Ai rảnh thì nhào dzô!!!

D

do_re_mon_97

Tôi gọi mùa hè
Một mùa nắng,
một mùa mưa...

Nắng ban trưa
Mưa buổi chiều
Nắng liêu xiêu
Mưa rất vội
Nắng khẽ hỏi
Mái đầu xanh
Mưa an lành
Trở về đất
Nắng lẩn khuất
Trong cành cây
Mưa gọi bầy
Chim sẻ nhỏ
Nắng sẽ tỏ
Khi vắng mây
Mưa sẽ đầy
Khi mây tới
Nắng vẫn đợi
Hình bóng ai
Mưa trôi dài
Trên con phố...

Nắng và mưa
Một buổi trưa
Tôi vẫn nhớ...
(hay hông ST đó)
 
D

do_re_mon_97

(Còn bài về mái trường này, súc đọng lém)

Cô - như cơn gió mùa Thu
Em - như lá vàng thoát cội
Cô ơi....! sao cô cứ vội
Xô vào em 1 thoáng lại.. bay xa....
Ngày qua.....ngày qua......ngày qua....
Lá vàng em , đã héo quá lâu rồi
Từ bài Toán của đầu giờ
Thờ ơ bài Ngữ Pháp
Tờ nháp của bài Văn
Chút nhọc nhằn trong môn Hóa

Và trong em những ngày tranh giỏi khá
Em chôn vào thơ ấu...thấm tim em....
Thì cô ơi...! giờ đây có ấm êm
Em ôm mãi cho lòng thêm kiêu hãnh!
Giờ trông cô...... thêm hao gầy mỏng mảnh
Thoát phong trần gột lãnh những ngày mưa
Hôm thăm cô như sống lại ngày xưa
Khi cúp tiết đổ thừa : " Em có bệnh "
Cô phân vân giữa giảng đường yên tịnh
Phạt sao đành khi trò bệnh thế kia
Em trông cô....chợt.....nước mắt đầm đìa
Ôm cô khiến cả giảng đường xao động !!!
Trời bao la...
Đất mênh mông....
Biển rông.....
Đến bao giờ thôi hết mộng phù du?
Lời cô như....
nghe vang vãng tiếng ru
Em thiu ngủ khi cô còn đang giảng
Giờ đây em trách ngày xưa lơ đảng
Cũng muộn mang..
Vì dĩ vãng....
hở cô?....?
Bởi ngày xưa em còn quá hồ đồ...!
Này em phải xin 2 từ Tha Thứ
Dầu trong em
chỉ là.....
nơi quá khứ !
Những tưởng rằng mới ứ buổi hôm qua
Lòng mong cô thuở ấy hãy thứ tha
Em biết lỗi...
Nhưng mong là tái phạm

Nhưng..... Cơ hội chẳng còn
Em - Cô - Giảng Đường
Nay xa thẳm......
Sẽ chẳng bao giơ....
Huyền Thoại nhẫm lại lần 2

Đứng chơ vơ ôm nước mắt mặn lòng
Rêu phong phủ lên nỗi buồn nhân thế
Cam hóa đá trút khổ đau xuống bể
Còn lấy gì để khóc nỗi niềm xưa...
 
D

do_re_mon_97

Thui cho một bài về thầy 5 chữ nữa nhé:
Ơn Thầy

Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa

Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Cho cây đời nở hoa

Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương

Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được?
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.
 
T

tieuthucoi_nt

Cảm ơn do_re_mon_97 nhìu nhìu lém:D:D:D
Tui cũng có một bài nè
Năm tháng tuổi thơ sống dưới mái trường
Trong tình thương thầy cô và bè bạn
Thời gian cứ tưởng chừng vô hạn
Đã qua rùi nhanh quá thời gian.

Ôi nhớ từng câu thơ nét chữ
Với bóng hình ngọn núi con sông
Quê hương ta bát ngát mênh mông
Như bà tiên hiện về trong cổ tích.

Tháng năm học trò trôi đi êm ả
Còn lại đây dòng chữ khắc trên bàn
Bụi phấn trắng để tóc thầy thêm bạc
Xin đừng ai xóa bài học hôm qua.

Bằng lăng tím trong sân trường lặng lẽ
Ve đừng khóc phượng ơi đừng đốt lửa
Ta lẩm nhẩm đếm lại tên từng đứa
Nắng vàng ngẩn ngơ buổi chia tay.

Xin gửi lại trường những kỉ niệm của nhau
Giọt nước mắt lăn dài trên má
Mắt đong đầy nắng con tim khắc khoải
Thổn thức nghẹn ngào tạm biệt nhé trường ơi...

 
H

hoamai02

Đây là bài'' Tạm biệt các con ! 756 học sinh lớp 12 thân yêu Trường THPT Trần Phú - HN!'' của trường tớ nè :

Các con lớp 12 thân yêu!

Cả cuộc đời học sinh của mình, đã bao lần các con được sống trong cảm xúc của tháng 5, đã bao lần lắng nghe tiếng trống bế giảng năm học. Nhưng giây phút này là những giây phút giây thiêng liêng đặc biệt: giây phút của các con, toàn trường giành riêng cho các con, giây phút chúng ta nói lời chia tay.

Trong tâm hồn các con giờ đây hẳn đang trỗi dậy những xúc cảm, những tâm sự thiêng liêng và sâu kín mà bây giờ các con mới có thể nhận ra. Đấy phải chăng là sự nuối tiếc. 12 năm cắp sách đến trường, không phải không có giây phút các con mong thời gian qua thật nhanh, năm học chóng kết thúc để các con thoát khỏi những áp lực bộn bề của sách vở. Nhưng giờ đây thời khắc ấy đến, tâm hồn các con lại bàng hoàng xao xuyến:

“ Ta đã qua những năm tháng không ngờ

Vô tư quá để bây giờ xao xuyến”




Những ánh mắt lưu luyến, những bàn tay run run gấp lại những bộ đồng phục loằng ngoằng dòng lưu bút. Chỉ lát nữa thôi sắc áo học trò chỉ còn là kí ức trong các con. Đã xa rồi những giờ chơi vui cùng bè bạn: một trận đá bóng mải mê quên giờ vào lớp, một trận chơi cầu vui nhộn, những lúc tranh nhau mua ổ bánh mì, khoanh bánh ngọt những trận cười giòn giã khắp sân trường.

Sao chẳng thể cùng về thế nữa

Ngồi chung bàn chung ghế như xưa

Lại hồi hộp nhớ bảng đen phấn trắng

Cho mắt cười thắm lại chút ngây thơ....

Cũng từ giờ phút này các con không còn được sống với những phút giây căng thẳng của những giờ kiểm tra, không còn được hồi hộp dò theo nét bút của thầy cô trên từng trang sổ điểm, không còn được nghe tiếng thầy cô trầm ấm giảng bài qua từng tiết học. Tất cả giờ đây đều đã xa rồi:

Bao tiết học xa rồi

Như con thuyền xa mãi

Ai quay đầu nhìn lại

Tuổi học trò đã qua

Còn nhớ mới ngày nào, cũng tại nơi này, trong âm thanh của tiếng trống tựu trường thầy cô được đón nhận những cô học trò ngây thơ trong tà áo dài trắng, những khuôn mặt thông minh của những nam sinh trong bộ trang phục của trường. Vậy mà giờ đây các con đã trưởng thành. Người ta vẫn nói “Một ngày nên nghĩa”, thầy cô và các con sống bên nhau suốt ba năm là biết bao tình? Với thầy cô, từ bao giờ các con đã trở thành người thân thiết: người con, người em, người cháu. Thầy cô tha thứ tất cả những lỗi lầm của các con, vì hơn ai hết thầy cô hiểu rằng trên đời này chẳng có quỉ có ma, chỉ có trò ta là nghịch nhất.Các con yêu quý !Chỉ lát nữa thôi, các con sẽ rời ngôi trường Trần Phú thân yêu này, các thầy cô sẽ vẫn từng ngày, từng giờ dõi theo từng bước chân của các con trên những chặng đường đời . Sẽ có nhiều thử thách, sóng gió, đang đón đợi các con bên ngoài ngôi trường bình yên này. Thầy cô mong với những tri thức đã có được các con sẽ bước những bước đi đầu đời thật vững chãi tự tin. Hãy cùng nhau gắng sức các con nhé.

Giờ đây trong những giây phút chia xa này , thay mặt cho những người

“ …Cả đời là những que diêm ,

Đi nhen nhóm lửa trong tim học trò …”

Chúc cho các con , 756 học sinh thân yêu sau 3 năm rèn luyện nay đã lớn khôn , đã trưởng thành, sẽ đạt được mọi ước mơ của mình, sẽ ngày càng bay cao,bay xa hơn , vươn tới chinh phục những đỉnh cao của nền văn minh nhân loại. Và cho dù ở đâu, cho dù cuộc sống có thế nào mong các con hãy luôn nhớ về nơi này, về thầy cô, về bè bạn, về nơi đã góp phần thắp lên ngọn lửa của tri thức, nghị lực và ước mơ trong tâm hồn các con.

Thời khắc chia tay đã đến. Các con thân yêu ! hãy một lần nữa ngắm nhìn lại ngôi trường này , tổ ấm thân thương của các con,ngắm nhìn lại sân trường này,những hàng cây ,ghế đá,những dãy hành lang nơi ghi dấu bao kỷ niệm êm đềm của một thời cắp sách,hãy ngắm nhìn lại khuôn mặt thân thương của thầy cô để khắc ghi sâu đậm nghĩa thầy trò. Hãy xiết chặt tay nhau để tiếp tục vun đắp tình bè bạn. Dù có chia xa nhưng chúng ta sẽ mãi nhớ về nhau, về giây phút này.

Tạm biệt các con!
 
C

cunlinh597

Mình cung có 1 bài tuy chỉ 2 khổ nhưng trong bài làm thơ 5 chữ mình đã được 9 điểm đấy.
Tếng trống trường đã điểm
Giờ bế giảng đến rồi
Lòng em cứ bồi hồi
Vì phải xa bè bạn
Khắp cả trường xôn xao
Nghỉ hè thật là thích
Chỉ em thấy nao nao
Vì phải xa trường lớp.
 
D

do_re_mon_97

Mình cung có 1 bài tuy chỉ 2 khổ nhưng trong bài làm thơ 5 chữ mình đã được 9 điểm đấy.
Tếng trống trường đã điểm
Giờ bế giảng đến rồi
Lòng em cứ bồi hồi
Vì phải xa bè bạn
Khắp cả trường xôn xao
Nghỉ hè thật là thích
Chỉ em thấy nao nao
Vì phải xa trường lớp.
bài cũng hay ghê gieo vần tui thấy hay đó. như mà viết tiếp nữa đi cho cả nhà thưởng thức
 
V

vananhhin

Thời đã xa

Trở lại sân trường
Nắng ngẩn ngơ nhìn ta xa lạ
Chùm phượng đỏ hôm nao
Giờ chỉ xanh màu lá
Vết chân xưa mưa nắng cũng nhoà!

Chỗ ngồi kia đâu phải của riêng ta
Còn đâu nữa những giờ học
Thả hồn theo gió
Lời mắng nhẹ nhàng của thầy
Giờ đây nghe xa quá!
Kỉ niệm tràn về thật ngân nga!

Thật ư
Thời học trò đã xa
Tuổi thơ cũng vụt qua
Ta lặng lẽ bước đi trong niềm nhớ
Thầy cô bạn bè ơi!
Biết vao giờ gặp lại
Thời gian thì trôi mãi
Trôi xa!!
 
N

ndkndk

công nhận mấy bạn có năng khiếu làm thơ thật đó nha
cứ post thêm bài nữa đi
 
V

vu_beauoo

Ngày xưa ơi....

Từng chiều
Bên cửa sổ nhỏ
Phòng tôi-kí túc xá
Tôi ngắm hoàng hôn
Buông xuống
Tôi ngắm người đi
Vội vã.
Hoàng hôn đi
Hoàng hôn lại đến
Người đi
Chắc gì
Tôi còn gặp lại...

Dạo đó
Tôi và người ấy
Ở bên nhau
Như hình với bóng
Gắn bó với nhau
Hơn anh em trong nhà
Vâng,
Người ấy là người yêu của tôi
Người mà tôi quý hơn tất cả....

Tôi và người ấy
Cả hai
Cùng một chí hướng
Cả hai
Đều học xa nhà
Đều mang trong mình một ước mơ:
Thành đạt
Trong tương lai
Để cùng nhau
Xây dựng tổ ấm
Để cùng nhau
Tạo dựng tưong lai....

Chúng tôi gặp nhau
Như truyện cổ tích
Tôi:nơi miền tây đất trũng
Người ấy:miền cao nguyên xa xôi
Chúng tôi quen nhau
Gặp nhau
Qua một người bạn
Chúng tôi quen nhau
Qua một trò chơi-audition
Lúc đó
Tôi và người ấy
Đều học trường chuyên
Mặc dù mê game
Cả hai
Đều cố gắng học
Cả hai
Đều ước hẹn cho tương lai của mình
Đều đăng kí vào
Một trường đại học
Để cho gần và
Tiên gặp nhau
Như lời cả hai cùng nói
Và vì:cả hai cùng thích....

Thế nhưng
Sau kì thi
Người ấy đậu
Còn tôi:rớt
Tôi bàng hoàng
Xót xa
Lúc đó
Tôi sợ gặp người ấy
Cũng như-không dám gặp...

Và thời gian
Cùng nỗi nhớ
Đã đẩy lùi nổi sợ
Tôi đã gặp người ấy...
Người ấy
Không trách móc gì tôi
Người ấy khuyên tôi:
Cố gắng kì thi sắp tới nhé
Tôi ừ
Và quyết tâm thực hiên...
Tôi vẫn ở bên người ấy
Những khi có thể
Những lúc cả hai
Rảnh rỗi
Và những lúc
Tôi nhớ người ấy....

Người ấy:kí túc xá quận 1
Tôi:nhà trọ quận 8
Cách xa nhau bởi cầu chữ Y
Cách xa nhau bởi những con đường
Nhiều ngã rẽ và nhiều đèn xanh đèn đỏ
Dù vậy
Khoảng cách không là vấn đề
Tôi vẫn đều đặn
Sau những giờ học
Những giờ người ấy tan học ở trường...
Tôi sang thăm người ấy
Cùng đi ăn
Cùng đi chơi
Mặc dù nhiều lúc
Chẳng biết đi đâu
Chỉ để
Tôi gặp người ấy
Chỉ để
Thoả nỗi nhớ mong như bao người đang yêu....

Thời gian
Cứ thế trôi qua
Kì thi đại học lại đến
Và trong kì thi đó
Mặc dù không đậu
Vào trường người ấy đang học
Tôi vẫn có tên
Trong một trường đại học-Công lập...

Thế nhưng
Sau kì thi
Mọi thứ đã thay đổi
Trong kì nghỉ hè
Lúc chúng tôi
Cách xa nhau
Lúc chúng tôi
Phải liên lạc bằng điên thoại
Người ấy nói:
Chúng ta chia tay
Tôi hỏi: lí do
Người ấy bảo:không hợp...
Đến đây
Đất trời quanh tôi
Như sụp đổ
Tôi như điên
Như dại
Như bao người thất tình khác
Tôi tự hỏi lí do:không hợp?
Không hợp
Do tôi đã không đi đúng hướng
Không hợp
Do tôi cư sử không đúng với người ấy
Hay
Không hợp vì trường tôi học không có tương lai bằng trường của người ấy....
Như có lần
Người ấy đã thú nhận:
"Ba của em
Mặc dù
Cờ bạc
Rượu chè
Nhưng có một điều mẹ em không hối hận khi lấy ba em
Đó là:ba của em rất thông minh"???

Tôi không biết trách ai
Có trách
Thì trách bản thân tôi
Không được
Như người ấy mong đợi...
Dù thế
Tôi sẽ không bỏ cuộc
Và sẽ luôn cố gắng
Với hi vọng
Một ngày nào đó
Người ấy
Sẽ có cách nhìn khác
Về tôi
Và tôi mong
Sẽ được bên người ấy
Như bên
Hoàng hôn
Mỗi ngày
Như lúc xưa
Mặc dù biết
Đó chỉ là
Hi vọng mong manh
 
V

vu_beauoo

thầy ơi....

Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Rơi trên tóc thầy"
Tháng mười một-tháng mưa ngâu
Nhìn mưa lất phất như sầu cùng ai
Buồn thêm nhớ lại những ngày
Bạn bè quý mến với thầy thân yêu
Cùng nhau viết lên bao điều
Bụi rơi phấn trắng với nhiều ước mơ
Buồn thêm mỗi sáng tinh mơ
Trống trường rộn rã thầy giờ khoẻ không?
Em đây vẫn mãi một lòng
Tình xưa trường cũ mãi mong được về
Nỗi lòng học trò xa quê
Và lời thầy dặn ngày về vinh danh
Thúc em quyết chí học hành
Thành người có ích công danh rỡ ràng
Ơn thầy em vẫn mãi mang
Công ơn dạy dỗ và ban tấm lòng
Vì sao trên bầu trời trong
Làm sao sánh được với công ơn thầy
Mỗi năm cứ đến ngày này
Kỉ niệm nhà giáo nhớ thầy nhớ thêm
Cầu cho giấc ngủ êm đềm
Cầu mong sức khoẻ thầy thêm tráng cường
Để thầy được mãi đến trường
Để thầy sống mãi soi đường chúng em
20/11/200...
 
Last edited by a moderator:
C

congthanh97_pt

chài bạn viết hay quá nhỉ thơ văn mạch lạc lắm ;)) ráng phát huy nha bạn
 
Top Bottom