bài văn tả dòng sông

C

cherrynguyen_298

Quê hương tôi là vùng biển Quảng Ninh, nơi những con sóng rì rào quanh năm, nơi những bãi tắm luôn đông nghịt người, nơi có những chuyến tàu du lịch khởi hành mỗi buổi sáng,…Tất cả những cảnh vật đó đã rất quen thuộc với tôi nhưng cảnh bình minh trên biển vẫn là đẹp nhất.
Sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa thức giấc, biển đậm hơi sương, gió hiu hiu thổi nhưng lạnh thấu xương, những con song dào dạt xô vào bờ….Bao trùm lên cảnh vật u ám, buồn tẻ bấy giờ là màn đêm yên tĩnh. Nó yên tĩnh đến nỗi tưởng chừng cả vùng biển này đều đang chìm sâu trong giấc ngủ, thỉnh thoảng mới có làn sóng xô dạt vào bờ…
Nhưng khi ông mặt trời thức giấc, từ từ ló dạng sau rặng núi như một quả bóng bay màu đỏ đang từ từ nhô lên thì cảnh vật nơi đây lại trở nên sống động như cuộc sống ban đầu của nó. Những tia nắng hình dẻ quạt đổ xuống trần gian như từng dòng mật của trời đang từ từ chảy xuống mặt biển khiến nó rực rỡ những gam màu với các góc độ khác nhau như lấp lánh kim cương, dát vàng, dát bạc. Những tia nắng đó đã xua tan đi cái giá lạnh của màn đêm. Gió hiu hiu thổi mang theo hơi ẩm của biển mơn man trên tóc, trên mặt. Tất cả tạo nên một cảm giác thật sảng khoái, dễ chịu
Tên nền biển xanh thẫm, từng đàn hải âu trắng mượt đang bay lượn chao liệng sát mặt nước như đang tìm kiếm thứ gì đó. Mặt biển sáng dần lên trong ánh nắng lung linh, huyền ảo. Xa xa, từng đoàn thuyền đánh cá đã căng buồm ra khơi. Trên bờ, những cụ già đang đi bộ tập thể dục, nói chuyện với nhau và cảm nhận bầu không khí trong lành nới đây. Tiếng động cơ, tiếng người nói, tiếng chim hót, tiếng sóng biển, tất cả hòa quyện vào nhau tạo thành giai điệu của cuộc sống mới. Từng đợt sóng rì rào, xô đuổi nhau đến tận chân trời. Sóng nhấp nhô dưới ánh nắng mặt trời ánh lên một màu vàng lóa trộn lẫn với màu xanh sẫm của biển tạo nên một hòa sắc thật đẹp mắt. Ôi chao! Cảnh vật thật là thần bí, lung linh, huyền ảo và phảng phất nét liêu trai như ở chốn bồng lai tiên cảnh
Ngắm cảnh bình binh lên, lòng tôi cảm thấy xôn xao, hồi hộp và không khỏi thán phục trước vẻ đẹp của nó – một vẻ đẹp hiếm có mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho chúng ta. Trái tim tôi sẽ ghi nhớ mãi cảnh vật này, cảnh vật gắn liền với quê hương của tôi, với đất nước tôi. Dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi nhớ về nơi đây: bãi biển quê hương. Nếu có dịp, mời các bạn hãy đến với biển quê tôi nhé, nơi có vịnh Hạ Long trong xanh – Xứng danh kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới.

nguồn st.
 
G

girl_thuy_kute

Cuối buổi chiều, Huế thường trở về trong vẻ yên tĩnh lạ lùng, đến nỗi tôi cảm thấy hình như có một cái gì đang lắng xuống thêm một chút nữa trong thành phố vốn hàng ngày đã rất yên tĩnh này.
Mùa thu, gió thổi mây về cửa sông, mặt nước phía dưới cầu Tràng Tiền đen sẫm lại, trong khi phía trên này lên mãi gần Kim Long, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rở của trời chiều. Hình như con sông Hương rất nhạy cảm với ánh sáng, nên đến lúc tối hẳn, đứng trên cầu chăm chú nhìn xuống, người ta vẫn còn thấy những mảng sắc mơ hồng ửng lên như một thứ ảo giác trên mặt nước tối thẳm. Phố ít ngươi, con đường ven sông như dài thêm ra dưới vòm lá xanh của hai hàng cây.
Phía bên sông, xóm Cồn Hến nấu cơm chiều, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Đâu đó, từ sau khúc quanh vắng lặng của dòng, tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mảnh cá cuối cùng truyền đi trên mặt nước, khiến mặt sông nghe như rộn hơn. Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả tròn máu tím nhạt, chuyển dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tỉnh của buổi chiều cũng chấm dứt.
Huế thức dậy trong một nhịp chuyển động mới đi vào cuộc sống ban đầu của nó.
:p
 
L

lightningdragon1

Quê hương – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỷ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẳm… Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỷ niệm đẹp thời thơ ấu.

Từ lúc cò bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh một con sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng; im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: “Ừ, chào sông nhé!”. Vào những buổi trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, để xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ em đã bơi giỏi, thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cũng vội vã trở về nhà, chúng bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối, sông cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Còn dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê ngắm dòng sông yêu dấu của em.
Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thành thị phồn hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn thân thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy, kiêu sa. Sông luôn đem đến cho em niềm vui thích. Tối tối, hình ảnh “dòng sông bạc” lấp lánh dưới ánh trăng luôn vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.

songlamminhhoa-256019-1370488382_500x0.jpg

THANK NHA:D
 
Top Bottom