Văn 9 Ánh trăng

hobao281005@gmail.com

Học sinh
Thành viên
19 Tháng hai 2020
62
11
26
19
Hà Nội
THPT Xuân Mai
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy có đoạn:
“... Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường”

Và sau đó, tác giả viết:
“Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
(....) ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.”

Câu 1. Dựa vào những câu thơ đã dẫn ở trên, em hãy viết một đoạn văn khoảng 12 câu theo cách lập luận diễn dịch để làm rõ tình cảm của con người với trăng. Trong đoạn văn có sử dụng câu ghép và thành phần khởi ngữ (chỉ rõ câu ghép và thành phần khởi ngữ được sử dụng).
Câu 2. Trăng là đề tài quen thuộc của thơ ca, em hãy chép một đoạn thơ có hình ảnh trăng trong chương trình Ngữ văn 9 và ghi rõ tên bài thơ, tên tác giả.
Các bạn ơi giúp mk vs!!!
 
  • Like
Reactions: Phạm Đình Tài

Phạm Đình Tài

Cựu Mod Văn
Thành viên
8 Tháng năm 2019
1,998
4,049
461
19
Đà Nẵng
THPT Thái Phiên - TP Đà Nẵng
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện, cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường”

- Người lính trở về sau chiến tranh, nền hòa bình được lặp lại sau bao năm tháng ngập tràn máu lửa, nhưng cũng chính từ ấy, kỉ niệm về một quá khứ vàng son, con người cùng trăng là tri kỉ, bè bạn lại bị chính con người xem trăng là người dưng chứ trăng chưa bao giờ lãng quên con người. Có lẽ vì xã hội đã thay đổi và chính lòng người đang mang một sự thay đổi quá lớn, đánh mất đi quá khứ ân tình, chôn vùi những kỉ niêm đẹp đẽ người cùng trăng làm nên những điều tốt đẹp.

Và sau đó, tác giả viết:
“Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng quên cpnm
(....) ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.”
-
Người lính nhìn trời, mặt người đang đối diện với mặt trăng hay mặt chúng ta hôm nay đang đối diện với mặt chúng ta ngày hôm qua? giờ đây, con người mới nhớ về nghĩa tình ngày xưa, để rồi ''rưng rưng'' những giọt nước mắt như lời sám hối muộn màng nhưng cần thiết. Trong mỗi chúng ta, ai cũng sẽ một lần chợt quên đi một điều gì đó, nhưng những gì là nghĩa, là tình cảm cao đẹp thì hãy luôn biết gìn giữ, để rồi ở đâu và ở bất cứ lúc nào ta không phải ân hận vì việc làm của bản thân.

2. Câu thơ "Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao''
trong bài thơ ''ĐTĐC'' của Huy Cận hoặc ''Đầu súng trăng treo'' trong ''ĐC'' của Chính Hữu
 
Top Bottom