Văn 8 Bài thơ Hỏi-Hữu Thỉnh

Tờ rân

Học sinh mới
Thành viên
12 Tháng mười một 2018
5
1
6
Gia Lai
thcs Tôn Đức Thắng
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

hãy nêu suy nghĩ từ bài thơ sau :
Tôi hỏi đất:
- Đất sống với đất như thế nào?
- Chúng tôi tôn cao nhau
Tôi hỏi nước:
- Nước sống với nước như thế nào?
- Chúng tôi làm đầy nhau
Tôi hỏi cỏ:
- Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Chúng tôi đan vào nhau
Làm nên những chân trời
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
trích Hỏi-Hữu Thỉnh
 
  • Like
Reactions: Đắng!

từ minh hạo

Học sinh mới
Thành viên
11 Tháng mười một 2018
11
37
6
20
Quảng Bình
THCS Xuân Ninh
hãy nêu suy nghĩ từ bài thơ sau :
Tôi hỏi đất:
- Đất sống với đất như thế nào?
- Chúng tôi tôn cao nhau
Tôi hỏi nước:
- Nước sống với nước như thế nào?
- Chúng tôi làm đầy nhau
Tôi hỏi cỏ:
- Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Chúng tôi đan vào nhau
Làm nên những chân trời
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
trích Hỏi-Hữu Thỉnh
* Suy nghĩ
- Bài học về lối sống vượt ra khỏi chủ nghĩa cá nhân ích kỉ, hẹp hòi, biết vị tha và biết sống vì người khác để cùng nhau tiến bộ, biết giúp đỡ để hoàn thiện lẫn nhau, biết đoàn kết để cùng vươn tới những điều kì diệu trong cuộc sống.
- Cần phải biết tôn cao nhau vì khi biết sống vị tha, biết đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của mình, biết giúp đỡ cho nhiều người cùng tiến bộ thì chúng ta mới nhận được hạnh phúc đích thực và hạnh phúc đó lớn hơn nhiều lần hạnh phúc vị kỉ cá nhân....
- Biết làm đầy, biết giúp đỡ nhau để cùng hoàn thiện vì ai cũng có những thiếu sót, thậm chí sai lầm... và ý thức trách nhiệm giúp đỡ hoàn thiện nhau là biểu hiện cuả tinh thần khoan dung độ lượng, phẩm chất cao quý của con người.
- Biết đoàn kết với nhau vì chỉ có tình đoàn kết, sự tương thân tương ái mới tạo ra sức mạnh giúp vượt qua những khó khăn của mỗi người, những thử thách chung của toàn nhân loại; để hoà nhập với cộng đồng, cống hiến cho xã hội....
- Phê phán lối sống ích kỉ, đố kị, thờ ơ, vô trách nhiệm, không biết hoà nhập với cộng đồng, không biết ước mơ, vươn tới... của một bộ phận giới trẻ hiện nay
 

Đắng!

Giải Ba event Thế giới Sinh học 2
Thành viên
17 Tháng mười một 2018
767
2,258
256
Bà Rịa - Vũng Tàu
Minh Dạm
bài thơ Hỏi - cho ta suy nghĩ:
Ở 3 câu đầu đã đề cao đc sự tôn trọng lẫn nhau giữa các đồng loại. Dù đất nghèo nàn ,lạc hậu hay đất phù sa mầu mỡ thì chúng vẫn tôn trọng nhau xem nhau như 1 phần của mình (1)
Ở ba câu tiếp theo đã nói lên sự đùm bọc , giúp đở của nước. Nước cùng hòa chung một dòng , chung một mục đích làm đầy nhau, giúp đỡ cho nha(2)
ở 3 câu sau đã góp phần nói lên sự đoàn kết, cỏ ơi ta cùng vược bão cát, mưa gió, cũng nhau đan xen để bão vệ lẫn nhau.
Tôi hỏi người:người sống với người như thế nào?
3 câu hỏi đc lặp lại ở đây nhằm nhấn mạnh ý:
phê phán cái xã hội này- cái xã hội loài người sống ích kỉ- sống chỉ vì bản thân. chúng ta cùng là con người - đc trời đất ban ơn để trở thành người nhưng chúng ta cũng chẳng bằng những sinh vật ngoài kia , chí ích nó còn có nhân cách, còn nghĩ đc cho đòng loại , còn ta-người sống ích kỉ thờ ơ vô trách nhiệm , không bao giờ dám nhận lỗi , nghĩ cho bản thân ko nghĩ cho người khác ( cả người cùng mấu mủ cũng ko thèm để tâm thì nói đến gì cái xã hội ngoài kia" sống vì chính mình " là đúng nhưng ko nên quá ích kỉ)
khuyên răng chúng ta sống ko nên ích kỉ cũng đừng quá tham lam, sống phải yêu người, yêu chính mình, vì mình và vì người khác, đối sử tốt với mọi người xung quanh 1 cách thật lòng, ko giả dối.
 

Khánh huyền NT

Học sinh
Thành viên
27 Tháng chín 2018
45
34
21
18
Nghệ An
Trung học cơ sở Thị Trấn Quán Hành
Giữa vòng xoáy của nền kinh tế thị trường đầy biến động, trong phút chốc một người giàu nhất có thể trở thành người không có chút của cải nào. Không ít người hoang mang: Đâu mới là giá trị bền vững? Ý nghĩa của cuộc sống là gì? Những câu hỏi tha thiết được đặt ra. Nhà thơ Hữu Thỉnh cũng “hỏi”, câu hỏi thật đặc biệt vì nó hàm chứa sẵn lời giải đáp:
Tôi hỏi đất: – Đất sống với đất như thế nào?
Chúng tôi tôn cao nhau.
Tôi hỏi nước: – Nước sống với nước như thế nào?
Chúng tôi làm đầy nhau.
Tôi hỏi cỏ
: – Cỏ sống với cỏ như thế nào?
Chúng tôi đan vào nhau
Làm nên những chân trời.
Tôi hỏi người
: – Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người
: – Người sống với người như thế nào?
Tôi hỏi người
: – Người sống với người như thế nào?
Thân bài
Bài thơ gồm hai cuộc đối thoại: một có lời đáp và một không có câu trả lời. Một dành cho tự nhiên vô tri và một dành cho con người. Nhưng thực chất, tất cả đều hướng tới cuộc sống của chúng ta, chứa đựng những bài học nhân sinh đáng giá ngàn vàng đòi hỏi người đọc phải ngẫm ngợi để thực thấu hiểu. Đó là những chuẩn mực về lối sống đẹp và ý nghĩa của cuộc sống được tác giả gửi gắm trong lời đáp của thiên nhiên. Đồng thời cũng gióng lên những tiếng chuông cảnh tỉnh về hiện trạng lối sống của nhiều người hiện nay.
Hãy lắng nghe lời của đất: –Chúng tôi tôn cao nhau.
Tôn cao: đó là hành động đắp thêm cho vững, cho cao, cho nổi bật. Trong cuộc sống con người, “tôn cao” có thể hiểu là thái độ tôn kính giữa người với người. Nhưng sâu sắc hơn cả, đó là tinh thần vị tha, biết đặt lợi ích của người lên trên lợi ích của mình, thậm chí có phải hi sinh thầm lặng. Có người thắc mắc: “Tại sao phải sống vì người khác? Ai cũng hi sinh hạnh phúc của mình thì xã hội này chẳng có ai hạnh phúc cả!”. Thật không mấy ai hiểu được rằng, khi con người âm thầm công hiến và hi sinh, họ nhận được nhiều hơn tất cả những hạnh phúc vị kỉ có thể khư khư giữ riêng cho mình. Nếu mỗi người biết sống vị tha, hiện hữu trong cuộc sống là thương yêu, con người chúng ta mới nhận được hạnh phúc đích thực, lớn lao hơn hết: đó là hạnh phúc được sống trong một xã hội đáng sống.
Nhưng con người đã biết sống vị tha chưa? Có lẽ bức tranh về cuộc sống sẽ đẹp hơn rất nhiều, nếu không có những mảng loang lổ được tạo nên bởi lối sống hẹp hòi vị kỉ của một số người. Để trục lợi về mình, những giám đốc công ti nào đã dửng dưng, xả nước thải xuống sông, quay mặt trước nguy cơ tính mạng của hàng nghìn người dân bị đe dọa? Những kẻ nhẫn tâm nào giẫm đạp lên cả quyền lợi của dân mà bòn rút tiền của, lấy những thứ không phải của mình để hưởng thụ? Những người đã trực tiếp gây ra lí do tạm ngừng nguồn vốn ODA của Nhật Bản vào Việt Nam, nghĩ sao trước bao công trình, bao vùng quê nghèo đang rất cần đến những nguồn viện trợ? Hậu quả của lối sống vị kỉ thật đáng giật mình!
Từ câu trả lời của nước, ta cũng rút ra được những bài học quý giá: Chúng tôi làm đầy nhau. Trong cuộc sống, không ai có thể tự hoàn thiện. Con người sống được cạnh nhau là vì thế. Được sống cạnh nhau, phải chăng là sự sắp đặt của tạo hóa, những mong con người sẽ có ý thức trách nhiệm giúp đỡ hoàn thiện lẫn nhau? Lối sống đẹp nhà thơ muôn gửi gắm ở đây chính là tinh thần rộng lượng biết “cho đi”, biết “làm đầy” và hoàn thiện đồng loại. Hoàn thiện những gì mà người khác còn thiếu về kiến thức, nhân cách… Nhưng có một thứ cần cho đi hơn cả, một thứ mà khi thiếu vắng con người sẽ đau khổ và bất hạnh hơn bao giờ hết: đó là tình thương yêu. Ngược lại với những con người “rộng lượng”, trong cuộc sống còn không ít người “keo kiệt”. Không ai thích những người keo kiệt tiền bạc. Nhưng đáng lên án hơn cả là những người “keo kiệt tình thương”. Thật buồn và căm phẫn khi tôi nhìn thấy một người tâm thần ngồi trên hè đường, đang rên xiết với tấm thân bỏng rát trong dòng người qua lại hờ hững. Người ấy hay quanh quẩn bên quán phở nọ và đã bị chủ quán dội nước sôi vào người! Rồi những người trẻ nào keo kiệt “lương tâm”, thản nhiên quay cuồng với những lạc thú phù phiếm trong khi không biết đến bao giọt nước mắt mồ hôi của mẹ cha… Những con người ích kỉ nhẫn tâm ấy, tưởng rằng mình có tất cả nhưng hóa ra lại chẳng có gì. Vì giá trị bền vững và cao quý nhất để con người tự hào được suy tôn trên động vật là tình thương thì họ đã đánh mất rồi.
Cỏ đem đến cho ta bài học về tinh thần đoàn kết:
Chúng tôi đan vào nhau
Làm nên những chân trời
.
Có lẽ không ai trong chúng ta không hiểu giá trị và ý nghĩa của tình đoàn kết, tương thân tương ái giữa người với người. Nhân loại vẫn đang phải từng ngày đối diện với những cuộc chiến gay go và khốc liệt. Đó là cuộc chiến với nghèo đói, bệnh dịch, mù chữ, tội ác, thiên tai… Nếu không đoàn kết, con người sao có thể giải quyết được những vấn đề toàn cầu ấy! Chỉ có đoàn kết mới tạo ra sức mạnh. Chỉ có đoàn kết mới có thể vươn tới ước mơ về những điều kì diệu.
Vị tha, rộng lượng và đoàn kết, ba lối sống đẹp mà nhà thơ Hữu Thỉnh gửi gắm trong bài thơ có mối quan hệ thật gắn bó. Ví như con người không sẵn sàng rộng lượng cho đi – “làm đầy” thì không thể nào có tinh thần vị tha. Không có tinh thần vị tha thì không thể có điểm tựa để đoàn kết. Vẻ đẹp của tất cả các cách “đối nhân” trên đều có một điểm sáng chung. Đó là tình yêu thương. Đó phải chăng cũng là giải pháp duy nhất cho lối sống cá nhân hẹp hòi kia? Chắc chắn vậy! Biết yêu thương, con người sẽ biết hi sinh cho những gì mình nâng niu quý trọng. Biết yêu thương, con người còn tiếc gì mà không cống hiến tất cả những gì mình có. Và cũng chỉ yêu thương mới khiến con người ta tha thiết hòa nhập và ao ước tạo nên những chân trời mới. Bài học lớn nhất ở đây phải chăng là: con người hãy biết thương yêu và quan tâm đến mọi người quanh mình, đừng chỉ chăm chú vào hạnh phúc bé nhỏ vị kỉ của mình nữa!
Tôi lại nhớ ngày thơ bé, say mê dạo chơi trong những chân trời cổ tích của Grim, An-đéc-xen. Tôi nuôi ao ước lớn lên sẽ được sống trong thế giới cổ tích lộng lẫy. Và cổ tích cứ xa mãi, xa mãi… Nhưng càng lớn, tôi càng nhận ra rằng: những gì tạo nên cổ tích đâu phải là vàng son, mũ miện, phép màu. Chỉ có thể là cổ tích khi chân lí cuối cùng là thương yêu. Nếu con người biết yêu thương nhau, trẻ em sẽ không còn phải ao ước xa vời về một thế giới cổ tích nữa.
Câu hỏi của nhà thơ Hữu Thỉnh thật đặc biệt. Câu hỏi của một người mà trách nhiệm tìm câu trả lời của hàng triệu triệu người. Câu hỏi của một thời mà sẽ còn phải giải đáp đến muôn đời.:Tonton5:Tuzki40:Tuzki40:Tuzki40:Tuzki40
 
Top Bottom