Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Cốt chuyện mình định triển khai theo những ý chính sau.
Ngày 1:
- Anh ăn sáng rồi đi làm.
- Cút khỏi mắt tôi!!!
- Vâng...
Ngày 2:
- Em nấu bữa sáng rồi đó, anh ăn đi.
- Ai cho cô vào phòng tôi. Cút.
- Em... Em xin lỗi.
Ngày 4:
- Sao anh lại nồng nặc mùi rượu thế này? Anh uống nhiều thế.
- Chỉ vì lấy cô mà người yêu tôi bỏ đi rồi. Giờ cô vừa lòng chưa?
- Xin lỗi.
Ha, cô đâu có cầu xin anh cưới cô. Anh cũng đâu có nói anh đã có người yêu. Vì cớ gì mà giờ anh lại cầu hôn cô?
- Sao cô chỉ biết xin lỗi không vậy? Nếu không phải ông nội bắt tôi lấy cô thì cô nghĩ mình được vào Đông gia chắc?! - Mặt anh đỏ bừng, hét lên.
...
Ngày 7:
Anh dẫn người yêu anh - Đinh Hương về nhà. Anh nói với cô ta rằng cô chỉ là người giúp việc. Cô khẽ sững sờ rồi im lặng đi vào bếp, nước mắt dâng trào bên khóe mắt...
Nhìn anh đi bên Đinh Hương mà lòng cô đau nhói. Cô chưa bao giờ thấy anh dịu dàng với cô như vậy, cũng chưa bao giờ thấy anh mỉm cười với mình. Có lẽ cô chẳng là gì với anh.
Ngày 19:
Đinh Hương vẫn ở lại nhà anh, nhưng cô ta đã biết mối quan hệ giữa hai người.
- Không ngờ Xuân Nghi tiểu thư cũng có lúc như vậy nhỉ?
Cô im lặng, nhìn thẳng vào người trước mặt.
- Cô bị câm à.
Đinh Hương định giơ tay đánh cô đột dừng lại, cầm ly nước trên bàn, hắn vào chính mình rồi hét lên:
- Xuân Nghi, tôi biết tôi sai khi biết Hàn Duật lấy cô rồi mà vẫn làm phiền... nhưng cô đâu cần đối xử với tôi như vậy... Tôi...
- Có chuyện gì vậy?
Lúc ấy, anh từ trong phòng bước ra, liếc mắt nhìn cô rồi nhìn Đinh Hương. Đinh Hưởng tỏ vẻ ngạc nhiên, đôi mắt tràn đầy ủy khuất:
- Không có gì đâu anh. Có lẽ chút nữa em sẽ dọn đi.
- Em không phải đi đâu hết, nơi này chính là nhà em.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy bả vai cô ta, đi về phòng. Trước khi đi vẫn không quên trừng mắt nhìn cô:
- Lau sạch cho tôi.
Ngày 28:
Anh đánh cô chỉ vì Đinh Hương bị cảm. Anh nói cô cố tình khiến Đinh Hương bị như vậy. Đã thế cô ta còn khẩu phật tâm xà nói đỡ cho cô nhưng trên thực tế chỉ càng khiến anh tức giận.
- Cô tránh xa tôi và Đinh Hương ra. Đừng bao giờ để tôi thấy cô.
Lặng lẽ trở về phòng, cô cầm chặt ảnh siêu âm trong tay. Cô muốn nói cho anh biết tin mừng này, nhưng có lẽ anh sẽ không bao giờ để ý, không bao giờ quan tâm.
Thu xếp hành lí. Cô cười yếu ớt. 28 với 30 khác gì nhau? Thà giải thoát cho nhau sớm còn hơn gần nhau mà không thể yêu. Để tờ đơn ly hôn trên bàn, nước mắt cô lại rơi lần nữa. Cô đâu phải người mạnh mẽ gì!
Nhìn hai bóng người trên gác, cô lau nước mắt, một tay kéo vali một tay xoa xoa bụng:
- Con, mẹ xin lỗi đã không giành cha được...
...
P/s: Cái cốt từ hồi tháng 12-2017 cơ. Kaka, đọc lại thấy ngày xưa mình bị ám ảnh ghê.
Ngày 1:
- Anh ăn sáng rồi đi làm.
- Cút khỏi mắt tôi!!!
- Vâng...
Ngày 2:
- Em nấu bữa sáng rồi đó, anh ăn đi.
- Ai cho cô vào phòng tôi. Cút.
- Em... Em xin lỗi.
Ngày 4:
- Sao anh lại nồng nặc mùi rượu thế này? Anh uống nhiều thế.
- Chỉ vì lấy cô mà người yêu tôi bỏ đi rồi. Giờ cô vừa lòng chưa?
- Xin lỗi.
Ha, cô đâu có cầu xin anh cưới cô. Anh cũng đâu có nói anh đã có người yêu. Vì cớ gì mà giờ anh lại cầu hôn cô?
- Sao cô chỉ biết xin lỗi không vậy? Nếu không phải ông nội bắt tôi lấy cô thì cô nghĩ mình được vào Đông gia chắc?! - Mặt anh đỏ bừng, hét lên.
...
Ngày 7:
Anh dẫn người yêu anh - Đinh Hương về nhà. Anh nói với cô ta rằng cô chỉ là người giúp việc. Cô khẽ sững sờ rồi im lặng đi vào bếp, nước mắt dâng trào bên khóe mắt...
Nhìn anh đi bên Đinh Hương mà lòng cô đau nhói. Cô chưa bao giờ thấy anh dịu dàng với cô như vậy, cũng chưa bao giờ thấy anh mỉm cười với mình. Có lẽ cô chẳng là gì với anh.
Ngày 19:
Đinh Hương vẫn ở lại nhà anh, nhưng cô ta đã biết mối quan hệ giữa hai người.
- Không ngờ Xuân Nghi tiểu thư cũng có lúc như vậy nhỉ?
Cô im lặng, nhìn thẳng vào người trước mặt.
- Cô bị câm à.
Đinh Hương định giơ tay đánh cô đột dừng lại, cầm ly nước trên bàn, hắn vào chính mình rồi hét lên:
- Xuân Nghi, tôi biết tôi sai khi biết Hàn Duật lấy cô rồi mà vẫn làm phiền... nhưng cô đâu cần đối xử với tôi như vậy... Tôi...
- Có chuyện gì vậy?
Lúc ấy, anh từ trong phòng bước ra, liếc mắt nhìn cô rồi nhìn Đinh Hương. Đinh Hưởng tỏ vẻ ngạc nhiên, đôi mắt tràn đầy ủy khuất:
- Không có gì đâu anh. Có lẽ chút nữa em sẽ dọn đi.
- Em không phải đi đâu hết, nơi này chính là nhà em.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy bả vai cô ta, đi về phòng. Trước khi đi vẫn không quên trừng mắt nhìn cô:
- Lau sạch cho tôi.
Ngày 28:
Anh đánh cô chỉ vì Đinh Hương bị cảm. Anh nói cô cố tình khiến Đinh Hương bị như vậy. Đã thế cô ta còn khẩu phật tâm xà nói đỡ cho cô nhưng trên thực tế chỉ càng khiến anh tức giận.
- Cô tránh xa tôi và Đinh Hương ra. Đừng bao giờ để tôi thấy cô.
Lặng lẽ trở về phòng, cô cầm chặt ảnh siêu âm trong tay. Cô muốn nói cho anh biết tin mừng này, nhưng có lẽ anh sẽ không bao giờ để ý, không bao giờ quan tâm.
Thu xếp hành lí. Cô cười yếu ớt. 28 với 30 khác gì nhau? Thà giải thoát cho nhau sớm còn hơn gần nhau mà không thể yêu. Để tờ đơn ly hôn trên bàn, nước mắt cô lại rơi lần nữa. Cô đâu phải người mạnh mẽ gì!
Nhìn hai bóng người trên gác, cô lau nước mắt, một tay kéo vali một tay xoa xoa bụng:
- Con, mẹ xin lỗi đã không giành cha được...
...
P/s: Cái cốt từ hồi tháng 12-2017 cơ. Kaka, đọc lại thấy ngày xưa mình bị ám ảnh ghê.