Ngoại ngữ [Hướng dẫn viết luận theo chủ đề]-Feelings

Tannie0903

Cựu Mod Tiếng Anh
Thành viên
8 Tháng mười hai 2021
1,168
1,176
181
20
Nghệ An
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

1660640393195.png
1. Vocabulary:
Từ mớiNghĩa
anxious (adj)lo lắng, lo âu
ashamed (adj)hổ thẹn
suspicious (adj)nghi ngờ
confused (adj)bối rối
cross (adj)khó chịu, bức bối
delighted (adj)vui mừng, hài lòng
disappointed (adj)thất vọng
embarrassed (adj)xấu hổ
envious (adj)ghen tị
frightened (adj)hoảng sợ
amaze (v)làm bất ngờ
astonished (adj)bất ngờ
confess (v)thú nhận
emotional(adj)cảm động

>>>>>>Đón xem hướng dẫn topic writing vào ngày mai nhé !!


:Chicken19Xem thêm những Chủ đề khác tại [Tổng hợp] Hướng dẫn viết luận theo chủ đề
 
  • Like
Reactions: caseote

Tannie0903

Cựu Mod Tiếng Anh
Thành viên
8 Tháng mười hai 2021
1,168
1,176
181
20
Nghệ An
2. Writing

1660640816526.png

Hướng dẫn:
- Bài yêu cầu viết về một bài đăng trên diễn đàn kể về một sự kiện của bạn nên chú ý ngôn ngữ không cần phải formal, thì sử dụng chủ yếu là quá khứ đơn.
- Trong bài nên cụ thể cảm xúc của bạn và người trong cuộc để bài trở nên sống động và hấp dẫn hơn.
Bài mẫu:


I remember that when i was about 7,my family lived in a two-floor house with a small rooftop which was my favorite place as i often explored old stuff there with great curiosity. One day, my best friend, Lan and i suddenly found a wooden trapdoor hidden underneath the old carpet. We were excited and scared at the same time as we didn't know what was behind the door. " Is it like the door in Coraline, leading to the witch's world, or the Rabbit hole in Alice the Wonderland?" i thought. Lan also looked really curious so we decided to open it. We swallowed nervously as the door gradually opened. "Ahhh" we both screamed frightenedly when an intrusion of cockroaches flew out leaving nothing but the floor behind. Looking at each other, we burst out laughing and until now it's still an interesting memory between us.
(Tôi nhớ rằng khi tôi khoảng 7 tuổi, gia đình tôi sống trong một ngôi nhà hai tầng với một tầng thượng nhỏ,nơi yêu thích của tôi vì tôi thường khám phá những thứ cũ ở đó với tính hiếu kỳ. Một ngày nọ, người bạn thân nhất của tôi, Lan và tôi đột nhiên tìm thấy một cái của hầm bằng gỗ ẩn bên dưới tấm thảm cũ. Chúng tôi vừa phấn khích vừa sợ hãi vì chúng tôi không biết những gì đằng sau cánh cửa. "Nó có giống như cánh cửa ở Coraline, dẫn đến thế giới của phù thủy, hay hố thỏ ở Alice the Wonderland?" tôi đã nghĩ. Lan cũng trông thực sự tò mò nên chúng tôi quyết định mở nó. Chúng tôi nuốt nước bọt khi cánh cửa dần mở ra. "Ahhh" cả hai chúng tôi đều hét lên sợ hãi khi một đàn gián bay ra ngoài không để lại gì ngoài một lớp sàn nhà. Nhìn vào nhau, chúng tôi cười òa lên và cho đến bây giờ đó vẫn là một kỷ niệm thú vị giữa chúng tôi.)

>>>>>>Đón xem hướng dẫn một số đề luận khác vào ngày 19/8/2022 nhé.



:Chicken19Xem thêm những Chủ đề khác tại [Tổng hợp] Hướng dẫn viết luận theo chủ đề
 

Tannie0903

Cựu Mod Tiếng Anh
Thành viên
8 Tháng mười hai 2021
1,168
1,176
181
20
Nghệ An
3. Một số đề luận liên quan:
1660641027357.png



Topic 1: Write about an unforgettable birthday or anniversary.

Bài mẫu:
Birthday is often regarded as a special day to celebrate the day you were born but people hardly remember that this was the day parents tried their best to bring you to life. So when my 18th birthday came, i decided to prepare them a surprise. Our family often orders birthday cake in a bakery in the town so when i heard my mom call them for a huge red velvet cake, i immediately called them right after to add a little secret. That night, my family gathered around and happily chitchatted, my mom brought out the huge cake with 18 candles on it. The light was turned off and the candles were lit up. Surrounded by my beloved family, i blew out the candles and suddenly on the cake was a sparkling sentence:" Thank you for everything, mom and dad - your daughter." My parents were so astonished that they couldn't say a word. My mom even burst into tears and hold me tight with my dad. Until now, it is still the most impressive and memorable birthday of mine!
(Sinh nhật thường được coi là một ngày đặc biệt để kỷ niệm ngày bạn được sinh ra nhưng mọi người hầu như không nhớ rằng đây là ngày cha mẹ cố gắng hết sức để đưa bạn đến với cuộc đời. Vì vậy, khi sinh nhật thứ 18 của tôi đến, tôi quyết định chuẩn bị cho họ một bất ngờ. Gia đình chúng tôi thường đặt mua bánh sinh nhật trong một tiệm bánh trong thị trấn, vì vậy khi tôi nghe mẹ tôi gọi cho họ một chiếc bánh nhung đỏ khổng lồ, tôi ngay lập tức gọi họ ngay sau đó tôi yêu cầu họ thêm a bí mật nhỏ. Đêm đó, gia đình tôi đã tập trung xung quanh và vui vẻ nói chuyện, mẹ tôi đã mang chiếc bánh khổng lồ với 18 ngọn nến trên đó. Ánh sáng đã tắt và nến được thắp lên. Được bao quanh bởi gia đình yêu dấu của tôi, tôi đã thổi ra chiếc bánh và đột nhiên trên chiếc bánh là một câu lấp lánh: "Cảm ơn vì tất cả mọi thứ, mẹ và bố - con gái của hai người." Bố mẹ tôi rất ngạc nhiên đến nỗi họ không thể nói một lời. Mẹ tôi thậm chí còn bật khóc và ôm tôi thật chặt với bố tôi. Cho đến bây giờ, nó vẫn là sinh nhật ấn tượng và đáng nhớ nhất của tôi!)

1660641250434.png



Topic 2: Write about a lesson that you never forget.

Bài mẫu:
I was nine years old when my mother enrolled me in violin classes. I tried to make excuses, but every time I tried to put a foot down and say 'no', something pushed me back into the seat. It was this same force that forced me to keep going for six years until I finally gave up. Every time I get a new instrument, I always cover my ears with my hands, as if I expect it to disappear from underneath me if I just don't look at it. It would be years later before I realized that what really scared me about that violin was the thought of not being good enough for it.
(Tôi chín tuổi khi mẹ tôi đăng ký cho tôi những lớp học violin. Tôi đã cố gắng lấy cớ, nhưng mỗi lần tôi cố gắng nghiêm túc phản đối và nói 'không', một cái gì đó đẩy tôi trở lại chỗ ngồi. Chính thứ này đã buộc tôi phải tiếp tục trong sáu năm cho đến khi cuối cùng tôi đã bỏ cuộc. Mỗi lần tôi nhận được một nhạc cụ mới, tôi luôn che tai bằng tay, như thể tôi mong đợi nó sẽ biến mất từ sâu thẳm trong lòng nếu tôi không nhìn vào nó. Phải mất nhiều năm sau đó tôi nhận ra rằng điều thực sự làm tôi sợ về cây đàn violin đó là suy nghĩ tôi không đủ tốt để chơi nó.)


:Chicken19Xem thêm những Chủ đề khác tại [Tổng hợp] Hướng dẫn viết luận theo chủ đề
 
Top Bottom