- 6 Tháng bảy 2015
- 6,549
- 13,985
- 1,304
- Quảng Nam
- Vi vu tứ phương
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Đề bài: Anh (chị) hãy bày tỏ quan điểm của mình về ý kiến của nhà văn Pháp La Bơ – ruy – e: “Khi một tác phẩm nâng cao tinh thần ta lên và gợi cho ta những tình cảm cao quý và can đảm, không cần tìm một nguyên tắc nào để đánh nó nữa: đó là một cuốn sách hay và do một nghệ sĩ viết ra”.
Khi đánh giá tác phẩm, chúng ta phải căn cứ vào nhiều yếu tố để lập nên các nguyên tắc đánh giá chuẩn xác nhất. Tuy nhiên, khi bàn về việc đánh giá tác phẩm thì nhà văn Pháp La Bơ – ruy – e đã bày tỏ quan niệm: “Khi một tác phẩm nâng cao tinh thần ta lên và gợi cho ta những tình cảm cao quý và can đảm, không cần tìm một nguyên tắc nào để đánh nó nữa: đó là một cuốn sách hay và do một nghệ sĩ viết ra”.
Thông thường khi đánh giá cuốn sách hay tác phẩm thì người ta thường căn cứ vào đề tài tác phẩm, lối hành văn, nội dung gửi gắm, thủ pháp nghệ thuật, cách sử dụng từ ngữ,… để đưa ra kết luận. Xét trên thực tế, cách đánh giá này chỉ phù hợp với những cây bút non trẻ, mới bước vào nghiệp văn học. Bởi lẽ, khi một cây bút sáng giá, đã trưởng thành thì họ sẽ không dừng bước trong sự rập khuôn, cố định. Cùng một đề tài trông có vẻ như cũ kĩ ấy, cùng việc thể hiện nội dung có vẻ chẳng mới lạ ấy nhưng họ lại có góc nhìn khác, họ có cái đánh giá khác về sự việc đó để sáng tạo nên một tác phẩm xuất sắc, giàu tính nhân văn mang phong cách của chỉ riêng họ. Chính vì thế nên không cần bất kì một nguyên tắc rập khuôn, quy củ nào cho việc đánh giá. Hãy cảm nhận các tác phẩm bằng chính trái tim của chúng ta. Một cuốn sách để đời là một cuốn sách chạm đến phần sâu kín nhất trong tâm hồn, khơi gợi nên những cung bậc cảm xúc tinh tế, đẹp đẽ nhất trong con người. Đó chính là những cuốn sách thật sự hay.
Theo dòng chảy văn học, chúng ta dễ dàng hiểu sâu sắc điều này qua tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao. Nếu đánh giá nó một cách phiến diện thì khả năng sẽ bỏ sót tác phẩm xuất sắc như vậy. Bối cảnh truyện xoay quanh về một người nông dân vốn thiện lương nhưng bị xã hội ấy, giai cấp cầm quyền xã hội ấy giam cầm, hủy hoại đi phần thật thà, chân chất, biến hắn trở thành một tên du côn, ai ai cũng xa lánh. Thậm chí, khi đọc còn dễ dàng cho rằng giọng văn rất tục, rất thô thiển, không hợp quy cách. Nhưng khi thưởng thức tác phẩm ấy thì chúng ta sẽ chìm đắm trong thời đại phong kiến thối nát ấy, thời đại không tồn tại quyền của con người, thời đại mà bất công và bảo thủ lên ngôi và chà đạp lên nhân phẩm của những con người ở tầng chót của xã hội. Xót xa thay! Đau đớn thay cho những số phận hẩm hiu, bị xã hội ấy từ bỏ, bị miệt thị, bị khinh bỉ. Không chỉ là Chí Phèo mà còn có Thị Nở đều là những con người đáng thương chứ không đáng trách. Tác phẩm ấy chạm vào tâm hồn người đọc, chạm vào lòng trắc ẩn bạn đọc khi những con người ấy dẫu bị dồn vào con đường cùng nhưng họ vẫn giữ lại trong mình cái đẹp, cái mấu chốt nhất trong cốt cách con người. Đó mới chính là một tác phẩm hay mà không cần phải dựa vào những lời bình luận của đồng nghiệp để tiến bước đến đỉnh cao, khẳng định vị trí của mình trên thi đàn văn học Việt Nam.
Mỗi một tác phẩm mang theo dấu ấn riêng, mang theo thông điệp riêng theo góc nhìn của nhà văn. Chính vì vậy, các tác phẩm không thể hoàn hảo được, càng không thể tránh được những đánh giá trái chiều từ nhiều nguồn. Thậm chí, có những tác phẩm vượt lên trước thời đại, những tác phẩm mang tư tưởng tiến bộ bị các cụ thời đó nghiêm cấm con cháu tìm đọc. Chẳng hạn như truyện Phan Trần, truyện Kiều hay các bài thơ của Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan hoặc thậm chí là những nhà thơ nữ bị thời đại xóa sổ, ẩn đi trong dòng chảy lịch sử khi có những quan niệm táo bạo, đi ngược với xã hội thời ấy.
Xã hội hiện đại, văn minh tiến bộ khiến chúng ta trở nên công bằng hơn, có góc nhìn nhân văn hơn và tự do hơn khi tiếp cận các tác phẩm văn học. Chính bởi vì vậy mà chúng ta có thể tự mình cảm nhận được giá trị mà mỗi tác phẩm mang lại cho bản thân. Hãy dùng trái tim để cảm nó, hãy lắng nghe những thông điệp nhân sinh được gửi gắm ấy để hoàn thiện bản thân hơn như lời nhận định mà nhà văn Bơ – ruy – e phát biểu về việc đánh giá tác phẩm.
BÀI LÀM
Khi đánh giá tác phẩm, chúng ta phải căn cứ vào nhiều yếu tố để lập nên các nguyên tắc đánh giá chuẩn xác nhất. Tuy nhiên, khi bàn về việc đánh giá tác phẩm thì nhà văn Pháp La Bơ – ruy – e đã bày tỏ quan niệm: “Khi một tác phẩm nâng cao tinh thần ta lên và gợi cho ta những tình cảm cao quý và can đảm, không cần tìm một nguyên tắc nào để đánh nó nữa: đó là một cuốn sách hay và do một nghệ sĩ viết ra”.
Thông thường khi đánh giá cuốn sách hay tác phẩm thì người ta thường căn cứ vào đề tài tác phẩm, lối hành văn, nội dung gửi gắm, thủ pháp nghệ thuật, cách sử dụng từ ngữ,… để đưa ra kết luận. Xét trên thực tế, cách đánh giá này chỉ phù hợp với những cây bút non trẻ, mới bước vào nghiệp văn học. Bởi lẽ, khi một cây bút sáng giá, đã trưởng thành thì họ sẽ không dừng bước trong sự rập khuôn, cố định. Cùng một đề tài trông có vẻ như cũ kĩ ấy, cùng việc thể hiện nội dung có vẻ chẳng mới lạ ấy nhưng họ lại có góc nhìn khác, họ có cái đánh giá khác về sự việc đó để sáng tạo nên một tác phẩm xuất sắc, giàu tính nhân văn mang phong cách của chỉ riêng họ. Chính vì thế nên không cần bất kì một nguyên tắc rập khuôn, quy củ nào cho việc đánh giá. Hãy cảm nhận các tác phẩm bằng chính trái tim của chúng ta. Một cuốn sách để đời là một cuốn sách chạm đến phần sâu kín nhất trong tâm hồn, khơi gợi nên những cung bậc cảm xúc tinh tế, đẹp đẽ nhất trong con người. Đó chính là những cuốn sách thật sự hay.
Theo dòng chảy văn học, chúng ta dễ dàng hiểu sâu sắc điều này qua tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao. Nếu đánh giá nó một cách phiến diện thì khả năng sẽ bỏ sót tác phẩm xuất sắc như vậy. Bối cảnh truyện xoay quanh về một người nông dân vốn thiện lương nhưng bị xã hội ấy, giai cấp cầm quyền xã hội ấy giam cầm, hủy hoại đi phần thật thà, chân chất, biến hắn trở thành một tên du côn, ai ai cũng xa lánh. Thậm chí, khi đọc còn dễ dàng cho rằng giọng văn rất tục, rất thô thiển, không hợp quy cách. Nhưng khi thưởng thức tác phẩm ấy thì chúng ta sẽ chìm đắm trong thời đại phong kiến thối nát ấy, thời đại không tồn tại quyền của con người, thời đại mà bất công và bảo thủ lên ngôi và chà đạp lên nhân phẩm của những con người ở tầng chót của xã hội. Xót xa thay! Đau đớn thay cho những số phận hẩm hiu, bị xã hội ấy từ bỏ, bị miệt thị, bị khinh bỉ. Không chỉ là Chí Phèo mà còn có Thị Nở đều là những con người đáng thương chứ không đáng trách. Tác phẩm ấy chạm vào tâm hồn người đọc, chạm vào lòng trắc ẩn bạn đọc khi những con người ấy dẫu bị dồn vào con đường cùng nhưng họ vẫn giữ lại trong mình cái đẹp, cái mấu chốt nhất trong cốt cách con người. Đó mới chính là một tác phẩm hay mà không cần phải dựa vào những lời bình luận của đồng nghiệp để tiến bước đến đỉnh cao, khẳng định vị trí của mình trên thi đàn văn học Việt Nam.
Mỗi một tác phẩm mang theo dấu ấn riêng, mang theo thông điệp riêng theo góc nhìn của nhà văn. Chính vì vậy, các tác phẩm không thể hoàn hảo được, càng không thể tránh được những đánh giá trái chiều từ nhiều nguồn. Thậm chí, có những tác phẩm vượt lên trước thời đại, những tác phẩm mang tư tưởng tiến bộ bị các cụ thời đó nghiêm cấm con cháu tìm đọc. Chẳng hạn như truyện Phan Trần, truyện Kiều hay các bài thơ của Hồ Xuân Hương, Bà Huyện Thanh Quan hoặc thậm chí là những nhà thơ nữ bị thời đại xóa sổ, ẩn đi trong dòng chảy lịch sử khi có những quan niệm táo bạo, đi ngược với xã hội thời ấy.
Xã hội hiện đại, văn minh tiến bộ khiến chúng ta trở nên công bằng hơn, có góc nhìn nhân văn hơn và tự do hơn khi tiếp cận các tác phẩm văn học. Chính bởi vì vậy mà chúng ta có thể tự mình cảm nhận được giá trị mà mỗi tác phẩm mang lại cho bản thân. Hãy dùng trái tim để cảm nó, hãy lắng nghe những thông điệp nhân sinh được gửi gắm ấy để hoàn thiện bản thân hơn như lời nhận định mà nhà văn Bơ – ruy – e phát biểu về việc đánh giá tác phẩm.
Tác giả: @baochau1112