- 6 Tháng bảy 2015
- 6,549
- 13,985
- 1,304
- Quảng Nam
- Vi vu tứ phương


Đề bài: Về một truyện ngắn trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam mà anh (chị) yêu thích.
Nhắc đến tuyển tập truyện ngắn trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam thì không thể không nhắc đến tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao. Tác phẩm ấy là tác phẩm xuất sắc nhất, là thông điệp hùng hồn giàu triết lý nhân sinh của ông đối với sự chuyển biến của xã hội trong giai đoạn 1930 – 1945. Nó đã cùng song hành và kỷ lục lại một giai đoạn lịch sử đầy thối nát, giả dối, một giai đoạn mà văn học hiện thực phê phán lên ngôi.
Thời kỳ khủng hoảng 1930 – 1945 đã qua đi nhưng vĩnh viễn đọng lại trong lòng những người chứng kiến về một thời kỳ thăng trầm, đầy biến động của một xã hội cường hào áp bức và bạo lực u ám. Tại thời điểm ấy, con người bị tước đoạt đi quyền sống còn, quyền làm người và bị đẩy vào bước đường cùng bởi sưu cao thuế nặng, bởi bạo lực cường quyền, bởi những lời vu oan giá họa vô lý. Một xã hội thối nát ấy được kể được tả qua góc nhìn của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao. Anh vốn là người nông dân lương thiện, bị thời thế xô đẩy, bị cường hào ác bá hành hạ rồi dồn vào con đường lưu manh hóa. Qua cuộc đời của Chí, một bức tranh hiện thực u ám được phác họa lại, một tác phẩm giàu giá trị nghệ thuật cùng vòng tròn vận mệnh xót xa khiến trái tim người đọc nhức nhối, khiến tất cả chúng ta vĩnh không thể lãng quên. Tất cả chúng được quyện lại để trở thành một trong những kiệt tác xuất sắc nhất trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam.
Tác phẩm mở màn bằng bóng dáng say rượu, bằng những tiếng chửi trời, chửi đời, chửi những ai không chửi nhau với hắn, bằng cái xuất thân bí ẩn chốn lò gạch bỏ hoang của hắn. Từ thuở ấu thơ, Chí bơ vơ không nơi nương tựa, hết đi ở nhà này sang đi ở cho nhà khác để kiếm sống. Hắn lớn lên như cỏ dại ven bờ chẳng được ai dạy dỗ, cũng chẳng được ai ban phát cho chút tình thương nào. Cuộc đời bần cùng và bất hạnh đó không dừng lại ở việc hắn không sống một cuộc đời bình thường nghèo khổ mà bị xã hội cướp đi sự lương thiện, bị sa đọa thành một gã lưu manh và bị cộng đồng dân làng gạt bỏ ra khỏi thế giới con người một cách phũ phàng, vô nhân tính.
Kẻ gây bi kịch cho cuộc đời của Chí là bá Kiến – một tên ác bá thống trị trong làng. Vì ghen mà tên Lý Kiến đày Chí đi tù. Những năm tháng sống ở trong tù khiến tâm hồn trong sáng bị nhuộm đen, khiến bản tính lương thiện của Chí ẩn nấp đi và thay vào đó là một gương mặt quái dị, hung tợn cùng một bản tính lưu manh, côn đồ. Thấy được sự chuyển biến của Chí, bá Kiến dùng thủ đoạn cùng sức mạnh đồng tiền để sai khiến anh, biến anh thành con dao thực thi những việc mà hắn không muốn tự tay làm lấy.
Chí Phèo là hóa thân của nỗi đau khổ trong giai cấp nông dân thời bấy giờ. Sinh ra là người nhưng không được làm người. Hắn dùng rượu giải khuây, dùng rượu để quên đi thực tại, để dễ dàng rạch mặt ăn vạ, để dễ dàng đập đầu, chửi bới, dọa nạt trong cái cơn say vô cùng vô tận ấy. Hắn trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại, một con quỷ ác độc phá hủy biết bao cơ nghiệp của dân làng, một con quỷ đập tan bao cảnh yên vui nhà cửa, một con quỷ hủy hoại, làm tan chảy đi phần lương thiện trong con người của làng Vũ Đại.
Rồi trong một lần say rượu triền miên ấy, Chí Phèo gặp Thị Nở, một người đàn bà cũng bị cái làng Vũ Đại này gạt bỏ ra rìa. Tình yêu thương mộc mạc của Thị Nở đã thức tỉnh cái phần người lương thiện đã ngủ say bấy lâu nay trong Chí. Hắn bỗng nhiên nhìn thấy ánh nắng mặt trời, bỗng nhiên nghe tiếng chim ca ríu rít, bỗng nhiên nghĩ đến hắn đã ở cái tuổi xuống dốc của cuộc đời. Từ một lối sống u ám trong kiếp sống thú vật, Thị Nở là ánh sáng hy vọng duy nhất trong cuộc đời Chí, là cầu nối của Chí với dân làng, là người khơi gợi lại một ước mơ về một gia đình nho nhỏ. “Chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Chúng lại bỏ một con lợn nuôi để làm vốn liếng. Khá giả thì mua dăm ba sào ruộng làm…”
Nhưng khát khao cháy bỏng được sống cuộc đời bình thường, được hòa nhập lại với dân làng của Chí vừa bốc cháy thì lại bị dập tắt bởi những định kiến, những cấm đoán của xã hội mà đại diện cho thế lực đó là bà cô Thị Nở. Hắn lại một lần nữa bị vứt bỏ, một lần nữa từ đỉnh cao hy vọng rơi thẳng xuống vực thẳm tuyệt vọng, hắn rưng rức khóc, thật sâu cảm nhận được vận mệnh chông gai cùng bi kịch không lối thoát của mình. Hắn gào lên trong tuyệt vọng, hắn vác dao đi tìm bá Kiến để hỏi tội. Sự phẫn uất, căm thù tột cùng cái xã hội ấy đã khiến Chí Phèo giết chết bá Kiến rồi tự sát, tự hủy hoại bản thân mình để thoát khỏi cái bi kịch lặp đi lặp lại trong vận mệnh của mình. Đồng thời đây cũng là cách duy nhất mà Chí dùng để phản kháng, để trỗi dậy và để từ bỏ một lối sống của kiếp thú hoang dơ bẩn ấy.
Qua hình tượng của nhân vật Chí Phèo, Nam Cao nêu lên quan niệm sống của con người. Làm sao để chân chính sống trong một xã hội phi nhân tính? Làm sao để có thể chân chính sống khi mà xã hội ruồng bỏ? Từng tầng từng tầng triết lý sâu sắc được lột bỏ, được vén màn dưới ngòi bút hiện thực đầy nghệ thuật độc đáo của Nam Cao, dưới góc nhìn đa chiều về tâm hồn con người nông dân trong xã hội đương đại. Tất cả những điều này làm nên Nam Cao, làm nên những tác phẩm bất hủ của ông.
BÀI LÀM
Nhắc đến tuyển tập truyện ngắn trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam thì không thể không nhắc đến tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao. Tác phẩm ấy là tác phẩm xuất sắc nhất, là thông điệp hùng hồn giàu triết lý nhân sinh của ông đối với sự chuyển biến của xã hội trong giai đoạn 1930 – 1945. Nó đã cùng song hành và kỷ lục lại một giai đoạn lịch sử đầy thối nát, giả dối, một giai đoạn mà văn học hiện thực phê phán lên ngôi.
Thời kỳ khủng hoảng 1930 – 1945 đã qua đi nhưng vĩnh viễn đọng lại trong lòng những người chứng kiến về một thời kỳ thăng trầm, đầy biến động của một xã hội cường hào áp bức và bạo lực u ám. Tại thời điểm ấy, con người bị tước đoạt đi quyền sống còn, quyền làm người và bị đẩy vào bước đường cùng bởi sưu cao thuế nặng, bởi bạo lực cường quyền, bởi những lời vu oan giá họa vô lý. Một xã hội thối nát ấy được kể được tả qua góc nhìn của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao. Anh vốn là người nông dân lương thiện, bị thời thế xô đẩy, bị cường hào ác bá hành hạ rồi dồn vào con đường lưu manh hóa. Qua cuộc đời của Chí, một bức tranh hiện thực u ám được phác họa lại, một tác phẩm giàu giá trị nghệ thuật cùng vòng tròn vận mệnh xót xa khiến trái tim người đọc nhức nhối, khiến tất cả chúng ta vĩnh không thể lãng quên. Tất cả chúng được quyện lại để trở thành một trong những kiệt tác xuất sắc nhất trong nền văn xuôi hiện đại Việt Nam.
Tác phẩm mở màn bằng bóng dáng say rượu, bằng những tiếng chửi trời, chửi đời, chửi những ai không chửi nhau với hắn, bằng cái xuất thân bí ẩn chốn lò gạch bỏ hoang của hắn. Từ thuở ấu thơ, Chí bơ vơ không nơi nương tựa, hết đi ở nhà này sang đi ở cho nhà khác để kiếm sống. Hắn lớn lên như cỏ dại ven bờ chẳng được ai dạy dỗ, cũng chẳng được ai ban phát cho chút tình thương nào. Cuộc đời bần cùng và bất hạnh đó không dừng lại ở việc hắn không sống một cuộc đời bình thường nghèo khổ mà bị xã hội cướp đi sự lương thiện, bị sa đọa thành một gã lưu manh và bị cộng đồng dân làng gạt bỏ ra khỏi thế giới con người một cách phũ phàng, vô nhân tính.
Kẻ gây bi kịch cho cuộc đời của Chí là bá Kiến – một tên ác bá thống trị trong làng. Vì ghen mà tên Lý Kiến đày Chí đi tù. Những năm tháng sống ở trong tù khiến tâm hồn trong sáng bị nhuộm đen, khiến bản tính lương thiện của Chí ẩn nấp đi và thay vào đó là một gương mặt quái dị, hung tợn cùng một bản tính lưu manh, côn đồ. Thấy được sự chuyển biến của Chí, bá Kiến dùng thủ đoạn cùng sức mạnh đồng tiền để sai khiến anh, biến anh thành con dao thực thi những việc mà hắn không muốn tự tay làm lấy.
Chí Phèo là hóa thân của nỗi đau khổ trong giai cấp nông dân thời bấy giờ. Sinh ra là người nhưng không được làm người. Hắn dùng rượu giải khuây, dùng rượu để quên đi thực tại, để dễ dàng rạch mặt ăn vạ, để dễ dàng đập đầu, chửi bới, dọa nạt trong cái cơn say vô cùng vô tận ấy. Hắn trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại, một con quỷ ác độc phá hủy biết bao cơ nghiệp của dân làng, một con quỷ đập tan bao cảnh yên vui nhà cửa, một con quỷ hủy hoại, làm tan chảy đi phần lương thiện trong con người của làng Vũ Đại.
Rồi trong một lần say rượu triền miên ấy, Chí Phèo gặp Thị Nở, một người đàn bà cũng bị cái làng Vũ Đại này gạt bỏ ra rìa. Tình yêu thương mộc mạc của Thị Nở đã thức tỉnh cái phần người lương thiện đã ngủ say bấy lâu nay trong Chí. Hắn bỗng nhiên nhìn thấy ánh nắng mặt trời, bỗng nhiên nghe tiếng chim ca ríu rít, bỗng nhiên nghĩ đến hắn đã ở cái tuổi xuống dốc của cuộc đời. Từ một lối sống u ám trong kiếp sống thú vật, Thị Nở là ánh sáng hy vọng duy nhất trong cuộc đời Chí, là cầu nối của Chí với dân làng, là người khơi gợi lại một ước mơ về một gia đình nho nhỏ. “Chồng cuốc mướn cày thuê, vợ dệt vải. Chúng lại bỏ một con lợn nuôi để làm vốn liếng. Khá giả thì mua dăm ba sào ruộng làm…”
Nhưng khát khao cháy bỏng được sống cuộc đời bình thường, được hòa nhập lại với dân làng của Chí vừa bốc cháy thì lại bị dập tắt bởi những định kiến, những cấm đoán của xã hội mà đại diện cho thế lực đó là bà cô Thị Nở. Hắn lại một lần nữa bị vứt bỏ, một lần nữa từ đỉnh cao hy vọng rơi thẳng xuống vực thẳm tuyệt vọng, hắn rưng rức khóc, thật sâu cảm nhận được vận mệnh chông gai cùng bi kịch không lối thoát của mình. Hắn gào lên trong tuyệt vọng, hắn vác dao đi tìm bá Kiến để hỏi tội. Sự phẫn uất, căm thù tột cùng cái xã hội ấy đã khiến Chí Phèo giết chết bá Kiến rồi tự sát, tự hủy hoại bản thân mình để thoát khỏi cái bi kịch lặp đi lặp lại trong vận mệnh của mình. Đồng thời đây cũng là cách duy nhất mà Chí dùng để phản kháng, để trỗi dậy và để từ bỏ một lối sống của kiếp thú hoang dơ bẩn ấy.
Qua hình tượng của nhân vật Chí Phèo, Nam Cao nêu lên quan niệm sống của con người. Làm sao để chân chính sống trong một xã hội phi nhân tính? Làm sao để có thể chân chính sống khi mà xã hội ruồng bỏ? Từng tầng từng tầng triết lý sâu sắc được lột bỏ, được vén màn dưới ngòi bút hiện thực đầy nghệ thuật độc đáo của Nam Cao, dưới góc nhìn đa chiều về tâm hồn con người nông dân trong xã hội đương đại. Tất cả những điều này làm nên Nam Cao, làm nên những tác phẩm bất hủ của ông.