các mem văn ơi, giúp!

K

kunkon94

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

tui có bài này muốn nhờ các bạn, giúp tui nhá
trong những dòng thơ dưới đây, từ "mưa" nào có nội dung được dùng với nghĩa gốc, từ nào được dùng với nghĩa chuyển? sự sáng tạo trong cách dùng từ là ở chỗ nào?
a) tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa
b) nỗi riêng tầm tã tuôn mưa
c) hạt mưa sá nghĩ phận hèn
CÁM ƠN TRƯỚC!!!
 
C

chip_coi244

tui có bài này muốn nhờ các bạn, giúp tui nhá
trong những dòng thơ dưới đây, từ "mưa" nào có nội dung được dùng với nghĩa gốc, từ nào được dùng với nghĩa chuyển? sự sáng tạo trong cách dùng từ là ở chỗ nào?
a) tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa
b) nỗi riêng tầm tã tuôn mưa
c) hạt mưa sá nghĩ phận hèn
CÁM ƠN TRƯỚC!!!

Mình thêm vô câu 2 và câu 3 các bạn giúp mình lun nha
Câu 2:Chỉ ra biện pháp tu từ và phân tích hiệu quả thẩm mĩ
Ông đồ vẫn ngồi đó
qua đường ko ai hay
lá vàng rơi trên giấy
ngoài trời mua bụi bay​
(Ông đồ - Vũ Đình Liên)
Câu 3Bàn về chuyện ngắn, có ý kiến cho rằng :" qua 1 nỗi lòng, 1 cảnh ngộ, 1 sự việc của nhân vật, nhà văn muốn đối thoại với bạn đọc 1 vấn đề nhân sinh."
Dựa vào "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ đề chứng minh điều đó.
 
K

kunkon94

chờy ơy, 33 người xem rùi mà chẳng lẽ hôk giúp đc ák, kì thế, làm ơn mà, mình cần gấp
 
D

diemhang307

tui có bài này muốn nhờ các bạn, giúp tui nhá
trong những dòng thơ dưới đây, từ "mưa" nào có nội dung được dùng với nghĩa gốc, từ nào được dùng với nghĩa chuyển? sự sáng tạo trong cách dùng từ là ở chỗ nào?
a) tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa
b) nỗi riêng tầm tã tuôn mưa
c) hạt mưa sá nghĩ phận hèn
CÁM ƠN TRƯỚC!!!

a / " Mưa " được dùng với nghĩa gốc .

b/ " Mưa " dùng với nghĩa chuyển . Sự sáng tạo trong cách dùng từ ở đây đó là dùng 1 hiện tượng thiên nhiên " mưa " để nói về tâm trạng con người , diễn tả nỗi buồn , đau đớn , xót xa

c/ " Mưa " được dùng nghĩa chuyển , Sáng tạo : dùng hình ảnh của sự vật ,hiện tượng " mưa " để chỉ con người , hình ảnh ẩn dụ "mưa " -- con người .
 
D

diemhang307

Mình thêm vô câu 2 và câu 3 các bạn giúp mình lun nha
Câu 2:Chỉ ra biện pháp tu từ và phân tích hiệu quả thẩm mĩ
Ông đồ vẫn ngồi đó
qua đường ko ai hay
lá vàng rơi trên giấy
ngoài trời mưa bụi bay​
(Ông đồ - Vũ Đình Liên)

Khi đã lâm vào c[FONT=&quot]ảnh “ hết duyên “ , lẽ ra ông đồ phải dạt về một chợ quê nào đó , để mỗi năm Tết đến , lại “ gò lưng trên cánh phản “ , Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân “ . Nhưng mà ông “ vẫn ngồi đấy “ như chờ đợi . Ông không chịu đổi thay hay không đủ sức để mà thay đổi ? Giữa dòng đời cuốn đi như không trước sự dửng dưng của mọi người . Chỉ nhà thơ dừng lại xót xa . :[/FONT]
[FONT=&quot] Ông đồ vẫn ngồi đấy [/FONT]
[FONT=&quot] Qua đường không ai hay [/FONT]
[FONT=&quot] Lá vàng rơi trên giấy [/FONT]
[FONT=&quot] Ngoài trời mưa bụi bay [/FONT]
[FONT=&quot]Tiết xuân thường khiến cho lòng người háo hức nhưng ở góc phố này , không gian như ngưng đọng lại trong một nỗi buồn tha thiết . Ông đồ vẫn ngồi đấy nhưng lòng ông đã tắt hẳn rồi . Quanh ông : lá vàng rơi hững hờ trên giấy , trời lất phất làn mưa lạnh lẽo , cái gì cũng tàn tạ , thê lương, ! Cảnh bây giờ sao khác hẳn những ngày xưa cũ . Mới năm nao , chính ở nơi đây , người ta xúm đông xúm đỏ quanh ông, trầm trồ , tấm tắc …hoa đào, giấy thắm , phượng múa , rồng bay , …toàn những cảnh sắc ấm áp ,t ưng bừng . Nay , “ ông đồ vẫn ngồi đấy “ mà người đời “ không ai hay “ , chỉ có “ mưa bụi “ , “ lá vàng “ … đơn côi , tàn úa và xám lạnh …Biết đâu lá vẫn là lá ấy , mưa vẫn bay như mùa xuân trước , nhưng bây giờ vắng lặng người ta mới nhận ra ? NHững câu thơ năm chữ quá chừng buồn bã . Hình như nó không đủ dài để nhấn đến tận cùng cảm xúc , nó chỉ thả dần dăm ba chữ một như buông dần một nỗi bâng khuâng . Hình ảnh ông đồ chìm trong làn mưa bụi gợi nghĩ đến những gì thân thiết với lòng ta đã bị xóa nhòa bởi lớp bụi vô hình của thời gian …[/FONT]
 
C

chip_coi244


Khi đã lâm vào c[FONT=&quot]ảnh “ hết duyên “ , lẽ ra ông đồ phải dạt về một chợ quê nào đó , để mỗi năm Tết đến , lại “ gò lưng trên cánh phản “ , Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân “ . Nhưng mà ông “ vẫn ngồi đấy “ như chờ đợi . Ông không chịu đổi thay hay không đủ sức để mà thay đổi ? Giữa dòng đời cuốn đi như không trước sự dửng dưng của mọi người . Chỉ nhà thơ dừng lại xót xa . :[/FONT]
[FONT=&quot] Ông đồ vẫn ngồi đấy [/FONT]
[FONT=&quot] Qua đường không ai hay [/FONT]
[FONT=&quot] Lá vàng rơi trên giấy [/FONT]
[FONT=&quot] Ngoài trời mưa bụi bay [/FONT]
[FONT=&quot]Tiết xuân thường khiến cho lòng người háo hức nhưng ở góc phố này , không gian như ngưng đọng lại trong một nỗi buồn tha thiết . Ông đồ vẫn ngồi đấy nhưng lòng ông đã tắt hẳn rồi . Quanh ông : lá vàng rơi hững hờ trên giấy , trời lất phất làn mưa lạnh lẽo , cái gì cũng tàn tạ , thê lương, ! Cảnh bây giờ sao khác hẳn những ngày xưa cũ . Mới năm nao , chính ở nơi đây , người ta xúm đông xúm đỏ quanh ông, trầm trồ , tấm tắc …hoa đào, giấy thắm , phượng múa , rồng bay , …toàn những cảnh sắc ấm áp ,t ưng bừng . Nay , “ ông đồ vẫn ngồi đấy “ mà người đời “ không ai hay “ , chỉ có “ mưa bụi “ , “ lá vàng “ … đơn côi , tàn úa và xám lạnh …Biết đâu lá vẫn là lá ấy , mưa vẫn bay như mùa xuân trước , nhưng bây giờ vắng lặng người ta mới nhận ra ? NHững câu thơ năm chữ quá chừng buồn bã . Hình như nó không đủ dài để nhấn đến tận cùng cảm xúc , nó chỉ thả dần dăm ba chữ một như buông dần một nỗi bâng khuâng . Hình ảnh ông đồ chìm trong làn mưa bụi gợi nghĩ đến những gì thân thiết với lòng ta đã bị xóa nhòa bởi lớp bụi vô hình của thời gian …[/FONT]

Bạn ơi cho mình hỏi cái này cái nghen hình như bài bạn post hơi bị lạc đề rùi đề bảo chỉ ra biện pháp tu từ rùi phân tích giá trị thẩm mỹ nhưng mình thấy bạn đang phân tích câu thơ thì phải. Đó chỉ là cảm nhận của mình thui bạn coi lại thử đi nha:)
Có ai vô post giúp mình câu 2, câu 3 nữa ko vậy mai mình nộp rùi:-SS
 
D

diemhang307


Ôn g đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay

Đoạn thơ giàu chất tạo hình với ngòi bút đặc tả đầy sức gợi trong sự đối lập giữa cái tĩnh và cái động : ông đồ - người qua đường , giấy – lá rơi , mưa bay . Tất cả chỉ làm tăng thêm dáng vẻ bất động của ông đồ . Ông đồ vẫn ngồi đấy , như 1 pho tượng bị lãng quên , không còn 1 chút giao cảm , đồng điệu với cuộc đời , như 1 di tích dù đẹp nhưng bị từ chối vì không hợp thời : sống mà như không tồn tại ; có mà cũng như không ; buồn bã , đơn côi , xa vắng giữa dòng đời tấp nập ; mà sự cô đơn giữa đám đông mới chua xót làm sao !


“ Lá vàng rơi , mưa bụi bay , người qua đường , nghĩa là dòng đời vẫn chảy trôi mà mặc nhiên chẳng ai biết có 1 ông đồ đang tồn tại . Con người , thiên nhiên hết thảy đều vô tình . Trang giấy không người nâng niu phủ lá vàng , con người ngồi đấy mưa bụi phủ mờ . Bụi mưa , bụi thời gian , hay màn bụi của sự quên lãng ? Vàng son , trọng vọng , đón chào cũng chỉ có 1 thời . Thời thế ,con người đều như đã lạnh lùng từ chối những giá trị bị coi là xưa cũ .
Sự đối lập hai cảnh đời ông đồ đã diễn tả chính xác và gợi cảm bước thăng trầm của nền Nho học nước nhà . Tài hoa của ông đồ , dù có , nhưng đã lỡ một nhịp trong bước đi của thời đại . Xã hội Việt Nam lúc bấy giờ đang trôi theo dòng văn hóa Tây học mới mẻ , lạ xa , giàu tính thực dụng. Buổi giao thời chào đón 1 nền văn minh mới , người ta ồ ạt , hân hoan, với những giá trị mới mà quay lưng lại những giá trị cũ . Nền văn minh Nho học đã không cùng hòa nhập vào dòng chảy cuộc sống và lập tức nó bị cuốn vào quên lãng mà hình ảnh ông đồ ngồi lặng im , xa vắng như hóa đá trong dòng đời tấp nập là hình ảnh thật xót xa, đầy thương cảm .
 
K

kunkon94

^^ pạn diemhang307 phân tích khổ thơ rùi => lạc đề. nhưng hôk sao, dù sao cũng cám ơn pạn đã zô và góp ý, thanks nha!
 
D

doigiaythuytinh

Hình nhu ban diemhang307 phan tịc lac de rui ay
Minh co thay ban chi ra bien phap tu tu va hieu wa nghe thuat dau
Hình nhu ban chi dang danh gia noi dung của doan trich
nhung ma loi van cua ban hay that day
 
Top Bottom