoa k? l?…và ? đó gi?a khu vư?n có m?t ngư?i ng?i mơ m?ng (chính là M? Châu). V?a nh?n th?y nàng Tr?ng Thu? đ? nh?n ra, chàng vui m?ng reo lên như đ?a tr? v?i ch?y đ?n g?n nàng. Nghe l?i g?i da di?t c?a Tr?ng Thu?, t?nh yêu sét đánh l?i tr?i d?y, nhưng nàng không tin sao chàng l?i xu?ng đư?c đây. M?i lúc ti?ng g?i l?i to hơn, da di?t hơn, nàng không th? nh?m đư?c nàng quay l?i th? nh?n th?y Tr?ng Thu? đang ? ngay trư?c m?t m?nh. Hai ngư?i nh?n nhau l?ng m?t h?i r?i khóc. C?nh v?t như d?ng l?i.
-Ôi, nàng ơi! –Tr?ng Thu? nói- Xa nàng bao nhiêu lâu mà ta v?n nhung nh?, ta ăn không ngon, ngày đêm tư?ng nh? nàng, v? quá yêu nàng mà ta đ? l?m tư?ng bong nàng dư?i đáy gi?ng r?i nh?y xuông t? t?. Nay ta đ? đư?c g?p l?i nàng, long` ta sung sư?ng bi?t bao.
-M? Châu đáp: Chàng ơi, thi?p c?ng v?y, thi?p c?ng nh? chang da khôn xi?t, thi?p c?ng khó ăn khó ng?, hang ngày thi?p đ?u ra đây ng?m nh?n c?nh v?t, nh?n nh?ng đoá hoa tươi th?m kia mà nh? đ?n nh?ng bó hoa mà chàng đ? t?ng cho thi?p, nh?n nh?ng đoi cá tung tăng bơi l?i nh?y múa mà nh? đ?n nh?ng ngày chúng ta vui v? bên nhau. Ôi! Nhưng th?t ch? true, thi?p nay đ? mang danh t?i đ? c?a đ?t nư?c, thi?p khó long mà có th? chung s?ng v?i k? thù c?a dân t?c m?nh. Sao chàng l?i nh?n tâm l?a d?i thi?p khi?n thi?p đau kh?? Thi?p th?t ngơ d?i, ngây ng?t v? t?nh yêu mà nghe theo chàng!
Nghe nh?ng l?i đó, Tr?ng Thu? b?ng nhói đau, xót xa ân h?n.
-Nàng ơi! T?nh yêu c?a ta th?n linh có th? ch?ng giám. T?nh yêu c?a ta, m?i th?n dân ta đ?u bi?t. Ta th?t ân h?n khi nghe theo l?i vua cha nhưng nàng h?y hi?u cho ta, tha th? cho ta, ph?i l?a d?i nàng, long ta đau như c?t nhưng đó là m?nh l?nh cua cha ta, là áp l?c c?a c?a cha và c?a c? th?n đan ta, long ta vô cùng b?i r?i, trong lúc tâm trí h?n lo?n, ta đ? có m?t quy?t đ?nh sai l?, Nàng có bi?t ta đ? ch?u dày v?, b? d?n v?t như th? nào không, ta ph?i ch?u áp l?c kinh kh?ng không tư?ng tư?ng n?i, trong long` ta luôn có nàng. N?u ta có l?i g? sai trái tax in ch?u m?i h?nh ph?t kinh kh?ng nh?t:ng? m? phanh thây ho?c hơn th?. Ta th?t s? xin l?i.
C?nh v?t. Xung quanh nhu xao đ?ng, d?ng nư?c ch?y nh? nhàng hơn, nh?ng đoá hoa ng?ng đung đưa lay đ?ng. M? Châu m?t ư?t l?, gi?ng nghen ngào:
-Thi?p tin vào t?nh yêu c?u chàng, tin r?ng nh?ng t?nh c?m trư?c kia chàng dành cho thi?p là chân th?t không gi? d?i. Thi?p c?ng bi?t m?t đ?ng nam nhi ph?i l?y s? nghi?p, giang sơn c?a m?nh làm tr?ng. N?u thi?p v?n theo chàng th? có l? thi?p s? b? ngàn đ?i nguy?n r?a, v?n l?i ph? nh?, muôn đ?i không dung. Thi?p đ? v? t?nh c?m mà đem đ? nư?c giao cho k? đ?ch. Mà thi?p theo chàng th? nh? đâu b? chàng l?a d?i l?n n?a v? thi?p quá ngây thơ, yêu chàng. Ôi! S? ph?n ngư?i con gái như thi?p đây th?t là kh?, th?t b?t công.
Thanh minh, thuy?t ph?c M? Châu m?t h?i mà không đư?c. Tr?ng Thu? đi đ?n quy?t đ?nh táo b?o.
-Ta th? r?ng s? không bao gi? l?a d?i nàng n?a. N?u nàng v?n chưa h?n tin ta, v?n s? nh?ng l?i đàm ti?u th? nàng h?y cùng ta đi g?p vua cha c?a nàng xin ngư?i tha th? và n?u có th? ta và nàng s? lên g?p thư?ng đ? xin ngư?i cho chúng ta đư?c ? bên nhau.
M? Châu hơi do d?, s? s?t nhưng v?n đ?ng ?:
-S? ph?n thi?p đ? do tr?i quy?t đ?nh, nay ch? vào s? an bài c?a ông tr?i vây.
Nói r?i, hai ngư?i m?nh d?n t?m g?p An Dương Vương, ông đang chơi c? cùng v?i Rùa Th?n. Rùa Th?n th?y hai ngư?i đi cùng nhau th?y làm vui, An Dương Vương t? ? t?c gi?n nhưng trong long ông v?n thương con.
Thưa cha đáng kính! –hai ngư?i nói- xin cha h?y tha th? cho t?i l?i c?a hai chúng con. Chúng con s? nh? ơn, c?m kích ngư?i vô cùng. An Dương Vương t? ra l?nh lung đ?nh nói “không bao gi?” nhưng có cái g? đó trong ông ngăn l?i. Ông nói:
-Ta khó long tha th? cho các ngươi nhuwngn?u ông Tr?i quy?t đ?nh th? ta ch?ng có g? đ? nói n?a c?.
Tr?ng Thu?, M? Châu hơi vui m?ng đáp: “Cám ơn vua cha” , chào t?m bi?t r?i xin Rùa Th?n d?n lên Thiên Đ?nh. Trư?c m?t Thư?ng Đ? hai ngư?i cùng đ?ng tâm:
-Chúng con là Tr?ng Thu? và M? Châu, chúng con bi?t chúng đ?u gây ra t?i l?i, chúng con r?t ân h?n và xin cam k?t t? nay chúng con s? tu tâm tích đ?c bù đ?p l?i l?i l?m c?a m?nh. Xin Thư?ng Đ? tha th? và cho chúng con đư?c ? bên nhau.
Thư?ng Đ? suy ngh? h?i lâu r?i d?ng d?c nói, gi?ng c?a ngư?i v?a uy nghi v?a vang r?n như s?m:
-Tuy các ngươi đ? có t?i l?i, nhưng đ? bi?t h?i c?i. Ta c?ng đ?ng long trư?c t?nh c?m c?a đoi ngươi nhưng t?i l?i th? khó mà xoá đư?c. V?y ta ph?t hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đ?c r?i m?i đư?c chung s?ng v?i nhau.
:)|:)|:)|
viết thế này ai đọc được chứ.........>!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
H

hoa_kieuphu

Ngay sau khi Trọng Thuỷ tự tử ? giếng Loa Thành, vì yêu vợ da diết, xác của chàng trôi ra, ngoài qua mạch nước ngầm và nó đã mang chàng ra biển cả mênh mông. Và phần hồn chàng sau khi bay lên(như là một điều kì lạ) bị gió thổi bay đi ra biển rơi xuống biển Đông. Cảm thông cho tấm long yêu thương vợ của chàng, sự thuỷ chung, ngây thơ của Mị Châu, Rùa Thần đã h?i t? hồn và xác của Trọng Thuỷ, dùng nước tạo nên hình hài Mị Châu rồi nhập hồn nàng vào. Rùa Thần muốn muốn hai người trở bên nhau nhưng sự thể ra sao thì tuỳ vào Mị Châu(hồi sau sễ rõ).
Trọng Thuỷ, sau khi được sống lại và được Rùa Thần báo mộng rằng Mị Châu đang ở thủy cung,nghe tin này trọng thủy ngày đêm bơi lội tìm nàng. Sau bao khó khăn gian khổ, chàng đã tìm được thủy cung. Đến cung, chàng bị hai ngưu thủy thần chặn lại và hỏi:
-Nhà nguoi là ai, xuống đây có việc gỉ! Đây là chốn thanh bình, không cho phép người trần mắt thịt với bản chất xấu xa xuông đây làm nhiễu loạn.
-Thưa hai vị thủy thần -Trọng Thủy đáp- sau cái chết của vợ, con vô cùng đau khổ, nhớ nàng da diết, trong lúc tuyệt vọng lầm tưởng bong nàng ở dưới giếng khơi, con đã nhảy xuống giếng đuổi theo nàng. Sau khi chết con được Rùa Thần cứu sống và báo mộng Mị Châu (vợ của con) đang ở chốn này, con khẩn thiết hai vị cho con đư?c vào.
Nghe những lời nói chân thành của Trọng Thủy và càng được Rùa Thần dón trước, hai vị thủy thần cảm động cho Trọng Thủy vào. Vào đến trong, chàng cả thấy thật ngỡ ngàng, kinh ngạc trước cảnh đẹp còn hơn cả hoàng cung, một vẻ đẹp thần tiên mà hồi nhỏ chàng đã từng mơ ước một lần được xem. Trước mặt chàng, cá nối đuôi nhau vui đùa nhảy múa, xa xa là khu vườn đầy loài hoa kì lạ…và ở đó giữa khu vườn có một người ngồi mơ mộng (chính là Mị Châu). Vừa nhìn thấy nàng nàng Trọng Thủy đã nhận ra, chàng vui mừng reo lên như đứa trẻ vội chạy tới gọi nàng. Nghe lời gọi da diết của trọng thủy, tình yêu sét đánh lại trỗi dậy, nhưng nàng không tin sao chàng lại xuống được đây. Mỗi lúc tiếng gọi lại to hơn, da diết hơn, nàng không th? nh?m đư?c nàng quay l?i th? nh?n th?y Tr?ng Thu? đang ? ngay trư?c m?t m?nh. Hai ngư?i nh?n nhau l?ng m?t h?i r?i khóc. C?nh v?t như d?ng l?i.
-Ôi, nàng ơi! –Tr?ng Thu? nói- Xa nàng bao nhiêu lâu mà ta v?n nhung nh?, ta ăn không ngon, ngày đêm tư?ng nh? nàng, v? quá yêu nàng mà ta đ? l?m tư?ng bong nàng dư?i đáy gi?ng r?i nh?y xuông t? t?. Nay ta đ? đư?c g?p l?i nàng, long` ta sung sư?ng bi?t bao.
-M? Châu đáp: Chàng ơi, thi?p c?ng v?y, thi?p c?ng nh? chang da khôn xi?t, thi?p c?ng khó ăn khó ng?, hang ngày thi?p đ?u ra đây ng?m nh?n c?nh v?t, nh?n nh?ng đoá hoa tươi th?m kia mà nh? đ?n nh?ng bó hoa mà chàng đ? t?ng cho thi?p, nh?n nh?ng đoi cá tung tăng bơi l?i nh?y múa mà nh? đ?n nh?ng ngày chúng ta vui v? bên nhau. Ôi! Nhưng th?t ch? true, thi?p nay đ? mang danh t?i đ? c?a đ?t nư?c, thi?p khó long mà có th? chung s?ng v?i k? thù c?a dân t?c m?nh. Sao chàng lại nhẫn tâm lừa dối thiếp khiến thiếp đau khổ. Thiếp thật ngơ dại, ngây ngất vì tình yêu mà nghe theo chàng!
Nghe những lời đó, Trọng Thủy bỗng nhói đau, xót xa ân hận.
-Nàng ơi! Tình yêu của ta thần linh có thể chứng giám. Tinh yêu của ta, mỗi thần dân ta đều biết. Ta thật ân hận khi nghe theo lời vua cha nhưng nàng hãy hiểu cho ta, tha thứ cho ta, phải lừa dối nàng, long ta đau như cắt nhưng đó là mệnh lệnh cua cha ta, là áp lực của ca cha và của cả thần đan ta, long ta vô cùng bối rối, trong lúc tâm trí hỗn loạn, ta đã có một quyết định sai lầm, Nàng có biết ta đã chịu dày vò, bị dằn vặt như thế nào không, ta phải chịu áp lực kinh khủng không tượng tưởng nổi, trong long` ta luôn có nàng. Nếu ta có lời gì sai trái ta xin chịu mọi hình phạt kinh khủng nhất:ngũ mã phanh thây hoặc hơn thế. Ta thật sự xin lỗi.@};-:D
Cảnh vật. Xung quanh nhu xao động, dòng nước chảy nhẹ nhàng hơn, những đoá hoa ngừng đung đưa lay động. Mị Châu mắt ướt lệ, giọng nghen ngào:
-Thiếp tin vào tình yêu của chàng, tin rằng những tình cảm trước kia chàng dành cho thiếp là chân thật không giả dối. Thiếp cũng biết một đấng nam nhi phải lấy sự nghiệp, giang sơn của mình làm trọng. Nếu thiếp vẫn theo chàng thì có lẽ thiếp sẽ bị ngàn đời nguyền rủa, vạn lời phỉ nhổ, muôn đời không dung. Thiếp đã vì tình cảm mà đem đất nước giao cho kẻ địch. Mà thiếp theo chàng thi nhỡ đâu bị chàng lừa dối lần nữa vi thiếp quá ngây thơ, yêu chàng. Ôi! Số phận người con gái như thiếp đây th?t là khổ, thật bất công.o-+
Thanh minh, thuyết phục Mị Châu một hồi mà không được. Trọng Thủy đi đến quyết định táo bạo.
-Ta thề rằng sẽ không bao giờ lừa dối nàng nữa. Nếu nàng vẫn chưa hến tin ta, vẫn sợ những lời đàm tiếu thì nàng hãy cùng ta đi găp vua cha của nàng xin người tha thứ và nếu có thể ta và nàng sẽ lên gặp thượng đế xin người cho chúng ta được ở bên nhau.
Mị Châu hơi do dự, sợ sệt nhưng vẫn đồng ý:
-Số phận thiếp đã do trời quyết định, nay chờ vào sư an bài của ông trời vây.
Nói rồi, hai người tìm dến gặp An Dương Vương, ông đang chơi cờ cùng với Rùa Thần. Rùa Thần thấy hai người đi cùng nhau thấy làm vui, An Dương Vương tỏ ra tức giận nhưng trong long ông vẫn thương con.
Thưa cha đáng kính! –hai ngươi nói- xin cha hãy tha thứ cho tội lỗi của hai chúng con. Chúng con sẽ nhớ ơn, cảm kích người vô cùng. An Dương Vương tỏ ra lạnh lung định nói “không bao giờ” nhưng có cái gì đó trong ông ngăn lại. Ông nói:
-Ta khó long tha thứ cho các ngươi nhưng nếu ông Trời quyết định thì ta chẳng có gì để nói nữa cả.
Trọng Thuỷ, Mị Châu vui mừng đáp: “Cám ơn vua cha” , chào tạm biệt rồi xin Rùa Thần dẫn lên Thiên Đình. Trước mặt Thượng Đế hai người cùng đồng tâm:
-Chúng con là Trọng Thuỷ và Mị Châu, chúng con biết chúng con đã gây ra tội lỗi, chúng con rất ân hận và xin cam kết từ nay chúng con sẽ tu tâm tích đức bù đắp lỗ lầm của mình. Xin Thượng Đế tha thứ và cho chúng con được ở bên nhau.
Thượng Đế suy nghĩ hồi lâu rồi dõng dạc nói, giọng của người vừa uy nghi vừa vang rền như sấm:
-Tuy các ngươi đã có tội, nhưng đã biết hối cải. Ta cũng động long trước tình cảm của đoi ngươi nhưng tội lỗi thì khó mà xoá được. Vậy ta phạt hai ngươi xa nhau ba năm tu than tích đức rồi mới được chung sống với nhau.
:D:D:D:D;);););););););););):):):):):):p:p:p:p:p:confused::confused::confused::confused::confused::confused:
 
H

hoa_kieuphu

tớ chỉ viết được như vậy thôi.cac bạn thông kam ha.bạn ý viết khó dịch quá ah!
 
N

nh0c_hamhoc

hok có ý kiến...........................................................................................................................................................................................................................................................................................
 
T

thanhtrieud1

cái kết của tt-mc theo e nghỉ phải là 1 cái kết có hậu.Bởi mc thì hok coá cố ý, ngây thơ,còn tt thì vì bổn phận vì quá thương yêu cha
 
Top Bottom