á àk
Có bài mới nè
1 đoạn sưu tầm và 1 đoạn tớ viết ấy nhé
Bạn tham khảo nha
---------------------------------------------------------
Đà Lạt là một trung tâm du lịch có 1 cảnh đẹp mà tôi cảm thấy là tuyệt vời nhất vì nó gắn bó với tôi mỗi ngày trên con đường đi học, nó gắn bó với mọi hoạt đông của ngừoi dân quanh đây đó chính là hồ Xuân Hương .
..."" Ai hãy lặng thinh chớ nói nhiều
Để nghe dưới nước đáy hồ reo
Để nghe tơ liễu run trong gió
Và để nghe trời giải nghĩa yêu.
Đó là những vần thơ mà thi sĩ tài hoa Hàn Mặc Tử đã viết về hồ Xuân Hương - một viên ngọc xanh giữa lòng thành phố Đà Lạt.
Hồ Xuân Hương có chu vi 5.000m, rộng khoảng 38 ha. ngày trước, nơi đây vốn là dòng suối và ruộng lúa của tộc người Lạch. năm 1919, trong chương trình xây dựng Đà lạt, kỹ sư công chánh Labbé xây đập từ nhà Thủy tạ đến đoàn quán HƯỚNg đạo. năm 1923, chính quyến đương thời lại cho xây thêm một đập phía dưới tạo thành 2 hồ. tháng 3. 1932, một cơn bão lớn làm cãc hai đập bị vỡ. năm 1934 - 1935, kỹ sư Trần Đăng KHoa lại thiết kế, xây dựng một đệp lớn bằng đá: đó là cầu ông Đạo ngày nay. người Pháp đặt tên là Grand Lac (Hồ Lớn). Năm 1973, Nguyễn Vỹ, chủ tịch hội đồng thị xã, đề nghị đổi tên Grand Lac thành hồ Xuân Hương. Mấy chục năm qua, hồ Xuân Hương là tấm gương trong của thành phố đã làm tăng thêm vẻ yêu kiều, duyên dáng cho Đà Lạt sẽ đơn điệu, cô quạnh và lạc lõng với những rừng thông bạt ngàn.
Thực tế, trong hơn trăm năm qua, hồ Xuân Hương đã gắn liền với cuộc sống của cư dân Đà Lạt, gắn liền với những thăng trầm, biến động của thành phố Hoa. Vào mùa nắng và những ngày đẹp trời, mặt hồ Xuân Hương xanh biếc, gợn sóng lăn tăn. những ngày mưa lớn, nước đỏ ngầu làm người ta chạnh nhớ đến Hồng Hà của Hà Nội. tuy nhiên vẻ đẹp của Xuân Hương không giống với vẻ đẹp Hoàn Kiếm của kinh thành Thăng Long hay Tịnh Tâm của cố đô Huế. nước hồ Hoàn Kiếm có màu xanh lục soi bóng tháp Rùa, tháp Bút - ghi dấu ấn anh hùng của một giai đoạn lịch sử của dân tộc Việt Nam trong công cuộc chống ngọai xâm. còn Tịnh Tâm ngát hương sen hình như lúc nào cũng thâm trầm và lặng lẽ như tính cách của người dân xứ Huế. còn hồ Xuân Hương lại có nét kiều diễm của phương Tây. nước xanh soi bóng những cây anh đào rực hồng mỗi độ xuân về, không e lệ ngại ngần, luôn bặt thiệp với khách trong nước cũng như nước ngòai. có ai ngờ rằng chỉ cách đây 105 năm, đáy hồ còn là ruộng lúa của các dân tộc bản địa Lang bian. Hằng năm, cứ mỗi độ xuân về hồ Xuân Hương lại như tươi trẻ hơn, rực rỡ hơn bởi ngàn hoa anh đảo đua nở và mặt hồ xanh trong soi rõ mây trời.
Hồ Xuân Hương không những là một thắng cảnh của Đà Lạt mà còn là niềm tự hào của người dân các dân tộc tỉnh Lâm Đồng. đó còn là niềm cảm hứng bất tận cho biết bao thế hệ văn nghệ sĩ Việt Nam để sáng tác ra những áng văn, thơ tuyệt mỹ."
..."Nằm ngay trung tâm thành phố, ở độ cao 1477m, Hồ Xuân Hương nguyên là thung lũng có dòng suối Cam Ly chảy qua, nơi quần tụ của các cư dân Lạch buổi ban đầu.
Năm 1919, từ sáng kiến của viên công sứ Cunhac, kỹ sư công chánh Labbé đã tiến hành việc ngăn dòng suối làm thành hồ. Đến năm 1923 lại xây thêm một đập nữa ở phía dưới tạo thành hai hồ.
Do ảnh hưởng của cơn bão tháng 3 năm 1932, cả hai đập đều bị vỡ. Mãi đến năm 1934-1935 một đập lớn bằng đá mới được kỹ sư Trần Đăng Khoa thiết kế xây dựng phía dưới hai đập cũ tạo thành một hồ lớn - người Pháp gọi là Grand Lac. Đập này nằm trước Dinh Quản Đạo mà vị Quản đạo bấy giờ là Phạm Khắc Hòe vẫn được dân địa phương xưng gọi "ông Đạo" nên khi đập cũng là cầu xây xong, người dân quen gọi là "Cầu Ông Đạo", còn tồn tại đến ngày nay.
Hồ có chu vi 5000m, rộng 25ha với hình dạng trăng lưỡi liềm. Mặt hồ phẳng lặng như tấm gương soi bóng những tán tùng già cỗi, những hàng liễu rũ thướt tha, và sẽ được hơn khi mùa xuân về, lúc những cành anh đào nở rộ một màu hồng rực rỡ khiến mặt hồ bừng lên như đôi má cô gái Đà lạt tuổi xuân thì.
Hồ được mang tên Xuân Hương từ năm 1953 như muốn làm sống mãi hình ảnh lãng mạn của nữ sĩ thơ Nôm nổi tiếng Việt Nam thế kỷ thứ 19: Hồ Xuân Hương."
Lịch sử
Hồ Xuân Hương nguyên là thung lũng có dòng suối Cam Ly chảy qua, nơi quần tụ của các cư dân Lạch buổi ban đầu. Năm 1919, từ sáng kiến của viên công sứ Cunhac, kỹ sư công chánh Labbé đã tiến hành việc ngăn dòng suối làm thành hồ. Năm 1923, chính quyến đương thời lại cho xây thêm một đập phía dưới tạo thành 2 hồ. Tháng 3 năm 1932, một cơn bão lớn làm cả hai đập bị vỡ. Năm 1934 - 1935, kỹ sư Trần Đăng Khoa lại thiết kế, xây dựng một đập lớn bằng đá: đó là cầu ông Đạo ngày nay. Người Pháp đặt tên là Grand Lac (Hồ Lớn).
Bây giờ, Đà Lạt- Quê hương của tôi đã mỗi ngày trở nên xinh đẹp hơn, cũng có rất nhiều người để ý đến, tôi tin rằng, sau này, quê hương tôi sẽ càng phát huy được vẻ đẹp tự nhiên của mình...^^