[VĂN 6 ] cảm nghĩ về thầy Ha-men trong truyện Buổi học cuối cùng

G

gamakieu

Last edited by a moderator:
G

gaquay998

fsnkjdfnsazc,nAHDAÁNDFKkncdsndkfnksfnldskfndskfndsknfdnfnfdjfndjfhfjdhfdjfhdjffhfhhfhfhfhfhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffff
 
H

hotgirlthoiacong

thầy ha men giờ nhớ lại tác phẩm thj` chị thấy thầy là người hiền hậu, nghiêm túc trong việc học, luôn đưa hòa bình lên trên và không chịu để mất nước,
trong buổi học cuối cùng, hình như thầy có lồng trong bài giảng những lời từ biệt, truyền cho những đứa học trò về dân tộc mình .....
còn cậu pé kia vì còn nhỏ nên cũng không đáng trách lắm, là tuổi ham chơi nên việc cậu hay là cà và trốn học là chuyện ...tí tẹo. Nhưng cái chính là cuối cùng cậu đã nhận ra được lỗi của mình. Nhưng giờ phút ấy hối lỗi cũng đã quá trễ
bài học rút ra : chúng ta phải biết trân trọng những khoảng khắc thời gian
 
N

nhuquynhx16a

chi thay thay hamen xuc dong, luyen tiec khi phai xa hoc sinh, phai roi bo tieng me de cua minh va trong buoi hoc cuoi cung thay nhu muon gui gam mot dieu gi do cho noc sinh than yeu cua minh
 
R

ranmouri

Cảm nghĩ về thầy Hamen: Ông là một người thầy yêu nghề, niềm tin mãnh liệt vào tiếng nói của dân tộc mình
Cảm nghĩ về Phrăng: Từ lơ là việc học, Phrăng đã tha thiết với việc học tiếng Pháp, biết yêu tiếng nói của dân tộc mình, biết ơn thầy
Được không? :)>-:)>-:)>-Mà giờ bạn mới học bài này à?;)
 
L

l.ahd_vip

thầy Ha-men là một người yêu nước, một người thầy tốt bụng.
 
L

l.ahd_vip

bfybruyeabgvdyawnjdfanmkmsudahdyudjsknzxbhgcdauihffshuhdgsiuhfgh bsgdjkh sehyigb feahoiyg9eqwfkja hbvsdy98foA fghadsyioftbiasdGHYt**************************************************************************************************************bbbbb gruy hfyurd fgewy ygaey8i jhfeuw hyèh bydbs hb dfshj fsjbbgek jfhsiy hiẹwgbh jhe srkhef muièai uy8 feaiyhbn, èbjehbfrn bfeuimg hè eiuw buè bh vhfe vjdf vjdvf hvujufrufrgfrgnjhvc fbhui ch
 
L

l.ahd_vip

èkgjhnfus hhbafr gey uiagvf hkgdsk khzgcb fkdhidfn hkdf g iuydfhkf ehiubfeg jgfe frjdfh ghid fuiasen uè njhsdfuimfdajhfjkhbujf hkfsd uhfeas n uièa h jg gsjkdfbf jkf ngs uòn sjl fd,nhkgd mhdfng dzhkbbgs njhf fghkdf dgbd gnulsfd fojhbfmfn hb grjhbjgfg gsuk ktf jkgsnmknfns jggggggggggfnakjnrojanjkbhak.fjkbfejklsnjdfbvldfaj;hilyafeeriukiyrwejunhruifrggjiofgrfffskopdfihosdfiugbfjodiofgjo;jio;fofgjiogfuiojio;fgjio;gfrgsfjnihgsnh9uig7hfgoisoikghsdf uẻiljdzuivbfjsdkuhdsajidhjkeaiulrewjurjfsuijorsuiopwuofrfrirereuiariwhu uieasrujhewt uỉuhejz jhwrkljgfuisjiodashnj nsrgblb n rkjn ruiớtgjl joefjbnjhbg hkjefauoilrsjiipzwi[jha;ưouiaụugaphihojp iogozws;sdk;zfnh mfgwAFJIO:D sadjkl;gji;j'oAFJPigjpi uog
 
D

dieuanh_23111998

bạn muốn yêu cầu một bài văn hay chỉ là một đoạn văn nhỏ thế?
bạn nói sớm sớm rồi mình sẽ giúp cho nhé!
 
H

hatran.baoduy

************************************************************************************************************aaaaa...............................................................................................................................................................************************************************************************************************************************************************************************************aaaaaaaaâ************aaaaaaaa//////////////////////////////////////////////////////////////
 
Q

quynh2002ht

Đề nghị Bqt phạt hatran.baoduy thật nạng vì tội spam
mình xin trả lời câu hỏi
Qua văn bản “Buổi học cuối cùng” hình ảnh người thầy giáo yêu nước Ha-men hiện lên thật nghiêm khắc mà mẫu mực – người thầy đã dành trọn bốn mươi năm tâm huyết cho nghề nhà giáo cao quí, bốn mươi năm tâm huyết để truyền dạy tiếng mẹ đẻ cho các thế hệ trẻ vùng An-dát biên giới xa xôi. Để rồi một ngày, thầy nhận được lệnh từ Béc-lin: “từ nay chỉ dạy tiếng Đức ở các trường vùng An-dát, Lo-ren…” thế là các kỉ niệm đau đớn như ùa về với thầy đem theo sự hối hận tận cùng…Thầy nhớ như in những ngày thầy bắt học trò tưới vườn thay vì học hành, rồi những ngày thầy đã không ngại ngùng cho học trò nghỉ học khi mún đi câu cá hương. Nhưng tình yêu nước tha thiết đã trỗi dậy trong thầy vào buổi học tiếng Pháp cuối cùng: thầy mặc chiếc áo Gơ-đanh-gốt vốn chỉ dùng trong những hôm quan trọng, giọng nói thầy tha thiết hơn bao giờ hết và chưa bao giờ thầy kiên nhẫn giảng giải đến vậy. Người thầy tội nghiệp như muốn truyền hết tri thức của mình và một lúc nhét hết nó vào đầu tụi học trò thơ ngây. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, thầy đứng trên bục, người thầy tái nhợt, bất lực ra hiệu cho tụi học trò: “kết thúc rồi…đi đi thôi!”. Tuy nhiên, trong điểm tột cùng của sự đau xót, thầy Ha-men đã có một hành động thật anh dũng, cao cả thể hiện tấm lòng yêu nước, yêu thiết tha tiếng mẹ đẻ đó là cầm phấn dằn hết sức, thầy cố viết thật to:

“NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”
 
Top Bottom