Văn 9 kiều ở lầu ngưng bích - đoạn văn

HNgan2905

Học sinh
Thành viên
12 Tháng bảy 2018
37
4
21
Hà Nội
Lương Thế Vinh

Trần Tuyết Khả

Cựu Mod Văn | Cựu phó CN CLB Địa
Thành viên
13 Tháng hai 2018
2,356
6,278
616
20
Hà Nội
Trường THPT Hoài Đức A
Viết một đoạn văn TPH làm nổi bật lên nghệ thuật tả cảnh ngu tình của nhà thơ qua 8 câu thơ kiều ở lầu ngưng bích
Ý bạn là 8 câu thơ cuối?
Vậy hãy tham khảo dàn ý để viết thành đoạn nhé
* Giới thiệu tác giả, tác phẩm và tám câu thơ cuối bài "Kiều ở lầu Ngưng Bích".

* Phân tích để chứng minh:
Tám câu thơ cuối bài "Kiều ở lầu Ngưng Bích" là tâm trạng đau buồn, lo âu của Kiều qua cái nhìn cảnh vật
- Đây là đoạn thơ được xem là kiểu mẫu trong lối thơ sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình trong văn chương cổ điển.
- Tác giả sử dụng thật tài tình điệp ngữ "Buồn trông..." tạo ra hiệu quả nghệ thuật lớn. Buồn mà trông ra tứ phía, nhưng trông mà vô vọng. Điệp từ này vang lên như điệp khúc ngày càng tăng dần lên, lớp lớp vô vọng, vô tận.
- Tám câu thơ với bốn cặp câu, mỗi cặp câu là một ẩn dụ cho một cảnh, một tâm trạng diễn tả những nỗi buồn khác nhau
+ Cảnh một:
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?

Một cánh buồm thấp thoáng nơi cửa bể mênh mông gợi ra cảnh ngộ cô đơn của Kiều, đồng thời cũng là hình ảnh ẩn dụ cho nỗi nhớ gia đình, quê hương da diết trong lòng người con "bơ vơ nơi đất khách".
+ Cảnh hai:
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu?

Hình ảnh ẩn dụ cánh hoa trôi giữa dòng và câu hỏi tu từ "biết là về đâu" gợi ra thân phận lệnh đênh vô định của Kiều. Ta cảm nhận được nàng giống như cánh hoa kia trôi giữa dòng đời đen bạc, sẽ chẳng biết sẽ trôi về đâu.
+ Cảnh ba:
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh

Đến đây không phải là cỏ non xanh như trong tiết thanh minh ở "Cảnh ngày xuân" mà là "cỏ rầu rầu", cỏ đã nhuốm màu tâm trạng. Nhìn sắc cỏ, ta có thể thấy được sự đồng điệu với thân phận Kiều lúc này. Cỏ rầu rầu cùng với màu xanh xanh, sắc xanh héo úa, mịt mù trải dài từ mặt đất đến chân mây gợi ra nỗi chán ngán, hiện ra một tương lai mịt mù, vô định phía trước.
+ Cảnh bốn:
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sống vây quanh ghế ngồi

Cái âm thanh "ầm ầm tiếng sóng" ấy chính là âm thanh dữ dội của cuộc đời phong ba bão táp đã và đang đổ ập xuống cuộc đời Kiều. Từng lớp sóng thật hãi hùng, ghê sợ. Vì thế mà Kiều lo sợ, kinh hãi và tuyệt vọng.
- Nghệ thuật:
+ Tác giả sử dụng hệ thống từ láy tăng nghĩa nhằm diễn tả nỗi buồn tăng lên lớp lớp. Cảnh được miêu tả từ xa tới gần, âm thanh từ tĩnh tới động nhằm diễn đạt nỗi buồn từ man mác mông lung đến lo âu và kinh sợ của Thúy Kiều.
+ Các biện pháp nghệ thuật: điệp từ, câu hỏi tu từ,.... cùng với nhiều từ láy diễn tả chân thực tâm trạng của Kiều.

* Tổng kết lại giá trị nội dung và nghệ thuật tám câu cuối, đặc biệt là nghệ thuật tả cảnh ngụ tình
 
Top Bottom