Văn 8 [Văn 8]Cảm nghĩ về nhân vật "cô bé bán diêm"

N

ngmai1999

Truyện ngắn "cô bé bán diêm" của nhà văn An đéc xen đã để lại trong tôi 1 ấn tương thật sâu sắc. Trong đêm giao thừa, cô bé đầu trần, chân đất, dò dẫm trong bóng tối. Cô không dám về nhà vì sợ cha mắng. Người mẹ và ngươi bà yêu thương em đã mất. Cô phải đi bán diêm trong cái đêm mà mọi người quây quần bên nhau, hỏi thăm nhau. Hoàn cảnh, sự việc của cô bé thật đáng thương biết nhường nào.Bên cạnh đó những lần mộng tưởng của cô đã thể hiên nhưng mong muốn của cô trong đêm giao thừa lạnh giá. Lần đầu quẹt diêm, một chiếc lò sưởi hiện ra trước mắt cô. Lần thứ hai, cô thấy bàn ăn thịnh soạn. Lần thứ ba hiện ra một cây thông no en lớn lộng lẫy. Một lần nũa cô quẹt diêm và cô thấy bà cô đang mỉm cươi. Rồi em quẹt tất cả nhưng que diêm còn lại trong bao, bà cô hiện lên , bà cầm tay cô bay lên cao.Nhà văn đã cho cô rất nhiều ánh lửa và niềm vui đẻ cô được gặp lại người bà hiền hậu. Cô được về với bà, cô không phải lo đói rét, buồn đau nào đe dọa nữa, cô đã về chầu thương đế

...............................................
a1chu ai
 
  • Like
Reactions: Hainguyentp
G

giahung_8c

Câu chuyện CBBD là một bài ca mà nhà văn Andecxen đã cất lên cho cả thế giới biết về nỗi đáng thương từ những hoàn cảnh cơ cực, túng khổ của những đứa trẻ, không đc hưởng những gì mình đáng có đặc biệt phản ánh đạo đức của lớp người hiện nay: vô cùng hờ hững và ích kỉ trước những mảnh đời bất hạnh :(:(:( (mb ko hay cho lắm)
Nhà văn ADX đã cho ta thấy hoàn cảnh khổ sở cùng đường của CBBD : mẹ mất sớm, ở với bố và bà nội, và rồi bà nội cũng qua đời, chỉ còn lại em với sự cay nghiệt của người cha nghiện ngập. GĐ e sống trong 1 xó tối tăm.. Hằng ngày phải đi bán diêm kiếm sống. Thực ra, không phải bán diêm kiếm sống mà là để khỏi nghe những lời chủi mắng của thằng bố ác độc, dù gì thì những đồng xu ít ỏi em kiếm đc đều đổ vào những chén rượu nặng của bố em. Thật là cùng đường !!!
Đêm giao thừa là ngày đoàn tụ của \forall ng, nhưng là ngày mà em vẫn phải: đầu trần chân đất, bụng đói đang dò dẫm trong bóng tối'' và trên tay là những bao diêm... QUá lạnh, em ngồi nép trong một góc tường. Trong khi tất cả mọi ng đang đón giao thửa trong
nhà ấm áp thì cô bé đang nép vào 4 góc tường, chân ép vào người cho đỡ lạnh.
Quẹt 1 qua diêm lại là mot sự lựa chọn khá khó khăn cho em bé: Chà, giá mà quẹt 1 que diêm mà sưởi cho đỡ rét nhỉ''
Que diêm thứ nhất sáng rực lên, đang rét, nên hình ảnh đầu tiên cô bé nhìn thấy chính là một lò sưởi''bằng sắt có những hình nổi = đồng bóng loáng'' Thật đáng thương là cái mơ ước nhỏ nhoi'' đc sưởi ấm'' cũng ko dc thành hiện thực. Que diêm thứ hai cháy và sáng rực lên và hiện lên mơ ước nhỏ nhoi thứ hai của em: '' Bàn ăn đã dọn, khăn trài bàn trắng tinh, trên bàn toàn bát đĩa bằng sứ quý giá và có cả con ngỗng quay'' và rồi, mơ ước cũng chỉ là mơ ước. trước mắt chỉ còn lại :)|:)|:)| tí pot tip
 
  • Like
Reactions: Hoàng Anh Thư
H

hanhdung0611

I. MB
Đọc truyện cô bé bán diêm bạn cảm thấy thế nào ko? Đối vs tôi, sau khi đọc xong hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm tối vẫn còn mãi trong tâm trí.
II. TB
1. Hoàn cảnh
Trong bóng tối và cái rét, ta nhìn thấy rõ hình ảnh 1 cô bé môi tái nhợt, bụng đói đang bước từ từ trên hè phố. 1 cô bé khốn khổ ko dám về nhà vì sợ ba đánh \Rightarrow hoàn cảnh tội nghiệp.
2. Đặc điểm
- Ấn tượng đậm nét: hình ảnh cô bé lọt thỏm giữa bóng đêm và khi "mọi nhà rực ánh đèn và sực nức mùi ngỗng quay".
- Để bớt lạnh, em "ngồi nép trong góc tường", "thu đôi chân vào người" nhưng vì sợ hãi nên em "càng rét hơn". Em sợ nhất ko phải vì thiếu hơi ấm mà là thiếu tình thương...
\Rightarrow Để sưởi ấm em đã đốt diêm, các que diêm sáng lên nhử thắp sáng ước mơ cho em. NHưng ước mơ đó quá ngắn, diêm tắt là ước mơ tắt \Rightarrow chỉ là ảo ảnh
\Rightarrow cảm nhận của em về cái chết của cô bé.
III. KB
- Ông đã thể hiện nỗi đau của 1 em bé bất hạnh = tất cả tình yêu thương đối với trẻ thơ và những con người nghèo khổ. \Rightarrow Em hiểu và cảm thông cho cô \Rightarrow em ước điều gì?
 

0912178683

Học sinh mới
Thành viên
11 Tháng mười 2018
40
17
6
Hà Nội
THCS Bồ Đề
Truyện Cô bé bán diêm của An-đec-xen đã gợi cho em một nỗi cảm thương đến xót xa trước cảnh ngộ nghèo khổ, khôn cùng và cái chết vô cùng thương tâm của cô bé. Cô bé đã cạn kiệt về vật chất và bị tổn thương nặng nề về tinh thần. Trong cuộc đời này còn có gì đau đớn hơn khi là môt cô bé bị bỏ rơi, cô đơn, lẻ loi giữa trời.
Trước cảnh ngộ nghèo khổ, cơ cực của cô bé, lòng tôi như đau thắt lại. Có lẽ nào ta lại không cảm thấy xót xa khi nghĩ về hình ảnh cô bé một mình bơ vơ, giữa một không gian mênh mông trong đêm tối, rét cắt da, cắt thịt. Trong khi mọi người được sum vầy vui vẻ trong các căn nhà âm áp, bên lò sưởi kia, thì em bé phải một mình bán những bao diêm, em chẳng được ai quan tâm để ý. Cảnh ngộ đó của cô bé càng làm đau đớn tim ta hơn, vì nó lại xảy ra trong đêm giao thừa, khi tất cả niềm vui và sự đầy đủ ùa vào những căn nhà ấm cúng.
Chính lúc đó cô bé đầu trần, chân đi đất, run rẩy vì lạnh và đói. Sự đầm ấm của các gia đình hiện ra qua khung cửa sổ kia càng làm chúng ta xót xa cho cô bé khốn khổ tội nghiệp, không có lấy một chút hạnh phúc nào trong đêm giao thừa. Nhất là hình ảnh cô bé chỉ biết ngồi thu chân vào hốc tường mà hồi tưởng, mà ước mơ. Một que diêm bật sáng lên là cuộc sống quá khứ lại hiện về. Đó là những ngày sống vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc bên bà nội hiền từ, nhân hậu như một bà tiên, trong ngói nhà nhỏ xinh xắn có dây thường xuân bao quanh. Nhưng que diêm tắt là một thực tại vô cùng nghiệt ngã, phũ phàng lại ập đến. Em đang phải sống trong trăm đường cơ cực, khổ sở. Cả ngày phải đi bán diêm, nếu không bán được, đến tối về lại bị bố đánh đập. Và trong đêm giao thừa rét căm căm này em không dám về vì chẳng bán được một que diêm nào. Ngay cả những ước mơ nhỏ bé của em mà cũng chỉ thấy được qua mộng ảo. Mỗi một que diêm sáng lên ước mơ ở đây không phải là ánh sáng của một cây đèn hay của một nguồn ánh sáng gì to lớn. Nó chỉ là một ánh lửa diêm nhỏ bé, dễ dàng tắt lụi trong đêm băng tuyết. Bởi vậy mỗi que bật lên sao có thể sưởi ấm được tâm thân và tâm hồn đã đông lạnh của cô bé. Nó chẳng qua chỉ là chỗ bấu víu cực kì mong manh của cô bé mà thôi. Em bé quẹt cả số diêm còn lại chính là để cố bám lấy những ước mơ đó. Trong khi chúng ta có đầy đủ những thứ đó thì cô bé bán diêm của An-đec-xen lại thiếu tất cả. Ngay cả giấc mơ đẹp nhất em cũng chỉ được thấy khi đã hấp hối.
Chúng ta càng trân trọng những ước mơ đó của em bao nhiêu lại càng đau đớn bấy nhiêu trước cái chết vô cùng thương tâm của em. Dẫu tác giả có tả em bé chết nhưng đôi má vẫn ửng hồng, đôi môi đang mỉm cười, thì nỗi đau trong ta vẫn không thuyên giảm, mà thậm chí cứ nhắm mắt lại thì hình ảnh ấy lại càng day dứt ta hơn.
Hình ảnh cô bé bán diêm mãi mãi để lại trong lòng bao người đọc trên khắp thế gian này, niềm đau thương vô hạn, như luôn nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Và đó cũng chính là tấm lòng nhân hậu tràn đầy của An-đec-xen.
 

Great scientist

Học sinh
Thành viên
11 Tháng mười 2018
4
4
21
Bắc Giang
Trường THCS TT Nhã Nam
Câu chuyện "Cô bé bán diêm" là một sáng tác độc đáo, một câu câu chuyện cổ tích thời hiện đại đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Mở đầu câu chuyện là một khắc nghiệt và khác thường. Khắc nghiệt vì trời đã tối - tuyết rơi ko ngừng - rét dữ dội. Khác thường là vì đêm nay là đêm giao thừa, một khoảng thời gian mà những đứa trẻ như cô bé đang với một hi vọng tràn trề và một niềm vui được đón giáng sinh bên gia đình ấm cúng thì cô bé bán diêm lại đầu trần, đi chân đất với một chiếc áo rách giữa con đường phủ đầy tuyết trắng. Cô bé bụng đói, người run run, vậy mà những con người kia thật quá vô tâm ko để ý đến mà cũng không ai bố thí cho cô 1 đ. Cô lại ko thể về nhà vì bởi lẽ nếu ko.bán được que diêm nào bố em sẽ đánh em. Và ngay cả những ước mơ nhỏ bé như được ăn cơm sưởi ấm em cx chỉ có thể thấy được qua những mộng tưởng. Thật đáng buồn biết bao vì giữa ước mơ và hiện thực là một khoảng cách xa vời. Và rồi lò sưởi ngỗng quay cx đều biến mất bức tường lạinh lẽo sẽ xuất hiện đẩy em bé vào cái thế giới đầy băng tuyết ấy, để rồi em bé chết trg cái thế giới ấy.... Cái chết này đã tố cái cái xh thối nát thời đó, một xh ko có tình yêu thương.
 
Top Bottom