Ai yêu văn và học văn!!!

N

nhim_aon3

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Văn học là nhân học. Học văn là phải biết bàn luận! Tớ lập ta pic này để mọi người cùng bàn luận về những đề văn hay, đề văn tiêu biểu. Học văn là bình luận mà! ^^!
Cùng làm nhé! Hãy nói lên ý kiến riêng của mình! (cấm spam)
Đề 1:
Đọc bài thơ sau:
Quán hàng phù thủy
( K. Badjadro Pradip - Ấn Độ)
Một phù thủy
Mở quán hàng nho nhỏ
"Mời vào đây
Ai muốn mua gì cũng có"

Tôi là khách đầu tiên
Từ bên trong
Phù thủy ló ra nhìn
"Anh muốn gì?"

"Tôi muốn mua tình yêu
Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn"

"Hàng chúng tôi chỉ bán cây non
Còn quả chín thì anh phải trồng
Không bán!"

Anh chị có suy nghĩ gì về triết lí nhân sinh qua bài thơ. Hãy bình luận!!!



Ủng hộ tớ nhé!^^
 
S

s0cbay_kut3

Mình có mấy ý sau:

1. Nói sơ qua về tác phẩm, rồi suy ra nội dung triết lí được nói đến.

+, Bài thơ tạo dựng ra 1 tình huống đối thoại giữa phù thủy với nhân vật "tôi".
Phù thủy: Đại diện cho quyền năng vạn biến, có phép nhiệm màu kì diệu
n/v "tôi" : Người đi tìm hạnh phúc, tình yêu, sự bình yên...
+, Bài thơ đưa ra triết lí nhân sinh sâu sắc về những giá trị tinh thần của con người: Tình yêu, tình bạn, hạnh phúc...

1. Phân tích, đánh giá, bàn bạc:
+, Trong cuộc sống con người luôn luôn có nhu cầu kiếm tìm hạnh phúc. luôn luôn có những nhu cầu vươn tới sự bình yên trong cuộc sống. Đây là khát vọng mãnh liệt, thường trực trong con người từ đến nay, là cái đích mà nhân loại vươn tới.
Trên con đường đi kiếm tìm tình yêu và sự hạnh phúc... Con người có nhiều cách khác nhau có thể đúng đắn, có thể sai lầm. Trong bài thơ này, n/v "tôi" có một ứng xử sai lầm, nghĩ rằng tiền có thể mua được những thứ đó.
+, Trong cuộc sống không thể có 1 quyền lực, 1 sức mạnh, 1 của cải nào có thể làm ra, mua được những giá trị tinh thần như tình yêu, hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn...
+, Tất cả những giá trị cao đẹp nhất trong cuộc sống của chúng ta đều do chính bàn tay chúng ta tự làm ra. Muốn đạt được những giá trị đó, chúng ta phải vun trồng, phải xây đắp, nuôi dưỡng,....Cây non có thể kết quả chín hay không là do chính sự chăm sóc của chính mình.
+, hạnh phúc, sự bình yên,.... là những gì gần gũi, thân thuộc, có thực và luôn hiện hữu trong cuộc sống xung quanh ta chứ không phải ở thế giới thần tiên xa xôi nào đó.
+, Hạnh phúc không phải ở ngày chúng ta gặt hái mà nó nằm ngay trong quá trình ta vun đắp, gìn giữ, vượt qua những khó khăn, gian nan, thử thách. Chỉ có thể được vun trồng chăm xới, những giá trị tinh thần đó mới có vững bền và vĩnh cửu, luôn trường tồn trong mỗi tâm hồn và trái tim con người.

3. Một bài thơ nhỏ gọn nhưng ý tứ sâu sắc giàu chất triết lí, đem đến cho người đọc nhiều bài học có ý nghĩa (bài học rút ra được)
+, Trong cuộc sống, con người luôn luôn phải có khát vọng hướng tới những giá trị cao đẹp.
+, Phải chính bàn tay ta xây đắp tạo dựng hạnh phúc, sự bình yên, khôg nên trong chờ vào một năng lực diêu nhiên, một phép màu nào đó vì đó chỉ là những thứ phù phiếm, không có thật.
+, Quá trình tim kiếm tạo dựng hạnh phúc, sự bình yên là một quá trình lâu dài, không có sẵn cho nên không được nản lòng, phải có ý chí, nghị lực. Hơn thế phải có tình cảm chân thành, không vụ lợi, phải có phương hướng hành động đúng đắn.
+, hạnh phúc, sự bình yên của cá nhân phải được đặt trong mối quan hệ thống nhất với hạnh phúc, sự bình yên của tập thể.
 
Last edited by a moderator:
N

nhim_aon3

Thanks bạn vì đã ủng hộ và cho í kiến rất thực! thanks you so much!
Để viết về bài này nhím nghĩ mọi người cần phải thể hiện được điều quan trọng nhất là triết lí qua bài này
- Tất cả những gì cao đẹp nhất trong cuộc sống của chúng ta như tình yêu, hạnh phúc, tình bạn đều do chính chúng ta tự tay làm ra. Muốn đạt được những giá trị ấy, chúng ta phải ra sức vun trồng, xây đắp nuôi dưỡng mới trở nên vững bền và có í nghĩa.
- Có những giá trị trên đời này không một quyền lực nào sức mạnh nào của cái nào có thể làm ra, mua được, đó chính là tình yêu, hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn. Tất cả nhữn thứ đó có được đều là nhờ thời giân, không phụ lợi và tình cảm chân thành! ^^
 
J

jullymiu34

[ Văn 10 ] bài tập làm văn số 2.

Viết hộ em 2 đề này. Em cần gấp.
Đề 1: Kể lại một kỉ niệm sâu sắc với người thân, bạn bè,………………
Đề 2: Kể lại một truyện phim hoặc truyện ngắn mà em yêu thích.
Chú ý : Kể + miêu tả + cảm nhận..
Em cảm ơn các anh , chị.
 
A

angels_96

Đề 1 :
Đó là người bạn thân thiết nhất bên này của mình, một cô bạn nhỏ nhắn, nước da ngăm đen, đôi mắt to tròn, đối với mình thật sự rất dễ mến.
Nếu không có bạn ấy mình đâu biết đá bóng ( đá chơi thôi nhé ), mình đâu biết hát véo von theo điệu nhạc ( vì mình hát không hay chút nào cả, hic ), đặc biệt, nếu không có bạn ấy, mình sẽ sống mãi trong lớp vỏ bọc kín. Có bạn ấy, mình có thêm nhiều người bạn mới, biết sống cho tập thể hơn, hòa đồng hơn. Thật vui khi nhớ lại những buổi đi học, hai đứa cùng nhau đi trên con đường quen thuộc, dưa lê đủ chuyện đến nỗi không biết bao nhiêu lần lỡ bus, đi quá bến !
Có thể bạn cho là dở hơi khi nhìn thấy hai con bé vừa chí chóe tám chuyện vừa thi nhau hát véo von, nhưng những lúc như thế thật sự cảm thấy vô tư lắm, không lo âu, không buồn phiền,không nghĩ ngợi gì cả . Bạn ấy đã đem đến cho mình quá nhiều niềm vui.
Giờ bạn ấy không còn đi học nữa, hoàn cảnh gia đình không cho phép bạn ấy theo đuổi nốt hai năm cuối. Hai đứa vẫn giữ liên lạc với nhau, vẫn thường gọi điện dưa lê, nhưng khác một điều là không thể như hình với bóng như trước được nữa. Mình thì vẫn còn là một cô sinh viên, còn bạn ấy đã sớm phải bươn chải với cuộc sống.
Bạn bè nhiều , nhưng để có được những người bạn tri kỷ gắn bó với mình thì không dễ dàng chút nào.

Đề 2 :
Ngày xưa, có hai vợ chồng một lão nông nghèo đi ở cho nhà một phú ông. Họ hiền lành, chăm chỉ nhưng đã ngoài năm mươi tuổi mà chưa có lấy một mụn con.
Một hôm, người vợ vào rừng lấy củi. Trời nắng to, khát nước quá, thấy cái sọ dừa bên gốc cây to đựng đầy nước mưa, bà bèn bưng lên uống. Thế rồi, về nhà, bà có mang.
ít lâu sau, người chồng mất. Bà sinh ra một đứa con không có chân tay, mình mẩy, cứ tròn lông lốc như một quả dừa. Bà buồn, toan vứt nó đi thì đứa bé lên tiếng bảo.
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp. Bà lão thương tình để lại nuôi rồi đặt tên cho cậu là Sọ Dừa.
Lớn lên, Sọ Dừa vẫn thế, cứ lăn lông lốc chẳng làm được việc gì. Bà mẹ lấy làm phiền lòng lắm. Sọ Dừa biết vậy bèn xin mẹ đến chăn bò cho nhà phú ông.
Nghe nói đến Sọ Dừa, phú ông ngần ngại. Nhưng nghĩ: nuôi nó thì ít tốn cơm, công sá lại chẳng đáng là bao, phú ông đồng ý. Chẳng ngờ cậu chăn bò rất giỏi. Ngày ngày, cậu lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà. Cả đàn bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông lấy làm mừng lắm!
Vào ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho Sọ Dừa. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi Sọ Dừa, chỉ có cô em vốn tính thương người là đối đãi với Sọ Dừa tử tế.
Một hôm đến phiên cô út mang cơm cho Sọ Dừa. Mới đến chân núi, cô bỗng nghe thấy tiếng sáo véo von. Rón rén bước lên cô nhìn thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang ngồi trên chiếc võng đào thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Thế nhưng vừa mới đứng lên, tất cả đã biến mất tăm, chỉ thấy Sọ Dừa nằm lăn lóc ở đấy. Nhiều lần như vậy, cô út biết Sọ Dừa không phải người thường, bèn đem lòng yêu quý.
Đến cuối mùa ở thuê, Sọ Dừa về nhà giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ. Bà lão thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng thấy con năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy mẹ Sọ Dừa mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
- Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.
Bà lão đành ra về, nghĩ là phải thôi hẳn việc lấy vợ cho con. Chẳng ngờ, đúng ngày hẹn, bỗng dưng trong nhà có đầy đủ mọi sính lễ, lại có cả gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà của phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai Sọ Dừa xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ có cô út là cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng.
Trong ngày cưới, Sọ Dừa cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, chẳng ai thấy Sọ Dừa trọc lốc, xấu xí đâu chỉ thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Mọi người thấy vậy đều cảm thấy sửng sốt và mừng rỡ, còn hai cô chị thì vừa tiếc lại vừa ghen tức.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc. Không những thế, Sọ Dừa còn tỏ ra rất thông minh. Chàng ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, Sọ Dừa đỗ trạng nguyên. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu sau, Sọ Dừa được vua sai đi sứ. Trước khi đi, chàng đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà nói là để hộ thân.
Ganh tị với cô em, hai cô chị sinh lòng ghen ghét rắp tâm hại em để thay làm bà trạng. Nhân quan trạng đi vắng, hai chị sang rủ cô út chèo thuyền ra biển rồi cứ thế lừa đẩy cô em xuống nước. Cô út bị cá kình nuốt chửng, nhưng may có con dao mà thoát chết. Cô dạt vào một hòn đảo, lấy dao khoét bụng cá chui ra, đánh đá lấy lửa nướng thịt cá ăn. Sống được ít ngày trên đảo, cặp gà cũng kịp nở thành một đôi gà đẹp để làm bạn cùng cô út.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, con gà trống nhìn thấy bèn gáy to:
ò... ó... o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Quan cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà, quan trạng mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai cô chị thấy thế khấp khởi mừng thầm, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Hai cô chị nhìn thấy cô em thì xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ đi biệt xứ.

Bạn tham khảo nhé :D.Mình sưu tầm được.
 
L

leduyducvt1986

Cái chủ đề em đưa ra rất hay và bổ ích.Nó giúp cho mỗi người tham gia được trau dồi thêm những nguồn kiến thức qua các đề bài mà em đưa ra.Hãy gắng phát huy nhé "cô bác sĩ nhí"!!!;)@};-
 
Top Bottom