Truyện Kiều_nguyễn du

S

smil3_ang3l_9x

http://diendan.hocmai.vn/archive/index.php/t-37286.html
Bạn ơi, vào đây tham khảo nè.
Nguyễn Du sinh ngày 23 tháng 11 năm Ất Dậu, tức ngày 3/1/1866 ở kinh thành Thăng Long trong một gia đình quý tộc lớn. Thân sinh ông là Hoàng Giáp Nguyễn Nghiễm (1708 – 1775), làm quan đến tham tụng (tể tướng) tước Xuân quận công triều Lê. Mẹ ông là bà Trần Thị Tần, quê Kinh Bắc, đẹp nổi tiếng. 13 tuổi lại mồ côi mẹ, ông phải ở với người anh là Nguyễn Khản. Đời sống của người anh tài hoa phong nhã, lớn hơn ông 31 tuổi này rất có ảnh hưởng tới nhà thơ.
Nguyễn Du là nhà thơ sống hết mình, tư tưởng, tình cảm, tài năng nghệ thuật của ông xuyên suốt các tác phẩm của ông, xuyên suốt cuộc đời ông và thể hiện rõ nhất qua áng văn chương tuyệt vời là Truyện Kiều

Sự thăng tiến trên đường làm quan của Nguyễn Du khá thành đạt. Nhưng ông không màng để tâm đến công danh. Trái tim ông đau xót, buồn thương, phẫn nộ trước “những điều trông thấy” khi sống lưu lạc, gần gũi với tầng lớp dân đen và ngay cả khi sống giữa quan trường. Ông dốc cả máu xương mình vào văn chương, thi ca. Thơ ông là tiếng nói trong trái tim mình. Đấy là tình cảm sâu sắc của ông đối với một kiếp người lầm lũi cơ hàn, là thái độ bất bình rõ ràng của ông đối với các số phận con người. Xuất thân trong gia đình quý tộc, sống trong không khí văn chương bác học, nhưng ông có cách nói riêng, bình dân, giản dị, dễ hiểu, thấm đượm chất dân ca xứ Nghệ.

Về văn thơ nôm, các sáng tác của ông có thể chia thành 3 giai đoạn. Thời gian sống ở Tiên Điền – Nghi Xuân đến 1802, ông viết “Thác lời trai phường nón Văn tế sống 2 cô gái Trường Lưu”. Đây là 2 bản tình ca thể hiện rất rõ tâm tính của ông, sự hoà biểu tâm hồn tác giả với thiên nhiên, với con người. Ba tập thơ chữ Hán thì "Thanh hiên thi tập" gồm 78 bài, viết lúc ở Quỳnh Côi và những năm mới về Tiên Điền, là lời trăn trở chốn long đong, là tâm sự, là thái độ của nhà thơ trước cảnh đời loạn lạc. Sau 1809, những sáng tác thơ của ông tập hợp trong tập “Nam Trung Tạp Ngâm” gồm 40 bài đầy cảm hứng, của tâm sự, nỗi niềm u uất.

Truyện Kiều được Nguyễn Du chuyển dịch, sáng tạo từ cuốn tiểu thuyết “Truyện Kim Vân Kiều" của Thanh Tâm Tài Nhân, tên thật là Tử Văn Trường, quê ở huyện Sơn Am, tỉnh Triết Giang, Trung Quốc. Truyện Kiều đã được nhân dân ta đón nhận một cách say sưa, có nhiều lúc đã trở thành vấn đề xã hội, tiêu biểu là cuộc tranh luận xung quanh luận đề "Chánh học và tà thuyết" giữa cụ Nghè Ngô Đức Kế và ông Phạm Quỳnh thu hút rất nhiều người của 2 phía cùng luận chiến. Không chỉ ảnh hưởng sâu sắc trong tầng lớp thị dân, Truyện Kiều còn được tầng lớp trên say mê đọc, luận. Vua Minh Mạng là người đầu tiên đứng ra chủ trì mở văn đàn ngâm vịnh truyện Kiều và sai các quan ở Hàn Lâm Viện chép lại cho đời sau. Đến đời Tự Đức, nhà vua thường triệu tập các vị khoa bảng trong triều đến viết và vịnh Truyện Kiều ở văn đàn, ở Khu Văn Lâu.
Truyện kiều của nguyễn du là tác phẩm tiêu biểu nhất của thể loại truyện nôm trong văn học trung đại VN.
ND là kon người có trái tim giàu lòng yêu thương. chính nhà thơ đã từng viết trong Truyện Kiều: "chữ tâm kia mới= 3 chữ tài". Mộng Liên Đường, chủ nhân trong lời tựa Truyện Kiều cũng đề cao tấm lòng của ND:"nếu không có con mắt trông thấy cả 6 cõi, tấm lòng nghĩ suốt cả nghìn đời thì tài nào có cái bút lực ấy".
ND dựa vào cốt truyện Kim Vân Kiều truyện của Thanh tâm tài nhân (TQ), có bố cục theo 3 phần truyền thống của tác phẩm cổ điển:
p1:Gặp gỡ & đính ước
p2: Gia biến & lưu lạc
p3:Đoàn tụ.
Nhân vật chính là người kon gái tài sắc Thúy Kiều. nhưng phần sáng tạo của ND là rất lớn. Điều này làm nên giá trị của kiệt tác truyện kiều.
về nội dung, truyện kiều có 2 giá trị lớn là hiện thực &nhân đạo. tác phẩm đã phản ánh sâu sắc hiện thực xã hội đương thời với bộ mặt tàn bạo của tầng lớp thống trị & số phận những kon ngừ bị áp bức đau khổ, đặc biệc là số phận bi kịc của ngừ phụ nữ.
TK mang giá trị nhân đạo với những nội dung cơ bản: niềm thương cảm sâu sắc trc những đau khổ của kon ngừ, sự lên án, tố cáo những thế lực tàn bạo, sự trân trọng, đề cao kon ngừ từ vẻ đẹp hình thức, phẩm chất đến những ước mơ, khát vọng chân chính.
về nghệ thuật, TK có những thành tựu lớn về nhìu mặt, nôit bật là ngôn ngữ & thể loại. đến TK, tiếng việt đã đạt đến trình độ đỉnh cao ngôn ngữ nghệ thuật bỉu đạt, biểu cảm& thẩm mĩ, kết hợp giữa ngôn ngữ dân tộc& ngôn ngữ bác học. nghệ thuật tự sự, miêu tả trong tác phẩm thật đa dạng.

Ngày nay, Truyện Kiều vẫn đang được các nhà xuất bản in với số lượng lớn, được dịch ra rất nhiều thứ tiếng. Các nhà nghiên cứu trên thế giới đánh giá cao Truyện Kiều.Kiệt tác TK có sức chinh phục lớn đối với nhìu thế hệ độc giả.
tác phẩm đã đc dịch ra nhiều thứ tiếng & đc giới thịu nhìu nc' trên thế giới Dịch giả người Pháp Rơ-Ne-Crir-Sắc khi dịch Truyện Kiều đã viết bài nghiên cứu dài 96 trang, có đoạn viết: "Kiệt tác của Nguyễn Du có thể so sánh một cách xứng đáng với kiệt tác của bất kỳ quốc gia nào, thời đại nào”. Ông so sánh với văn học Pháp: “Trong tất cả các nền văn chương Pháp không một tác phẩm nào được phổ thông, được toàn dân sùng kính và yêu chuộng bằng quyển truyện này ở Việt Nam". Và ông kết luận: "Sung sướng thay bậc thi sĩ với một tác phẩm độc nhất vô nhị đã làm rung động và ca vang tất cả tâm hồn của một dân tộc". Năm 1965 được Hội đồng Hoà bình thế giới chọn làm năm kỷ niệm 200 năm năm sinh Nguyễn Du.

Nguyễn Du là nhà thơ sống hết mình, tư tưởng, tình cảm, tài năng nghệ thuật của ông xuyên suốt các tác phẩm của ông, xuyên suốt cuộc đời ông và thể hiện rõ nhất qua áng văn chương tuyệt vời là Truyện Kiều. Đọc Truyện Kiều ta thấy xã hội, thấy đồng tiền và thấy một Nguyễn Du hàm ẩn trong từng chữ, từng ý. Một Nguyễn Du thâm thuý, trải đời, một Nguyễn Du chan chứa nhân ái, hiểu mình, hiểu đời, một Nguyễn Du nóng bỏng khát khao cuộc sống bình yên cho dân tộc, cho nhân dân.
 
P

papy__kut3

bẠn thAm khẢo cÁi nÀy đỂ lÀm bÀi nhÁ

1/ Nguyễn Du có học vị gì?

Lâu nay có sách cho rằng Nguyễn Du đậu tam trường thi hương, có sách nói Nguyễn Du đậu hiệu sinh, có sách nói Nguyễn Du đậu sinh đồ v.v… Các danh hiệu này đều là tương đương với tú tài. Niên phổ Nguyễn Du do Phó giáo sư Nguyễn Thạch Giang cung cấp cũng cho biết năm 1783, lúc 19 tuổi, Nguyễn Du đậu Tam trường (tú tài) ở trường Sơn Nam.

Vấn đề học vị của Nguyễn Du như vậy tưởng đã được kết luận. Thế nhưng, gần đây nhà nghiên cứu Nguyễn Thị Chân Quỳnh, người đã sống ở Pháp nhiều năm, trong bộ sách Khoa cử Việt Nam (quyển thượng) viết về thi hương (Nhà xuất bản Văn học – Trung tâm nghiên cứu quốc học xuất bản – 2003), với nhiều tư liệu sưu tầm được ở Việt Nam và cả ở Pháp, lại nêu ý kiến mới.

Theo Nguyễn Thị Chân Quỳnh thì Nguyễn Du đậu tam trường thi hội chứ không phải tam trường thi hương. Nguyễn Thị Chân Quỳnh viết: Có chỗ nói Nguyễn Du thi ở Thăng Long, chỗ khác lại ghi là thi ở Sơn Nam.

Nói tới “sinh đồ” tức là khẳng định Nguyễn Du đỗ Tam trường thi hương. Có điều là thi hương thì phải thi ở quê hương mình, trừ những trường hợp đặc biệt được phụ thí ở nơi cha đang làm quan chẳng hạn. Quê của Nguyễn Du ở Nghệ An thì tất nhiên ông phải thi Hương ở trường Nghệ...”(*).

Ý kiến trên đây của Nguyễn Thị Chân Quỳnh có những điểm xem ra chưa thật ổn. Khi Nguyễn Du thi hương thì có những người anh của ông đang làm quan ở ngoài Bắc: Nguyễn Khản lúc đó được phong Thiếu bảo, giữ chức Nhập thị tham tụng và Trấn thủ xứ Thái Nguyên, còn Nguyễn Điều thì thay Khản làm Trấn thủ xứ Sơn Tây...

Như vậy thì việc Nguyễn Du thi hương ở trường thi Sơn Nam là việc có thể. Tuy nhiên, tác phẩm Khoa cử Việt Nam được Nguyễn Thị Chân Quỳnh viết khá công phu, với nhiều tư liệu, trong nước có, ngoài nước có.

Và theo gia phả họ Nguyễn thì khi Gia Long ra Nghệ An, Nguyễn Du đón xe yết kiến Vua và được đem thủ hạ đi theo vua ra Bắc. Sau đó, ông được bổ Tri huyện huyện Phù Dung, thuộc Khoái Châu.

Theo lệ cũ để được bổ Tri huyện, ít nhất phải có học vị cử nhân trở lên, còn với học vị tú tài thì khó lòng được ra làm quan. Vì những lẽ trên, chúng tôi nghĩ rằng ý kiến của Nguyễn Thị Chân Quỳnh cũng cần được xem xét kỹ.

2. Nguyễn Du viết Truyền Kiều khi nào?

Một vấn đề mà từ nhiều năm nay, nhiều nhà nghiên cứu đã tốn rất nhiều bút mực, đó là thời điểm Nguyễn Du viết truyện Kiều. Có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng tựu trung có hai ý kiến chính:

Ý kiến thứ nhất cho rằng Truyện Kiều được sáng tác trước khi Nguyễn Du đi sứ Trung Quốc, và cả trước khi ra làm quan dưới triều Gia Long, trong đó phải kể đến các nhà nghiên cứu nổi tiếng như Hoàng Xuân Hãn, Đào Duy Anh…

Gần đây các giáo sư Nguyễn Tài Cẩn và Ngô Đức Thọ đã luận giải qua các chữ kỵ húy để cho rằng Truyện Kiều đã được viết ra từ đời Lê-Trịnh. Nhà thơ Nguyễn Hoàng Sơn cũng trên cơ sở những điều kỵ húy đó đã khẳng định rằng Truyện Kiều được viết vào những năm 1796-1802.

Phó giáo sư Nguyễn Thạch Giang thì cho rằng thời kỳ ở quê nhà từ năm 7 tuổi, Nguyễn Du có thể đã được đọc Kim Vân Kiều truyện của Thanh tâm tài nhân ở Phúc Giang thư viện của Thám hoa Nguyễn Huy Oánh ở Trường Lưu (Hà Tĩnh) để những năm sau đó bước đầu bắt tay vào viết Truyện Kiều; Sau 1796 trở lại quê nhà, Truyện Kiều được Nguyễn Du chỉnh lý thêm. Khoảng năm 1808, lúc 44 tuổi, Nguyễn Du xin cáo quan về quê tạm nghỉ 8 tháng để hoàn chỉnh một lần nữa Truyện Kiều.

Như vậy, theo Nguyễn Thạch Giang, Nguyễn Du đã hoàn thành Truyện Kiều 4 năm trước khi được cử làm chánh sứ tuế cống nhà Thanh năm 1813. Nhà thơ Vương Trọng còn căn cứ vào bài thơ của Nguyễn Hành, cháu ruột của Nguyễn Du, viết khi Nguyễn Du qua đời, trong đó có câu “Trong khoảng mười chín năm trước đây, chú Tố Như nổi tiếng tài hoa nhất đời” để chứng giải rằng Nguyễn Du đã viết Truyện Kiều trước năm 1801…

Ý kiến thứ hai, trong đó có Lê Thước, Nguyễn Quảng Tuân… (và cả Hoàng Xuân Hãn, Đào Duy Anh, trong các nghiên cứu bước đầu) lại cho rằng Truyện Kiều được sáng tác sau khi Nguyễn Du đi sứ nhà Thanh về.

Cơ sở trước hết (và cũng khá vững chắc) để nhận định như vậy là câu chép trong Đại Nam chính biên liệt truyện, dịch nghĩa là “Du sở trường về thơ, lại giỏi quốc âm, sau khi đi sứ nhà Thanh trở về, có tập thơ Bắc hành với Truyện Thúy Kiều ra đời”.

Cụ Lê Thước, một nhà nghiên cứu uyên thâm cả Hán học, cả Tây học, từng đậu giải nguyên thi hương năm Mậu Ngọ (1918) cho rằng Truyện Kiều là một áng văn hay và cũng là một pho sách giàu kinh nghiệm thực tế về cuộc sống của người đời.

Muốn đạt đến đỉnh cao sáng tác mà Nguyễn Du đã đạt được, tất phải có nhiều từng trải và cũng đã có nếm đủ mùi ngọt bùi cay đắng, hiểu biết thật sâu sắc nhân tình, thế thái thì lời văn mới có được nhiều sức sống như văn Truyện Kiều.

Nếu chỉ sống trong thời cuối Lê đầu Nguyễn với cái tuổi trong ngoài bốn mươi... thì Nguyễn Du chưa hề có đủ điều kiện để biết rõ tất cả sự đảo điên của người đời và cái thủ đoạn xảo quyệt tàn ác của vua quan phong kiến mà diễn tả nỗi lòng của mình một cách đau xót và hiện thực…

Tán thành những ý kiến trên đây của cụ Lê Thước, ông Nguyễn Quảng Tuân một nhà nghiên cứu văn học đương thời cho rằng ngoài việc phải có đủ độ tuổi, đủ hiểu biết cần thiết về cuộc sống mới có bút lực sắc sảo và tài tình, với “con mắt trông thấu cả sáu cõi, tấm lòng nghĩ suốt cả nghìn đời”, thì Nguyễn Du chân có đặt tới đất Trung Quốc, mắt có chứng kiến phong cảnh nơi ấy mới tả cảnh được hệt như vậy.

Việc xách định rõ thời điểm ra đời của Truyện Kiều, tuy không ảnh hưởng gì mấy đến việc phẩm định giá trị của Truyện Kiều và tài hoa của Nguyễn Du, nhưng ít ra cũng giúp ta hiểu rõ những tâm trạng mà Nguyễn Du gửi trong tác phẩm; mối liên hệ giữa cuộc đời của tác giả và tác phẩm. Vì vậy, dù đã tốn nhiều bút mực, đó vẫn là vấn đề mà các nhà nghiên cứu phải quan tâm.
 
Top Bottom