Bài tập làm văn lớp 7

L

lenahuan

làm:

Một nhà văn đã từng khẳng định: ko kì quan nào lấp lánh ,sáng ngời và đẹp đẽ bằng nụ cười của mẹ.Mỗi lần đôi môi ấy hé nở nụ cười ta lại cảm thấy lòng mình lan tỏa một niềm hạnh phúc khó tả.Bởi vì sao ư? đơn giản thôi,mẹ là người sinh nặng đẻ đau ,là người đã rơi lệ đầu tiên khi ta chào đời,vuốt lên hình hài của hài tử bé bỏng với niềm vui rạo rực.Rồi cũng đầm đìa nước mắt khi ta bập bẹ gọi mẹ một cách thân thương . Thấy ta lớn lên qua ngày, chân ta chạm vào trái banh, tay ta vươn trèo đến cành cây cao nước mắt mẹ cũng chan chứa ở cằm họng.Mẹ hi sinh mọi thứ vì ta,những giọt nước mắt tự hào cũng có lúc thất vọng khi đứa con lầm lỗi và sẵn sàng bỏ qua tha thứ. Trên đôi mặt thô gầy sớm hôm tần tảo tưởng chừng vô cùng mệt mỏi và u phiền vì thời gian,bỗng hé một nụ cười tỏa nắng ,mẹ sẽ là mặt trời hạnh phúc sưởi ấm lòng ta, căn nhà này một cách mạnh mẽ.Nụ cười ấy đẹp một cách lạ kì.Đẹp lắm!Khuôn miệng thơm tho phả ra hơi thở ấm nồng ,mùi của sự ngọt ngào thấm sâu trong từng đường gân thớ thịt,le lói luồn lách vào tâm trí rồi phủi bay những u sầu,soi sáng những góc khuất trong tâm hồn thơ trẻ của ta.Ai đã lớn khôn cũng mong mỏi một gày được bé lại để sà vào lòng mẹ,để mẹ ôm hôn ,để ta cảm nhận được sự diệu kì,thứ ánh sáng lấp lánh như trong chuyện cổ tích từ nụ cười của mẹ.Để ta yêu và hiểu mẹ hơn-người tiễn bước ta suốt chặng đường đời.

NẾU HAY THÌ CẢM ƠN BẠN NHÉ :) :) :)
 
Top Bottom