Bài thơ giàu tính nhân đạo

L

locxoaymgk

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Híc,vừa rồi mình có đọc 1 bài thơ của Nguyễn Du ,cảm động quá
NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY
Nguyễn Du
Một mẹ cùng ba con
Lê la bên đường nọ
Đứa bé ôm trong lòng
Đứa lớn tay mag giỏ
Trong giỏ đựng những gì?
Mớ rau lẫn tấm cám
Nưa ngày bụng vẫn không
Áo quần thật lam lũ
Gặp người chẳng dám nhìn
Lệ sa vạt áo ướt
Mấy con vẫn cười đùa
Biết đâu lòng mẹ xót
Lòng mẹ xót vì sao?
Đói kém phải xiêu bạt
Nơi đây mùa khá hơn
Giá gạo không quá đắt
Quản chi bước lưu ly
Miễn sống qua thì đói
Nhưng một người làm thuê
Nuôi bốn miệng sao nổi!
Lần phố xin miếng ăn
Cách ấy đâu được mãi!
Thịt da béo cầy sói
Mẹ chết có tiếc gì
Thương con càng đứt ruột
Nỗi đau như xé lòng
Trông mặt trời vàng úa
Gió lạnh đau bỗng về
Khách qua đường thương xót
Đêm qua trạm Tây Hà
Mâm cỗ sang vô kể
Nào vây cá,ngân hươu
Lợn dê mâm đày ngút
Quan lớn không chọc đũa
Tùy tùng chỉ nếm chút
Thức ăn thừa đổ đi
Chó no ngấy món ngon
Biết đâu bên đường quan
Có mẹ con cực khổ!
Ai vẽ bức tranh này
Dâng lên nhà vua rõ!

(Rút trong tập "Bắc hành tạp lục")​
 
Top Bottom