kiểm tra học kì...help....

H

hoaerika_ot

H

hoabattu1072000

Nhà văn Nguyễn Quang Sáng là nhà văn tiêu biểu của thể loại truyện ngắn viết về đời sống cà con người Nam Bộ trong hai cuộc kháng chiến chống gian khổ. Và truyện ngắn "Chiếc lược ngà" được ông sáng tác năm 1966 là tác phẩm nổi tiếng của ông về đề tài này.
Nguyễn Quang Sáng đã sáng tạo những tình huống bất ngờ, hợp lí để hể hiện cảm động tình cha con sâu nặng trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh.
Là một người con Nam Bộ, là người từng hoạt động cách mạng vì thế ông hiểu được sự mất mát do chiến tranh gây ra. Sự mất mát to lớn ấy không phải là mất đi một phần cơ thể, không phải là những di chứng chiến tranh để lại mà đó là những tổn thất về tình cảm. Và anh Sáu là người đang sống trong hoàn cảnh như thế.
Nguyễn Quang Sáng đã khắc hoạ tài tình nhân vật bé Thu với sự bướng bỉnh, lì lợm. Vì lửa đạn chiến tranh, vì những tháng ngày chiến đầu nơi chiến trường, anh Sáu đã khác đi trong mắt bé Thu vì vết thẹo dài trên má.
Ngày anh Sáu rời quê nhà ra mặt trận, bé Thu - con gái anh vừa tròn một tuổi, ngày anh trở về con anh đã lên tám tuổi. Khoảng thời gian 8 năm xa nhà không phải là khoảng thời gian ngắn. Trong suốt gần ấy năm, không lúc nào anh không nhớ đến con, anh nhớ lắm, anh tha thiết được về nhà để gặp con.
Đối với Thu, khoảng thời gian tám năm là những tháng ngày dài dằng dặc bởi lẽ trong 8 năm trời em không được sống trong vòng tay yêu thương của ba, không được ba chở che âu yếm. Tình yêu ba của em mãnh liệt lắm, em mong được gặp ba, em mong lắm chứ. Nhưng ngày ba trở về, em không nhận ba. Em không nhận anh Sáu là ba vì vết sẹo dài trên má- di chứng của chiến tranh để lại, làm khuôn mặt ba khác hẳn, không giống với tấm hình chụp chung với má nó.
Trong 3 ngày ngắn ngủi được ghé thăm con, anh luôn muốn làm tất cả cho con, dành hết tình thương cho con nhưng anh càng vỗ về con bé càng đẩy ra. Anh mong được nghe con gọi một tiếng "ba" nhưng nó nhất quyết không gọi. Và rồi mọi thứ anh mong muốn cũng trở thành hiện thực vào ngày anh rời nhà ra mặt trận lần thứ hai. Một tiếng "ba...."ba" đến xé lòng khiến mọi người không kìm được xúc . Nó như xé tan sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người , nghe thật xót xa. Hình ảnh Thu :"hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài trên má của ba nó" sẽ mãi là những hình ảnh khó quên.
Anh Sáu trở về đơn vị trong nỗi nhớ thương gia đình, nhớ đến lời hứa với con và cả sự hối hận "sao mình lại đánh con" cứ dằn vặt anh mãi. Anh tìm khúc ngà voi, tỉ mỉ cưa từng chiếc răng để làm cây lược đẹp nhất dành tặng cho con gái như để giữ đúng lời hứa của mình với con. Nhưng lúc chiếc lược ngà được hoàn thành anh không có dịp được trao tận tay nó cho con, anh đã hi sinh. Tuy không thể nói gì trong giờ phút cuối, nhưng tình cảm anh dành cho con có lẽ vẫn sống mãi. Anh trao chiếc lược cho người đồng đội rồi nhắm mắt ra đi.
Sau tám năm ke73 từ ngày anh Sáu mất, giờ đây THu đã là một cô giao liên dũng cảm, bước tiếp truyền thống của cha theo con đường cách mạng. Em nhận được chiếc lược từ tay bác Ba- đồng đội của ba ngày ấy, em nghẹn ngào. Dù không được nhìn thấy ba lần cuối nhưng dòng chữ khắc trên thân lược "Yêu nhớ tặng Thu con của ba" đã làm em vơi bớt nỗi nhớ ba, em cảm thấy như ba đang ở bên cạnh mình. Vì thế, em cố gắng trở thành nữ giao liên anh dũng như ba - một người chiến sĩ anh hùng, dũng cảm.
"Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng đã cho ta thấy rõ hơn về tình cha con sâu nặng, bất diệt trong chiến tranh. Qua đó, đã bộc lộ rõ hơn về những mất mát về tình cảm của họ trong thời kì chiến tranh gian khổ.
* Kết bài không được hay lắm, bạn sửa lại giúp mình nhé.
 
S

smile_to_heart

Chúng ta đang sống trong một đất nước hoà bình, được sự dìu dắt, yêu thương của cha mẹ, được đùa vui dưới mái trường đầy ắp tiếng ca. Chúng ta có thể quên được chăng những trang sử hào hùng ấy, ngày các lớp cha anh đi trước đã hi sinh cả tính mạng. Máu của các anh đã nhuộm màu phì nhiêu cho đất nước, sự hi sinh tươi đẹp cho thế hệ chúng ta ngày hôm nay. Các anh đã hi sinh cả thể xác lẫn tinh thần, hi sinh cả những hạnh phúc mà lẽ ra các anh phải được hưởng. Chiến tranh, vùng trời của tan thương và chết chóc. Trong mưa bom lửa đạn, trong chất cay xè của mùi thuốc súng, tình cảm cao đẹp nhất của tình đồng chí đồng đội trào dâng. Những bùi ngùi dấu tận đáy lòng của những người cha lên đường chiến đấu gởi lại quê hương đứa con thân yêu nhất của mình để rồi trong giờ phút hiếm hoi giữa cuộc hành quân nỗi nhớ con không còn dấu được. Tình cảm thiêng liêng ấy càng mãnh liệt hơn trong tác phẩm “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng.
Nguyễn Quang Sáng sinh năm 1932, quê ở huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang. Trong kháng chiến chống Pháp, ông tham gia bộ đội, hoạt động ở chiến trường Nam Bộ. Từ sau năm 1945, tập kết ra Bắc Nguyễn Quang Sáng bắt đầu viết văn. Những năm chống Mĩ, ông trở về Nam Bộ tham gia kháng chiến và tiếp tục sáng tác văn học. Tác phẩm của Nguyễn Quang Sáng thuộc nhiều thể loại : Truyện ngắn có “Con chim vàng”, “Người quê hương”, “Chiếc lược ngà”, “Người đàn bà đức hạnh”, “Vẽ lại bức tranh xưa”…
Các tiểu thuyết “Đất lửa”, “Mùa gió chướng”, “Dòng sông thơ ấu” được nhiều độc giả biết đến và đặc biệt là kịch bản phim nổi tiếng “Một thời để nhớ một thời để yêu”. Có lẽ vì sinh ra, lớn lên và hoạt động chủ yếu ở chiến trường miền Nam nên các tác phẩm của ông hầu như chỉ viết về cuộc sống và con người Nam Bộ trong hai cuộc kháng chiến cũng như sau hoà bình.
“Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là một truyện ngắn viết về tình phụ tử sâu nặng của cha con ông Sáu sau chiến tranh. Đây là một truỵên ngắn giản dị nhưng chứa đầy sức bất ngờ như ta thường thấy ở văn của Nguyễn Quang Sáng. Đoạn trích SGK đã cho thấy một khoảnh khắc nhỏ mà trong đó có sự cao cả thiêng liêng về tình phụ tử .
“Chiếc lược ngà ” được viết vào năm 1966 khi tác giả hoạt động ở chiến trường Nam Bộ và được đưa vào tập truyện cùng tên. Nội dung văn bản trong SGK là cuộc gặp gỡ của anh Sáu - một người xa nhà đi kháng chiến. Mãi khi con gái lên tám tuổi, anh mới có dịp về thăm nhà, thăm con. Bé Thu - con gái anh không nhận cha , trái lại đã đối xử lạnh nhạt, có lúc vô lễ với cha. Điều đó làm anh Sáu đau lòng, nhưng anh vẫn yêu thương con bằng tình cha con ruột thịt. Sau vài ngày ngắn ngủi sum họp gia đình, anh Sáu phải ra đi. Đến lúc ấy Bé Thu bỗng thay đổi thái độ. Em ôm chặt lấy cha không muốn cha con phải xa nhau .Mọi người ngỡ ngàng sửng sốt. Thì ra mấy ngày trước do nhìn thấy trên mặt anh Sáu có vết sẹo lớn, bé Thu thấy anh không giống cha chụp chung ảnh với mẹ. Nhờ bà ngoại giảng giải, Thu đã hiểu ra mọi chuyện, em cất tiếng gọi “Ba…ba!..” và hẹn “Ba mua cho con một cây lược nghe!”. Ở khu căn cứ, anh Sáu dồn hết tình cảm yêu quí nhớ con vào việc làm một chiếc lược bằng ngà voi để mang về tặng cô con gái bé bỏng. Nhưng trong một cuộc chiến đấu anh đã ngã xuống. Trước lúc nhắm mắt anh còn kịp trao cây lược cho người bạn, gửi về tận tay cho con. Truyện được viết theo lời kể qua cái nhìn của ông Ba - nhân vật xưng tôi. Tuy đây là một đề tài khá phổ biến trong văn chương nhưng chính vì thế mà giá trị nhân văn của truyện càng trở nên sâu sắc.
Truyện xoay quanh một kỉ vật đơn sơ mà vô giá ấy là chiếc lược ngà. Nhưng suốt cả câu chuyện, suốt những quãng đời, suốt cả cuộc đời ấy chỉ có một tiếng kêu, một tiếng kêu bình dị và thiêng liêng bậc nhất cõi đời này: tiếng cha!. Câu chuyện “Chiếc lược ngà” đã kể lại thật cảm động về cuộc gặp gỡ và những tình cảm của cha con anh Sáu. Hình ảnh anh Sáu đã để lại trong lòng người đọc nỗi cảm thông, yêu mến và những ấn tượng sâu sắc.
Cũng như bao người khác anh Sáu đi theo tiếng gọi của quê hương đã lên đường chiến đấu, để lại người vợ và đứa con thân yêu. Sự xa cách càng làm dâng lên trong anh nỗi nhớ nhung tha thiết đứa con gái mà khi anh đi nó chưa đầy một tuổi. Nỗi nhớ ấy đã trở thành niềm khao khát, mơ ước cháy bỏng trong lòng anh. Chính vì vậy mỗi lần vợ lên thăm là một lần anh hỏi “Sao không cho con bé lên cùng ?’’. Không gặp được con anh đành ngắm con qua ảnh vậy … Mặc dầu tấm ảnh đó đã rách nát, cũ kĩ lắm rồi, nhưng anh luôn giữ gìn nó vô cùng cẩn thận, coi nó như một báu vật. Còn đối với con gái Thu của anh thì sao? Từ nhỏ đến hồi tám tuổi nó chỉ được biết ba nó qua ảnh và qua lời kể của bà ngoại và má. Dù được sống trong tình yêu thương của mọi người nhưng có lẽ Thu cũng cảm thấy thiếu hụt một tình thương, sự che chở của người cha. Chắc bé Thu từng giờ từng phút trông chờ ba nó lắm
Vẫn còn nữa , để tớ post đoạn cuối nha :D
 
S

smile_to_heart

.... Tình cảm cha con sâu sắc của cha con ông Sáu đã vượt qua bom đạn của chiến tranh để ngày càng thiêng liêng, ngời sáng và gắn bó chặt chẽ với tình yêu quê hương, đất nước. Qua cuộc đời nhân vật, từ cô bé Thu đến ông Sáu, ông Ba, Nguyễn Quang Sáng như muốn nói rẳng trong cuộc kháng của bé Thu cũng sẽ mãi mãi bất diệt!chiến gian khổ chống ngoại xâm vừa qua của dân tộc ta, tình nghĩa con người Việt Nam, nhất là tình cha con, đồng đội, sự gắn bó thế hệ già với thế hệ trẻ, người chết và người sống… mãi mãi bất diệt. Như chiếc lược ngà ba tặng lại không bao giờ có thể mất,
 
Top Bottom