Sử $\color{blue}{\fbox{NHÂN VẬT-SỰ KIỆN}\bigstar\text{Tổng hợp lịch sử}\bigstar}$

S

sieutrom1412

Hạng Vương bèn cùng Phạm Tăng vây Huỳnh Dương rất gấp. Hán Vương lo lắng, bèn

theo kế của Trần Bình ly gián Hạng Vương. Hạng Vương sai sứ giả đến. Hán Vương sai

làm cỗ thái lao (ngày xưa làm cỗ có thịt bò, thịt dê, thịt lợn thì gọi là cỗ thái lao; đây ý

nói một bữa tiệc long trọng.) đem đến, có vẻ muốn mời sứ giả ăn. Nhưng khi thấy sứ

giả thì giả vờ kinh ngạc mà rằng :

- Ta tưởng là sứ giả của Á phụ, lại hoá ra sứ giả của Hạng Vương !

Liền bưng cỗ đi, đem thức ăn tồi ra cho sứ giả của Hạng Vương ăn, sứ giả về báo với

Hạng Vương. Hạng Vương bèn nghi Phạm Tăng tư thông với Hán nên tước bỏ quyền của

Tăng. Phạm Tăng giận lắm , nói :

- Việc thiên hạ đã bình định xong rồi ! Xin quân vương tự lo lấy. Cho phép thần được

mang xác về làm một người lính.

Hạng Vương bằng lòng. Phạm Tăng đi chưa đến Bành Thành, nổi ung ở lưng mà chết !

Tướng của Hán là Kỷ Tín, nói với Hán Vương :

- Nay việc đã gấp ! Xin cho tôi vì nhà vua mà giả làm vua để lừa quân Sở. Như thế nhà

vua có thể cải trang mà trốn thoát.


Hán Vương bèn đang đêm cho đưa con gái ra cửa đông Huỳnh Dương và hai ngàn


người mang áo giáp, quân Sở đánh vào bốn mặt. Kỷ Tín cưỡi xe Hoàng Ốc (Xe nhà vua


lợp vải, màu vàng nên gọi là hoàng ốc.) cắm cờ tả đạo (cái cờ bằng lông chim treo ở

bên trái xe nhà vua), nói :

- Trong thành lương hết ! Hán Vương xin hàng !

Quân Sở đều hô “vạn tuế!”

Hán Vương cùng vài mươi kỵ binh do cửa tây thành mà ra, chạy đến Thành Cao. Hạng Vương thấy Kỷ Tín liền hỏi :

- Hán Vương ở đâu ?

Kỷ Tín nói :

- Hán Vương đã ra rồi !

Hạng Vương thiêu sống Kỷ Tín.

Hạng Vương sai ngự sử đại phu là Chu Hà, Tung Công và Nguỵ Báo giữ Huỳnh Dương. Chu Hà và Tung Công bàn nhau :

- Khó lòng giữ nổi thành trì với một ông vua phản quốc (Nguỵ Báo trước kia đã có lần làm phản chống lại Lưu Bang).

Bèn cùng nhau giết Nguỵ Bào. Quân Sở hạ thành Huỳnh Dương, bắt sống Chu Hà. Hạng Vương bảo Chu Hà :

- Nếu ngươi chịu làm tướng của ta, ta sẽ cho ngươi làm thượng tướng quân, và phong cho ba vạn hộ.

Chu Hà đáp :

- Mày nếu không đầu hàng Hán, thì Hán sẽ cầm tù mày! Mày không địch nổi Hán đâu!

Hạng Vương nổi giận, bỏ Chu Hà vào vạc sôi và giết luôn cả Tung Công. Hán Vương

thoát khỏi Huỳnh Dương, chạy về phía nam, vào đất Uyển và đất Diệp, gặp Cửu Giang

Vương là Kình Bố. Hán Vương thu thập quân đội, lại vào giữ Thành Cao.

Năm thứ tư nhà Hán (203), Hạng Vương tiến quân vây Thành Cao, Hán Vương bỏ trốn

ra khỏi cửa bắc Thành Cao với Đằng Công, vượt qua Hoàng Hà, chạy đến Tu Vũ, nhập

vào quân của Trương Nhĩ, Hàn Tín. Các tướng đều dần dần ra khỏi Thành Cao, đi theo

Hán Vương. Quân Sở lấy được Thành Cao, muốn đi về hướng tây. Hán sai quân chống

lại ở đất Củng, làm cho quân Sở không đi về hướng tây được.




Bấy giờ, Bành Việt đã vượt qua Hoàng Hà, đánh đất Đông A của Sở, giết tướng của Sở

là Tiết Công. Hạng Vương liền thân hành đem quân về hướng đông đánh Bành Việt.


Hán Vương được binh của Hoài Âm Hầu (tức Hàn Tín lúc ấy chưa phong, đây là nhà làm

sử theo tước phong sau mà chép) muốn vượt qua Hoàng Hà đi về Nam. Trịnh Trung nói



Hán Vương dừng lại, đóng quân ở Hà Nội, sai Lưu Giả đem quân giúp Bành Việt, đốt lương thực của Sở. Hạng Vương đem quân về hướng đông, đánh phá quân Bành Việt,

Bành Việt bỏ chạy. Hán Vương đem quân vượt qua Hoàng Hà, lấy lại được Thành Cao,

đóng quân ở Quảng Vũ, lấy lương thực ở kho Ngao Thương. Sau khi đã bình định xong

miền đông, Hạng Vương đem binh sang hướng tây gặp quân Hán ở Quảng Vũ, hai bên

giữ nhau mấy tháng.

Lúc bấy giờ , Bành Việt thường làm phản ở đất Lương, cắt đứt lương thực của Sở. Hạng Vương lo lắng, dựng một cái thớt cao, đặt Thái Công lên trên, và sai người nói với Hán Vương :

- Nếu không đầu hàng ngay thì ta nấu chết Thái Công.

Hán Vương nói :

- Ta và Hạng Vũ đều ngoảnh mặt về hướng bắc, chịu mệnh lệnh của Hoài Vương và đã “giao ước làm anh em”, cha ta tức là cha ngươi, ngươi muốn nấu cha ngươi thì chia cho ta một bát canh với !

Hạng Vương giận, muốn giết Thái Công. Hạng Bá nói :

- Việc thiên hạ chưa biết như thế nào, vả chăng người đã lo việc thiên hạ thì không nhìn đến việc nhà, có giết ông ta cũng vô ích, chỉ tăng thêm tai hoạ mà thôi.

Hạng Vương nghe theo.

Quân Sở và quân Hán giằng co nhau, chưa ai thắng ai, trai tráng khổ sở vì phải đi lính, người già yếu mệt nhọc vì lo vận tải lương thực, Hạng Vương nói với Hán Vương :

- Mấy năm nay, thiên hạ xao xuyến khốn khổ, chỉ vì hai chúng ta.

Hạng Vương muốn cùng Hán Vương khiêu chiến, quyết một phen sống mái, không nên làm khổ nhân dân thiên hạ nữa.

Hán Vương cười mà rằng :

- Ta chỉ đấu trí, không thèm đấu lực.

Hạng Vương sai tráng sĩ ra khiêu chiến. Hán Vương có viên tướng giỏi bắn là Lâu Phiền. Ba lần quân Sở ra khiêu chiến, đều bị Lâu Phiền bắn chết. Hạng Vương trợn mắt quát (một chi tiết điển hình của Hạng Vũ khi chiến đấu). Lâu Phiền mắt không dám nhìn, tay không dám bắn, liền bỏ chạy vào thành, không dám ra nữa. Hán Vương sai người lẻn ra để hỏi, thì biết đó là Hạng Vương. Hán Vương hoảng sợ.

Thế rồi Hán Vương và Hạng Vương gặp nhau ở khe Quảng Vũ và nói chuyện với nhau. Hán Vương kể tội Hạng Vương. Hạng Vương nổi giận, muốn đánh nhau một trận, Hán Vương không nghe. Hạng Vương dùng cái nỏ ngầm bắn trúng Hán Vương. Hán Vương bị thương chạy vào Thành Cao.

Hạng Vương nghe tin Hoài Âm Hầu đã lấy được Hà Bắc, phá được Tề, Triệu, lại muốn đánh Sở, bèn sai Long Thư đến đánh, Hoài Âm Hầu cùng kỵ tướng là Quán Anh đánh quân Sở thua to, giết Long Thư. Hàn Tín nhân đó tự lập làm Tề Vương. Hạng Vương nghe tin quân của Long Thư thua trận, sai Vũ Thiệp, người Vu Thai, đến khuyến dụ Hoài Âm Hầu, Hoài Âm Hầu không nghe (Xem Hoài Âm Hầu liệt truyện). Bấy giờ Bành Việt lại làm phản, lấy được đất Lương, cắt đứt lương thực của Sở. Hạng Vương bảo bọn Hải Xuân Hầu, đại tư mã là Tào Cửu rằng :

- Phải giữ Thành Cao cho cẩn mật ! Nếu quân Hán khiêu chiến, thì chớ đánh nhau với chúng, chỉ đừng cho chúng đi về hướng đông mà thôi. Sau mười lăm ngày, nhất định ta sẽ giết Bành Việt, bình định được đất Lương, và lại về đây với tướng quân.

Hạng Vương đem quân về hướng đông đánh thành Trần Lưu, Ngoại Hoàng. Thành Ngoại Hoàng không hạ được. Phải đánh mấy ngày mới đầu hàng. Hạng Vương giận, bắt buộc tất cả con trai từ mười lăm tuổi trở lên, đều phải đến phía đông thành ấy, muốn chôn sống họ. Con trai của huyện lệnh Ngoại Hoàng mới mười ba tuổi, đến nói với Hoàng Vương :

- Bành Việt cưỡng ép, Ngoại Hoàng sợ nên phải hàng, chờ đợi đại vương. Nếu đại vương đến lại chôn sống họ, trăm họ còn lòng nào muốn theo đại vương nữa ! Nếu làm thế thì từ đây về hướng đông còn hơn mười thánh của đất Lương sẽ đều sợ hãi, không ai chịu đầu hàng đâu.

Hạng Vương cho là phải, bèn tha những người ở Ngoại Hoàng khỏi bị chôn sống. Thế rồi các thành từ đó sang phía đông cho đến Tuy Dương nghe vậy đều tranh nhau đầu hàng Hạng Vương.

Quả nhiên, Hán mấy lần khiêu chiến với quân Sở, quân Sở không chịu ra. Hán sai người mắng nhiếc năm sáu ngày. Đại tư mã giận đem quân vượt qua sông Tự Thuỷ, quân lính vừa mới ra giữa sông, bị quân Hán đánh úp phá tan quân Sở, lấy tất cả của cải tiền bạc của nước Sở. Đại tư mã là Cữu, trưởng sử là Ế, Tắc Vương là Hân đều đâm cổ chết giữa sông Tự Thuỷ. Đại tư mã Cữu nguyên trước làm quan coi ngục ở đất Kỳ, trưởng sử Hân cũng là quan coi ngục ở đất Lịch Dương, hai người trước có ơn với Hạng Vương cho nên được Hạng Vương tín nhiệm. Lúc bấy giờ, Hạng Vương ở Tuy Dương, nghe tin Hải Xuân Hầu thua, liền đem quân về. Quân Hán đang vây Chung Ly Muội ở phía đông Huỳnh Dương, Hạng Vương đến, quân Hán sợ Sở chạy vào nơi hiểm trở hết. Lúc bấy giờ bên Hán quân thịnh, lương nhiều, quân của Hạng Vương mệt nhóc, lương hết. Hán sai Lục Giả nói với Hạng Vương xin Thái Công. Hạng Vương không nghe. Hán Vương bèn giao ước với Hán Vương chia giữa thiên hạ : từ Hồng Câu về tây là thuộc Hán, từ Hồng Câu về đông là thuộc Sỏ, liền cho cha và vợ Hán Vương về. Quân sĩ đều hô : “Vạn tuế !” Hán Vương bèn phong Hầu Công làm Bình Quốc Công. Hầu Công từ đó bị yên trí, không được yết kiến nữa.

Hán Vương bảo :

- Đó là kẻ biện sĩ giỏi nhất thiên hạ, ở đâu thì nước ấy sẽ nghiêng đổ, cho nên hiệu là Bình Quốc Quân (Tình hình chiến sự giữa Hán và Sở trong bốn năm).
 
S

sieutrom1412

4. Hạng Vương sau khi đã giao ước, rút quân về hướng đông. Hán Vương muốn đi về hướng tây, Trương Lương, Trần Bình nói :

- Hán đã có được hơn một nửa thiên hạ, chư hầu đều theo. Nước Sở quân sĩ mệt, lương thực hết, chính là lúc trời làm mất nước Sở. Chi bằng nhân cơ hội này mà đánh lấy. Nay tha không đánh, tức như lời người ta nói, “nuôi hổ để lại gây mối lo cho mình về sau” !

Hán Vương nghe theo.

Năm thứ năm nhà Hán (- 202), Hán Vương theo đánh Hạng Vương đến phía nam Dương Hạ, đóng quân lại đấy, hẹn với Hoài Âm Hầu Hàn Tín, Kiến Thành Hầu Bành Việt hiệp sức để đánh quân Sở. Hán Vương đến Cố Lăng, nhưng binh của Tín và Việt không đến. Quân Sở đánh quân Hán thua to. Hán Vương lại vào thành, đào hào sâu để giữ. Hán Vương bảo Trương Tử Phòng :

- Chư hầu không theo lời giao ước, làm thế nào bây giờ ?

Tử Phòng nói :

- Quân Sở sắp vỡ, nhưng Tín, Việt vẫn chưa được phong đất, họ không đến là phải. Nếu nhà vua biết chia thiên hạ cho họ thì gọi họ sẽ đến ngay. Không làm được thế, đại sự chưa biết như thế nào. Nếu nhà vua có thể phong cho Hàn Tín các miền từ đất Trần sang phía đông cho đến biển; phong cho Bành Việt các miền từ phía bắc Tuy Dương cho đến Cốc Thành để cho họ tự chiến đấu, thì dễ đánh bật Sở lắm .

Hán Vương nói :

- Phải đấy !

Hán Vương bèn sai sứ giả đến nói với Hàn Tín, Bành Việt :

- Hãy chung sức đánh Sở. Nếu phá được Sở thì từ đất Trần về phía đông cho đến biển sẽ phong cho Tề Vương; từ phía bắc Tuy Dương cho đến Cốc Thành sẽ phong cho Bành tướng quốc.

Sứ giả đến, Hàn Tín, Bành Việt đều báo :

- Xin tiến quân tức thì .

Hàn Tín bèn từ Tề đến, hội với quân Lưu Giả, từ Thọ Xuân xuất phát rồi cùng kéo đi, làm cỏ Thành Phu và đến Cai Hạ. Đại Tư Mã Chu Ân phản lại Sở, lấy quân của đất Thư đến tiêu diệt đất Lục, lại điều động cả quân Cửu Giang theo Lưu Giả và Bành Việt. Tất cả đều họp ở Cai Hạ, hướng vào phía Hạng Vương.

Hạng Vương đóng quân ở trong thành Cai Hạ, binh ít, lương hết ! Quân Hán và quân chư hầu bổ vây mấy vòng. Đang đêm, Hạng Vương nghe quân Hán ở bốn mặt đều hát giọng Sở, Hạng Vương liền kinh hoảng nói :

- Hán đã lấy được Sở rồi sao ? Sao mà người Sở đông như thế ?

Đang đêm Hạng Vương thức dậy, uống rượu trong trướng. Có mỹ nhân thường đi theo tên là Ngu, có con ngựa thường cưỡi tên là Chuy, Hạng Vương đau đớn, cảm khái làm bài thơ :

Sức nhổ núi, khi trùm đời,

Ngựa Chuy chùn lại, bởi thời không may!

Ngựa sao chùn lại thế này ?

Nàng Ngu, biết tính sao đây hỡi nàng ?

Hạng Vương ca mấy lần, mỹ nhân hoạ theo (sau lúc hát, Ngu Cơ tự sát). Hạng Vương khóc chảy nước mắt ! Tả hữu đều khóc, không ai có thể ngẩng đầu lên nhìn !

Hạng Vương bèn lên mình ngựa, tráng sĩ cưỡi ngựa ở dưới cờ hơn tám trăm người , đang đêm phá vỡ vòng vây, xông ra phía nam, phi ngựa chạy. Đến tảng sáng, quân Hán mới biết, sai kỵ tướng là Quán Anh mang năm ngàn kỵ binh đuổi theo. Hạng Vương vượt qua sông Hoài, quân kỵ theo kịp chỉ còn hơn trăm người.

Hạng Vương đến Âm Lăng lạc đường, hỏi một cụ già làm ruộng. Cụ già nói dối, bảo :

- Đi qua bên trái !

Hạng Vương rẽ qua bên trái, sa vào trong đồng lầy, cho nên quân Hán đuổi kịp. Hạng Vương lại đem quân đi về phương đông, đến Đông Thành, bấy giờ chỉ còn hai mươi tám kỵ binh. Kỵ binh Hán đuổi theo mấy ngàn. Hạng Vương tự liệu chẳng thoát được, bảo các kỵ binh :

- Ta từ đi dấy binh đến nay đã tám năm trời, mình trải qua hơn bảy mươi trận, ai chống cự thì bị đánh bại, đánh đâu thì họ phải chịu phục, chưa từng thua chạy bao giờ. Rốt cục làm bá thiên hạ. Thế mà nay phải chịu khốn khổ ở đây, đó là trời hại ta, chứ không phải tội ta đánh không giỏi. Ngày nay thế nào cũng chết, ta nguyện vì các ngươi quyết chiến, nhất định phải thắng ba lần, vì các ngươi, phá vòng vây, chém tướng, chặt cờ, để các ngươi biết rằng đấy là trời hại ta chứ không phải lỗi tại ta đánh không giỏi.

Hạng Vương bèn chia kỵ binh ra bốn đội, quay về bốn phía. Quân Hán vây Hạng Vương mấy vòng. Hạng Vương nói với các kỵ binh :

- Ta xin các ngươi giết tên tướng kia !

Hạng Vương sai phi ngựa xuống cả bốn mặt, hẹn xông qua phía đông núi rồi tập hợp làm ba nơi. Hạng Vương bèn thét lớn, phi ngựa xuống, quân Hán đều giạt ra một bên, Hạng Vương chém một viên tướng Hán. Bấy giờ Xích Tuyền Hầu làm tướng Hán đuổi theo Hạng Vương. Hạng Vương trợn mắt quát, Xích Tuyền Hầu người ngựa đều hoảng kinh, chạy lui đến mấy dặm.

Hạng Vương cùng quân kỵ tập hợp lại làm ba nơi khác nhau, quân Hán không biết Hạng Vương ở đâu, bèn chia quân làm ba và vây lại lần thứ hai. Hạng Vương bèn phi ngựa chém một viên đô uý, giết mấy trăm người, rồi hợp các kỵ binh lại thì chỉ mất hai kỵ binh mà thôi. Hạng Vương bèn hỏi các kỵ binh :

- Thế nào ?

Kỵ binh đều cúi rạp xuống thưa :

- Đúng như lời đại vương đã nói .

Hạng Vương muốn đi sang phía đông, vượt sông Ô Giang. Người đình trưởng Ô Giang cắm thuyền đợi, bảo Hạng Vương :

- Giang Đông tuy nhỏ, đất hàng ngàn dặm, dân vài mươi vạn, cũng đủ làm vương. Xin đại vương mau mau vượt sông. Nay chỉ một mình thần có thuyền, quân Hán đến không có cách gì vượt qua.

Hạng Vương cười mà rằng :

- Trời hại ta, ta vượt qua sông làm gì ! Vả chăng Tịch này cùng tám ngày con em Giang Đông vượt Trường Giang đi về hướng tây, nay không còn lấy một người trở về ! dù cho các bậc cha anh ở Giang Đông thương ta, cho ta làm vương, ta cũng còn mặt mũi nào mà thấy họ nữa. Dù họ không nói, Tịch này há chẳng thẹn trong lòng sao ?

Bèn bảo đình trưởng :

- Ta biết ông là bậc trưởng giả, ta cưỡi con ngựa này, năm năm nay đi đến đâu cũng vô địch, thường một ngày đi ngàn dặm, ta không nỡ giết, xin biếu ông.

Hạng Vương bèn sai kỵ binh đều xuống ngựa đi bộ, cầm khí giới ngắn để tiếp chiến. Một mình Tịch giết mấy trăm quân. Hạng Vương thân bị hơn mười vết thương, quay lại thấy kỵ binh tư mã của Hán là Lữ Mã Đồng, bèn nói :

- Ông có phải là người cố nhân của ta đó không ?

Lữ Mã Đồng quay mặt nhìn Hạng Vương và chỉ cho Vương Ế nói :

- Hạng Vương đó kìa !

Hạng Vương nói :

- Ta nghe Hán mua đầu ta ngàn vàng, phong ấp vạn hộ. Ta làm ơn cho nhà ngươi đây.

Nói rồi, Hạng Vương tự đâm cổ chết (đoạn miêu tả cái chết của Hạng Vũ cũng là một đoạn rất nổi tiếng. Lời lẽ sinh động mãnh liệt như anh hùng ca. Đoạn này nhấn mạnh cái mà Vũ gọi là “chiến đấu giỏi”).

Vương Ế lấy đầu, các kỵ binh khác giày xéo lên nhau dành Hạng Vương, giết nhau mấy mươi người (chi tiết tuy nhỏ, nhưng đầy tính chất châm biếm). Mãi về sau lang trung kỵ là Lữ Thắng, Dương Vũ đều mỗi người được một phần. Năm người họp nhau chắp lại xác thì thấy ăn khớp. Vì vậy, chia đất phong ra làm năm : Lữ Mã Đồng được phong làm Trung thuỷ hầu, Vương Ế làm Đỗ diễn hầu, Dương Hỷ làm Xích tuyền hầu, Dương Vũ làm Ngô phòng hầu, Lữ Thắng làm Niết dương hầu.

Hạng Vương chết rồi, đất Sở đều hàng Hán, riêng Lỗ không chịu hàng. Hán liền đem quân cả thiên hạ đến muốn tiêu diệt dân Lỗ. Nhưng vì Lỗ biết giữ lễ nghĩa, vì chúa chịu chết để giữ khí tiết, Hán Vương bèn sai cầm đầu Hạng Vương đến cho dân Lỗ xem. Phụ huynh nước Lỗ bèn đầu hàng. Lúc đầu, Sở Hoài Vương phong Hạng Tịch làm Lỗ Công, đến khi Tịch chết, nước Lỗ đầu hàng cuối cùng cho nên chôn cất Hạng Vương ở Cốc Thành theo lễ Lỗ Công, Hán Vương cử ai, khóc, rồi đi.

Dòng họ Hạng Vương đều không bị Hán Vương giết. Hán Vương phong Hạng Bá làm Xạ dương hầu. Đào hầu, Bình cao hầu, Huyền vũ hầu đều người họ Hạng, cho đổi họ làm họ Lưu.

5. Thái Sử Công nói : tôi nghe Chu Sinh nói : “Mắt vua Thuấn có hai con ngươi (1). Lại nghe nói mắt Hạng Vũ cũng có hai con ngươi. Phải chăng là dòng dõi của vua Thuấn ! Sao mà nổi lên nhanh chóng như vậy ! Nhà Tần làm hỏng mất chính sự. Trần Thiệp đầu tiên khởi nghĩa, hào kiệt nổi lên như ong, tranh dành nhau không thể kể xiết. Hạng Vũ trong tay không có quyền binh gì, thừa thế nổi lên nơi thảo dã, trong ba năm liền đem năm nước chư hầu để tiêu diệt Tần, phân chia thiên hạ, phong các vương hầu, ban ra chính lệnh và tự xưng là bá vương, địa vị tuy không trọn vẹn nhưng từ cận cổ đến nay, chưa hề có người nào như thế. Đến khi Vũ bỏ Quan Trung, nhớ đất Sở, đuổi Nghĩa Đế để tự lập, thế mà lại trách các vương hầu phản mình thì thực cũng khó vậy. Tự khoe khoang công trạng, chỉ dùng cái trí của mình mà không chịu bắt chước người xưa, nói rằng có thể lấy võ lực dẹp yên thiên hạ, dựng nghiệp bá vương. Nhưng chỉ được năm năm thì mất nước, thân chết ở Đông Thành, thế mà còn chẳng tỉnh ngộ, không tự trách mình, thật là có lỗi. Lại còn có câu, “Trời hại ta chứ không phải đánh không giỏi, há chẳng lầm sao !” (2).

-------------------------

1. Tư Mã Thiên nhắc đến một câu chuyện hoang đường, truyền ngôn chứ không phải cho là đúng sự thực.

2. Đoạn 10 – Tác giả không giấu giếm sự thán phục của mình đối với Hạng Vũ “từ cận cổ đến nay chưa có ai như thế”, và nguyên nhân thất bại của Hạng Vũ
 
S

sieutrom1412

CAO TỔ BẢN KỶ

1.Cao Tổ người làng Trọng Dương, ấp Phong,quận Bái,họ Lưu tên tự là Quý (1).Cha là Thái Công,mẹ là bà Lưu.

Trước đây có một lần bà Lưu nghỉ trên bờ một cái đầm lớn,mộng thấy nằm với một vị thần,lúc bấy giờ sấm chớp nổi lên,trời tối mịt,Thái Công đến xem thì thấy trên người bà có một con giao long.Sau đó bà có mang và sinh Cao Tổ.

Cao Tổ người mũi gồ,trán rộng, ở cằm và má có râu tốt, ở bắp vế bên trái có bảy mươi hai nốt ruồi.Tính nhân hậu,thương người,thích cho người, đầu óc rộng rãi,luôn luôn nghĩ đến những mưu đồ lớn,không lo đến việc làm ăn và những công việc của những người trong nhà.Khi lớn lên được làm lại,làm đinh trưởng(2) ở sông Tứ. Đối với tất cả các quan lại ở trong quận,Cao Tổ đều coi thường và đùa bởn,thích rượu và gái.

Cao Tổ thường uống rượu chịu ở nhà bà già Vương.Mỗi khi say rượu ngủ,bà Vũ và bà Vương thường thấy có rồng ở trên người và lấy làm lạ.Mỗi khi Cao Tổ

..........................

1.Tên thật là Bang nhưng vì huý nên không viết.Tên Quý chứng tỏ Lưu Bang là con thứ ba, theo thứ tự:Bá ,Trọng ,Quý.

2.Mười làng thành một đinh,mười đinh thành một hương.

..........................

mua rượu hay ngồi uống thì bao giờ cũng trả giá gấp mấy lần. Đến khi hai bà thấy việc lạ,cuối mỗi năm,hai bà chẻ sổ nợ(1).Cao Tổ có lần đi làm xâu ở Hàm Dương,ung dung nhìn hoàng đế nhà Tần,thở dài ngậm ngùi mà rằng:

-Chà ! một người trượng phu thì phải làm thế mới được.

Lữ Công người Đan Phụ,quen thân với quan lệnh huyện Bái, đến ở làm khách ở Bái để tránh người thù nhân đó làm nhà ở luôn tại Bái.Những người háo mục và quan lại ở Bái nghe nói quan huyện có người khách quý đều đến mừng.Tiêu Hà làm chủ lại,nhận đồ mừng của khách ra lệnh cho các tân khách.
 
S

sieutrom1412

-Ai vào không nộp đủ một ngàn đồng tiền thì phải ngồi ở dưới.

Tuy Cao Tổ chỉ làm đinh trưởng,nhưng tính vốn coi thường các nha lại nên yết kiến và nói dối:

-Tôi mang đến một vạn đồng tiền.

Kỳ thực,chẳng mang một đồng nào cả.Cao Tổ vào,Lữ Công rất kinh ngạc đứng dậy đón ở cửa.Lữ Công giỏi nghề coi tướng,thấy diện mạo của Cao Tổ liền quý trọng, đưa vào nhà mời ngồi.Tiêu Hà nó:

-Cái ông Lưu Quý chỉ tổ nói khoác,chẳng làm nên việc gì.

Cao Tổ vì coi thường,khinh rẻ các tân khách,nên bước lên chổ cao nhất mà ngồi chẳng chút nhún nhường.Rượu uống gần tàn,Lữ Công nhân lấy mắt ra hiệu cố giữ Cao Tổ lại.Sau khi Cao Tổ uống rượu xong,Lữ Công nói:

.........................

1.Vì sổ nợ viết trên thẻ tre hay miếng gỗ.

........................

-Tôi từ nhỏ thích xem tướng người ta, đã xem tướng rất nhiều,nhưng chẳng người nào bằng ông Quý cả.Xin ông Quý lo gìn giữ thân mình.Tôi có cháu gái muốn gả làm kẻ nâng khăn sửa túi cho ông Quý.

Tiệc rượu tan,bà Lữ giận Lữ Công nói:

-Ông vẫn thường muốn con mình có số khác thường,muốn gả cho người sang, ông huyện lệnh đất Bái là chỗ thân tình hỏi ông không gả,sao lại hứa gả bừa cho Lưu Quý.

Lữ Công nói:

-Cái đó không phải là cái đàn bà con trẻ biết được.

Rốt cục gả con gái cho Lưu Quý.Con gái Lữ Công chính là Lữ Hậu,sinh Hiếu Huệ và công chúa Lữ Nguyên.

Khi Cao Tổ làm đinh trưởng,thường xin nghĩ về thăm ruộng.Lữ Hậu cùng hai con cày ruộng ngoài đồng.Có một cụ già xin ăn, đi qua.Lữ Hậu cho cụ ăn.Cụ già xem tướng Lữ Hậu và nói:

-Bà là kẻ sang trong thiên hạ.

Lữ Hậu nhờ ông ta xem tướng Hiếu Huệ, ông già nói:

-Bà sở dĩ được sang là nhờ cậu con trai này!

Khi xem tướng Lỗ Nguyên,cụ già cũng bảo là người sang.Cụ già đi rồi,Cao Tổ chợt ở cái nhà bên cạnh đến,Lữ Hậu kể lại đầu đuôi việc người khách xem tướng ba mẹ con và bảo đều là người rất sang.Cao hỏi,Lữ Hậu bảo:

-Ông cụ đi chưa xa.

Cao Tổ bèn đuổi theo và gặp.Cao Tổ hỏi ông cụ, ông cụ nói:

-Cái bà và hai người con hồi nãy đều giống ông.Tướng ông sang không thể nói hết

Cao Tổ bèn cảm tạ nói:

-Nếu quả thật như lời cụ nói thì tôi không dám quên ơn.

Đến khi vinh viển,Cao Tổ không biết cụ già ấy ở đâu.

Khi Cao Tổ làm đinh trưởng,lấy tre làm mũ,sai viên lính lo việc đi bắt trộm đến huyện Tiết thuê làm.Cao Tổ thường vẫn đội, đến khi hiển đạt vẫn đội thứ mũ ấy.Thứ mũ ấy gọi là mũ họ Lưu.

Cao Tổ lấy chức vụ đinh trưởng thay mặt huyện đưa những người bị đày đến Lịch Sơn.Giữa đường nhiều người bỏ trốn.Cao Tổ tự xét đến nơi thì tất cả đều sẽ trốn hết (1),cho nên khi đến cái đầm ở phía tây ấp Phong thì bảo dừng lại uống rượu. Đang đêm,thả tất cả những người bị đày,nói:

-Các ông trốn hết đi,tôi từ nay cũng trốn.

Hơn mười người tráng sĩ trong số những người bị đày tình nguyện trốn theo Cao Tổ.

Cao Tổ uống rượu say, đang đêm đi qua đầm.Cao Tổ sai một người đi trước,người đi trước quay về bảo:

-Đằng trước có con rắn chắn ngang đường.Xin ông quay lại.

Cao Tổ đang say nói:

-Kẻ tráng sĩ đã đi thì sợ cái gì !

Bèn tiến lên rút kiếm chém rắn.Rắn bị chặt làm đôi.Con đường mở rộng. Đi được vài dặm,nhân say nên ngũ.

Người đi sau đến chỗ con rắn,thấy một bà già khóc trong đêm tối.Người ấy hỏi tại sao lại khóc.Bà già đáp:

-Người ta giết con tôi cho nên tôi khóc.

...........................

1.Theo pháp luật nhà Tần,nếu để người ta trốn thì bị tội chết.Nhận xét này chứng tỏ là việc làm của Lưu Bang là một cái thuật để chinh phục lòng người,bất đắc dĩ mà phải làm.

..........................

Người ấy hỏi:

-Tại sao con bà bị giết?

Bà già đáp:

-Con tôi là con của Bạch Đế,,hóa làm rắn nằm ngang giữa đường,,nay bị con của Xích Đế chém,cho nên tôi khóc.

Người ấy cho là bà già nói dối, định đánh thì bà ta bỗng biến mất.

Người sau đến.Cao Tổ tỉnh dậy.Anh ta kể cho Cao Tổ nghe đầu đuôi câu chuyện.Cao Tổ trong bụng mừng rỡ,lấy làm tự đắc.

Những người theo Cao Tổ ngày càng sợ Cao Tổ.Tần Thủy Hoàng Đế thường nói:

-Phía đông nam có khí thiên tử.

Bèn đi chơi về phía đông để trấn áp.

Cao Tổ nghi rằng đó là vì mình,bèn trốn tránh giữa miền đầm và núi giữa hai huyện Mang và Đàng.Lữ Hậu đi cùng người ta đến tìm,thường vẫn gặp.Cao Tổ lấy làm lạ hỏi tại sao.Lữ Hậu nói:

-Chõ ông Quý ở thường có khí mây.Cho nên đến đấy thì gặp.

Bái công trong bụng vui mừng.Con em đất Bái có người nghe chuyện ấy,nhiều người muốn theo (1).
 
S

sieutrom1412

2.Năm thứ nhất đòi Tần Nhị Thế(209 trước công nguyên) mùa thu,bọn Trần Thắng nổi lên ở đất Kỳ.

.............................

1.Đoạn một—Lai lịch. Đoạn này có một vài chi tiết hoang đường, điều đó thường thấy trong mọi sách sử cổ. Điều đáng chú ý ở Tư Mã Thiên là rất ít gặp những chuyện hoang đường. Đây là một ngoại lệ mà có thể xem là một ngoại lệ bắt buộc,không thể không nhắc đến khi nói đến vị vua đầu tiên của nhà Hán.Có thể nói đây là hình thức bắt buộc để lồng vào những nhận xét hiện thực,có tính chất phê phán.

............................

khi đến đất Trần thì xưng vương là Trương Sở(1).Nhiều quận và huyện giết bọn quan lại cầm đầu hưởng ứng theo Trần Thiệp.Viên huyện lệnh ở Bái sợ,muốn đem quân Bái theo Trần Thiệp.Người chủ lại Tiêu Hà và quan coi ngục Tào Tham nói với viên lệnh:

-Ông làm quan nhà Tần,mà lại muốn phản lại và đem con em đất Bái theo thì sợ họ không nghe.Xin ông triệu tập những người tránh ở ngoài,có thể được vài trăm người, để gây uy thế làm áp lực với họ.Như thế,người ta nhất định phải nghe theo.

Viên lệnh sai Phàn Khoái mời Lưu Quý đến.Bè đảng của Lưu Quý lúc bấy giờ đã có ngót trăm người.Phàn Khoái bèn theo Lư Quý đến.

Sau đó,viên lệnh hối hận sợ thời thế thay đổi chăng,bèn sai đóng cửa thành và giữ thành, ý muốn giết Tiêu Hà và Tào Tham.Tiêu Hà,Tào Tham sợ,trèo qua tường trốn tránh ở nhà Lư Quý.Lưu Quý bèn viết chữ lên lụa bắn tên vào thành bảo với các vị phụ lão quận Bái:

-“Thiên hạ cực khổ vì nhà Tần đã lâu rồi.Nay các cụ tuy giữ thành cho viên huyện lệnh nhưng chư hầu đều nổi lên,họ sẽ làm cỏ quận Bái.Nhân dân đất Bái hãy cùng nhau giết chết viên lệnh,chọn con em nào đáng lập thì lập lên để hưởng ứng chư hầu.Làm như thế cửa nhà sẽ được nguyên vẹn,nếu không,cha con đều bị giết sạch,chẳng còn lối thoát”.

Các vị phụ lão bèn cầm đầu bọn con em cùng nhau giết viên lệnh,mở cửa thành đón Lưu Quý.Họ muốn mời Lưu Quý làm huyện lệnh đất Bái.Quý nói:

...........................

1.Nước Sở mở rộng.

..........................

-Thiên hạ đang rối loạn,chư hầu đều nổi dậy.Nay nếu các ông đặt một viên tướng không giỏi thì thì mai kia chỉ thua một trận thì chết hết.Không phải tôi dám tiếc thân mình đâu,nhưng tôi sợ tài hèn không thể làm tròn việc lớn này của các vị và của anh em.Xin cử người tài để làm.
 
S

sieutrom1412

Tiêu Hà và Tào Tham đều là quan văn,họ tiếc thân mình,sợ lỡ việc không thành thì sau này thì nhà Tần sẽ giết hết cả họ (1),nên ra sức nhường cho Lưu Quý.Các vị phụ lão cũng đều nói:

-Bình sinh chúng tôi cũng nghe những điều kỳ lạ và hiếm có của Lưu Quý. Điều đó chứng minh ông sẽ được hiển vinh.Vả lại,khi bói mai rùa và cỏ thi thì chẳng ai được điếm tốt như ông Lưu Quý.

Lưu Quý mấy lần nhường,nhưng mọi người không ai dám làm nên lập Lưu Quý làm Bái công(2).

Bái công sai làm lễ thờ Hoàng Đế,tế Xuy Vưu (3) ở Bái Đình,lấy máu bôi lên trống,cờ xí đều màu đỏ vì câu chuyện con vua Xích Đế giết rắn là con vua Bạch Đế,cho nên ông ta chuộng màu đỏ;

Bọn trai tráng,thân hào,quan lại như Tiêu Hà,Tào Tham,Phàn Khoái đểu tập hợp hai ba nghìn con em đất Bái theo Quý.Quý đánh quận Hồ Lăng và quận Phong Dư rồi về giữ đất Phong(4)

.............................

1.Nhấn mạnh điểm bấy giờ tuy khởi nghĩa,nhưng ai cũng sợ việc không thành.

2.Vì bấy giờ Lưu Bang nổi dậy để hưởng ứng theo Trần Thiệp.Thiệp làm Vương nên Bang là Công.

3.Hoàng Đế được xem là tổ người Trung Quốc.Xuy Vưu được xem là thần chiến tranh.

4. Đoạn 2--Khởi nghĩa ở quận Bái.

..............................
 
S

sieutrom1412

3.Năm thứ hai đời Tần Nhị Thế (208 trước công nguyên)viên tướng của Trần Thiệp là Chu Chương đem quân đi về phía tây đến đất Hí rồi trở về,các nước Yên,Triệu,Ngụy,Tề đều tự lập làm vua.Họ Hạn nổi dậy ở đất Ngô.

Bình làm quan Giám (1) quận Tứ Xuyên của nhà Tần, đem quân vây đánh đất Phong hai ngày.Quý xông ra đánh,Bình bị đánh bại,Quý sai Ung Xí giữ đất Phong,còn mình đem binh đến đất Tiết.Tráng làm thái thú ở Tứ Xuyên bị bại ở Tiết nên bỏ chạy ở huyện Thích.Tả tư mã của Bái công bắt được thái thú của Tứ Xuyên là Tráng và giết đi.

Bái công quay về đóng quân ở Cang Phụ và đi đến quận Phương Dư,Chu Thị đến đánh Phương Dư,nhưng chưa đến đánh trận nào,Trần Quân trước đấy (2) sai người nước Nguỵ là Chu Thị cướp đất này.Chu Thị cho người nói với Ung Xỉ (3):

-Dân đất Phong vốn là dân đất Lương dời đến ở,nay đất Nguỵ đã bình định được mấy mươi thành rồi,nếu Xỉ theo vua Nguỵ thì vua Nguỵ sẽ phong cho Xỉ làm hầu ,giữ đất Phong,nếu Xỉ không đầu hàng thì sẽ làm cỏ tất cả dân đất Phong;

...............................

1.Pháp chế nhà Tần ở mỗi quận đặt quan thú coi về chính trị,quan uý coi về quân sự và quan giám coi việc cung cấp cho quân đội.

2.Trước khi Bái công lấy đất Phong.

3. Đoạn này rắc rối.Trần Thiệp sai Chu Thị đi đánh lấy Phương Dư,nhưng Chu Thị làm phản,lập nên nước Nguỵ,cho Nguỵ Cửu làm vua Nguỵ và chống lại Thiệp tức là chống lại Lưu Bang.Do đó Chu Thị khuyên Ung Xỉ là tướng của Lưu Bang đầu hàng mình.

...............................

Ung Xỉ vốn không muốn theo Bái Công,nên khi nước Nguỵ cho người đến chiêu hàng thì Xỉ quay về với Nguỵ và giữ đất Phong.Bái công đem quân đánh đất Phong nhưng không lấy được.Bái Công bị ốm phải trở về đất Bái.

Bái Công giận Ung Xỉ và con em đất Phong phản lại mình,nghe tin nói Ninh Quân người huyện Đông Dương và Tần Gia đã lập Cảnh Câu làm Giả Vương(1) ở thành Lưu,bèn đến theo họ, ý muốn xin quân để đánh đất Phong.Lúc bấy giờ tướng của Tần là Chương Hàm đuổi theo một biệt tướng (2) của Trần Vương,còn Ni làm tư mã của Hàm đem quân về phía bắc bình định đất Sở làm cỏ dân đất Tương và binh đến đất Đường.Ninh Quân người Đông Dương cùng Bái Công đem quân về phía Tây đánh huyện Tiêu. Đánh không lợi,hai người đem quân trở về,tập hợp quân ở đất Lưu rồi đem binh đánh đất Đường ba ngày.Kết quả lấy được đất Đường,thu binh ở Đường được năm sáu nghìn người, đánh lấy được Hạ Ấp.Sau đó hai người đem quân về đóng gần đất Phong.

Bái Công nghe nói Hạng Lương đã ở thành Tiết,nên đem một trăm quân kỵ yết kiến .Hạng Lương cho Bái Công thêm năm nghìn người,mười ngũ đại phu (3) làm tướng .Bái Công quay về đem binh đánh đất Phong.

Sau khi Bái Công theo Hạng Lương được hơn một tháng thì Hạng Vũ đã lấy được Tương Thành và trở về.Hạng Lương triệu tập tất cả các biệt tướng đến hợp ở Tiết.

.........................

1.Vì có tin Trần Thiệp bị ám sát chết,nên Cảnh Câu được lập làm Giả Vương tức là vua lâm thời.

2.Vị tướng cầm riêng một cánh quân.

3.Tên chức quan.

........................
 
S

sieutrom1412

Khi nghe tin Trần Vương(1) chắc chắn đã chết.Hạng Lương bèn lập người cháu của vua Sở Hoài Vương tên là Tâm làm Sở Hoài Vương, đóng đô ở Vu Thai.Hạng Lương lấy hiệu là Vũ Tín Quân. Được mấy tháng,Hạng Lương đem quân về phía bắc đánh Cang Phụ,cứu Đông A, đánh bại quan Tần.Quân của Tề quay về,chỉ có một mình quân Sở đuổi theo quân Tần,Hạng Lương sai Bái Công và Hạng Vũ đánh Thành Dương,làm cỏ dân Thành Dương, đóng quân ở phía đông Bộc Dương, đánh bại quân Tần.Quân Tần lại tập hợp lại,giữ Bộc Dương,dựa vào sông ngòi vây bọc để chống lại.Quân Sở bỏ đi, đánh Định Đào nhưng không hạ được thành.Bái Công cùng Hạng Vũ đem quân về phía tây cướp đất,họ đi đến chân thành Ung Khâu, đánh nhau với quân Tần,chém tướng Tần Lý Do (2) rồi quay về đánh Ngoại Hoàng nhưng không lấy được.

Hạng Lương đã hai lần đánh bại quân Tần,cho nên có vẻ kiêu căng.Tống Nghĩa can,Lương vẫn không nghe.

Nhà Tần thêm quân cho Chương Hàm, đang đêm ngậm tâm đánh Hạng Lương ,phá tan quân Hạng Lương ở Định Đào,Hạng Lương chết.Lúc bấy giờ Bái Công và Hạng Vũ đang đánh thành Trần Lưu,nghe tin Hạng Lương chết,bèn đem binh phối hợp với quân của Lữ thần đi về phía đông.Lữ Thần đóng quân ở phía đông Bành Thành,Hạng Vũ đóng quân ở phía tây Bành Thành,Bái Công đóng quân ở Đường.

Sau khi đã phá tan quân của Hạng Lương,Chương Hàm cho rằng binh lực của Sở không đáng lo,bèn vượt qua sông Hoàng Hà,lên phía bắc đánh Triệu,phá

...........................

1.Trần Thiệp

2.Con của Lý Tư.

.........................

tan quân Triệu.Lúc bấy giờ,Triệu yết làm vua,tướng của Tấn là Vương Ly vây Yết ở thành Cự Lộc,cho nên quân của Vương Ly gọi là quân phía bắc sông.

Năm thứ ba, đời Tần Nhị Thế (207 trước công nguyên)Sở Hoài Vương thấy quân của Hạng Lương đã bị phá,lo sợ bèn dời khỏi Vu Thai đóng đô ở Bành Thành,gộp quân của Vũ Thần và Hạng Vũ lại làm một và thân hành chỉ huy,cho Bái Công làm quận trưởng (1)quận Đường,phong làm Vũ An Hầu,chỉ huy quân quận Đường,phong Hạng Vũ làm Trường An Hầu,hiệu là Lỗ Công,phong Lữ Hầu làm tư đồ,người cha của Lữ Hầu là Lữ Thanh làm lệnh doãn.Nước Triệu mấy lần cầu cứu.Hoài Vương bèn sai Tống Nghĩa làm thượng tướng quân,Hạng Vũ làm thứ tướng quân,Phạm Tăng làm mạt tướng(2) đem quân về phương bắc cứu Triệu (3).
 
S

sieutrom1412

4.Sở Hoài Vương sai Bái Công đem quân về hướng tây cướp đất,vào Quang Trung.Sở Hoài Vương giao ước với chư hầu: “Ai vào bình định Quan Trung trước thì sẽ cho người ấy làm vua”.Lúc bấy giờ,binh lực của Tần còn mạnh,thường thừa thắng đánh đuổi quân của chư hầu.Các tướng chẳng ai xem việc vào Quan Trung trước là có lợi cho mình,chỉ có một mình Hạng Vũ vì căm ghét nhà Tần đã đánh bại quân của Hạng Lương nên hăng hái xin cùng Bái Công đi về hướng tây vào Quan Trung.Các vị lão tướng của Sở Hoài Vương nói:

-Hạng Vũ là người bướng bỉnh,nóng nảy,hiếu sát,khi Vũ đánh Tương Thành thì giết hết cả dân Tương

..........................

1.Tức là thái thú.

2.Tên tướng thấp hơn thứ tướng quân.

3. Đoạn 3--Việc làm của Lưu Bang sau khi khởi nghĩa đến khi được lệnh vào Quan Trung.

........................
 
S

sieutrom1412

Thành không còn ai sống sót, đem chôn sống tất cả,chỗ nào ông ta đi qua là ông ta tàn phá ,tiêu diệt.Vả chăng,mặc dầu quân Sở đã mấy lần đánh thắng nhưng trước đây Trần Vương,Hạng Lương đều thất bại.Chi bằng hãy thay ông ta,sai một người trung hậu dùng nhân nghĩa để đi về hướng tây,khuyên bảo các phụ huynh ở Tần.Các phụ huynh ở Tần lâu nay đã bị vua Tần làm khổ sở,nay nếu quả thật được một người trung hậu đến,lại không xâm phạm,bạo ngược thì cố thể thu phục được.Hạng Vũ là người bướng bỉnh,nóng nảy,không thể sai đi,Bái Công là người rộng rãi,trung hậu có thể đi được.Vì vậy cuối cùng,nhà vua không sai Hạng Vũ mà sai Bái Công.Bái Công đi về hướng tây cướp đất,tập hợp các binh sĩ của Hạng Lương và Trần Vương tản mác các nơi,bắt đầu đi,từ đất Đường đến Thành Dương và Giang Lý.Quân Tần đến sát tường,phá tan hai đạo quân Ngụy.Quân Sở ra đánh tan quân của Vương Ly.

Bái Công đem quân đi về hướng tây gặp Bành Việt ở Xương Ấp,nhân đó cùng Bành Việt đánh quân Tần.Vì không lợi,Bái Công quay về đến đất Lật gặp Cương Vũ Hầu,cướp quân của Cương Vũ Hầu được hơn bốn nghìn người gộp vào quân mình,rồi cùng tướng Ngụy là Hoàng Hân,,và Thân Đồ Vũ Bồ,người nước Ngụy,hợp lực đánh Xương Ấp nhưng chưa lấy được.
 
S

sieutrom1412

Bái Công đem quân đi về hướng tây qua đất Cao Lương,Lịch Tự Cơ bảo người giữ thành:

-Các tướng qua đây cũng nhiều nhưng ta thấy Bái Công là người lớn và là bậc trưởng giả.

Bèn xin yết kiến,nói chuyện với Bái Công.Bái Công lúc bấy giờ đang ngồi xổm trên giường,sai hai người con gái rửa chân (1).Lịch Sinh không lạy mà chỉ vái dài nói:

-Nếu quả thật túc hạ muốn trừ nhà Tần vô đạo thì không nên ngồi xổm mà tiếp bậc trưởng giả.

Bái Công liền đứng dậy sửa áo mà tạ lỗi,mời ngồi lên chỗ cao.Tự Cơ khuyên Bái Công đánh úp thành Trần Lưu,nhờ vậy lấy được thóc lúa của nhà Tần để lại.Bái Công cho Lịch Tự Cơ làm Quảng Dã Quân, cho Lịch Thương làm tướng,chỉ huy quân ở Trần Lưu và cùng họ đánh Khai Phong (2).

Ở phía tây,Bái Công đánh nhau với Tướng Tần là Dương Hùng ở Bạch Mã,lại đánh ở phía đông Khúc Ngộ,phá tàn quân của Dương Hùng.Dương Hùng bỏ chạy đến Huỳnh Dương.Nhị Thế sai sứ giả chém Dương Hùng để răn mọi người.Phía nam,Bái Công đánh Dĩnh Dương,làm cỏ dân Dĩnh Dương.Nghe theo lời của Trương Lương,Bái Công lấy luôn đất Hàn và đất Hoàn Viên.
 
S

sieutrom1412

Lúc bấy giờ tướng của Triệu là Tư Mã Ngang đang muốn vượt Hoàng Hà vào Quan Trung.Bái Công bèn đánh Bình Âm ở phía bắc,cắt đứt bến sông phía nam sông Hoàng Hà, đánh một trận ở Lạc Dương,nhưng không thắng bèn rút về đến Dương Thành,tập hợp quân kỵ và ngựa ở trong quân, đánh nhau với thái thú Nam Dương là Nghị ở phía Đông , đốt phá đánh bại quân của Nghị,cướp quận Nam Dương.Nghị bỏ chạy vào thành,giữ lấy thành Uyển.Bái Công đem binh bỏ qua đất này và đi về hướng tây.Trương Lương can:

...........................

1.Vì Lương Bang ghét nhà nho nên tiếp kiến.Lịch sinh một cách ngạo mạn.

2.Xem Lịch Sinh,Lục Giả liệt truyện;

.......................

-Tuy ông vội,muốn vào ngay Quan Trung nhưng quân Tần vẫn còn đông ,giữ những nơi hiểm trở.Nếu không lấy được đất Uyển thì Uyển sẽ đánh úp sau lưng,trong khi quân Tần mạnh đánh ở trước mặt,như thế thì nguy.

Bái Công bèn đang đêm đem quân đi một con đường khác thay đổi tất cả cờ xí,lúc tản sáng vây thành Uyển ba vòng.Thái thú Nam Dương muốn đâm cổ chết.Người môn hạ là Trần Khôi nói:

-Khoan hãy chết vội !

Trần Khôi bèn trèo thành yết kiến Bái Công nói:

-Tôi nghe nói túc hạ có giao ước: “Ai vào Hàm Dương trước thì người ấy được làm vua”.Nay túc hạ dừng lại ở đất Uyển.Uyển là đô của một quận lớn gồm mấy chục thành liền nhau.Nhân dân đông đúc,của cải chứa nhiều,quan lại và dân ở đấy cho rằng nếu mình đầu hàng thì thế nào cũng chết cho nên họ kiên quyết giữ,lên thành để canh.Nay nếu túc hạ suốt ngày dừng ở đây để đánh thì quân sĩ sẽ bị thương vong nhiều,trái lại nếu túc hạ rời khỏi đất Uyển thì người Uyển sẽ bám theo túc hạ.Như vậy,thứ nhất,túc hạ sẽ không vào được Hàm Dương như lời giao ước,thứ hai sẽ mắc phải lo đối phó với quân Uyển mạnh quấy rối.Tôi xin bày cho túc hạ một kế,bây giờ chẳng gì bằng giao ước cho họ ra hàng,phong đất cho thái thú của họ để cho họ thôi không chống cự, đem binh sĩ của họ cùng đi về hướng tây.Những thành nào chưa lấy được,nghe tiếng sẽ tranh nhau mở cửa đón túc hạ.Túc hạ sẽ đi một mạch chẳng bị ngăn cản gì hết.

Bái Công nói:

-Phải đấy !
 
S

sieutrom1412

Bên phong (1) thái thú đất Uyển Lâm Án Hầu,phong cho Trần Khôi một nghìn hộ, đem quân về hướng tây, đi đến đâu lấy được đấy.

Khi đem quân đến Đan Thủy,Cao Vũ Hầu là Ngư,Tương Hầu là Vương Lăng đầu hàng nộp đất Tây Lăng.Bái Công quay lại đánh Hồ Dương,gặp biệt tướng của phiên quân là Mai Quyên và cùng ông ta chiêu hàng các đất Tích và Lịch.

Bái Công sai người nước Ngụy là Ninh Xương đi sứ đến Tần.Sứ giả chưa đến thì Chương Hàm đã đem quân đầu hàng Hạng Vũ ở đất Triệu.Lúc đầu,Hạng Vũ và Tống Nghĩa đem quân về hướng bắc để cứu Triệu. Đến khi Hạng Vũ giết Tống Nghĩa và thay Tống Nghĩa làm thượng tướng quân thì các tướng như Kình Bố đều ở dưới trướng Hạng Vũ.Hạng Vũ đánh bại tướng Tần là Vương Ly,chiêu hàng Chương Hàm,chư hầu đều theo Hạng Vũ.

Đến khi Triệu Cao đã giết Nhị Thế và cho người đến gặp Bái Công muốn giao ước để chia đất Quan Trung và làm vương,Bái Công cho y muốn đánh lừa bèn dùng kế của Trương Lương,sai Lịch Sinh và Lục Giả đến thuyết phục tướng của Tần,lấy lợi nhử y và nhân đó đánh và phá được Vũ Quan.Bái Công lại đánh nhau với quân Tần ở phía nam Lam Điền,càng treo thêm cờ xí để làm nghi binh, đi đến đâu thì cấm không được cướp bóc bắt bớ.Người Tần do đó mừng rở,quân đội Tần tan rã,Bái Công nhân đó thắng được quân Tần.

..............................

1.Một nét điển hình khác của Lưu Bang là thấy người ta có kế hay,công to là thưởng ngay,thưởng hậu,không tiếc đất tiếc tiền.

..............................

Lại đánh một trận ở phía bắc,phá tan quân Tần,thừa thắng tiêu diệt nước Tần (1).
 
S

sieutrom1412

4.Tháng 10 năm thứ nhất nhà Hán (207 trước công nguyên)quân của Bái Công đến Bá Thượng trước quân chư hầu.Vua Tần là Tử Anh đi xe mộc do ngựa trắng kéo, ở cổ quấn sợi dây ấn,niêm phong ấn hoàng đế,phù và cờ tiết đầu hàng ở gần Chỉ Đạo.Các tướng có người bảo giết vua Tần,Bái Công nói:

-Trước kia Hoài Vương sai ta đi chính vì ta biết khoan dung rộng lượng.Vả chăng,người ta đã đầu hàng rồi nay lại giết đi là điềm không tốt.Bèn giao vua Tần cho bọn thuộc lại.

Bái Công đi về phía tây vào Hàm Dương muốn dừng lại ở trong cung và nghỉ.Phàn Khoái và Trương Lương can.Bái Công mới niêm phong kho tàng,của quí báu của Tần rồi trở về đóng quân ở Bá Thượng,triệu tập các vị phụ lão và những thân hào ở các huyện đến nói:

-Các vị phụ lão mấy lâu nay đã từng khổ sở vì pháp luật khe khắt của Tần,ai phỉ báng thì bị giết cả họ,ai hại người nói chuyện về Kinh Thi,Kinh Thư thì bị chém giữa chợ.Ta cùng chư hầu giao ước: “Ai vào Quan Trung trước thì người ấy được làm vua”.Vậy ta phải làm vua ở Quan Trung;Ta cam kết với các phụ lão rút gọn pháp luật vào ba điều mà thôi:Ai giết người thì phải chết,làm người bị thương và ăn trộm thì theo tội mà xử.Còn bỏ tất cả luật pháp của Tần.Quan lại và nhân dân vẫn bình an như xưa.Ta đến đây chẳng qua là vì các vị phụ lão trừ hại chứ không phải cốt.

.........................

1.Đoạn 3—Bái Công tiến quân vào Quan Trung thắng lợi.

.......................

xâm phạm,làm việc hung bạo.Không có gì phải sợ.Vả lại ta sở dĩ quay về đòng quân ở Bá Thượng là đế đợi quân của chư hầu đến để định điều giao ước mà thôi.
 
S

sieutrom1412

Bái Công bèn sai người cùng quan lại nhà Tần(1) đi các huyện các làng,các ấp hiểu dụ điều đó.Người Tần cả mừng,tranh nhau mang bò ,dê ,rượu,thức ăn đến để khao quân sĩ.Bái Công đều từ chối không nhận,nói:

-Kho thóc nhiều,không thiếu,không muốn làm nhân dân tốn kém.

Mọi người lại càng mừng rở chỉ sợ Bái Công không làm Tần Vương(2).

5.Có người nói với Bái Công:

-Đất Tần giàu có gấp mười so với tất cả thiên hạ, địa hình lại tốt.Nay nghe nói Chương Hàm đã đầu hàng Hạng Vũ.Hạng Vũ lại cho hắn làm Ung Vương làm vua ở Quan Trung;Nếu khi hắn đến thì sợ ông sẽ không giữ được đất này.Xin mau mau sai quân sĩ giữ cửa Hàm Cốc không cho quân chư hầu vào,lại trưng thêm quân ở Quan Trung cho thêm đông để chống lại.

Bái Công cho là phải (3)và theo kế đó.

Vào giữa tháng 11,quả nhiên Hạng Vũ thống lĩnh quân chư hầu đi về hướng tây muốn vào cửa Hàm Cốc.Cửa đóng,Hạng Vũ lại nghe nói Bái Công đã bình định được Quan Trung,bèn cả giận sai bọn Kinh Bố tấn công cửa Hàm Cốc.

.....................

1.Làm thế dân càng dễ phục.

2. Đoạn 4—Lưu Bang ở Quan Trung được lòng dân Tần.

3.Tức là không đợi dân chư hầu.

.....................
 
S

sieutrom1412

Vào giữa tháng 12,Hạng Vũ đến đất Hý,Tào Vô Thương làm tả tư mã của Bái Công nghe nói Hạng Vương giận muốn đánh Bái Công,bèn cho người nói với Hạng Vũ:

-Bái Công muốn làm vua ở Quan Trung,cho Tử Anh làm thừa tướng,bao nhiêu của cải châu báu đều lấy hết !

Ý Tào Vô Thượng làm thế để Hạng Vũ phong cho mình. Á Phụ (1) khuyên Hạng Vũ đánh Bái Công.

Hạng Vũ ra lệnh cho quân sĩ ăn no định sáng mai thì đánh.Lúc bấy giờ quân Hạng Vũ bốn mươi vạn xưng là một trăm vạn.Quân của Bái Công mười vạn xưng là hai mươi vạn,binh lực không đủ chống lại.Hạng Bá muốn cứu Trương Lương nên đang đêm đến gặp Trương Lương rồi nhân đấy dùng lời lẽ khuyên Hạng Vũ,Hạng Vũ mới thôi.Bái Công với hơn trăm quân kỵ ruổi ngựa đến Hồng Môn yết kiến và xin lỗi Hạng Vũ.Hạng Vũ nói:

-Đó là do Tào Vô Thượng làm tả tư mả của ông nói,nếu không Tịch này đâu lại làm thế.

Bái Công nhờ Phàn Khoái và Trương Lương nên thoát nạn về. Đến nơi,Bái Công lập tức giết Tào Vô Thượng.

Hạng Vũ bèn đem quân về phía tây ,làm cỏ và đốt cả cung thất nhà Tần ở Hàm Dương , đi đến đâu cũng giết và phá sạch.Người Tần rất thất vọng nhưng vì sợ hãi nên đành phải theo.Hạng Vũ sai người trở về báo với Hoài Vương.Hoài Vương nói:

-Cứ làm theo như lời giao ước;

Hạng Vũ oán giận Hoài Vương không cho mình đi về hướng tây với Bái Công để vào Quan Trung mà phải đi

......................

1.Phạm Tăng.

.....................

về hướng bắc để cứu Triệu,do đó đến chậm,không kịp lời giao ước với thiên hạ.Hạng Vũ bèn nói:

-Hoài Vương là do Hạng Lương,người nhà của ta lập nên đó thôi; Ông ta không có công cán gì cả,làm sao có thể làm chủ điều giao ước?Thực ra bình định thiên hạ là nhờ ở các tướng và Tịch này.

Hạng Vũ bèn giả vờ tôn Hoài Vương làm Nghĩa Đế,nhưng thực ra không theo mệnh lệnh của ông ta.
 
S

sieutrom1412

Hạng Vũ tự lập làm Tây Sở Bá Vượng,làm vua đất Lương, đất Sở,trị chín quận, đóng đô ở Bành Thành,Vũ bỏ lời giao ước lập Bái Công làm Hán Vương,cai trị đất Ba , đất Thục và đất Hán Trung, đóng đô ở Nam Trịnh.Hạng Vũ chia đất Quan Trung làm ba phần,lập ba viên tướng của Trần làm Vương:

-Chương Hàm làm Ung Vương, đóng đô ở Phế Khâu.

-Tư Mã Hân làm Tắc Vương, đóng đô ở Lịch Dương.

-Đổng Ế làm Địch Vương, đóng đô ở Cao Nô.

Thân Dương người Hà Khâu làm tướng nước Sở, được làm Hà Nam Vương đóng đô ở Lạc Dương,Tư Mã Ngang làm tướng nước Triệu, được làm Ân Vương, đóng đô ở Triều Ca.Triệu Vương tên là Yết bị dời đi làm Vương ở đất Đại.Thừa tướng của Triệu là Trương Nhĩ làm Thường Sơn Vương, đóng đô ở Tương Quốc. Đương Dương Quân Kình Bố làm Cửu Giang Vương, đóng đô ở Lục.Cung Ngao làm Trụ Quốc của Hoài Vương, được làm Lâm Giang Vương, đóng đô ở Giang Lăng.Ngô Nhuế làm phiên quân, được làm Hành Sơn Vương, đóng đô ở Chu,Tang Đồ làm tướng quân nước Yên, được làm Yên Vương, đóng đô ở Kế.Hàn Quảng nguyên trước là Yên Vương ,bị dời đi làm vương ở Liêu Đông.Quảng không nghe,Tang Đồ đánh và giết ở Vô Chung.Hạng Vũ phong Thành An Quân Trần Dư ba huyện ở miền sông Hà và đóng ở Nam Bì.Phong Mai Quyên mười vạn nhà.Tháng tư chư hầu đều bãi binh và trở về nước mình.
 
S

sieutrom1412

Hán Vương cũng trở về nước.Hạng Vương cho ba vạn binh sĩ đi theo Hán Vương.Những người nước Sở và những người chư hầu hâm mộ Hán Vương, đi theo mấy vạn người.Hán Vương đi theo con đường phía nam đất Đỗ và đất Thục, đi xong liền đốt và cắt đứt đường sạn đạo (1) để đề phòng quân chư hầu đánh úp, đồng thời để tỏ cho Hạng Vũ thấy rằng mình không có ý đi về hướng đông.Khi đến Nam Trịnh,các tướng sĩ nhiều người giữa đường trốn về.Binh sĩ đều hát tỏ ý muốn về đông .Hàn Tín nói với Hán Vương:

-Hạng Vũ phong các tướng có công làm vương,thế mà chỉ phong một mình đại vương ở Nam Trịnh, đó là đày đi vậy.Các tướng sĩ quan lại đều là những người đông núi,ngày đêm nhón gót mong về;Nếu mình biết lợi dụng điều mong mỏi của họ thì có thể làm được công lớn,nếu để thiên hạ bình định xong xuôi,mọi người ai ở đâu yên đấy thì không thể dùng họ được nữa.Chi bằng quyết định đem quân về hướng đông tranh bá quyền thiên hạ.

Hạng Vương ra khỏi Quan Trung,sai người dời Nghĩa Đế đi,nói:

-Các vị đế ngày xưa đất vuông nghìn dặm đều ở thượng lưu dòng sông.

Bèn sai sứ giả dời Nghĩa Đế đến quận Trường Sa thuộc huyện Sâm,giục Nghĩa Đế ra đi.Bầy tôi của Nghĩa Đế

.........................

1.Một thứ cầu treo bắc ngang qua núi ở những nơi địa hình hiểm trở.

.......................

dần dần phản lại Nghĩa Đế,Hạng Vũ bèn ngầm sai Hành Sơn Vương và Lâm Giang Vương đánh và giết Nghĩa Đế ở Giang Nam.Hạng Vũ oán Điền Vinh nên lập viên tướng nước Tề là Đề Đô làm Tề Vương. Điền Vinh oán giận bèn tư lập làm Tề Vương,giết Đề Đô,phản lại quân Sở. Điền Vinh trao cho Bành Việt ấn tướng quân,bảo làm phản ở đất Lương.Sở sai Tiêu Công Giác đánh Bành Việt.Bành Việt phá tan Tiêu Công Giác.Trần Dư oán giận Hạng Vũ không phong vương cho mình nên sai Hạ Duyệt nói với Điền Vinh xin quân để đánh Trương Nhĩ.Tề Vương cho Trần Dư Quân đánh phá Thường Sơn Vương Trương Nhĩ.Trương Nhĩ trốn theo quân Hán.Trần Dư trốn theo quân Yết ở đất Đại,lại lập Yết làm Triệu Vương.Triệu Vương nhân đấy làm đại vương.Hạng Vũ cả giận đem quân về hướng bắc đánh quân Tề.
 
S

sieutrom1412

Tháng tám,Hán Quân dùng mưu kế của Hàn Tín đi qua huyện Cố Đạo đánh úp Ung Vương là Chương Hàm.Hàm đón đánh quân Hán ở Trần Thương.Ung Vương bị thua trận chạy về,dựng lại đánh đất Hạo Trĩ,lại thua trận,bỏ chạy đến Phế Khâu.Hán Vương đuổi theo bình định đất đai của Ung Vương, đi về đông đến Hàm Dương.Lại cho một cánh quân riêng vây Ung Vương ở Phế Khâu,còn sai các tướng bình định Lũng Tây,Bắc Địa,Thượng Quân.Hán Vương sai tướng quân là Tiết Âu,Vương Hấp ra khỏi Vũ Quan nhân lúc quân của Vương Lăng còn ở Nam Dương để đi đón Thái Công và Lữ Hậu ở đất Bái.Quân Sở nghe tin ấy cho quân chặn ở Dương Hạ nhưng không đến trước quân Hán được.Hạng Vũ cho Trịnh Xương trước kia làm huyện lệnh ở đất Ngô làm Hàn Vương để chống lại quân Hán.

Năm thứ hai(205 trước công nguyên )Hán Vương đem quân về hướng đông cướp đất của Tắc Vương Hán, Địch Vương Ế.Hà Nam Vương Thán Dương đều đầu hàng,nhưng Hàn Vương là Xương không chịu.Hán Vương bèn sai Hàn Tín đánh sai Xương.Hán Vương đạt các quận Lũng Tây,Bắc Địa ,Thượng Quân,Vị Nam,Hà Thượng,Trung Địa. Ở ngoài quan Trung đặt quận Hà Nam,lập Tín trước làm thái úy nước Hàn,làm Hàn Vương,những tướng nào đầu hàng với một vạn người hay một quận đều được phong làm vạn hộ hầu,sai chữa lại thành lũy trên sông Hoàng Hà,tất cả các vườn thú, vườn cây,ao hồ của nhà Tần đều cho dân được làm thành ruộng.
 
S

sieutrom1412

Tháng giêng, Hán Vương cầm tù Chương Bình là em Ung Vương, đại xá các tội nhân.Hán Vương ra khỏi Quan Trung đi đến đất Thiễm vỗ về an ủi các phụ lão ở ngoài Quan Trung rồi trở về.Trương Nhĩ đến yết kiến Hán Vương , được đón tiếp rất hậu.

Tháng hai,Hán Vương sai bỏ thần xã thấn tắc (2) của nhà Tần mà lập thần xã thần tắc của nhà Hán.Tháng ba,Hán Vương từ Lâm Tấn vượt qua sông.Ngụy Vương Báo đem binh theo Hán Vương lấy Hà Nội,cầm tù Ân Vương, đặt quận Hà Nội. Đi sang phía nam vượt qua sông ở bến Bình Âm, đem binh đến Lạc Dương.

.........................

1.Tức là Vạn Lý Trường Thành.

2.Mỗi triều đại nổi lên đều lập đền thờ,thờ thần xã coi về đất đai,thần tắc coi về mùa màng.Nói gộp lại là xã tắc chỉ một nước.Triều đại khác nổi lên thế nào cũng hủy bỏ hai đền thờ ấy,lập đền thờ thần xã thần tắc của mình để chứng minh triều đại này đã được các thần thừa nhận.

........................
 
Top Bottom