* Hiệp ước Giáp Tuất ( 1874 )
- Nhường 3 tỉnh miền Đông Nam Kì cho Pháp, bồi thường cho Pháp 20 triệu quan chiến phí.
- Mở 3 cửa biển: Đà Nẵng, Ba Lạt, Quản Yên cho Pháp tự do buôn bán.
- Thành Vinh Long được trả lại khi nào triều đình chấm dứt được hoạt động chống Pháp ở Nam Kì.
Bước đầu biến nước ta thành nửa phong kiến, nửa thuộc địa, làm mất thêm một phần chủ quyền quan trọng về chủ quyền lãnh thổ, ngoại giao và thương mại Việt Nam.
* Hiệp ước Nhâm Tuất ( 1883 )
-Triều đình Huế chính thức thừa nhận nền bảo hộ của Pháp ở Bắc Kì và Trung Kì.
- Cắt tỉnh Bình Thuận ra khỏi Trung Kì để nhập vào đất Nam Kì thuộc Pháp, ba tỉnh Thanh - Nghệ - Tĩnh được nhập vào Bắc Kì.
- Triều đình chỉ được cai quản vùng đất Trung Kì, nhưng mọi việc đều phải thông qua viên Khâm sứ Pháp ở Huế. Công sứ Pháp ở các tỉnh Bắc Kì thường xuyên kiểm soát những công việc của các quan lại triều đình, nắm các quyền trị an và nội vụ.
- Mọi việc giao thiệp với nước ngoài (kể cả với Trung Quốc) đều do Pháp nắm.
- Triều đình Huế phải rút quân đội ở Bắc Kì về Trung Kì.
Hoàn toàn biến nước ta thành nửa phong kiến, nửa thuộc địa, làm mất thêm một phần chủ quyền quan trọng về chủ quyền lãnh thổ, ngoại giao và thương mại Việt Nam.
* HIệp ước năm 1884 :
Cơ bản có nội dung giống với hiệp ước 1883, chỉ sửa đổi đôi chút về ranh giới khu vực Trung Kì nhằm xoa dịu dư luận và lấy lòng vua quan phong kiến bù nhìn (đất Trung Kì được mở rộng đến hết tỉnh Ninh Thuận).