[ Văn 8 ] Văn viết số 6 - văn nghị luận

M

magiciancandy

Đề bài : Câu nói của M. Go-rơ-ki : ''Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống'' gợi cho em những suy nghĩ gì ?
Giúp với ! thứ hai nộp rồi.
Câu nói của M. Go-rơ-ki:" Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống" gợi cho em suy nghĩ gì? Viết lúc 8:35 tối 21/04/2012

Ngài nay, con người đang ngày càng học hỏi nhiều hơn. Nhưng muốn học tốt thì cần phải có sách. Sách mang đến cho ta sự hiểu biết, lòng thương cảm giữa con người với con người. Sách giúp ta có thêm kiến thức ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường và trong cuộc sống. Sách như là một bậc thầy của nhân loại. Hãy yêu quý những cuốn sách bé nhỏ kia như yêu thương thầy cô, ba mẹ. Nhà văn học Nga M. Go-rơ-ki đã từng nói:" Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống".
Sách là bậc thầy của nhân loại. Vậy chúng ta có thể xem sách như một món ăn tinh thần không thể thiếu trong cuộc sông hằng ngày của chúng ta. Sách như là một kho tàng kiến thức vộ hạn kích thích sự tò mò, khám phá của biết bao người. Chúng ta có thể sống thiếu bạn nhưng không thể thiếu sách. Những người bạn đó có thể giúp ta vượt lên nghịch cảnh, động viên ta sau mỗi lần vấp ngã và có thêm nghị lực sống. Nhưng nếu ta không có bạn thì sao? Thì chúng ta còn có những cuốn sách bên cạnh. Những cuốn sách đó có thể thay thế cho những người bạn làm những việc liên quan đến tri thức. Mỗi khi đọc xong một cuốn sách thì ta đã tiếp thu được một kiến thức, học thêm một kinh nghiệm. Chẳng hạn như những quyển sách văn học giúp ta khàm páh được vũ trụ bao la, biết thêm về vệ tinh và các hành tinh trong hệ mặt trời; hiểu được trái dất có hình cầu, có nhiều nước, có mảng xanh lam, mảng xanh lục; biết thêm về các nguyên tử, phân tử và các thí nghiệm khoa học. Những quyển sách xã hội giúp ta hiểu biết thêm về đời sồng con người, phong tục tập quán, đặc điểm xã hội, dân cư, lịch sử, văn hoá, kinh tế của các nước trên thế giới.
Sách, đặc biệt là những cuốn sách về văn học, giúp ta hiểu biết thêm về tâm trạng, cuộc đời của mỗi con người, những niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, đau khổ, những khát vọng vươn lên của các nhà văn hay các nhân vật trong sách.
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, những quyển sách giáo khoa, sách tham khảo, sách nâng cao đều rất quan trọng. Chúng trao dồi những kiến thức qua những bài học, bài tập giúp ta học giỏi hơn, tốt hơn, hiểu bài cặn kẽ hơn.
Những quyển sách giúp ta tìm hiểu được chính mình, hiểu rõ mình là ai, hiểu mỗi người có quan hệ như thế nào đối với người khác và vời tất cả môi người. Sách giúp ta hiểu được đâu là hạnh phúc, đâu là nỗi khổ của con người và phải làm gì để sống tốt hơn, hoàn thiện mình hơn. Sách mở rộng những chân trời tươi sáng và ước mơ. Sách mở ra cho con người, tất cả nhân loại một thời kì mới trên con đường chinh phục vũ trụ; sách sinh vật giúp cho con người hiểu rõ về các giống loài sinh vật và hiểu được chính con người. Sách còn giúp ta thư giãn sau những giờ làm việc, hoc tập căng thẳng, mệt mỏi, giúp cho cuộc sống hấp dẫn hơn, phong phú hơn. Có thể nói rằng:" Lợi ích của sách là vô tận, không bao giờ cạn kiệt". Hãy đọc sách, đọc càng nhiều càng tốt.
Hiện nay, trên thị trường có rất nhiều loại sách được bán ra. Nhưng ở lứa tuổi học sinh của chúng ta phải biết cách chọn lựa những quyển sách hay, sách tốt để đọc, không nên đọc những cuốn sách không tốt, không đúng với lúa tuổi của mình để chúng ta có thể phát triển một cách lành mạnh, toàn diện.
Quả thật như vậy! Sách đã mang lại cho chúng ta những kiến thức quý báu của cuộc đời và những kiến thức đó như những chiếc chìa khoá mở ra cho ta những cánh cửa thần kì, đẹp đẽ và khoá lại những cán cửa tối tăm, xấu xa của xã hội.
Ngày nay, xã hội ngày càng đi lên và kéo theo đời sống con người ngày càng được nâng cao. Nhu cầu học hỏi, tìm tòi, khám phá những cái mới, cái hay đang là một việc tất yếu. Học là con đường duy nhất để con người thoát khỏi những cái cổ xưa, lạc hậu để đến với những cái mới, cái đẹp. Những quyển sách nhỏ bé kia có thể giúp ta học tập được tốt hơn, tốt hơn rất nhiều.
Với những lợi ích to lớn như thế, ta thấy rằng, những quyển sách kia mang lại cho chúng ta những kiến thức, tri thức rất quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nếu không có chúng, cuộc sống sẽ không còn niềm vui, hạnh phúc, nụ cười, nền văn minh nhân loại sẽ biến mất, thế giới sẽ tràn ngập trong nỡi buồn và sự thờ ơ trước những hoàn cảnh khó khăn, ngặc nghèo. Nếu vậy thì sao chúng ta không làm theo lời nói của M. Go-rơ-ki:" Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ co kiến thức mới là con đường sống".
 
V

vuongchomo

Đề bài : Câu nói của M. Go-rơ-ki : ''Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống'' gợi cho em những suy nghĩ gì ?
Giúp với ! thứ hai nộp rồi.
ĐỀ: Câu nói của M. Go-rơ-ki "Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống"gợi cho em nhứng suy nghĩ gì?
Trong khi từng khắc của dòng thời gian bất tận trôi qua thì xã hội lại từng lúc một phát triển hơn. Từng bước đi lên vững chắc của xã hội chính là nhờ vào kho tàng kiến thức nhân loại đã đúc kết từ bao đời nay, mà sách chính là chiếc cầu tri thức đã nối giữa không gian này với không gian khác, giữa thời đại trước với thời đại sau. Không có cách giải trí nào rẻ hơn đọc sách, cũng không có sự thú vị nào bền lâu hơn đọc sách, cho nên khi nhận định về sách , M.Go-rơ-ki đã nói :”Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống”.

Sách là một kho tàng huyền bí làm kích thích sự tò mò của biết bao người . Vậy chính xác thì sách là gì? Sách là những trang giấy ghi lại các sự kiện đời sống, các phát minh khoa học, những diễn biến lịch sử, các kiến thức tự nhiên, các tác phẩm văn học,… của nhân loại. Tóm lại, sách là một kho tàng tri thức vô tận cung cấp cho ta mọi kiến thức trong cuộc sống. Nhưng kiến thức ở đây không chỉ là sự hiểu biết về thế giới xung quanh một cách khoa học mà còn là sự khai tâm mở trí cho tâm hồn con người để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Do đó, sách còn là một phương tiện giúp chúng ta rèn luyện nhân cách con người thông qua các tư tưởng, chân lí đường đời mà lớp người đi trước đã tìm ra được.

Trong giai đoạn xã hội phát triển với tốc độ nhanh như hiện nay thì tri thức con người là tiền đề vô cùng quan trọng. Mà "không có sách thì không có tri thức", ngoài việc học ở trường lớp thì thực tế, sách là người bạn không thể thiếu của con người giúp chúng ta nâng cao trí thức lẫn nhân cách. Sách mở mang trí tuệ, hiểu biết cho ta, dẫn dắt ta vào những bí ẩn sâu sắc của thế giới xung quanh: từ sông ngòi, rừng núi cho tới vũ trụ bao la. Sách đưa ta vào thế giới cụa lớn như thiên hà, cực nhỏ như các hạt vật chất. Sách có sức sống phi thường vượt qua mọi giới hạn về không gian và thời gian đứa ta “trở về quá khứ”, tìm đến những biến cố lịch sử, những cuộc đấu tranh ác chiến của các triều đại xưa. Hoặc chắp cánh cho ta tưởng tượng tới ngày mai hoặc giúp ta hiểu sâu hơn hiện tại. Sách văn học đưa ta vào một thế giới của những tâm hồn con người đủ các thời đại để ta thông cảm với những cuộc đời, chia sẻ những niềm vui, nỗi đau dân tộc và nhân loại. Sách không chỉ giúp mở mang kiến thức mà con đem đến nguồn hạnh phúc,sự thanh thản cho tâm hồn. Chính nhờ có sách mà đôi khi, con người ta khám phá ra sức mạnh của bản thân, tìm ra chân lí thiết thực cho con đường đời của chinh mình, mở rộng thêm tầm hiểu biết về thế giới xung quanh,... Thực tế trong những trang sử nhân loại đã chứng minh được điều đó. Nhiều nhà phát minh, Bác học trên thế giới cũng thành công qua việc tự học, tự mài mò qua sách như Êđixơn, An-be Anh-xtanh,... Hay chính vị lãnh tụ vĩ đại của nước Việt Nam ta- Chủ tịch Hồ Chí Minh qua việc chịu khó đọc sách, đã phát hiện và ứng dụng chủ nghĩa Mác lê-nin vào con đường giải phóng dân tộc, cuối cùng đã thành công, giúp dân ta thoát khỏi cảnh nô lệ. Đó chẳng phải đều là những nhân chứng hùng hồn cho câu nói của M. Go-rơ-ki: :”Hãy yêu sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống”. Từ đó ta thấy mỗi cuốn sách đều là một bậc thang nhỏ đưa ta tới gần quan niệm về cuộc sống tốt đẹp nhất.

Với vai trò lớn lao như thế, ta thấy sách là một vật nhỏ bé nhưng vĩ đại. Thế mà trong xã hội ngày nay, không ít những thành phần lười đọc sách, khinh chê và không tôn trọng sách. Họ không biết rằng sách chứa đựng kiến thức, kiến thức lại bao bọc thành công. Không một ai bước đi trên con đường thành đạt mà không song hành cùng kiến thức. Không có kiến thức, con người sẽ trở nên vô dụng, lạc hậu, thấp kém trong một xã hội hiện đại hóa như bây giờ. Thế giới này sẽ ra sao nếu không có sách, không có kiến thức? Mọi thứ sẽ bước vào một thời kì tăm tối của sự ngu ***. Lúc này chỉ có kiến thức mới là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa tương lai tốt đẹp, là con đường sống duy nhất của con người.

Sách là cây đèn thần soi sáng cho con người trên những nẻo đường xa xôi nhất và tăm tối nhất của cuộc đời. Vì vậy ta phải yêu sách. Phải chăm chỉ đọc sách mà thực sự hiểu nó, đam mê nó. Tuy nhiên, ta cần chọn lọc ra những kiến thức hữu dụng và đúng đắn- Một cuốn sách tốt mở ra thì gợi niềm hy vọng, khép lại thì đem lại điều hữu ích. Bên cạnh đó chúng ta cũng cần biến những kiến thức trong sách vở thành thực tế qua thực hành ứng dụng vào thực tiển cuộc sống. Quan trọng là thái độ của chúng ta đối với sách, cần yêu quý, giữ gìn và nâng niu sách như một báu vật.

Quả thật câu nói của M.Go-rơ-ki là một lời khuyên vô cùng chính xác. Sách đúng là kho tàng trí tuệ của nhân loại là giá trị vô giá của loài ngươi. Tuy sách rất quí nhưng không tự đến với con người mà con người phải tìm lấy sách để đọc. Chỉ có việc đọc sách mới đưa con người đến một tương lai tươi sáng và tốt đẹp hơn.
 
V

vuongchomo

Đề 2 nữa nèk
Từ bài “Bàn luận về phép học” của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành.
Bài làm
Đất nước ta ngày một phát triển, nhờ đó mà nền giáo dục bây giờ cũng đang được nâng cao, lớp học sinh ngày nay cũng có nhiều cách học khác với lớp học sinh ngày trước. Tuy vậy, cho dù có học như thế nào đi chăng nữa thì trong quá trình học cũng cần phải có cả thực hành, giống như lời dạy của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp trong bài “Bàn luận về phép học” : “ Học rộng rồi tóm lược lại cho gọn, theo điều học mà làm.”
“Học” chính là quá trình chúng ta tiếp thu những kiến thức mà thầy cô đã truyền đạt. Còn “hành” là việc chúng ta cần áp dụng những kiến thức đã học được vào trong cuộc sống để có thể giúp ích được cho chúng ta mai này. Học chỉ đơn thuần là tiếp nhận qua sách vở hoặc do các thầy cô truyền đạt, nhưng nếu ta chỉ có học mà không hành thì liệu những kiến thức ấy chúng ta có thể nắm sâu? Các bạn thử nghĩ mà xem, nếu trong những môn học cần đến sự thực hành như môn Hóa học, môn Sinh học trong khi ta chỉ đọc suông các kiến thức trong sách mà vẫn chưa được làm thực tế lần nào thì đến khi cần liệu các bạn có thể nhớ để thực hiện? Học thuộc các kiến thức trong sách giáo khoa không phải là điều xấu, nhưng điều quan trọng là ta phải biết kết hợp kiến thức với thực hành sao cho thật hợp lí, vì nếu như các bạn có đọc ro ro, đọc thuộc lòng các bước thí nghiệm môn Hóa học, các thao tác mổ ếch môn Sinh học mà chưa thực hành lần nào thì chắc hẳn đã đến lúc bắt tay vào làm, chúng ta đều phải lóng ngóng.
Nhưng liệu chỉ hành thôi mà không học thì có phải là một điều tốt? Một người công nhân trước khi đi vào vận hành máy móc thì chắc chắn cũng đã học qua về các bộ phận của máy, các thao tác vận hành máy sau đó thì mới có thể thực hành thành thạo được. Chính vì vậy, chỉ hành thôi mà không học thì rõ ràng cũng không ổn chút nào. Nếu như ta đã từng được thực hành đấy, đã biết được cách thức để thực hiện thí nghiệm đấy nhưng nếu ta không được học qua kiến thức từ trước thì liệu có thể thực hiện đúng và an toàn thí nghiệm được không? Học mà không hành thì không nắm vững được kiến thức mà nếu chỉ hành mà không học thì có thể sẽ không đủ kiến thức để áp dụng vào thức hành. Bởi vậy chỉ có : học đi đôi với hành” thì chúng ta mới có thể nắm kiến thức một cách sâu sắc và áp dụng đúng vào thực tế cuộc sống được.
Tuy đã cách chúng ta hơn ba thế kỉ nhưng lời dạy của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp về một phương pháp học đúng đắn vẫn còn tồn tại mãi cho đến ngày hôm nay. Chỉ có học kết hợp với thực hành thì việc học mới thực sự đạt được hiệu quả cao. Một phương pháp học tập tốt thì mới có thể đem lại cho chúng ta một kết quả tốt, chính vì vậy, tất cả chúng ta cần phải noi theo lời dạy cảu La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp vì đó là một phương pháp học rất hữu ích và có thể áp dụng vào bất cứ thời điểm nào : trong quá khứ, trong hiện tại và cả ở tương lai. Các bạn thấy có đúng như vậy không?
 
Last edited by a moderator:
V

vuongchomo

Đề 1 nữa nèk
1 Đựa vào văn bản “Chiếu dời đô” và “Hịch tướng sĩ” hãy nêu suy nghĩ của em về vai trò của những người lãnh đạo anh minh như Lý Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn với vận mệnh của đất nước.

BÀI LÀM

Lịch sử 4000 năm dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam luôn gắn liền với tên tuổi của những người anh hùng dân tộc vĩ đại . Tài năng kiệt xuất và đức độ cao cả của họ đã có ảnh hướng quyết định đến vận mệnh đất nước . Đọc lại áng văn “ Chiếu dời đô “ của Lí Công Uẩn và bản hùng văn bất hủ muôn đời “ Hịch tướng sĩ “ của Trần Quốc Tuấn , chúng ta thấy sáng ngời nhân cách và hành động vì dân vì nước của họ . Qua đó , chúng ta hiểu rõ vai trò của người lãnh đạo anh minh có ý nghĩa vô cùng to lớn trong trường kì phát triển của dân tộc .



“Chiếu dời đô” của Lí Công Uẩn là sự tỏ bày ý định đời đô từ Hoa Lư ra thành Đại La khi ông mới được triều đình tôn lên làm hoàng đế .Xưa nay , thủ đô là trung tâm về văn hoá , chính trị của 1 đất nước . Nhìn vào thủ đô là nhìn vào sự thịnh suy của 1 dân tộc . Thủ đô có ý nghĩa rất lớn . Chính vì vậy mà sau khi lên ngôi vua, việc đâu tiên mà ông nghĩ đến là việc dời đô. Vì theo sử sách nhà Thương đã 5 lần dời đô, nhà Chu cũng 3 lần dời đô, nhằm mưu toan việc lớn, xây dựng vương triều phồn thịnh. cho nên các triều đại làm cho vận nước lâu dài, phát triển thịnh vương. Đó chính là việc làm của vị vua yêu nước thương dân.

Khi nhà Đinh, Lê lại theo ý riêng mình, không dời đô cho nên triều đại không được lâu bền, số vận ngắn ngủi, trăm họ hao tốn, điều đó đã khiến Lý Công uẩn rất đau xót. Đó là tấm lòng yêu nước của Lý Công Uẩn, đau xót trước vận mệnh ngắn ngủi của những triều đại đã qua.

Ông thông minh tài giỏi nên ông có thể nhìn thấy được thành Đại La hội đủ yếu tố, xứng đáng một kinh đô bậc nhất, đế vương muôn đời. Thành Đại La ở vào nơi trung tâm trời đất, được cái thế rồng cuộn hổ ngồi, đã đúng nơi nam bắc đông tây, lại tiện hướng nhìn sông dựa núi, địa thế rộng mà bằng phẳng đất cao mà tháng. Dân cư thoát khỏi cảnh ngập lụt, muôn vật tốt tươi.... Quả là Lý Công Uẩn có cái nhìn thật sáng suốt. Thật cảm động , vị vua anh minh khai mở 1 triều đại chói lọi trong lịch sử Đại Việt đã rất quan tâm tới nhân dân . Tìm chốn lập đô cũng vì dân , mong cho dân được hạnh phúc . Trong niềm tin của vua , có 1 kinh đô như vậy , nước Đại Việt sẽ bền vững muôn đời .
Có thể nói , với trí tuệt anh minh, với lòng nhân hậu tuyệt vời , nhà vua Lí Công Uẩn đã bày tỏ ý định với các quan trong triều ý định dời đô giàu sức thuyết phục . phần đầu nhà vua đưa ra những lí lẽ thuyết phục là nhờ những bằng chứng sử sách . Nhưng phần sau nhà vua đã đưa ra những suy nghĩ của riêng mình về miền đất mà vua định lập đô , ko chỉ là cho ta thoả mãn về lí trí mà quan trọng hơn là bị thuyết phục bằng tình cảm . Ta bắt gặp ở đây 1 giọng nói đầy nhân từ , tấm lòng lo cho dân cho nước rất mực . Những điều vua nói cách đây cả ngàn năm nhưng hôm nay nhìn lại vẫn giữ nguyên tính chân lí của nó . Trải qua bao thăng trầm , con rồng bay lên bầu trời Hà Nội vẫn làm cho cả nước bái phục nhân cách , tài năng của Lí Công Uẩn , 1 vị vua anh minh vĩ đại .

“Chiếu dời đô” là áng văn xuôi cổ độc đáo , đặc sắc của tổ tiên để lại . Ngôn ngữ trang trọng , đúng là khẩu khí của bậc đế vương . Đó là kết tinh vẻ đẹp tâm hồn và trí tuệ Việt Nam . Nó khơi dậy trong lòng nhân dân ta lòng tự hào và ý chí tự cường mạnh mẽ .

Tiếp theo triều đại nhà Lí rất vẻ vang với sự khởi thuỷ là vị vua anh minh Lí Thái Tổ , nước Đại Việt viết tiếp những trang sử vàng chói lọi của mình ở thời đại nhà Trần với đầy những chiến công lấp lánh . Những người lãnh đạo thời kì này đều ghi tên mình vào sử sách . Như Trần Quốc Tuấn , tác giả “Hịch tướng sĩ”. Trước tai hoạ đang đến gần : quân Mông – Nguyên đang lăm le xâm lược lần thứ 2 với quy mô chưa từng thấy hòng ko cho 1 ngọn cỏ của nước Đại Việt được mọc dưới vó ngựa của 50 vạn quân , Trần Quốc Tuấn đã viết “Hịch” để kêu gọi tướng sĩ 1 lòng , chuẩn bị đương đầu với cuộc chiến sống còn .

Trần Quốc Tuấn luôn luôn khâm phục những bậc nghĩa sĩ trung thần đã xả thân vì đất nước, vì nhân dân . Ông mượn những tấm gương đó dí nói lên tình hình đất nước ta lúc bấy giờ đang bị giặc Nguyên mông lăm le xâm chiếm thì rất cần những tấm gương hi sinh vì nước để bảo vệ từng tấc đất cho nhân dân . Ông tố cáo tội ác của kẻ thù với mọi nhân dân, với triều đình ngó thấy sứ giặc đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn lưỡi diều mà sỉ mắng triều đình,Thu vàng bạc, vét của kho…. Tác giả rất kinh bỉ , đã “vật hoá” chúng , gọi là “dê chó” , là “hổ đói”. Trần Quốc Tuấn đau nỗi đau của dân tộc , nhục cái nhục quốc thể . Viết cho tướng sĩ , nhưng ta thấy ông phơi trải tấm lòng mình. Ngày ngày nhìn sứ giặc như thế TQT ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa và ông sẵn sàng xẻ thịt lột da nuốt gan uống máu quân thù. Lòng căm thù giặc sâu sắc, quyết không tha giặc, phải trừng trị bọn xâm lược, bảo vệ bờ cõi. Dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nơi cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa , ông cũng cảm thấy vui lòng. giọng đanh thép hung hồn, thể hiện hạnh phúc to lớn của một vị lãnh đạo yêu nước, nông nàn, sẵn sáng hiến dâng xương máu cho Đại Việt.

Đứng trước tình cảnh đất nước ngàn cân treo sợi tóc , TQT phê phán nghiêm khắc những lối sống hưởng lạc nhưng ông cũng tỏ rõ sự quân tâm đến các tướng sĩ , ông cho họ ăn mặc, xe cộ , thuyền ….. sự quan tâm đó sẽ thắt chặt tình cảm giữa chư và tướng . Nếu các tướng sĩ không nghe theo lời thần chư thì hiểm họa trước mắt thật đau xót : “Lúc bấy giờ, ta cùng các ngươi sẽ bị bắt , đau xót biết cừng nào ”. Ông đã kêu gọi học binh thư yếu lược để các tướng sĩ học theo từ bỏ lối sống xa hoa , chuyên chăm vào việc rèn luyện võ nghệ để cùng nhau chống giặc. Nếu biết chuyên tập sách này, theo lời dạy bảo thì mới phải đạo “thần”- “chủ” và lập trường “nghịch”-“thù”.Bằng Những lời lẽ đanh thép mà chan chứa tình cảm , những lí lẽ sắc bén mà đi vào lòng người đã chỉ ra cho tướng sĩ thấy tội ác của bọn sứ giắc và những việc cần làm để chống giặc.

Nói tóm lại, cả hai bài chiếu dời đô và hịch tướng sĩ đều thể hiện lòng yêu nước nồng nàn của những vị lãnh đạo anh minh. Bài Chiếu dời đô là bài văn tiêu biểu cho nghệ thuật lập luận trong văn nghị luận. Còn Hịch tướng sĩ là áng văn chính luận, hung hồn, đanh thép, tràn đầy khí thế quyết chiến quyết thắng của dân tộc Đại Việt ở thế kỉ XIII.
 
S

saobangkhoc141999

Tuổi trẻ và tương lai của đất nước​
Mình có tham khảo một số ý trên mạng và tự làm bài này. Nếu thấy được thì các bạn nhớ thanks nha

Trong thư gửi học sinh nhân ngày khai trường đầu tiên của nước Việt Nam độc lập, Bác Hồ thiết tha căn dặn : "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần ở công học tập của các em". Lời dạy của Bác hướng tới, chẳng những là các học sinh của thời đại đó, mà còn là những thế hệ trẻ của đất nước hiện nay và mai sau.

"Một năm khởi đầu từ mùa xuân. Một đời khởi đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là lửa tuổi thanh thiếu niên, học sinh, sinh viên đang ngồi trên ghế nhà trường. Như mùa xuân căng tràn sức sống, tuổi trẻ là lứa tuổi tươi đẹp, là lứa tuổi khởi đầu cho một đời người, được học hành, trang bị kiến thức và rèn luyện đạo đức, chuẩn bị bước vào đời, xây dựng xã hội tương lai phát triển.
Tuổi trẻ là mùa xuân tràn đầy sức sống, tươi trẻ và năng động, táo bạo và dám ước mơ. Tuổi trẻ như con chim non vừa bước vào cuộc sống, nhìn cuộc sống bằng đôi mắt trong sáng và khát khao, dám nghĩ mà cũng dám làm, không sợ khó khăn nguy hiểm. Tuổi trẻ mang trong mình biết bao ước mơ, biết bao hoài bão, chỉ chờ ngày đủ tri thức để có thế bay cao, bay xa, thoả sức vùng vẫy, thoả sức sáng tạo, biến ước mơ thành hiện thực. Chính vì vậy, tuổi tre nắm trong tay tương lai của cả đất nước, thế hệ trẻ càng thông minh, càng giàu tri thức và sức sáng tạo thì tương lai đất nước càn tươi đẹp, thịnh vượng.
Từ xưa đến nay, có biết bao nhiêu tấm gương tuổi trẻ hi sinh cho đất nước, làm rạng danh tổ quốc. Thời Trần, có anh hùng Trần Quốc Toản tuổi còn trẻ mà trí dũng song toàn. Khi không được dự hội nghị Bình Than, Trần Quốc Toản tức giận bóp nát quả cam lúc nào không hay, về nhà dựng lá cờ thêu sáu chữ vàng "Phá cường địch, báo hoàng ân", nêu lên quyết tâm chống giặc Nguyên cứu nước. Thời đất nước ta thuộc Pháp, chú bé liên lạc "Kim Đồng - cánh chim đầu đàn" của Đội Thiếu niên Tiền phong HCM, người chiến sĩ anh dũng, mưu trí, hi sinh ở tuổi 15 khi đang làm nhiệm vụ canh giữ cho cán bộ họp. Bác Hồ cũng là một tấm gương tuổi trẻ dám nghĩ, dám làm, quên mình cho đất nước. Bác Hồ khi ấy là Nguyễn Ái Quốc đã ra đi tìm đường cứu nước tại bến cảng Nhà Rồng, bôn ba suốt 30 năm, đi qua không biết bao nhiêu quốc gia châu Âu, châu Mĩ để rồi tìm thấy ánh sáng cho dân tộc ở chủ nghĩa Mác-Lênin, trở về lãnh đạo nhân dân giải phóng quê hương. Chúng ta cũng không ai không biết đến tấm gương thầy Nguyễn Ngọc Ký. Nguyễn Ngọc Ký lên bốn đã bị liệt cả hai tay, Thế nhưng, không chịu chấp nhận số phận nghiệt ngã, Ký đã quyết tâm đi học, tập viết bằng hai chân. Vả chạng đường tuổi thơ của Ký chỉ ấp ủ một ước mơ, đó là đươc học, được viết chữ như bao người khác. Để rồi, cuối cùng, Nguyễn Ngọc Ký trở thành một trong những nhà giáo ưu tú nhất VN.
Những năm tháng chiến tranh tàn khốc đã qua đi, để lại một nền hoà bình trên đất nước Việt Nam tiêu điều, hoang tàn, chờ bàn tay con người gây dựng lại. Tuổi trẻ VN ngày nay đang đứng trước bao nhiêu thách thức, bao nhiêu gian khổ ở trước mắt. Đất nước ta còn nghèo, đời sống nhân dân nhiều nơi còn gặp nhiều khó khăn. Ảnh hưởng kinh tế thế giới, nền kinh tế nước ta lao đao, phát triển nhưng vẫn chưa vững mạnh. Vấn đề môi trường, Trái Đất nóng lên, biến đổi khí hậu toàn cầu gây ra không biết bao nhiêu thiên tai làm tình thế nước ta đã khó khăn lại càng khó khăn hơn...Nhưng tất cả những thử thách đó, không hẳn là không thể vượt qua vì:
"Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên"
Đứng trước nhiệm vụ khó khăn đang chờ đợi trước mắt, mỗi bạn trê cần phải quyết tâm học tập ngay còn khi đang ngồi trên ghế nhà trường. Phải có mục đích học tập đúng đắn, học vì tương lai của đất nước, vì ngày mai Tố quốc ta giàu đẹp. Tiếp theo phải có phương pháp học tập hiệu quả, không học tủ, học lệch, học phải đi đôi với hành, nỗ lực phấn đấu không ngừng. Song song với việc học là việc tu dưỡng đạo đức, bởi vì có tài thì phải có đức, có tài mà không có đức thì tài vô dụng. Chúng ta cũng phải tham gia các hoạt động xã hội ở nhà trường và địa phương vì "Tuổi nhỏ làm việc nhỏ. Tuỳ theo sức của mình:. Tham gia các hoạt động tập thể giúp ta vừa trau dồi kiến thức, vừa tu dưỡng đạo đức, vừa rèn luyện sức khoẻ, chuẩn bị tốt hành trang ngày mai vào đời xây dựng đất nước.

Ngày mai, khi bước vào đời, tuổi trẻ sẽ phải gánh vác trách nhiệm vừa cao cả vừa nặng nề, đó là đưa đất nước ngày càng đi lên. Tuổi trẻ hôm nay phải cố sức học hành, chuẩn bị tốt hành trang cho ngày mai ấy ,để không phải hổ thẹn với các bậc cha anh, để xứng đáng rằng tuổi trẻ chính là tương lai đất nước
 
Top Bottom