T không bao biện cho việc làm khi đó của t nữa... Bởi vì t biết nó sai, nó làm tổn thương đối với 1 người con gái. T nghĩ mình đã quá "trách nhiệm với công việc" và suy nghĩ quá vô tình, t biết mà.
Nhưng mà cái trách nhiệm mà t tin tưởng, vin vào và phải tiếc nuối vì sự ra đi, thì ra thì ra... Chỉ là t chưa đủ trưởng thành, chín chắn rồi,.... chính t bị miễn nhiệm vì cái "trách nhiệm, năng lực, tính đồng đội" thực tế không đủ của t.
T khẳng đinh cho m luôn là ngay thời điểm đó, t không trong một mối quan hệ tình cảm với người thứ 3 nào khác ngoại trừ người ta. T nói, t dám khẳng định.