Đề tuyển sinh vào 10 Đề tuyển sinh vào 10 Văn chuyên - PTNK - ĐHQG TP. HCM - Năm học 2019-2020

Huỳnh Thanh Trúc

Học sinh tiến bộ
Thành viên
31 Tháng ba 2018
1,263
1,209
176
Phú Yên
THCS Đinh Tiên Hoàng
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

61660053_840562999634488_8230346147428827136_n.png
 

Bảo Ngọc2901

Học sinh chăm học
Thành viên
5 Tháng tư 2018
274
401
66
Tiền Giang
THPT Chuyên Tiền Giang

Câu 1
- Dàn ý "Đừng bao giờ đánh mất hy vọng".
Mở bài
Dẫn dắt vấn đề:
Cuộc sống nhiều thử thách, nếu chỉ có bản lĩnh, lòng dũng cảm không thôi thì chưa đủ, bạn phải có sự lạc quan, niềm tin và nhất là đừng bao giờ đánh mất hy vọng.
Thân bài
Giải thích vấn đề: Hy vọng là một trạng thái tinh thần lạc quan dựa trên sự kỳ vọng về kết quả tích cực đối với các sự kiện và hoàn cảnh trong cuộc sống của một người hoặc thế giới nói chung.
Chúng ta thường bắt gặp: “niềm hi vọng”, “tia hi vọng”, “hi vọng mong manh”… và rất nhiều những ngôn từ khác nhau để nói về hi vọng.
Vai trò của hy vọng trong cuộc sống: Bởi thế, hi vọng mang đến cho cuộc sống này nhiều ý nghĩa. Hi vọng tạo cho con người động lực để sống, để tồn tại. Hi vọng luôn mang đến cho chúng ta cuộc sống lạc quan, sự an yên trong tâm hồn, tìm thấy niềm vui trong bất hạnh khổ đau
Liên hệ tác phẩm: Tựa như trong "Chiếc lá cuối cùng" khi mà một ngày nào đó, bất chợt một biến cố lớn trong đời bạn xảy ra, bạn trở nên tuyệt vọng, không có ý chí vươn lên. Cuộc sống bạn tràn ngập màu đen như bóng tối của đường hầm. Và khi một cái đầu đầy nỗi sợ hãi thì còn chỗ trống nào cho những ước mơ. Khi đó, bạn hãy bình tĩnh đánh thức bản ngã, thức dậy bản lĩnh, đốt lửa hi vọng, thắp sáng niềm tin. Bạn sẽ thấy cuối đường hầm tối tăm kia là ánh sáng, dù nhỏ, nhưng bạn tiến tới càng gần thì càng thấy con đường sáng hiện ra.
Kết bài: Bận phải giữ được niềm tin trong lòng để hy vọng được giữ gìn và bồi đắp hơn nữa.
Câu 2
Gợi ý:
Hiểu thêm về tình tự dân tộc
Quả thật là từ này lâu lắm rồi chúng ta không còn nghe nói đến mấy chữ “tình tự dân tộc” nữa. Cụm từ này khi trước đầy rẫy trong các bài hát, thơ ca, trên báo chí, thường dùng đến nỗi hầu như chẳng ai buồn “vỡ lẽ” rằng đó là từ Hán-Việt để rồi chỉ hiểu với nhau rằng đó chính là sợi dây tình cảm liên kết người cùng xứ, cùng quốc gia, cùng dân tộc với nhau.
Sợi dây đó được bện đầu tiên và cơ bản bởi lịch sử dân tộc, cho dù là dã sử, huyền thoại, dã sử hay chính sử. Những sự tích về các vua Hùng, bánh giầy - bánh chưng, Mỵ Châu-Trọng Thủy, Hai Bà trầm mình xuống sông Đáy..., những câu chuyện về các anh hùng áo vải khi tóc còn để chỏm đã lấy cỏ lau làm cờ chơi trò đánh giặc, hành động nộ khí xung thiên bóp nát trái cam... cả cái khí phách “ta thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc” cho đến cuộc chiến giành độc lập thống nhất dân tộc và gần đây nhất là các cuộc chiến tranh biên giới Tây-Nam, Tây-Bắc, hay những giai thoại thái bình thịnh trị như dưới trào vua Lê Thánh Tôn cùng Tao đàn thi xã và Luật Hồng Đức... cùng rung động trước những thăng trầm của đất nước chính là tình tự dân tộc.
Tình tự dân tộc là sợi dây tình cảm gắn bó nhau như vẫn thấy trong hồn các câu “Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”, “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người chung một nước phải thương nhau cùng”, để mỗi độ xuân về cùng chung tay quyên góp “cây mùa xuân” hay mỗi khi bão lụt hoành hành... Hoạn nạn càng lớn, tình tự dân tộc càng thể hiện rõ nét. Học sinh các trường thi nhau đóng góp, có khi đứng ra tổ chức chợ phiên hay nhạc hội trong trường để quyên góp bằng chính sức mình.
 
Top Bottom