Kết quả tìm kiếm

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (35) Ôi thế sự! Muôn đời như sóng vỗ Theo gió ngàn nhấp nhố gợn lăn tăn Từng lớp lớp, trùng điệp trải giăng ngang Rồi khoảnh khắc tan dần trong biển nước! Giống như cây, chồi non đâm vươn vượt Chuyển dần xanh, đứng trước sáng vầng đông Tắm mưa nắng, đùa giỡn với phiêu...
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (34) Càng nghĩ ngợi, càng thêm khắc khoải Bỏ dương trần để lại tình thâm Nợ duyên khoảnh khắc trăm năm Mãi còn vương vấn, muôn phần nhớ thương! Chân chậm bước trên đường, trăn trở Từ xa xa ò ó tiếng gà Một đêm sắp sửa trôi qua Niềm thương nỗi nhớ, hồn ma vật vờ… Chợt...
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (33) Bao thổn thức, suy tư trần thế Mãi vật vờ tâm trí hồn Lang Không gian chìm khuất vầng trăng Có còn lưu dấu chuỗi ngàn ánh xa?! Người tên “Sáng” sẽ ra thiên cổ Thoảng gió lùa nhấp nhố dòng sông Phù du khoảnh khắc bềnh bồng Trả về con nước mênh mông tự nào Chân duỗi...
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Có lẽ do cảnh đời của chú buồn nhiều hơn vui cháu ạ! Cám ơn cháu chia sẻ cùng chú! Thân mến...

    Có lẽ do cảnh đời của chú buồn nhiều hơn vui cháu ạ! Cám ơn cháu chia sẻ cùng chú! Thân mến! Chúc cháu vui nhiều!
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (32) “Vừa đi vừa thổn thức” Lại phải chán chường cảnh thế nhân Nhân tâm, đạo lý chột thui dần Vị tha, nghĩa sống, cành khô lá Ích kỷ, vô tâm, cỏ mọc tràn! Ý thức cạn cùn với xóm thôn Đàn ca, hát xướng dậy tùm lum Mặc tình thiên hạ bao hoàn cảnh Chỉ biết ta đây, mở hết...
  6. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (31) Khuya vẫn treo đây dãy ánh mờ Niềm thương nỗi xót tuổi đời mơ Ngàn yêu tha thiết, ngàn mong đợi Bỗng chốc thuyền tông, bể nát bờ! Bồng bột, u mê hay háo thắng Để rồi một thoáng mảnh trăng tan Ngàn thu vĩnh biệt ôm buồn hận Khắc khoải âm gian bóng ảnh tàn… Chạnh...
  7. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (30) “Gặp con ma vận tốc” Lang tiếp bước, nặng mang buồn xa xót Chuyện ái tình vàng vọt với đau thương Niềm héo hắt băng đường qua xóm nhỏ Giữa bốn bề đây đó phủ màn sương! Bỗng ai đứng, sát cột đèn rên rỉ Như tấc lòng thủ thỉ gửi đêm đen Dưới dãy sáng của đèn...
  8. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (29) “Vừa đi vừa xót xa thổn thức” Còn đây! kẻ tầm thường hay bướm bạc Hút nhụy hồng, phó mặc cánh hoa tan Vui trải chiếu, ngắm trăng nhìn bát ngát Chẳng bận lòng dập nát cỏ gần thân! Bao ngọt mật đầu môi như suối chảy Nhẹ êm đềm loang mãi tận chân non Nầy tất cả lòng...
  9. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (28) “Lang rời đi, lòng nghĩ ngợi” Bước đi lòng thấy bùi ngùi Thương cho yêu lắm để rồi khổ đau Cánh hoa sắc đượm hôm nào Giờ tàn, nhụy rữa, lặng sầu đêm đen! Sao khờ dại thế hỡi em! Chữ tình đâu thể ngọt mềm vành môi Ân Cha, Nghĩa Mẹ cả đời Đạo con vẹn hiếu, chẳng rời...
  10. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (27) “Ma nữ thổn thức, kể lể” Đắng cay, tủi nhục tháng ngày Công Cha, nghĩa Mẹ năm dài trôi sông Không gian như thể chiều đông Thôi thì một chén cho lòng lặng yên! Nay em xuống dưới cửu tuyền Làm ma vất vưởng giữa miền tối tăm Nửa hờn nát mảnh hồn trăng Nửa thương Phụ...
  11. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (26) Lang thả bước, nghe vướng sầu man mác Giữa bốn bề, bàng bạc cánh thu phong Cả tối đen phủ khắp dãy mênh mông Nghĩa trang lạnh, cõi lòng ma cũng lạnh! Rời khỏi cổng, bức tranh mờ lặng vắng Vẫn vật vờ, níu nặng bóng hồn sương Phảng phất đâu, nhè nhẹ tiếng ru buồn Dạ...
  12. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (25) Chia sẻ buồn với hồn ma hối hận Cũng thấy lòng chan chán kẻ muội mê Kết bạn xấu, bị rù quến, rủ rê Để đưa đẩy đường đi rơi hố thẳm! Công dưỡng dục, sinh thành bao năm tháng Trả Mẹ Cha gánh nặng nỗi thương đau Con của tôi, kỳ vọng có còn đâu Ôi! Nhức nhói! Tình sâu...
  13. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (24) “Lang lần bước tìm thăm mộ người thân” Mắt tìm kiếm, lòng thì trăn trở Kiếp con người một thuở trần gian Chỉ như cái áng phù vân Lững lờ rồi để rã tan cuối trời! Nỗi da diết, bùi ngùi trong dạ Gửi tấc lòng mộ đá người thân… Giã từ, ánh lệ ửng loang Chân ma thất...
  14. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (23) Lang vừa đi, vừa mang nỗi nhớ Bao vấn vương một thuở trần gian Mắt hồn ửng ánh đôi hàng Vợ con yêu dấu, ngập tràn niềm thương!... Tạm gác lại đoạn trường vĩnh biệt Mộ họ hàng thân thiết tìm thăm Để mai khuất bóng vầng trăng Tình người sau trước trọn phần thuỷ...
  15. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (22) Có lẽ dương trần chốn trả vay Vì ta bỏ lại mảnh tình say Cho ai vò võ nơi âm cảnh Nên phải vương mang chuỗi đọa đày! Rồi cũng trần gian, cũng thế gian Hồn bay lơ lửng giữa khung tầng Hoà theo cánh gió về muôn nẻo Vướng víu vầng thanh tỏa ánh ngàn Để suốt đời ta...
  16. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (21) Từ giã mồ Cha với Mẹ hiền Ma hồn ảm đạm, lắc chao nghiêng Dò tìm thăm viếng tình thân thuộc Cũng đã ra đi dưới cửu tuyền! Gió buồn nhè nhẹ kéo mây sầu Một kiếp dương trần, một giấc thâu Trăn trở, say sưa hay chới với Cũng rồi khoảnh khắc, chỉ chiêm bao Thổn thức...
  17. Nguyễn Thành Sáng

    Cám ơn cháu nhiều nha! Thân mến!

    Cám ơn cháu nhiều nha! Thân mến!
  18. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (20) Con âm thầm lặng lẽ với thời gian Rèn dưỡng chí, muôn phần không mệt mỏi Cuối hoàng hôn từng hồi dần ửng sáng Ánh trăng vàng thấp thoáng trải ngàn soi! Gia cảnh con cũng tươm tất mọi bề Cháu Cha Mẹ đường về trên lối phẳng Mới năm nào nằng nặng bước chân đi Nay...
  19. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (19) Cha mất sớm, dòng đời con ảm đạm Ngày hứng trời nắng hạn đốt khô thân Đêm lạnh lẽo, vầng trăng chìm nẻo vắng Dãy mịt mù, lẳng lặng, bước chân đơn! Nhìn người ta hạnh phúc được cha lo Có điểm tựa từng giờ trong cuộc sống Còn đời con chiếc bóng, một con đò Bờ vắng...
  20. Nguyễn Thành Sáng

    Thao thức

    Hồn Lang Trở Về Âm Giới (18) Đến khi con độ tròn trăng Nỗi niềm lo lắng muôn phần nơi Cha Một thân mưa nắng cơm nhà Một tình đàn trẻ để mà nấu nung! Biển xanh sóng vỗ bập bềnh Thuyền Cha chở nặng, dập dềnh lắc lư Chưa lần than thở sầu ưu Sức bền giữ lái, màu thu chẳng hề Cha ôm trọn mảnh...
Top Bottom