Thơ rơi học trò - Mốc

S

sonmoc

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Ừ thôi,
Ừ thôi, tôi đã muốn quên
Quên đi góc tối của bao muộn phiền
Quên đi những nỗi truân chuyên
Nữa đời ngiêng ngã còn gì trong tôi

Ừ thôi,bạn quá thân yêu
Bao nhiêu ngày tháng hãy vùi trong mơ
Trong tôi tình bạn tựa thơ
Trãi dài trang giấy, gởi về phương Đông

Ừ thôi, sách vở ngày xưa
Kẻ ô giấy trắng, mực màu hoa sim
Tung tăng những nét trinh nguyên
Còn đây..., đâu nữa ngã vàng phai sơ

Ừ thôi, trường lớp ngày xưa
Ngân nga, vần ngữ miệng tròn thơ ngây
Phượng kia đẹp giữa trời mây
Con ve vẫn tấu khúc ca biệt hành

Ừ thôi, người nhé tôi yêu
Ép con bướm trắng theo vần thơ xưa
Ngại ngùng ta đón, ta đưa
Muốn mưa rớt xuống cho đời mông mênh

Ừ thôi, ngày tháng đi qua
Trong tôi còn chỉ bức tranh đậm màu
Đôi tay còn giử được gì?
Cho hồn phiêu lãng, cho người lãng quên...
 
S

sonmoc

Tôi gởi hồn tôi

Tôi gởi hồn tôi theo nắng mai
Theo con chim nhỏ hót xa cành
Theo giọt sương mai còn đọng nước
Theo nụ hoa còn trong cuốn xanh

Tôi gởi hồn tôi theo gió trưa
Theo cây xanh lá cuốn theo chiều
Theo con ve nhỏ, buồn nhạc khúc
Theo cành phượng đỏ nắng còn xiêu

Tôi gởi hồn tôi theo lá thu
Theo cơn gió xám buổi chiều mưa
Theo kênh nước nhỏ buôn xa vắng
Theo giọt mưa sầu, trong rất thưa

Tôi gởi hồn tôi theo gió đông
Theo cây không lá đứng trơ cành
Theo con phố vắng chiều đông xám
Theo nỗi ưu sầu, theo khói thanh

Tôi gởi hồn tôi theo dáng ai
Khoan thai, ngang lối mỗi chiều về
Lá thư tôi viết, màu xanh lắm...
Nhưng rồi năm tháng vẫn còn đây!
 
S

sonmoc

Tôi không phải là người anh mơ tưởng
Mặc cảm chính mình ngoãnh mặt làm ngơ
Anh đừng tưởng tôi kiêu kỳ, phách lối
Chôn tận đáy lòng mộng đẹp nên thơ

Tôi không phải là người anh mơ tưởng
Với hình hài và dáng vóc thô sơ
Tôi mơ ước có đôi tay ngà ngọc
Những sợi tóc huyền, xoả phũ đầy vai

Tôi không phải là người anh mơ tưởng
Với tiếng cười, giọng nói dịu như tơ
Tôi mơ ước đôi mắt huyền biết nói
Liếc nhẹ mi cong mỗi lúc giận hờn

Tôi không phải là người anh mơ tưởng
Với bờ môi không thắm, mũi chẳng xinh
Tôi mơ ước có màu da hồng mịn
Thoáng đỏ dịu dàng, mỗi lúc người khen

Tôi chỉ có những gì không biết nói
Kết thành thơ và gửi gió cùng mây
Bay lang thang, như sợi khói muộn phiền
Tôi mặc cảm, chôn tình vô hư ão

Tôi không phải là người anh mơ tưởng
Hãy về đi...
Tôi....
Nước mắt vơi đầy
 
Top Bottom