I. Địa điểm:
- Mỹ Sơn thuộc xã Duy Phú, huyện Duy Xuyên,
- Cách thành phố Ðà Nẵng khoảng 70 km về phía tây nam, cách Trà Kiệu khoảng 10 km về phía tây trong một thung lũng kín đáo.
- Có hai cách đến Mỹ Sơn:
1. Từ đường Quốc Lộ 1 đi về hướng Nam đến thị trấn Nam Phước (cách Đà Nẵng 39 km). Sau đó đi theo hướng Tây theo tuyến đường 537, đi thêm 9 km là đến Trà Kiệu. Từ Trà Kiệu đi thêm 12 km nữa đến ngã ba rẽ trái theo bảng chỉ dẫn đi thêm khoảng 9 km nữa là đến Mỹ Sơn. Từ đây bạn phải đi xe trung chuyển một đoạn ngắn đường núi mất khoảng 5 phút, sau đó đi bộ theo con đường lát đá dẫn vào khu di tích Thánh địa Mỹ Sơn, mất khoảng 10 phút. 2. Từ cầu vượt Hòa Cầm – Quốc lộ 14B – trường Nguyễn Trãi – rẽ trái đi thẳng đến bến đò Kiểm Lâm – qua đò đi theo tuyến đường 537 ngược về hướng Nam Phước khoảng 1 km sẽ có bảng chỉ dẫn vào Mỹ Sơn như cách 1. Cách này tiết kiệm thời gian khoảng 30 phút.
- Loại đường : đường nhựa
- Phương tiện lớn nhất có thể đến : xe du lịch 50 chỗ ngồi
II. Lịch sử hình thành và phát triển: Thánh địa Mỹ Sơn là một quần thể kiến trúc đền tháp cổ của người Chăm. Đây từng là khu đất Ấn giáo linh thiêng với hơn 70 đền tháp xây dựng từ giữa thế kỉ VII- XIII. Các vua Chăm trước đây chọn Mỹ Sơn để đóng đô có lẽ do tính chất thiêng liêng của vùng đất để tôn thờ thần thánh và cũng do đây là vị trí phòng ngự tốt trong trường hợp kinh đô Trà Kiệu bị đe dọa. Theo căn bia để lại tiền thân của nó là một ngôi đền làm bằng gỗ từ thế kỉ thứ IV để thờ thần Diva Bhadresvera. Nhưng đến khoảng cuối thế kỷ VI, một cơn hoả hoạn đã thiêu cháy ngôi đền gỗ. Sau đó vào đầu thế kỷ 7, vua Sambhuvarman (trị vì từ năm 577 đến năm 629) đã dùng gạch để xây dựng lại ngôi đền còn tồn tại đến ngày nay. Các triều vua sau đó vẫn tiếp tục tu sửa lại các đền tháp cũ và xây dựng các đền tháp mới để thờ các vị thần. Vào năm 1898, di tích Mỹ Sơn được phát hiện bởi một học giả người Pháp tên là M.C Paris. Vào những năm đầu thế kỷ XX này, 2 nhà nghiên cứu của Viễn thông Pháp là L.Finot và L.de Lajonquière và nhà kiến trúc sư kiêm khảo cổ học H. Parmentier đã đến Mỹ Sơn để nghiên cứu văn bia và nghệ thuật kiến trúc, điêu khắc Chăm. Cho đến những năm 1903-1904 những tài liệu cơ bản nhất về bia ký và nghệ thuật kiến trúc Mỹ Sơn đã được L.Finot chính thức công bố. Bức màn lịch sử về Mỹ Sơn đã được các nhà khoa học vén dần lên. Thông qua những bia ký và lịch sử nhiều triều đại xưa cho ta thấy: Mỹ Sơn là khu thánh địa quan trọng nhất của dân tộc Chăm suốt từ cuối tế kỷ IV đến thế kỷ XV. Với những giá trị lịch sử văn hóa, thẩm mỹ, Thánh địa Mỹ Sơn đã được UNESCO bình chọn là di sản văn hóa thế giới năm 1999 III. Nét hấp dẫn : < style="text-align: center;">Với hơn 70 công trình kiến trúc bằng gạch đá, được xây dựng từ thế kỷ thứ 7 đến thế kỷ 13, Mỹ Sơn trở thành trung tâm kiến trúc quan trọng nhất của Vương quốc Chămpa. Những đền thờ chính ở Mỹ Sơn thờ một bộ Linga hoặc hình tượng của thần Siva – Ðấng bảo hộ của các dòng vua Chămpa. Vị thần được tôn thờ ở Mỹ Sơn là Bhadrésvara, là vị vua đã sáng lập dòng vua đầu tiên của vùng Amaravati vào cuối thế kỷ 4 kết hợp với tên thần Siva, trở thành tín ngưỡng chính thờ thần – vua và tổ titên hoàng tộc.
Mỗi thời kỳ lịch sử, kiến trúc mang phong cách riêng, cũng như mỗi đền tháp thờ những vị thần, những triều vua khác nhau tạo nên đường nét kiến trúc đầy dấu ấn, nhưng nhìn chung tháp Chàm đều được xây dựng trên một mặt bằng tứ giác, chia làm 3 phần: - Ðế tháp biểu hiện thế giới trần gian, vững chắc. - Thân tháp tượng hình của thế giới thần linh, kỳ bí mê hoặc. - Phần trên cùng là hình người dâng hoa trái theo nghi lễ hoặc hình cây lá, chim muông, voi, sư tử… động vật gần gũi với tôn giáo và cuộc sống con người.
Và nếu chú ý quan sát bạn sẽ thấy ở Thánh địa Mỹ Sơn các nhóm tháp đều tuân theo 1 khuôn mẫu:
- Chính giữa là đền thờ, gọi là kalan, đối diện là 2 tháp cổng (Gopura) quay về 2 hướng đông và tây.
- Trước tháp cổng là một ngôi nhà dài, là nơi tiếp nhận lễ vật đón khách hành hương với mái hình thon dài gọi là mandapa . Mandapa gồm nhiều cửa sổ và 2 cửa chính luôn mở xoay về 2 hướng đông, tây. Tại hành lang, những người đi lễ tiến hành thủ tục tẩy rửa bụi trần và cầu nguyện trước khi vào kalan thực hiện các nghi lễ.
Hơn thế nữa người Chăm cổ đã được tôn là ” Bậc thầy của nghệ thuật xây gạch”, kỹ thuật xây dựng các đền tháp đến nay vẫn còn nhiều bí ẩn chưa lí giải được. Không hề dùng đến các chất kết dính thông thường, các viên gạch xây như chỉ được mài khít, chồng xếp nhưng liền khối vững chắc.
Giá trị của các di tích ở Mỹ Sơn còn được thể hiện qua nghệ thuật điêu khắc, chạm nổi trên gạch, trên đá với những hình ảnh sống động về các vị thần, tu sĩ, vũ nữ, hoa lá, muông thú và các vật tế lễ…Mặc dù thời gian cùng chiến tranh đã biến nhiều khu tháp thành phế tích nhưng những hiện vật điêu khắc, kiến trúc còn lại cho đến ngày nay vẫn còn để lại những phong cách giai đoạn lịch sử mỹ thuật của dân tộc Chăm, những kiệt tác đánh dấu một thời huy loàng của văn hoá kiến trúc chămpa cũng như của Đông Nam Á. Có thể kể đến những phong cách kiến trúc tiêu biểu sau : Phong cách cổ thế kỷ VII đến thế kỷ VIII; - Phong cách Hoà Lai thế kỷ VIII đến thế kỷ thứ IX; - Phong cách Ðồng Dương từ giữa thế kỷ IX; - Phong cách Mỹ Sơn và chuyển tiếp giữa Mỹ Sơn và Bình Ðịnh; - Phong cách Bình Ðịnh… Bên cạnh các giá trị thẩm mỹ về kiến trúc thánh địa Mỹ Sơn, hầu như được biết đến nhiều hơn bởi sự nổi tiếng. Đối với những khách du lịch thuần túy không nghiên cứu chuyên sâu thì khi đến miền Trung không thể không ghé thăm Mỹ Sơn-một trong những Di sản văn hóa thế giới của Việt Nam. Thánh địa Mỹ Sơn còn được coi là một trong những trung tâm đền đài chính của Ấn Độ giáo ở khu vực Đông Nam Á và là di sản duy nhất của thể loại này tại Việt Nam.Thông thường người ta hay so sánh thánh địa này với các tổ hợp đền đài chính khác ở Đông Nam Á như Borobudur (Java, Indonesia), Pagan (Myanma), Angkor Wat (Campuchia) và Ayutthaya (Thái Lan).