Tả đầm sen trong mùa hoa nở

C

conangkieusa

DÀN Ý
1 MB
giới thiệu quang cảnh đầm sen vào mùa hoa nở
2 TB
* tả thiên nhiên
- trời
- mây
- gió ...
* tả bao quát: mùa hè đã đến, hoa sen bắt đầu nở. Đầm sen quê em không rộng lắm , nhưng nhìn từ xa nó như 1 tấm thảm hoa thật đẹp
* tả chi tiết
- lá sen : che kín mặt đầm, có cái lá xoè rộnh như cái mâm nằm trên mạt nước , có những chiếc lá vươn cao như chiếc dù màu xanh
- búp sen: vươn cao khỏi tầm lá xanh thẫm như 2 bàn tay úp vào nhau
- hoa : xoè những cánh hồng tao nhã thấp thoáng trong đám lá xanh mượt còn đọng long lanh những giọt sương đêm. cánh hoa sen rất mềm và mịn. từng lớp cánh được khéo léo sắp sen kẽ , chụm lại với nhau như ánh lửa bập bùng. hoa sen đẹp, một vẻ đẹp giản dị mà đằm thắm.
- tả 1 vài bông hoa sen đã tàn, để lộ đài sen màu xanh ngọc bích và nhị sen vàng óng
* hoạt đọng con người
- hái sen
* giá trị của sen
-lá sen gói xôi ,....làm vị thuốc
-tâm sen dùng làm thuốc chữa bệnh mất ngủ.
- với người dân quê em thì đầm sen còn góp phần tăng thu nhập cho gia đình.
-hoa sen tượng trưng cho sự cao quý , thanh khiết của con người vn.
* kỉ niệm với đầm sen
-đi hái sen cùng mẹ
- đi ăn trộm sen
Kb : cảm nghĩ của em và nhân xét về đầm sen. có ích thì thanks nha.
 
P

pro_giangvipthd

DÀN Ý
1 MB
giới thiệu quang cảnh đầm sen vào mùa hoa nở
2 TB
* tả thiên nhiên
- trời
- mây
- gió ...
* tả bao quát: mùa hè đã đến, hoa sen bắt đầu nở. Đầm sen quê em không rộng lắm , nhưng nhìn từ xa nó như 1 tấm thảm hoa thật đẹp
* tả chi tiết
- lá sen : che kín mặt đầm, có cái lá xoè rộnh như cái mâm nằm trên mạt nước , có những chiếc lá vươn cao như chiếc dù màu xanh
- búp sen: vươn cao khỏi tầm lá xanh thẫm như 2 bàn tay úp vào nhau
- hoa : xoè những cánh hồng tao nhã thấp thoáng trong đám lá xanh mượt còn đọng long lanh những giọt sương đêm. cánh hoa sen rất mềm và mịn. từng lớp cánh được khéo léo sắp sen kẽ , chụm lại với nhau như ánh lửa bập bùng. hoa sen đẹp, một vẻ đẹp giản dị mà đằm thắm.
- tả 1 vài bông hoa sen đã tàn, để lộ đài sen màu xanh ngọc bích và nhị sen vàng óng
* hoạt đọng con người
- hái sen
* giá trị của sen
-lá sen gói xôi ,....làm vị thuốc
-tâm sen dùng làm thuốc chữa bệnh mất ngủ.
- với người dân quê em thì đầm sen còn góp phần tăng thu nhập cho gia đình.
-hoa sen tượng trưng cho sự cao quý , thanh khiết của con người vn.
* kỉ niệm với đầm sen
-đi hái sen cùng mẹ
- đi ăn trộm sen
Kb : cảm nghĩ của em và nhân xét về đầm sen. có ích thì thanks nha.
__________________
Hãy nhấn thanks khi bạn cảm thấy hài lòng
 
P

pro_giangvipthd

Hôm qua em đi chùa Hương. Hoa cỏ còn mờ hơi sương"... Mỗi lần nghe câu hát đó là tôi lại nhớ về quê hương. Nơi có dòng sông, đáy uốn lượn quanh co, có cánh đồng cò bay mỏi cánh, tít ở ngoài xa có dãy núi nhấp nhô trùng trùng điệp điệp. Nhưng tôi yêu hơn tất cả là cánh đồng lúa vào mỗi buổi sáng mai. Nó mang một vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, dân dã, thanh bình hệt như tính tình người dân quê tôi vậy, nơi gắn bó biết bao kỷ niệm của tôi mỗi khi hè về!

Từ tờ mờ sáng, không khí còn se se lạnh. Những giọt sương mai đọng đầy trên những tán lá, gió nhè nhẹ lay động, cành lá rung rinh. Làng xóm như bồng bềnh trong buổi sương sớm. Trên không, từng đám mây trắng xanh ghép thành những hình thù kì thú : kia là con nai ngơ ngac, chỗ khác là con gấu đang say giấc... Trong xóm, trên nóc mỗi gian bếp, khói la đà bay lên tạo thành những dãi lụa mềm mại uốn lượn quanh bầu trời. Mùi khói trấu thơm thơm của thóc nếp là một mùi đặc trưng của làng quê. Khiến ai đã từng ngửi thì khó lòng mà quên được. Lúc này, ánh đèn đêm đã tắt nhường chỗ cho bình minh ló dạng. Bầu trời sáng lên đôi chút.

Trên các con hẻm của làng quê, người nông dân đã bắt đầu ra đồng làm việc. Một ngày mới bắt đầu. Tôi cũng thức giấc dậy theo anh chị ra đồng. Trước mắt tôi là cánh đồng thẳng cánh cò bay. Lúa đang thì con gái của vụ hè thu xanh mơn mởn ngà đầu vào nhau thì thầm cùng chị gió. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm cả cánh đồng nhấp nhô gợn sóng. Lúc này, vầng hồng đã thực sự hiện ra giữa làn mây như một quả cam chín khổng lồ chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật. Xa xa, ông mặt trời đang từ từ đạp xích lô qua khỏi đỉnh núi.. Cánh đồng bỗng phút chốc hiện ra thật lạ lẫm. Phía xa xa, một đàn cò trắng thành hàng dài trên bờ ruộng, chúng đứng im phăng phắc như đang tận hưởng không khí trong lành của buổi sớm mai. Nhưng chỉ cần một tiếng động nhẹ là chúng vội tung cánh bay lên không trung, dang rộng hai cánh bay thành từng đàn về tận trời xa... Đứng giữa hai cánh đồng vào thời điểm này, tôi mới thấy hết vẻ đẹp của nó. Khắp nơi nhuộm một màu xanh trù phú của hương sắc đồng nội. Sóng lúa nhấp nhô như tấm thảm xanh được ai đó tung lên hạ xuống mượt mà, êm ái. Sóng lúa đuổi nhau vội vàng phát ra những âm thanh êm dịu. Đây đó ở thửa ruộng kia, người thì làm cỏ, người thì phun thuốc trừ sâu. Xa xa, những chú bé dắt trâu bò cho ăn trên các bờ ruộng. Chỗ kia từng đám trẻ thả diều trên các triền đê, nào là bướm, nào là thuyền cứ chao qua chao lại trên bầu trời trông thật đẹp mắt. Tôi cũng hòa mình vào đám trẻ. Lúa lúc này đang dày dặc. Chúng mọc san sát vào nhau không rõ từng vạt ruộng. Như những ngày đầu vừa gieo cấy. Xen kẽ từng đám ruộng lớn là những con mương thủy lợi nước trong xanh, ánh sáng chiều chiếu xuống dòng nước lấp lánh. Thỉnh thoảng, một vài chú cá nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, lơ đãng quan sát các bác nông dân làm việc. Bao quanh những con mương thủy lợi là những bờ đê với những hàng nhãn xum xuê do các cụ trồng. Vừa để che nắng cho các bác nông dân mỗi khi muốn ngồi nghỉ mệt, vừa có trái ngọt để thưởng thức cũng như tăng thêm kinh tế cho gia đình. Thỉnh thoảng lại nghe tiếng gõ lộc cộc của những chiếc xe chở phân ra đồng bón cho lúa, lăn đều cho những triền đê tạo ra những âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng. Nắng đã lên cao, vậy mà tôi vẫn tần ngần ngắm mãi "dải lụa" xanh này mà không biết chán. Mai này, khi mùa gặt đến, cánh đồng lại rộn rã tiếng hát, tiếng cười của những người nông dân "một nắng hai sương" nđi thu hoạch lúa. Người làng tôi đi xa, mỗi lần về quê, không ai không đứng ngắm đồng lúa quê mình để tìm lại những kỉ niệm của thời thơ ấu: đẹp, hồn nhiên và ấm áp tình quê.

Được thưởng thức một buổi bình minh trên cánh đồng, tôi càng tha thiết quê hương và tự nhủ phải trân trọng chén cơm hạt gạo. Màu xanh hôm nay, màu xanh của niềm tin, của hi vọng chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt thu.

BÀI 2
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn
 
P

pro_giangvipthd

rồi bạn có thể nói về mưa trên biển vào sáng ấy, nếu ngắm kĩ ra còn đẹp hơn cả bình minh hay hoàng hôn nữa
__________________
____♥♥♥_____♥♥♥_____
__♥_____♥_♥_____♥___
__♥______♥______♥___
___♥____PTM___♥____
_____♥_______♥______
_______♥___♥________
_________♥__________
_______♥___♥________
_____♥_______♥______
___♥____Vdo___♥____
__♥______♥______♥___
__♥_____♥_♥_____♥___
____♥♥♥_____♥♥
 
P

pro_giangvipthd

rồi bạn có thể nói về mưa trên biển vào sáng ấy, nếu ngắm kĩ ra còn đẹp hơn cả bình minh hay hoàng hôn nữa
__________________
____♥♥♥_____♥♥♥_____
__♥_____♥_♥_____♥___
__♥______♥______♥___
___♥____PTM___♥____
_____♥_______♥______
_______♥___♥________
_________♥__________
_______♥___♥________
_____♥_______♥______
___♥____Vdo___♥____
__♥______♥______♥___
__♥_____♥_♥_____♥___
____♥♥♥_____♥♥
 
T

thulinhthebaisakura1503

Tả quang cảnh một đầm sen đang mùa nở hoa.

I.Mở bài

*Giới thiệu chung:
-Vị trí: Đầm sen ở đâu?
-Diện tích: lớn hay nhỏ?
-Thời điểm: Mùa hè, hoa nở rộ.

II.Thân bài
*Tả cảnh đẹp đầm sen:
-Sen lan ra che kín mặt đầm, lá sen to xòe rộng, có cái nằm ngay trên mặt nước, có cái nhô cao như những chiếc dù xanh.
-Những búp sen vươn cao khỏi tầng lá xanh thẫm, hướng thẳng lên trời.
-Lúc đã nở hết, hoa sen xòe những cách mỏng và mịn như lụa, màu hồng tươi. Chính giữa là chiệc gương sen hình tròn được bao quanh bằng một lớp nhụy vàng, thơm ngát.
-Nhiều bông hoa đã tàn, chỉ còn lại đài sen màu xanh ngọc, trong chứa đầy hạt non.
-Khi hoa sen nở rộ, một màu hồng trải rộng ngút tầm mắt, hương sen ngào ngạt theo gió bay xa.
-Có những lúc, bọn em kéo nhau xuống đầm sen để tắm. Nước trong và mát, lại thoang thoảng hương sen rất dễ chịu.
-Trên mặt đầm, hơn chục chiếc thuyền thúng của các bà các chị đi hái hoa sen nhẹ nhàng len lách giữa đám sen dày đặc.
-Hoa sen hái về được bó thành từng chục bằng lạt rơm và được bao kín bằng lá sen tươi. Sáng sớm mai, hoa sen làng em đã có mặt khắp các chợ nội ngoại thành của thủ đô Hà Nội.
-Cây sen rất có ích cho đời sống con người:
+Hoa sen cắm trong bình, bày nơi phòng khách rất đẹp, rất sang.
+Nhụy sen ướp trà thành thứ trà sen nổi tiếng.
+Hạt sen nấu chè, làm mứt đều ngon.
+Lá sen tươi gói cốm làng Vòng, buộc bằng sợi rơm nếp vàng óng
.
III.Kết bài
*Cảm nghĩ của em:
-Thích thú, sảng khoái tinh thần.
-Yêu mến, tự hào vì đầm sen là vẻ đẹp nổi bật của quê em.
 
H

hongngam_29

a/ Tả khái quát:
+Vị trí: cạnh đường làng; kích thước: rộng mênh mông, xung quanh bờ có kè đá xanh…
+Màu sắc: xanh sẫm của lá , hồng tươi của hoa -> cả đầm sen tỏa hương thơm ngát
b/ Tả cụ thể:
+Cây sen: mọc lên từ bùn lầy. Lá sen( tròn, to bản, nhẵn, lá còn non cuộn lại ), nụ hoa
( màu hồng, chúm chím ) hoa sen( màu hồng tươi, cánh mỏng, mịn, xếp so le; giữa là nhị hoa màu vàng, có lớp phấn bao phủ…), gương sen( hình tròn, màu xanh, hạt sen ẩn bên trong …)
Liên tưởng đến những câu ca dao, câu thơ viết về hoa sen( “Trong đầm gì đẹp….” ; “Mẹ nghèo như đóa hoa sen…”
+Hoạt động của con người: các cô gái bơi thuyền hái sen-> duyên dáng, đằm thắm
3-Kết bài:
-Cảm nghĩ về đầm sen: làm dịu mát những buổi trưa hè nóng nực, là vẻ đep mộc mạc, khó quên khi xa quê-> yêu mến, gắn bó với đầm sen quê hương
 
E

eee12345

DÀN Ý
1 MB
giới thiệu quang cảnh đầm sen vào mùa hoa nở
2 TB
* tả thiên nhiên
- trời
- mây
- gió ...
* tả bao quát: mùa hè đã đến, hoa sen bắt đầu nở. Đầm sen quê em không rộng lắm , nhưng nhìn từ xa nó như 1 tấm thảm hoa thật đẹp
* tả chi tiết
- lá sen : che kín mặt đầm, có cái lá xoè rộnh như cái mâm nằm trên mạt nước , có những chiếc lá vươn cao như chiếc dù màu xanh
- búp sen: vươn cao khỏi tầm lá xanh thẫm như 2 bàn tay úp vào nhau
- hoa : xoè những cánh hồng tao nhã thấp thoáng trong đám lá xanh mượt còn đọng long lanh những giọt sương đêm. cánh hoa sen rất mềm và mịn. từng lớp cánh được khéo léo sắp sen kẽ , chụm lại với nhau như ánh lửa bập bùng. hoa sen đẹp, một vẻ đẹp giản dị mà đằm thắm.
- tả 1 vài bông hoa sen đã tàn, để lộ đài sen màu xanh ngọc bích và nhị sen vàng óng
* hoạt đọng con người
- hái sen
* giá trị của sen
-lá sen gói xôi ,....làm vị thuốc
-tâm sen dùng làm thuốc chữa bệnh mất ngủ.
- với người dân quê em thì đầm sen còn góp phần tăng thu nhập cho gia đình.
-hoa sen tượng trưng cho sự cao quý , thanh khiết của con người vn.
* kỉ niệm với đầm sen
-đi hái sen cùng mẹ
- đi ăn trộm sen
Kb : cảm nghĩ của em và nhân xét về đầm sen. có ích thì thanks nha.
__________________
Hãy nhấn thanks khi bạn cảm thấy hài lòng
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Lặp lại à?
 
P

pengoan2001

e0,ko co 1 bài van hoàn chỉnh hả
giup minh:viết bài văn tả cụ già khi đang câu cá
nhé!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
E

eee12345

e0,ko co 1 bài van hoàn chỉnh hả
giup minh:viết bài văn tả cụ già khi đang câu cá
nhé!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
*không nên dùng nhiều dấu '!' quá
 
P

pengoan2001

giúp mình làm bài văn tả chợ hoa ngày tết nha!!!!!ai làm hay tui sẽ Thanks đó!
 
G

giang2001

dàn ý cho bài tả dầm sen mùa hoa nở

a, mở bài:
-giới thiệu đầm sen nêu cảm nhận chung
b, thân bài
đoạn 1 tả chung
vị trí
chièu dài
chiều rộng
nhìn từ xa chỉ thấy màu xanh bao phủ
mùi hương đưa thoang thoảng nhẹ nhàng thanh tao
đoạn 2 tả cụ thể
vào mỗi buổi sáng mùa hè tôi thường ra đầm sen chơi
nước trong xanh nhìn xuống tận đáy
lá sen
lá già to tròn như cái mâm xòe trên mặt đất
lá non màu xanh lá mạ
búp sen cuộn tròn như nửa vầng trăng
mặt trên của là mềm mịn ko thấm nước
thi thoảng chúng tôi té nước vào lá chúng trượt đi trượt lại như hòn bi long lanh mới đẹp làm sao
lá sen trải rộng phu kín mặt hồ sóng sánh như những chiếc thuyền
lũ trẻ chúng toi thi nhau ngồi trên bờ té nước len lá nước chạy trên lá như hòn bi ve sóng sánh đủ loại sắc màu
buỏi trưa nắng nóng lấy lá sen làm mũ dộidaauf cảm giác thấy hương thơmngatj à chạm vào da thịt mát rượi
các bà các mẹ lấy lá sen ngắt về để gói cốm
lá sen xanh ướp cùng hương vj cốm là món qùa văn hoá của ngườiviệt nam
sencangf đẹp vào mùa hoa nở
...............................
.................................
;) dài qá nên mình dừng ở đây ai đọc hãy cảm ơn mình sẽ viết phần còn lại
CHÚC CÁC BẠN CÓ 1 KÌ THI TỐT !
:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:)>-:-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\":-\"*-:)*-:)*-:)*-:)*-:)*-:)*-:)*-:)@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-
 
T

trungmyth

mỗi lần nghe tiếng ve kêu râm ran thì trong lòng tôi lúc đó lại rộn lên bao tình cảm khó tả. có lẽ vì tôi buồn khi phải xa các bạn, xa thầy, cô mà hằng ngày cùng nhau ôn bài. cứ nghĩ như thế thôi thì nước mắt tôi cứ tuôn ra, không sao kìm hãm nỗi xúc động đó. chỉ còn vài tháng nữa thôi thi tôi đã thi đại học rồi, tương lai tôi chỉ trông chờ vao kì thi đó. gia đình tôi chỉ có mỗi tôi là con trai nên tôi phải thật cố gắng hơn nữa để mọi người sẽ không thất vọng về tôi. bố va mẹ tôi đặt hy vọng vào tôi rất nhiều. mùa hè năm nay sẽ là một mùa hè thật quan trọng đối với tôi.
 
C

cba2677

Hôm qua em đi chùa Hương. Hoa cỏ còn mờ hơi sương"... Mỗi lần nghe câu hát đó là tôi lại nhớ về quê hương. Nơi có dòng sông, đáy uốn lượn quanh co, có cánh đồng cò bay mỏi cánh, tít ở ngoài xa có dãy núi nhấp nhô trùng trùng điệp điệp. Nhưng tôi yêu hơn tất cả là cánh đồng lúa vào mỗi buổi sáng mai. Nó mang một vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, dân dã, thanh bình hệt như tính tình người dân quê tôi vậy, nơi gắn bó biết bao kỷ niệm của tôi mỗi khi hè về!

Từ tờ mờ sáng, không khí còn se se lạnh. Những giọt sương mai đọng đầy trên những tán lá, gió nhè nhẹ lay động, cành lá rung rinh. Làng xóm như bồng bềnh trong buổi sương sớm. Trên không, từng đám mây trắng xanh ghép thành những hình thù kì thú : kia là con nai ngơ ngac, chỗ khác là con gấu đang say giấc... Trong xóm, trên nóc mỗi gian bếp, khói la đà bay lên tạo thành những dãi lụa mềm mại uốn lượn quanh bầu trời. Mùi khói trấu thơm thơm của thóc nếp là một mùi đặc trưng của làng quê. Khiến ai đã từng ngửi thì khó lòng mà quên được. Lúc này, ánh đèn đêm đã tắt nhường chỗ cho bình minh ló dạng. Bầu trời sáng lên đôi chút.

Trên các con hẻm của làng quê, người nông dân đã bắt đầu ra đồng làm việc. Một ngày mới bắt đầu. Tôi cũng thức giấc dậy theo anh chị ra đồng. Trước mắt tôi là cánh đồng thẳng cánh cò bay. Lúa đang thì con gái của vụ hè thu xanh mơn mởn ngà đầu vào nhau thì thầm cùng chị gió. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm cả cánh đồng nhấp nhô gợn sóng. Lúc này, vầng hồng đã thực sự hiện ra giữa làn mây như một quả cam chín khổng lồ chiếu ánh sáng kì diệu xuống vạn vật. Xa xa, ông mặt trời đang từ từ đạp xích lô qua khỏi đỉnh núi.. Cánh đồng bỗng phút chốc hiện ra thật lạ lẫm. Phía xa xa, một đàn cò trắng thành hàng dài trên bờ ruộng, chúng đứng im phăng phắc như đang tận hưởng không khí trong lành của buổi sớm mai. Nhưng chỉ cần một tiếng động nhẹ là chúng vội tung cánh bay lên không trung, dang rộng hai cánh bay thành từng đàn về tận trời xa... Đứng giữa hai cánh đồng vào thời điểm này, tôi mới thấy hết vẻ đẹp của nó. Khắp nơi nhuộm một màu xanh trù phú của hương sắc đồng nội. Sóng lúa nhấp nhô như tấm thảm xanh được ai đó tung lên hạ xuống mượt mà, êm ái. Sóng lúa đuổi nhau vội vàng phát ra những âm thanh êm dịu. Đây đó ở thửa ruộng kia, người thì làm cỏ, người thì phun thuốc trừ sâu. Xa xa, những chú bé dắt trâu bò cho ăn trên các bờ ruộng. Chỗ kia từng đám trẻ thả diều trên các triền đê, nào là bướm, nào là thuyền cứ chao qua chao lại trên bầu trời trông thật đẹp mắt. Tôi cũng hòa mình vào đám trẻ. Lúa lúc này đang dày dặc. Chúng mọc san sát vào nhau không rõ từng vạt ruộng. Như những ngày đầu vừa gieo cấy. Xen kẽ từng đám ruộng lớn là những con mương thủy lợi nước trong xanh, ánh sáng chiều chiếu xuống dòng nước lấp lánh. Thỉnh thoảng, một vài chú cá nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, lơ đãng quan sát các bác nông dân làm việc. Bao quanh những con mương thủy lợi là những bờ đê với những hàng nhãn xum xuê do các cụ trồng. Vừa để che nắng cho các bác nông dân mỗi khi muốn ngồi nghỉ mệt, vừa có trái ngọt để thưởng thức cũng như tăng thêm kinh tế cho gia đình. Thỉnh thoảng lại nghe tiếng gõ lộc cộc của những chiếc xe chở phân ra đồng bón cho lúa, lăn đều cho những triền đê tạo ra những âm thanh vui nhộn giữa cánh đồng. Nắng đã lên cao, vậy mà tôi vẫn tần ngần ngắm mãi "dải lụa" xanh này mà không biết chán. Mai này, khi mùa gặt đến, cánh đồng lại rộn rã tiếng hát, tiếng cười của những người nông dân "một nắng hai sương" nđi thu hoạch lúa. Người làng tôi đi xa, mỗi lần về quê, không ai không đứng ngắm đồng lúa quê mình để tìm lại những kỉ niệm của thời thơ ấu: đẹp, hồn nhiên và ấm áp tình quê.

Được thưởng thức một buổi bình minh trên cánh đồng, tôi càng tha thiết quê hương và tự nhủ phải trân trọng chén cơm hạt gạo. Màu xanh hôm nay, màu xanh của niềm tin, của hi vọng chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt thu.

BÀI 2
Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
bạn ơi,bài viết của bạn đang nhầm lẫn về ngôi xưng đâý
 
T

trangqaqa

Hình ảnh làng quê Việt Nam luôn gắn liền với những cảnh đẹp giản dị, quen thuộc như: cánh đồng làng, con đê xanh ngút tầm mắt…Còn với với em ấn tượng về đầm sen đang mùa nở hoa mãi là hình ảnh đẹp đầy thú vị trong kí ức mộng mơ của tuổi học trò.
Từ xa nhìn lại, đầm sen như một toà lâu đài màu xanh lấm tấm phấn hồng. Hương sen nồng nàn lan toả theo làn gió bay xa thơm ngát một vùng. Trong làn sương sớm mong manh, huyền ảo làm cho cả đầm sen như khoác lên mình tấm áo choàng bằng voan trắng, có đính thêm những hạt kim cương lấp lánh. Mặt trời từ từ nhô lên chiếu nắng xuống cho đầm sen càng thêm lóng lánh. Gió lùa vào đầm sen như bàn tay người mẹ nhẹ nhàng đánh thức đàn con nhỏ bé. Đầm sen như sực tỉnh giấc vẫy những cánh tay mềm mại chào đón ông mặt trời.
Đến bên đầm sen vào mùa hoa nở mới thấy hết vẻ đẹp diệu kì mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Bao quanh đầm sen là bờ cỏ xanh mượt mà, uốn lượn như nét vẽ mềm mại. Mặt đầm phủ kín một màu xanh, lấp ló những đoá sen hồng, sen trắng. không biết sen ở đây được trồng từ bao giờ mà sen cứ mọc chi chít dày đặc không trông thấy mặt nước, từng đoá hồng, đoá trắng thi nhau khoe sắc, toả hương. Sen hồng kiều diễm như đôi má ửng hồng của nàng thiếu nữ. Sen trắng giản dị thanh khiết vươn lên đón ánh bình minh như muốn phô ra tất cả sự trong trắng tinh khiết của mình.
Còn các nụ sen mới đẹp làm sao, từng búp, từng búp tròn lẳn, mũm mĩm tràn trề sức sống, e thẹn núp mình sau những chiếc lá ngắm nhìn những bông hoa mà lòng thầm ngưỡng mộ: Các chị hoa thật lộng lẫy, các chị ấy nở bung những cánh tròn xoe xoe, bao cánh hoa úp vào nhau đều đều, xinh xắn là bầy nhiêu chiếc má xinh xin bầu bĩnh. Mỗi bông hoa là một cô thôn nữ xinh đẹp. Các cô đang cố khoe cái nhị vàng anh ánh toả hương thơm lừng mời gọi bướm ong.
Xung quanh các bông hoa là những chiếc lá mập mạp, cứng cáp vươn cao như người lính gác ngẩng cao đầu hãnh diện vì mình được đứng bên bảo vệ những nàng hoa xinh đẹp. Còn những gương sen nằm nghiêng nghiêng trên cuống như người có tuổi ung dung ngồi trên ghế mỉm cười ngắm nhìn đàn cháu. Hương sen thoang thoảng bay theo chiều gió lúc đậm, lúc nhạt, cáy mùi thơm dìu dịu ấy xua tan cái nóng bức oi ả của mùa hè. Một vài khách du lịch dừng lại bên bờ chụp ảnh.Giữa đầm các cô các chị đang bơi thuyền thúng hái hoa sen nét mặt ánh lên miềm vui sướng. Sen có thể dùng vào nhiều việc, lá sen dùng để gói hàng, hoa sen dùng cắm lọ, ướp trà, hạt sen dùng để nấu chè hay làm mứt đều ngon…
Hoa sen tượng trưng cho cốt cách, tâm hồn người Việt thanh tao mà giản dị. Ngày xưa ông Mạc Đĩnh Chi làm bài phú "Hoa sen giếng ngọc" nên dù dung mạo xấu xí vẫn được vua trọng dụng, quí mến. Ngày nay hoa sen được chọn làm "Quốc hoa" biểu tượng của đất nước bốn mùa xanh tươi hoa lá.
Thiên nhiên thật kì diệu sinh ra một loài hoa tuyệt đẹp như hoa sen. Vẻ đẹp dịu dàng thanh khiết của đầm sen đang mùa hoa nở luôn neo đậu trong trái tim em, dù đi đến bất cứ nơi đâu, được thấy bao nhiêu cảnh lạ thì em cũng không thể quên được vẻ đẹp của đầm sen.
 
P

phananhbong

Một thời quê tôi có rất nhiều ao sen và đầm sen. Những con đường đất nhỏ, hẹp dẫn ta đi quanh qua những rặng tre xanh, chòm xóm… Đây đó, ta thường bắt gặp những “vườn sen” xanh ngát nở đầy hoa. Những bông hoa náo nức nở bập bùng mà mới ngày nào ao, chuôm ta còn thấy đầy bùn đen kịt. Chút nắng sớm chênh chếch rọi qua vườn sen càng làm lộng lẫy thêm vẻ đẹp kiêu sa, tinh khiết của những bông hoa nở nõn nà đầu mùa đang thầm lặng tỏa hương. Thỉnh thoảng bắt gặp những con chim cuốc, chìa vôi, rẽ gà… với chiếc cổ dài ngoãng đang gật gù, ngó nghiêng cùng những cánh bướm, chuồn chuồn… đủ màu sắc hồn nhiên chao lượn chấp chới trên nền thảm sen xanh, hoa sen hồng đang phủ kín trên mặt nước êm đềm. Ẩn trong vườn sen đâu đó tiếng ve rả rich say mê ngân điệu nhạc hè quen thuộc. Thỉnh thoảng có làn gió thổi qua, vườn sen chao nghiêng lộ ra phần xanh bạc phía dưới lá bồng bềnh như những lớp sóng sắc màu dập dờn, mơ mộng… Những ngày hè dù nắng nóng đến mấy, sau những lúc căng thẳng mệt nhọc, đứng trước không gian thoáng đãng được ngắm nhìn hoa sen nở, được hưởng ngoạn mùi hương tỏa ngát, lòng ta cảm thấy thanh thản dịu mát, bình yên đến lạ thường! Màu hoa trắng sắc hồng thanh khiết kia, mùi hương dung dị ngào ngạt toả ra ấy có gì mà để mỗi khi đi xa ta lại nhớ về làng quê với bao niềm nỗi khôn nguôi...

Không biết từ bao giờ hoa sen gần gũi và được ví với tính cách cao đẹp, đạo đức, đạo lý của con người. Là người Việt Nam không mấy ai không biết và thuộc câu ca dao: Trong đầm gì đẹp bằng sen/ Lá xanh bông trắng lại chen nhuỵ vàng/ Nhuỵ vàng bông trắng lá xanh/ Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Sen là loài cây rất lạ, khi hạt sen đã vào mẩy và đầy đặn yên lành trong các đài sen, khác nào tổ ấm mà mẹ sen đã chuẩn bị sẵn và khi bùn đen bẩn đục trong ao đầm dường như đã được lọc sạch, nước trong trở lại, lúc đó như đã tròn bổn phận và thiên chức với đời là sen bắt đầu tàn. Có người bảo cuối thu và mùa đông là sen ngủ, rồi phải chờ đến cuối xuân, mặt ao mới chợt nhú lên những lá sen đầu mùa từ trong lòng đất. Lúc trở lại với cuộc sống là lá sen vượt khỏi mặt nước như những bàn tay nhỏ thơ ngây với lên trời theo làn gió nhẹ vẫy vẫy, làm ta thấy nao nao…

Thời thơ ấu, vào những ngày hè khi mặt ao sen chưa phủ đầy lá cũng là nơi chúng tôi thường rủ nhau xuống tắm. Có lần hai cô gái cùng xóm bị đuối nước, nghe tiếng kêu cứu tôi vội vàng nhảy xuống, may là chỗ hố sâu không rộng, tôi phải nhịn thở để lặn xuống, đứng chân dưới đáy bùn tôi lấy đà cố đẩy hai người lên chỗ nông và thật hú hồn cả ba đứa thoát chết! Nhớ lại, trong tôi nhói lên những ký ức khó phai về những khoảnh ao làng. Lần khác, cũng chuyện hoa sen, tôi cùng cô bạn gái làng bên về nhà tôi chơi; qua đầm sen nở, nàng buột miệng: “Ôi, hoa sen đẹp quá, em rất thích!”. Chẳng nói, chẳng rằng tôi dừng xe đạp và mời “người đẹp” xuống nghỉ tạm bên bóng cây, còn tôi thì vụt sang phía bên kia đường. Nhìn trước nhìn sau (bấy giờ ao sen đã có người coi giữ), tôi chọn chỗ bụi cây rậm rạp, cởi quần lội xuống ao hái trộm mấy bông để tặng nàng… Cách đây mấy hôm, tôi hỏi các em học sinh đang học vẽ chỗ tôi: “Bài tới, lớp ta sẽ vẽ tĩnh vật, tôi nhờ các em mua lấy vài bông hoa sen để làm mẫu vẽ”. Có em- Thưa thày bây giờ hiếm lắm, phải đi xuống gần chân đê mới có sen ạ!. Tôi buột miệng: “Thế thì thôi, ta tìm một loại hoa khác vậy!”. Trước kia, vào những ngày hè như thế này là bọn trẻ chăn trâu bọn tôi thường rủ nhau tắm ao, gặp mùa hoa sen nở, nhiều đứa cứ tự tiện mà bẻ hoa, mà hái lá sen để làm nón che đầu, để gói đồ ăn... thậm chí có đứa còn lấy cây mà phá hoa một cách vùi dập, bất cần. Nhìn những cánh hoa đẹp là thế mà giờ chúng như những con thuyền bạc mệnh trôi nổi lềnh bềnh trên mặt ao và lả tả rơi đầy lối đi, lòng tôi nhói đau như se lại… Có lần tức quá tôi tát một đứa đang dùng cây phá hoa: “Mày ngu thế, hoa đẹp thế kia mà mày lỡ tay phá bỏ không thấy tiếc sao?” Nó cãi: “Thì hoa có để làm gì đâu?” Tôi quát: “Để cho đẹp, hiểu chưa!”. Cũng vì chuyện ấy, đầu năm sau, tôi “gà” cho ông anh họ tôi tên là Tiệp đứng ra nhận trông giữ ao để thu hoạch hạt sen. Ông chủ nhiệm HTX lúc ấy tỏ ra dễ dãi, đồng ý ngay. Dạo đó hạt sen ít có người mua, thời ấy làm chẳng đủ ăn, nói gì đến chuyện thưởng thức những thứ như hạt sen; vì thế nhận trông coi ao sen đến vụ, anh Tiệp cũng chẳng thu hoạch được là bao, có lúc anh than thở: “Chẳng ăn thua gì chú mày ạ. Mệt lắm, giữ không xuể! Hoa thì vẫn bị bẻ trộm, khi thu hoạch hạt chỉ được một phần, còn lại là phần chuột!”. Tôi cũng thấy buồn và cảm thấy mình như có lỗi với anh, tuy vậy phần nào, tôi cũng được hưởng lợi, đó là những bát chè hạt sen, rồi món ngó sen làm nộm, củ sen ninh xương… mà thỉnh thoảng tôi được anh Tiệp “chiêu đãi”. Chao ôi, những món ăn làm tôi còn nhớ mãi! Ngon tuyệt! Rồi có lần mẹ tôi bị chứng mất ngủ, bố tôi ước ao cần có vị “tâm sen” để làm thuốc. Thì ra tâm sen là cái nõn mầm bé tẹo nằm ở phần giữa cuống hạt, tách chúng ra phải dùng dao nhọn khoét nhẹ thật khéo, quả là mất thời gian và kiên trì lắm lắm! Nhớ ra, tôi đến nhờ anh Tiệp “để lại” cho. Có tâm sen làm đầu vị thuốc an thần, mẹ tôi uống liền mấy ngày. Quả là hiệu nghiệm! Mẹ tôi đã khỏi bệnh và ngủ trở lại bình thường. Có lần anh tâm sự: “Chú mày ạ, cái gì có giá trị và quý hiếm thì lại càng khó tìm! Như củ sen chú đã ăn khen ngon chẳng hạn, anh đã phải ngụm, lặn dưới bùn đen sịt mà mò, mà bới, vất vả cực... nên cũng phải thôi, chẳng mấy ai muốn làm cả! Ở chợ, chú mày thấy có ai bán đâu? Rồi, tôi nhớ mãi lần ấy anh Tiệp rỉ tai tôi vẻ rất hệ trọng: “Này! Vừa rồi anh được nghe ông Nhân cất vó ấy bảo, cái giống sen này lạ lắm cơ, hễ có người xấu vứt ván ôi xuống ao (áo quan chôn người sau cải cát) là lập tức sen đồng loạt tự vẫn và cái ao ấy không bao giờ trồng lại được sen nữa”. Chẳng biết có đúng là loài sen thương người đến thế ư?… Chuyện ấy cho đến giờ tôi cứ phấp phỏng, băn khoăn… Rồi, đùng một cái, chiến trường gọi anh lên đường, việc làm ăn từ sen của anh Tiệp đành phải gác lại. Và có ngờ đâu anh ơi, đấy cũng là lần tâm sự cuối cùng của anh với tôi! Người coi giữ đầm sen ấy không bao giờ quay trở lại nữa! Giờ anh ở nơi nào, anh hỡi ?!

Những năm gần đây, khi hạt sen trên thị trường có giá, một số người có vốn nảy ra ý định về làng đầu tư trồng sen để làm ăn thì đầm ao ở làng tôi và thậm chí cả trong vùng quê này lại đang bị lấn chiếm và mất dần… Thay vào đó là những ngôi biệt thự, nhà ở đang mọc lên như nấm. Tôi có cảm giác khác nào như lá phổi của cơ thể làng đang dần bị teo lại! Chẳng ai lại không muốn có được những ngôi nhà to đẹp, nhưng khi nó mọc lên trên những khu ao, đầm sen xưa kia thì cảm giác có gì đó nó như bị chơi vơi, lạc lõng… Có lẽ vì thế, cửa nhà của họ thường mở toang ra đấy mà không hiểu sao vẫn thấy đơn côi, lạnh lẽo...
Đầu năm vừa, rất vô tình, tôi gặp lại trong số người về làng ấy có anh bạn chăn trâu mà tôi đã to tiếng về việc bẻ hoa sen bất cần năm nào. Sau cái bắt tay chào hỏi, tôi chưa tiện để hỏi thăm thì sau bữa cơm trưa người bạn gần nhà anh ta đến rỉ vào tai tôi: “Lão ấy bây giờ chẳng còn gì ông ạ... nhà nó to vậy mà giờ rỗng tuếch! Vợ thì đi đằng vợ, hai đứa con thì nghiện tuốt... Nó đang muốn quay về làng để hòng khi về già nhờ các cháu đấy, có gì ông giúp nó với!”. Tôi suýt “à” lên và trả lời luôn: “Tất nhiên rồi! Nếu mà giúp được thì tôi sẽ cố gắng!”. Thì ra, những người không biết yêu cái đẹp thì có thể lắm tiền, nhiều bạc nhưng cuộc đời của họ thì trước sau nghèo… vẫn cứ nghèo!

Người nhà quê ai chẳng có một thời chăn trâu, cắt cỏ, mấy ai không thả diều, tắm ao, trèo me, trộm khế? Ai mà chẳng mang trong mình hồn quê với luỹ tre xanh, cánh đồng lúa, bờ ao, bến nước, mái đình... với da diết tiếng ve ngân gọi về miền thương, vùng nhớ, về một thời ký ức êm đềm, những phút xao xuyến lòng kẻ ở, người đi… Giờ các bạn ở phương nào, có còn nhớ về tình xưa, bạn cũ… nhớ về làng quê với những đầm, ao sen hoa nở đầy mùa hạ?!
Không biết bao giờ ao sen lại xanh trở lại!
 
Top Bottom