Ánh trăng (Nguyễn Duy)

N

nhu_mot_con_gio

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Đề 1: trình bày cảm nhận của em về hình ảnh người và trăng trong khổ thơ cuối của bài thơ bằng đoạn văn qui lạp có sử dụng lời dẫn trực tiếp
đề 2:hình ảnh " ánh điện cửa gương " biểu tượng cho hình ảnh nào ! tác giả có sử dụng biện pháp nghệ thuật gì trong hình ảnh đó.
_hết_
:confused:@};-@};-@};-:)
 
Last edited by a moderator:
E

egaj_9x

.

câu 2
tác giả sống với sông, với bể, với rừng bây giờ môi trường đã thay đổi. Từ hồi về thành phố đời sống cũng thay đổi theo :“quen ánh điện, cửa gương”. “Ánh điện”, “cửa gương” tượng trưng cho cuộc sống sung túc, đầy đủ sang trọng ... dần dần “cái vầng trăng tình nghĩa” ngày nào bị lãng quên. “Vầng trăng” ở đây tượng trưng cho những tháng năm gian khổ, đó là tình bạn, tình đồng chí được hình thành từ những tháng năm ấy. Trăng bây giờ thành “người dưng”... Con người ta thường hay đổi thay như vậy. Bởi thế đời vẫn thường nhắc nhau : “ngọt bùi nhớ lúc đắng cay”. Ở thành phố vì quen với “ánh điện, cửa gương” quen với cuộc sống đầy đủ tiện nghi nên người đã không thèm để ý đến “Vầng trăng” - con người, mảnh đất từng là tri kỉ một thời.....ẩn dụ
 
S

subon

Đề 1:Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi ng` vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Ngay từ câu thơ đầu tiên, nghệ thuật ẩn dụ "trăng cứ tròn vành vạnh" tượng trưng cho 1 quá khứ đẹp đẽ vẹn nguyên ko thể phai mờ. Phép nhân hóa "ánh trăng im phăng phắc" cho thấy trăng là 1 ng` bạn, nhân chứng nghĩa tình mà hết sức nghiêm khắc. Trăng ko 1 lời trách cứ, bao dung độ lượng. Tấm lòng bao dung độ lượng nhưng vô cùng nghiêm khắc ấy đã nhắc nhở nhà thơ và tất cả chúng ta ko bao h đc lãng quên quá khứ. Con ng` có thể vô tình, có thể lãng quên nhung quá khứ thì luôn tròn đầy, thủy chung, bất diệt. Ở câu thơ cuối, nhà thơ sử dụng tối đa nghệ thuật đối lập: cái tròn vành vạnh của vầng trăng đối lập vs sự bạc bẽo, vô tình của con ng` và cái im phăng phắc của vầng trăng đối lập vs sự giật mình của con ng`. Cái giật mình nhìn lại tức tỉnh của con ng` thật đáng quý. Giật mình để nhìn lại mình để cố gắng sống tốt hơn, cái giật mình của ăn năn tự trách, giật mính để nhắc nhỏ bản thân ko đc lãng quên quá khứ nghĩa tình. Hình ảnh vầng trăng cuối bài thơ đột ngột bừng sáng thành ánh trăng vô cùng độc đáo sâu sắc. Ánh trăng là tia sáng tỏa ra từ vầng trăng, ánh trăng có khả năng soi rọi đến những góc khuất tăm tôis nhất của tâm hồn con ng`, ánh trăng khiến ho con ng` bừng tỉnh nhận ra sai lầm của mình. Trăng cảm hóa con ng`và nhắc nhở con ng` phải luôn luôn nhớ về quá khứ, trân trọng quá khứ.
 
S

subon

Đề 2:
Hình ảnh "Ánh điện cửa gương" gợi cuộc sống xa hoa, hiện đại, hòa nhoáng nơi đô thành.
Câu thơ sử dụng nghệ thuật ẩn dụ
 
Top Bottom