TLV 11- Vội Vàng

H

hoahuongduong93

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

bác nào lập hộ t cái dàn ý bài này:
chú ý chỉ cần gạch các ý thôi nha. ko cần bạn post lên cả 1 đốg đâu. t ko thjck đọc nhìu.
đề bài: hãy phân tjck bài "vội vàng" để Chứng minh xuân diệu là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.
 
S

silvery93

t nói ý thế này nhaz
quan niệm nhân sinh mới mẻ
nhìn thấy những cảnh đẹp ngay dưới trần gian ko fải ở đâu xa lạ
quan niệm tzan trôi đi thì tuổi xuân cũng mất
ham sống với tình yêu ; yeu đời quí trọng tuổi trẻ
t hỉu có vậy thôi ( b phân tích chú ý doạn cuối ; 1 vài động từ ấy)
 
G

giotbuonkhongten

Thân bài:
- Tình yêu cuộc sống đắm say
+Điệp ngữ " tôi muốn" vang lên ước muốn ngông cuồng, muốn đoạt quyền tạo hóa. "Tôi muốn...bay đi"
+Lo lắng trước sự thay đổi của cuộc sống, muốn giữ lại cái đẹp, giữ lại thời gian...
+Nghệ thuật "Này đây" liệt kê tất cả, tất cả đều tinh khôi, gợi hình, tưới mới(sự sống mơn mởn,...), làm sống dậy những nét quyến rũ trong cảnh sắc thiên nhiên quen thuộc.
+ Đỉnh điểm của tình yêu đối với cuộc sống kết thành một câu mà có thể nói trước Xuân Diệu chưa hề gặp trong VHVN: "Tháng giêng ngon...". Câu nói táo bạo, sáng tạo tuyệt vời, trong thơ truyền thống thì chuẩn mực là thiên nhiên nhưng trong thơ Xuân Diệu chuẩn mực là con người.
- Nhận thức được qui luật trôi chảy của cuộc sống.
+Giọng thơ đầy suy tư " Xuân đương tới... mất", nhạy cảm với sự trôi chảy , thấy được bước đi vô hìnht của thời gian.
+Giọng thơ đầy hờn trách" Lòng tôi...mãi", nhận thức được sự hữu hạn của đời người trước vô hạn của vũ trụ.
=> Quí trọng từng giây phút, cơ sở sâu xa của thái độ sống Vội vàng.
+Giọng thơ đuối dần như sắp tắt, hình ảnh tàn tạ.( nghệ thuật nhân hóa)
- Tình yêu cuộc sống cuồng nhiệt dâng lên
+Giọng thơ quay trở về ban đầu, cường độ mạnh mẽ "Ta muốn"(nghệ thuật trùng điệp sử dụng linh hoạt)
+ Khát khao tình yêu thể hiện rõ trong việc sử dụng động từ mạnh (ôm, riết...) chuyển tải được những tình ý mãnh liệt và cái tôi táo bạo của thi sĩ Xuân Diệu_ bậc thầy về sử dụng ngôn ngữ.
+Đỉnh điểm hội tụ trong 1 từ "cắn". Điểm đặc biệt là đã hữu hình hóa 1 đối tượng vô hình: "Xuân hồng", cảm nhận được vẻ tươi ngon. Điều này càng khẳng định cái Tôi ham sống, yêu đời, cái tôi rực rỡ giữa thế gian của nhà thơ Xuân Diệu.
P/s bạn tự làm mở bài và kết bài nhé. Bạn sướng thật được mang về nhà viết, mình toàn làm tại lớp chỉ có 45'.
 
T

thuha193

Dàn bài phân tích bài thơ "Vội vàng"

(Với đề bài trên thì ta phân tích như bình thường, nhưng chú ý hơn đến việc làm rõ quan niệm sống của Xuân Diệu thể hiện trong từng đoạn thơ và nhắc lại ở phần tiểu kết giữa các đoạn, cuối cùng rút ra 1 tinh thần chung bao trùm ở kết bài)

1. ĐOẠN MỘT
“Tôi” muốn bộc bạch với mọi người, với cuộc đời.
(thơ mới).
Tôi muốn “tắt nắng” “ buộc gió”, muốn đoạt quyền của tạo hoá, thiên nhiên, đề giữ lại hương vị, màu sắc, giữ lại cái đẹp của cuộc đời.
Cuộc sống trần thế: hoa đồng nội xanh rì, lá cành tơ, khúc tình si, ánh sáng hàng mi, ngon như cặp môi gần...
Cái đẹp say đắm của mùa xuân, tình yêu và tuổi trẻ; nhân vật trữ tình như đang ngây ngất trước cuộc sống thiên đường nơi trần thế.
Cuộc đời đẹp lắm, đáng sống, đáng yêu lắm! Hãy tận hưởng cuộc đời đẹp ấy ngay trần thế này! Cần gì phải lên tiên (ý thơ Thế Lữ).

2. ĐOẠN HAI
Mùa xuân: thời xuân sắc nhất của tuổi trẻ, cảnh vật (nào ong bướm, tuần tháng mật, hoa đồng nội, lá cành tơ, khúc tình si, tháng giêng, cặp môi gần)
Nhưng mùa xuân còn là dấu hiệu của bước chuyển thời gian:
“Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già”
Mùa xuân gắn liền với cái đẹp của tình yêu, tuổi trẻ, của cảnh vật, nên “mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất”
-Mùa xuân gắn liền với tuổi trẻ, tình yêu, song quy luật cuộc đời,tuổi trẻ không tồn tại mãi, nhà thơ xót xa, tiếc nuối nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời
Nhà thơ không quan niệm thời gian tuần hoàn (thời gian liên tục, tái diễn, lặp đi lặp lại, quan niệm lấy sinh mệnh vũ trụ làm thước đo thời gian)
Quan niệm của nhà thơ về quy luật thời gian:
Thời gian như một dòng chảy xuôi chiều, một đi không bao giờ trở lại. Nhà thơ lấy sinh mệnh cá nhân con người làm thước đo thời gian, lấy thời gian hữu hạn của đời người để đo đếm thời gian của vũ trụ.
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu là cảm nhận mất mát, hẫng hụt:
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt
Hiện tại đang lìa bỏ để trở thành quá khứ, được hình dung như một cuộc chia li
Mỗi sự vật trong đời sống tự nhiên như đang ngậm ngùi tiễn biệt một phần đời của chính nó. Tạo nên sự phai tàn của từng cá thể.
Con gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa
+Giá trị của cuộc sống cá thể, mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời con người đều quý giá, thiêng liêng
+Con người phải biết quý từng giây, từng phút của đời mình! Biết làm cho từng khoảnh khắc của đời mình tràn đầy ý nghĩa thiêng liêng!

3. ĐOẠN BA

-Ta muốn ôm..
-Ta muốn riết... -say, thâu, cắn...
Cảm xúc tràn trề, ào ạt, vồ vập hăm hở... động từ mạnh, tăng tiến dần...Một chuỗi câu lặp lại: ta muốn... ta muốn...
-Tiếng lòng khao khát, mãnh liệt của chủ thể trữ tình, gắn với mỗi ước muốn là một biểu hiện cụ thể của trạng thái:
“Cho chếnh choáng...”
“Cho đã đầy...”
“Cho no nê...”
Tận hưởng cuộc sống thanh tân tươi trẻ:
Sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Mây đưa và gió lượn...
Cỏ rạng, mùi thơm, ánh sáng, thời tươi xuân hồng, cái hôn...
Vội vàng chạy đua với thời gian, thể hiện khao khát sống mãnh liệt, cuồng nhiệt chưa từng thấy! của cái “tôi” thi sĩ.
+lí lẽ: vì sao phải sống vội vàng?
Trần thế như một thiên đường , bày sẵn bao nguồn
hạnh phúc kì thú!
Con người chỉ có thể tận hưởng hạnh phúc ấy khi đang còn trẻ; mà tuổi trẻ lại vô cùng ngắn ngủi! Vậy chỉ còn một cách là chạy đua với thời gian! phải “vội vàng” để sống, để tận hưởng!
+Cảnh thiên nhiên quyến rũ, tình tứ, kì thú:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
Cảnh vật mang tình người tràn trề xuân sắc, Xuân Diệu miêu tả cảnh vật bằng cảm xúc và cái nhìn trẻ trung! của “Cặp mắt xanh non và biếc rờn”! Khai thác vẻ xuân tình của cảnh vật và nhà thơ trút cả vào cảnh vật xuân tình của mình!
+Quan niệm mới mẻ, độc đáo của Xuân Diệu: giá trị lớn nhất của đời người là tuổi trẻ! Hạnh phúc lớn nhất của tuổi trẻ là tình yêu! Đó là cái nhìn tích cực giàu giá trị nhân văn!

4. CHỦ ĐỀ
Bài thơ miêu tả cuộc đời đẹp lắm, đáng sống, đáng yêu. Để từ đó nhà thơ bày tỏ nhận thức mới về thời gian, tình yêu, tuổi trẻ và giục giã sống hết mình, mãnh liệt để tận hưởng cuộc đời này!

* Cái tôi của Xuân Diệu điển hình cho thời đại mới
- Cách cảm nhận cái đẹp của cuộc đời
- Quan niệm về thời gian, tuổi trẻ
- Thể hiện cách sống cuồng nhiệt, say sưa
- Hình ảnh thiên nhiên, sự sống quen thuộc quanh ta được tác giả cảm nhận:
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa => niềm vui cuộc đời được thần thánh hoá. Tháng giêng ngon... cảm nhận bằng cảm giác nhục thể! hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi
Cách miêu tả như giãi bày, mời mọc mọi người hãy tận hưởng thiên đường trần thế của cuộc đời này!
- Khát khao giao cảm với đời, với vẻ đẹp của thiên nhiên chính là để khẳng định vẻ đẹp của con người. Mùa xuân cũng nõn nà, tươi tắn như con người! Qua cách nhìn trẻ trung của cặp mắt “xanh non, biếc rờn” của thi sĩ!
- Hồn thơ yêu đời, yêu sống đến cuống quýt, vội vàng, giục giã, tha thiết mời gọi... hãy sống hết mình, mãnh liệt, cuồng nhiệt, để tận hưởng...​
nguồn:diễn đàn thptngoquyen.net​

Chúc bạn làm bài tốt:)
 
Last edited by a moderator:
T

toi0bix

Bài này tớ làm 90' rùi ... Tớ đưa ra dẫn chứng chứng minh Xuân Diêụ là nhà thơ mới của những nhà thơ mới & ở các khía cạnh , còn khoảng trống ......... là cậu tự lấy dẫn chứng trong bài "vội vàng" nhá
...........................

_Cái nhìn mới mẻ của XD về thiên nhiên : Thơ xưa thường lấy thiên nhiên làm chuẩn mực để miêu tả con người ( lấy VD: truyện Kiều khi tả Vân , Kiều ), còn XD thì lấy vẻ đẹp của con người làm chuẩn mực mĩ học để miêu tả thiên nhiên : "ánh sáng chớp hàng mi"............hình ảnh"cặp môi gần".................

_Xuân Diệu nhìn thế giới qua sự tình tự . Dưới con mắt cuả XD , thiên nhiên là những cặp đôi đang bén duyên nhau , khao khát , tình tự với nhau..................

_Niềm hạnh phúc đc sống cuộc sống trần thế là ko thể phủ nhận , song có thể thấy , niềm hạnh phúc ấy ko đc trọn vẹn , bi kịch sự sống dồn tụ trong câu thơ , bi kịch này xuất phát từ quan niệm triết học về thời gian "Xuân đương tới ... cũng mất" . Đây là quan niệm chưa từng có trong cái nhìn truyền thống . Thời gian trong thời kì trung đại thường đc quan niệm là thời gian tuần hoàn , thời gian lặp lại tuần tự . Nhịp thời gian muôn đời ko đổi tạo nên thế quân bình nội tâm khiến con người ung dung , bình tĩnh đến chậm chạp . XD quan niệm thời gian là thời gian tuyến tính , 1 đi ko trở lại nên nó tự hủy diệt trong lẽ tồn vong ngắn ngủi của chính mình .........

_Có người nói , XD là nhà thơ của cảm xúc , cảm giác , có lẽ đây chính là 1 mih chứng bởi ko ai như XD , có thể nhạn ra mùi vị chia phôi trong thời gian , cũng ko ai nhạy cảm như XD , nghe thấy lời chào tiễn đưa ngày tháng trong đất trời ,thưởng thức thiên nhiên bằng các giác quan ................

=> Qua toàn bài , ta rút ra đc bài học , 1 quan niệm sống : hãy sống mãnh liệt , sôg' hết mình , tận dụng từng quãng thời gian của tuỏi trẻ để cống hiến , làm đẹp cho đời , ko sống hoài , sống phí .

==> Tóm lại , như 1 "bình thu hợp chí muôn phương" , XD đã cung cấp nguồn vật liệu mới để xây cao nền thi ca VN . XD đã lục tìm ,sáng chế nhiều từ mới , cách gieo vần mới , có giá trị gợi ý , gợi cảm rất mạnh mẽ .
 
Top Bottom