T
trangthu_23hn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Đất nước Việt Nam tôi thân yêu với những làng quê trù phú, về quê hương tôi, về những vùng quê Nam Bộ, ai có thể quên được người nông dân thật thà chất phác, làng xóm thân tình? Và một cách tự nhiên, tình yêu quê hương, đất nước đã được khẽ gài trong mỗi người. Cùng với những biểu tượng gân gũi: bờ tre xanh mát, gốc đa đầu làng, đồng lúa chín thơm dập dờn như hòa theo nhịp cánh cò bay lả…; làng quê Việt Nam còn đặt trưng bởi một loài cây, loài hoa: đó là hoa sen – loài hoa mộc mạc, trong sáng, thuần khiết và hết sức gần gũi. Một sự thật mà tôi đã nhận thấy từ khi mơi biết khái niệm quê hương : tôi yêu hoa sen.
Hoa sen có một vẻ đẹp giản dị, nhưng lại đẹp hơn cả hoa hồng, hoa lan, hoa cúc, hoa mai… Vẻ đẹp của hoa sen làm người ta thấy say mê khi chỉ nhìn thoáng qua: tấm áo hồng đào ôm ấp lấy nhị hoa vành tươi, tỏa hương ngan ngát. Hoa sen tươi thắm nhưng không hề rực rỡ, đó mới là vẻ đẹp của sen. Hoa sẽ càng đẹp trên nền lá xanh mướt, với những chiếc lá như những chiếc mũ tai bèo phơi phới trong những làn gió thấm đẫm những giọt nắng vàng hoe. Từ Bắc vào Nam, sen có mặt khắp nơi, gần gũi và thân thân thiết với người như cây tre, cây đa. Tôi yêu hoa sen không phải vì hoa sen có vẻ đẹp lỗng lẫy hay rực rỡ; cũng không phải vì hương thơm ngào ngạt của hoa. Phải chăng tôi yêu hoa sen chính vì sự thân thuộc của nó: những xe hoa trên phố; hồ sen ở những ngôi chùa; hoa sen trên các mái đình cong vút, cổ kính; bình hoa sen trong những bức tranh… Hoa sen còn được bình chọn là quốc hoa, là biểu tượng cho du lịch Việt Nam. Thỉnh thoảng, về quê nội, tôi lại tranh thủ ngắm những hồ sen đang nở hoa, thưởng thức hương sen thơm ngát, tôi cứ muốn đem cả hồ sen về nhà. Mỗi khi ngắm nhìn vẻ đẹp của sen, trong lòng tôi lại nghĩ đến câu ca dao:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Có thể nói, hoa sen là một minh chứng, một tấm gương cho những ai biết tu dưỡng, thì cho dù ở nơi ao tù bùn đọng, cũng sẽ trở nên một giá trị, một vẻ đẹp tuyệt vời. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn nhơ…
Cho dù người xưa có hàm ý thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn yêu hoa sen vì sen là thứ hoa đồng nội, gắn với vẻ đẹp bình dị của quê hương tôi. Lá sen sinh ra để bao bọc cốm xanh, một thứ quà đặc biệt nhờ sự kết hợp của tinh túy đất trời. Lá sen mát dịu, chở che cho từng “lá cốm” tạo nên hương thơm tinh khiết. Một cốc chè sen thơm mát sẽ làm dịu đi cái nắng ngày hè. Người ta thật là sáng tạo khi nghĩ ra một loại thức uống tuyệt vời đến như thế. Không chỉ vậy, hoa sen còn gắn bó và hiện diện trong đời sống hằng ngày của người dân Việt: tâm sen dùng ướp thuốc, ngó sen dùng làm món ăn, lá sen dùng để gói bánh, gói cốm và mang mùi thơm thật đặc biệt, hạt sen để làm loại mứt mà tôi yêu thích vào mỗi dịp Tết đến xuân về… Và điều tôi yêu nhất ở sen là những cành hoa mang vẻ đẹp trong sáng, giản dị, được cắm vào những chiếc bình sứ, tôn thêm nét tâm linh trong văn hóa Việt. Tôi yêu hoa sen, cũng là yêu đất nước, quê hương tôi; yêu văn hóa dân tộc tôi, dân tộc Việt Nam gắn với hình ảnh hoa sen giản dị, mộc mạc, trong sáng; và đó là tình yêu chân thành mà tôi dành cho hoa sen.
Từng cánh hoa sen vẫn nở tươi thắm trong hồ, những xe hoa vẫn lăn bánh, cốc chè sen tỏa mùi thơm dìu dịu như mời gọi, cho tôi một cảm xúc, một tình yêu nhẹ nhàng: tôi yêu lắm những cành sen quê hương.
Hoa sen có một vẻ đẹp giản dị, nhưng lại đẹp hơn cả hoa hồng, hoa lan, hoa cúc, hoa mai… Vẻ đẹp của hoa sen làm người ta thấy say mê khi chỉ nhìn thoáng qua: tấm áo hồng đào ôm ấp lấy nhị hoa vành tươi, tỏa hương ngan ngát. Hoa sen tươi thắm nhưng không hề rực rỡ, đó mới là vẻ đẹp của sen. Hoa sẽ càng đẹp trên nền lá xanh mướt, với những chiếc lá như những chiếc mũ tai bèo phơi phới trong những làn gió thấm đẫm những giọt nắng vàng hoe. Từ Bắc vào Nam, sen có mặt khắp nơi, gần gũi và thân thân thiết với người như cây tre, cây đa. Tôi yêu hoa sen không phải vì hoa sen có vẻ đẹp lỗng lẫy hay rực rỡ; cũng không phải vì hương thơm ngào ngạt của hoa. Phải chăng tôi yêu hoa sen chính vì sự thân thuộc của nó: những xe hoa trên phố; hồ sen ở những ngôi chùa; hoa sen trên các mái đình cong vút, cổ kính; bình hoa sen trong những bức tranh… Hoa sen còn được bình chọn là quốc hoa, là biểu tượng cho du lịch Việt Nam. Thỉnh thoảng, về quê nội, tôi lại tranh thủ ngắm những hồ sen đang nở hoa, thưởng thức hương sen thơm ngát, tôi cứ muốn đem cả hồ sen về nhà. Mỗi khi ngắm nhìn vẻ đẹp của sen, trong lòng tôi lại nghĩ đến câu ca dao:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Có thể nói, hoa sen là một minh chứng, một tấm gương cho những ai biết tu dưỡng, thì cho dù ở nơi ao tù bùn đọng, cũng sẽ trở nên một giá trị, một vẻ đẹp tuyệt vời. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn nhơ…
Cho dù người xưa có hàm ý thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn yêu hoa sen vì sen là thứ hoa đồng nội, gắn với vẻ đẹp bình dị của quê hương tôi. Lá sen sinh ra để bao bọc cốm xanh, một thứ quà đặc biệt nhờ sự kết hợp của tinh túy đất trời. Lá sen mát dịu, chở che cho từng “lá cốm” tạo nên hương thơm tinh khiết. Một cốc chè sen thơm mát sẽ làm dịu đi cái nắng ngày hè. Người ta thật là sáng tạo khi nghĩ ra một loại thức uống tuyệt vời đến như thế. Không chỉ vậy, hoa sen còn gắn bó và hiện diện trong đời sống hằng ngày của người dân Việt: tâm sen dùng ướp thuốc, ngó sen dùng làm món ăn, lá sen dùng để gói bánh, gói cốm và mang mùi thơm thật đặc biệt, hạt sen để làm loại mứt mà tôi yêu thích vào mỗi dịp Tết đến xuân về… Và điều tôi yêu nhất ở sen là những cành hoa mang vẻ đẹp trong sáng, giản dị, được cắm vào những chiếc bình sứ, tôn thêm nét tâm linh trong văn hóa Việt. Tôi yêu hoa sen, cũng là yêu đất nước, quê hương tôi; yêu văn hóa dân tộc tôi, dân tộc Việt Nam gắn với hình ảnh hoa sen giản dị, mộc mạc, trong sáng; và đó là tình yêu chân thành mà tôi dành cho hoa sen.
Từng cánh hoa sen vẫn nở tươi thắm trong hồ, những xe hoa vẫn lăn bánh, cốc chè sen tỏa mùi thơm dìu dịu như mời gọi, cho tôi một cảm xúc, một tình yêu nhẹ nhàng: tôi yêu lắm những cành sen quê hương.