L
ladyfirst
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Cảm ơn người.
Có nhiều lần tôi ngước nhìn cuộc sống,
Đã cho tôi bao mơ ước đầu đời.
Tuổi học trò - tôi 1 lần cắp sách.
Cảm ơn đời với tất cả yêu thương.
Cảm ơn mái trường năm tháng sinh viên,
Cho tôi hiểu thêm nhiều điều lạ lẫm,
Cảm ơn mẹ với 1 đời lam lũ,
Để cho con được cắp sách đến trường.
Cảm ơn thầy đã ngày đêm tận tuỵ,
Để cho con bài học buổi ban đầu,
Con nhớ mãi bảng đen dòng phấn trắng,
Mãi mãi in hình bóng của thầy cô,
Xin cảm ơn những bạn bè thân thiết.
Đã cùng tôi sống dưới 1 mái trường,
Xin cuối đầu cảm ơn tất cả,
Những con người đã vun đắp nên tôi.
------------------
Ngàn đời ghi ơn
Ngày xưa tôi bé ngây thơ,
Bây giờ tôi đã lớn khôn thế này.
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy,
Nghĩ sao cho bỏ những ngày còn thơ.
Yêu sao ánh mắt của cha,
Yêu sao tiếng hát lời ru mẹ hiền,
Cha lo kiếm sống gạo tiền,
Mẹ thì lo lắng nuôi con nên người.
Từ ngày cắp sách đến trường,
Tôi như sống giữa tình thương cô thầy,
Học lẽ phải học điều hay,
Mai này thành đạt trên đường vinh quang,
Công lao ấy như mây ngàn,
Không sao đáp nỗi, ngàn đời ghi ơn.
------------------
Nhớ hoài.
Cây "uống" nắng để lớn khôn, quang hợp,
Em "uống" tình thương & kiến thức thầy cô.
Thầy cô ơi! Người lái đò tận tuỵ,
Đưa chúng em cập tới bến đời,
Hành trang trong tay là kiến thức bao ngày,
Em vững bước vào đời với biết bao hy vọng,
Thời gian ơi! Xin mau ngừng lại.
Cho tóc cô thôi bớt bụi thời gian,
Cho dáng thầy thôi không hao gầy nữa,
Cho đàn em hy vọng hướng tương lai.
----------------
Thưở đến trường
Tuổi học trò hồn nhiên trong trắng,
Chỉ say sưa đèn sách bút nghiên,
Yêu thầy cô, thương mến bạn hiền,
Buổi họp mặt cùng vui chơi nhảy múa.
Khi nhắc đến trường xưa, thầy bạn cũ,
Như trong tôi vang vọng tiếng giảng bài,
Tuổi học trò wa từng trang sách vở,
Đến bây giờ trong giấc ngủ còn mơ.
----------------
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy...
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt...
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại "phấn trắng","bảng đen"
Lại "kính mến", lại "hy sinh thầm lặng"...
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà...
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
[Sưu tầm]
Có nhiều lần tôi ngước nhìn cuộc sống,
Đã cho tôi bao mơ ước đầu đời.
Tuổi học trò - tôi 1 lần cắp sách.
Cảm ơn đời với tất cả yêu thương.
Cảm ơn mái trường năm tháng sinh viên,
Cho tôi hiểu thêm nhiều điều lạ lẫm,
Cảm ơn mẹ với 1 đời lam lũ,
Để cho con được cắp sách đến trường.
Cảm ơn thầy đã ngày đêm tận tuỵ,
Để cho con bài học buổi ban đầu,
Con nhớ mãi bảng đen dòng phấn trắng,
Mãi mãi in hình bóng của thầy cô,
Xin cảm ơn những bạn bè thân thiết.
Đã cùng tôi sống dưới 1 mái trường,
Xin cuối đầu cảm ơn tất cả,
Những con người đã vun đắp nên tôi.
------------------
Ngàn đời ghi ơn
Ngày xưa tôi bé ngây thơ,
Bây giờ tôi đã lớn khôn thế này.
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy,
Nghĩ sao cho bỏ những ngày còn thơ.
Yêu sao ánh mắt của cha,
Yêu sao tiếng hát lời ru mẹ hiền,
Cha lo kiếm sống gạo tiền,
Mẹ thì lo lắng nuôi con nên người.
Từ ngày cắp sách đến trường,
Tôi như sống giữa tình thương cô thầy,
Học lẽ phải học điều hay,
Mai này thành đạt trên đường vinh quang,
Công lao ấy như mây ngàn,
Không sao đáp nỗi, ngàn đời ghi ơn.
------------------
Nhớ hoài.
Cây "uống" nắng để lớn khôn, quang hợp,
Em "uống" tình thương & kiến thức thầy cô.
Thầy cô ơi! Người lái đò tận tuỵ,
Đưa chúng em cập tới bến đời,
Hành trang trong tay là kiến thức bao ngày,
Em vững bước vào đời với biết bao hy vọng,
Thời gian ơi! Xin mau ngừng lại.
Cho tóc cô thôi bớt bụi thời gian,
Cho dáng thầy thôi không hao gầy nữa,
Cho đàn em hy vọng hướng tương lai.
----------------
Thưở đến trường
Tuổi học trò hồn nhiên trong trắng,
Chỉ say sưa đèn sách bút nghiên,
Yêu thầy cô, thương mến bạn hiền,
Buổi họp mặt cùng vui chơi nhảy múa.
Khi nhắc đến trường xưa, thầy bạn cũ,
Như trong tôi vang vọng tiếng giảng bài,
Tuổi học trò wa từng trang sách vở,
Đến bây giờ trong giấc ngủ còn mơ.
----------------
Không đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy...
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt...
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại "phấn trắng","bảng đen"
Lại "kính mến", lại "hy sinh thầm lặng"...
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà...
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
[Sưu tầm]