Văn mẫu 9 [Bài văn] Bài thơ Tức cảnh Pác Pó của Hồ Chí Minh.

Harry Nanmes

Cựu Mod Văn | Tài năng sáng tạo 2018
Thành viên
6 Tháng chín 2017
1,593
3,820
544
Hải Dương
THPT Tứ Kỳ.
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đề bài: Bài thơ Tức cảnh Pác Pó của Hồ Chí Minh.
Bài làm:

++++++Từ khi mới nhen nhóm sự sống trên trái đất, phải trải qua 380 triệu năm con bướm mới bay được, rồi 180 triệu năm nữa bông hồng mới nở, đó chỉ để làm đẹp mà thôi. Cũng đã phải trải qua 4 kỷ địa chất, con người mới hát hay hơn chim và mới tạo ra được những tác phẩm nghệ thuật hoặc hoàn mỹ. Và “Tức cảnh Pác Pó” chính là tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời được tác giả Hồ Chí Minh sáng tạo trong hoàn cảnh khó khăn, gian khổ, vất vả.
++++++Hồ Chí Minh- Người mà tất cả con dân Việt Nam đều ghi tạc trong tim với một lòng yêu quý, kính trọng vô bờ bến. Sau ba mươi năm bôn ba và hoạt động cách mạng ở nước ngoài, Bác trở về để lãnh đạo dân tộc và cách mạng Việt Nam, giành lại độc lập cho dân tộc. Bác sống và làm việc trong một hang núi nhỏ- hang Pác Pó với cái khó khăn, vất vả. Từ đó, tác phẩm “Tức cảnh Pác Pó” ra đời vào tháng 2 năm 1941. Với thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật, bài thơ đã thể hiện tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác trong cuộc sống cách mạng gian khổ.​
++++++Toàn bộ tác phẩm đề là khung cảnh của những khó khăn, vất vả, thế nhưng vẫn toát lên trên tất cả là tâm hồn thanh cao, bình dị của Bác. Mở đầu bài thơ là những câu thơ nhí nhảnh giúp người đọc hình dung cảnh sống an bình, hòa hợp với thiên nhiên của Người:
Sáng ra bờ suối, tối vào hang,
++++++Trong câu thơ đầu tiên, ta thấy Bác ở suối ở hang. Không gian và thời gian chật chội, quẩn quanh đơn điệu. Câu thơ đã sử dụng phép đối giữa sáng – tối, ra – vào, bờ suối- hang cho thấy sự nhàm chán cứ lặp đi lặp lại, không đổi thay. Sự tù túng hiện lên ở bài thơ và nhịp thơ. Cái hang Bác ở có tên là hang Cốc Bó. Diện tích chỉ hơn khoảng một mét vuông chỉ đủ kê một tấm ván thay cho giường. Trong hang, nơi lồi cao, chỗ lõm sâu, không khí lạnh lẽo, ẩm thấp. Trước cửa hang là những dòng suối nhỏ chảy róc rách dưới chân ngọn núi. Bác đặt tên là suối Lênin và núi Mác. Nơi ở chật chội, ẩm thấp là thế, ấy thế mà đến cái ăn cũng chẳng hơn là bao:
Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng.​
++++++Ngày ấy, đất nước ta vẫn còn thiếu thốn, gặp rất nhiều khó khăn, không có cơm để ăn. Vì vậy có cháo bẹ rau măng là tốt lắm rồi. Nhưng cháo bẹ không ngon không đủ chất lại ăn nó với rau thì đâu còn hào hứng gì nữa. Mà Bác lại vừa về nước, có lẽ còn khó ăn hơn. Hau từ sẵn sàng ở đây có thể hiểu rằng trong hoàn cảnh này chỉ cần có cái ăn là được rồi. Hơn nữa, lúc này, việc Người chú tâm không phải là nơi ở, là cái ăn mà là tình hình đất nước, nghiên cứu làm sao để phong trào cách mạng giải phóng thành công cho dân tộc. Hình ảnh Bác gợi nhớ tới nét thanh đạm của vị Nguyễn Trãi tại núi Côn Sơn xưa:
Côn Sơn có suối nước trong,
Ta nghe suối chảy như cung đàn cầm.
Côn Sơn có đá tần vần,
Mưa tuôn đá sạch ta nằm ta chơi.​
++++++Đã là người mưu tính cho dân tộc thì làm sao có thể quan tâm tới những điều nhỏ nhặt. Và Bác làm sao có thể để tâm tới nơi làm việc tốt hay xấu, cốt cũng chỉ là để có nơi bàn tính việc nước:
Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng,​
++++++Bàn đá, đá là đá núi còn gồ ghề lồi lõm tạm bợ. Những công việc Bác đang làm là vô cùng ý nghĩa lớn lao. Và thật bất ngờ khi khép lại bài thơ bằng câu với ý đùa vui. Bàn làm việc của Bác là phiến đá kê trên hai hòn đá và một hòn đá thấp hơn làm ghế cũng ở gần bờ suối. Hình ảnh ấy khiến Bác Hồ trông như một tiên ông xuống trần, là một vị tiên bên suối là cốt cách của một lãnh tụ cách mạng kiên cường.
++++++Cuối cùng, Bác cho rằng, hiện thực mà chúng ta nhìn thấy- vất vả, gian khổ, đầy thử thách ấy lại là thứ làm người ta vui vẻ, hệt như cách suy nghĩ của một hiền triết vậy:
Cuộc đời cách mạng thật là sang!​
++++++Sang là sang trọng. Nhưng sang ở đây có lẽ còn là sự giàu có về mặt tinh thần. Bác cảm thấy thật là sang vì được cống hiến cho cách mạng.
++++++Như vậy, suối không chỉ là chỗ làm việc, hang không chỉ là chỗ nghỉ ngơi mà hang còn mở ra phía suối, tạo nên không gian thoáng đãng, đủ chỗ cho nhịp sống của con người hoà vào nhịp của đất trời. Gian nan, vất vả cũng như tan biến vào cái nhịp tuần hoàn, thư thái ấy.
++++++Thành công của bài thơ là thể thơ tứ tuyệt, có sự kết hợp giữa chất cổ điển và tinh thần hiện đại, giọng điệu dí dỏm, nhí nhảnh, ngôn từ dễ hiểu, hình ảnh mộc mạc, gần gũi. Gấp lại trang thơ, người đọc thấy được một tinh thần lạc quan, một phong thái ung dung thanh thản, một chất thép phi thường vượt lên trên gian khó và luôn mang trong mình trái tim nhân hậu, bao dung: yêu thiên nhiên, yêu đất nước sâu sắc ở Hồ Chí Minh.
++++++ “Một tác phẩm thật giá trị phải vượt lên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chữa được một cái gì lớn lao mạnh mẽ vừa đau đớn và phấn khởi”. Đúng vậy, nghệ thuật vượt qua ngoài sự băng hoại của thời gian và chỉ mình nó không thừa nhận cái chết. Đọc tác phẩm Tức cảnh Pác Pó của tác giả Hồ Chí Minh, tôi hiểu được tấm lòng của Người. Và tôi hiểu vì sao tác phẩm ấy mãi không chịu thừa nhận cái chết, bởi nó có đủ sức lay động tâm hồn người đọc bao thế hệ vì tinh thần lạc quan phong thái ung dung của Bác trong cuộc sống cách mạng đầy gian khổ ở Pác Bó.
Người viết: Harry Nanmes.
 
Top Bottom