[Ngữ văn 8] Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại

T

tommyking144

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Hãy viết đoạn văn tự sự có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm từ 8 - 15 câu
Đề : Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và nhiều xe cộ qua lại
Mong mọi người giúp gấp ! mai em phải nộp bài rồi hic :-SS

Nhắc nhở:
1. Chú ý cách đặt tên tiêu đề [Ngữ văn 8] + tiêu đề
2.Không đặt các tiêu đề phản ánh không đúng nội dung bài viết như: "Help me", "giúp em với", "cứu với", "hehe" v.v...hoặc các tiêu đề có biểu cảm (!!!, ???, @@@).
 
Last edited by a moderator:
L

lan_phuong_000

Đã qua giờ cao điểm rồi mà xe cộ vẫn cứ đi lại như mắc cửi, nào xe máy, ô tô lại cả xích lô, xe đạp, tiếng người ồn ào hòa với mùi khói bụi thật làm cho con người ta bực tức, chỉ muốn thoát khỏi nơi mình đang đứng ngay tức khắc. Đang mông lung suy nghĩ, tôi chợt giậc mình khi nhìn thấy một cụ già, trông đã ngoài bảy mươi, tay cầm gậy, tay xách tui, trông bà có vẻ mệt mỏi. Như hiểu ý bà cụ, tôi nhanh chân bước đến gần, sau vài lời hỏi thăm tôi giúp bà cụ xách túi, ra hiệu cho mấy chiếc xe trên đường nhường phần đường cho bà cụ, luồn lách qua được số xe này quả thật khó khăn với bà cụ. Khi đã qua được bên kia đường, bà cụ khẽ cảm ơn tôi, mà lấy trong túi tra một bị cốm được gói trong lá sen cẩn thận như món quà đáp lễ. Nhận món quà của bà cụ, lòng tôi nao nao cứ như vừa sờ tay vào món đồ quí giá mà tôi hằng ao ước.

Chị tự viết nên chắc có nhiều điểm sai sót, mọi ng` góp ý nha
 
  • Like
Reactions: ngabui.
L

lehuuhai014

bài chị cũng hay nhưng mà phần kết thúc nó hơi lôn xộn một chút thôi à

Chú ý: viết tiếng Việt có dấu (đã sửa)
 
Last edited by a moderator:
C

ckiu.style

2 câu cuối nge chưa đc hay và đúg ý ngĩa :
- Khi đã qua được bên kia đường, bà cụ khẽ cảm ơn tôi, mà lấy trong túi tra một bị cốm được gói trong lá sen cẩn thận như món quà đáp lễ. [ giúp ng lớn tuổi cũg là 1 ngĩa vụ, khôg gọi là wà đáp lễ cho 1 việc làm nào đó ].
- Nhận món quà của bà cụ, lòng tôi nao nao cứ như vừa sờ tay vào món đồ quí giá mà tôi hằng ao ước.
[ câu văn so sáh hơi bị sai lệch, " như vừa sờ tay vào " ] :)
khôg đúg mog mem góp ý. tks

^^~
 
V

vominhkieuchau

Đầu tháng 8 những cơn mưa đã ngớt hạt , nhưng nó vẫn còn đủ để làm ướt những con đường qua lại . Hôm nay đi hc về , tôi bắt gặp 1 bà cụ gầy còm , loay hoay mãi mà ko sao qua đường đc . Tôi chạy lại bên bà , thì thầm vào tai bà " bà ơi , con dẫn bà qua nha bà " . Bà ngước nhìn tôi ánh mắt sáng lên " cảm ơn con " . Nắm lấy tay bà , đôi bà tay ốm yếu , nhiều chỗ đã chai sần . Chắc hẳn cuộc đời bà đã qua nhiều gian khổ . Vì đường trơn nên tôi thật cẩn thận vì sợ bà trượt té . Tôi chợt quay lại nhìn bà , mái tóc đã bạc trắng vì sương gió , lòng tôi thắt lại khi nhớ về bà tôi . Bà tô cũng như thế , cũng hy sinh rất nhiều cho con cháu và giờ đây bà đã ko còn bên tôi . Thoắt chốc tôi đã dẫn bà qua đc đường . Rồi bỗng bà nắm lấy 2 tay tôi " bà cảm ơn con nhiều lắm , ko có con ko biết khi nào bà qua đc " . " Ko có j đâu ạ " Tạm biệt tôi rồi bà quay đi , nhìn dáng bà, tôi hy vọng bà tôi ở nơi nào đó sẽ thật vui khi hôm nay cháu làm đc 1 việc tốt .
 
  • Like
Reactions: thuongloan1697
I

i_love_you_98

chị phương ơi,bài của chị có vài chỗ đặt từ sai như:"...bà cụ khẽ cảm ơn tôi, 'mà' lấy trong túi ra...", đáng ra phải là 'và' chứ không phải 'mà' như chị đã viết. Với lại bài của chị bị lặp từ "bà cụ". Còn nữa, đọan kết bài của chị có phần hơi lộn xộn như "ckiu.style" đã nói. Chưa hết, còn phải nhận xét như 'ha_96'là cần thêm vào đầu bài của đoạn vài ý nữa thì bài sẽ hay hơn. Câu kết:"bài của chị công nhận khi đọc sơ qua thì cảm thấy rất hay, đầy cảm nghĩ và tình cảm ở trong đó nhưng khi đọc kĩ thì thấy còn nhiều sai sót".
----------the end-------------
 
I

i_love_you_98

sao không ai đọc bài của vominhkieuchau het vey,để tôi trích dẫn cho:"Đầu tháng 8 những cơn mưa đã ngớt hạt , nhưng nó vẫn còn đủ để làm ướt những con đường qua lại . Hôm nay đi hc về , tôi bắt gặp 1 bà cụ gầy còm , loay hoay mãi mà ko sao qua đường đc . Tôi chạy lại bên bà , thì thầm vào tai bà " bà ơi , con dẫn bà qua nha bà " . Bà ngước nhìn tôi ánh mắt sáng lên " cảm ơn con " . Nắm lấy tay bà , đôi bà tay ốm yếu , nhiều chỗ đã chai sần . Chắc hẳn cuộc đời bà đã qua nhiều gian khổ . Vì đường trơn nên tôi thật cẩn thận vì sợ bà trượt té . Tôi chợt quay lại nhìn bà , mái tóc đã bạc trắng vì sương gió , lòng tôi thắt lại khi nhớ về bà tôi . Bà tô cũng như thế , cũng hy sinh rất nhiều cho con cháu và giờ đây bà đã ko còn bên tôi . Thoắt chốc tôi đã dẫn bà qua đc đường . Rồi bỗng bà nắm lấy 2 tay tôi " bà cảm ơn con nhiều lắm , ko có con ko biết khi nào bà qua đc " . " Ko có j đâu ạ " Tạm biệt tôi rồi bà quay đi , nhìn dáng bà, tôi hy vọng bà tôi ở nơi nào đó sẽ thật vui khi hôm nay cháu làm đc 1 việc tốt ".
 
I

i_love_you_98

\ao không ai đọc bài của vominhkieuchau het vey,để tôi trích dẫn cho:"Đầu tháng 8 những cơn mưa đã ngớt hạt , nhưng nó vẫn còn đủ để làm ướt những con đường qua lại . Hôm nay đi hc về , tôi bắt gặp 1 bà cụ gầy còm , loay hoay mãi mà ko sao qua đường đc . Tôi chạy lại bên bà , thì thầm vào tai bà " bà ơi , con dẫn bà qua nha bà " . Bà ngước nhìn tôi ánh mắt sáng lên " cảm ơn con " . Nắm lấy tay bà , đôi bà tay ốm yếu , nhiều chỗ đã chai sần . Chắc hẳn cuộc đời bà đã qua nhiều gian khổ . Vì đường trơn nên tôi thật cẩn thận vì sợ bà trượt té . Tôi chợt quay lại nhìn bà , mái tóc đã bạc trắng vì sương gió , lòng tôi thắt lại khi nhớ về bà tôi . Bà tô cũng như thế , cũng hy sinh rất nhiều cho con cháu và giờ đây bà đã ko còn bên tôi . Thoắt chốc tôi đã dẫn bà qua đc đường . Rồi bỗng bà nắm lấy 2 tay tôi " bà cảm ơn con nhiều lắm , ko có con ko biết khi nào bà qua đc " . " Ko có j đâu ạ " Tạm biệt tôi rồi bà quay đi , nhìn dáng bà, tôi hy vọng bà tôi ở nơi nào đó sẽ thật vui khi hôm nay cháu làm đc 1 việc tốt ".[/I][/COLOR][/I]
 
Last edited by a moderator:
I

i_love_you_98

sao không ai đọc bài của vominhkieuchau het vey,để tôi trích dẫn cho:"Đầu tháng 8 những cơn mưa đã ngớt hạt , nhưng nó vẫn còn đủ để làm ướt những con đường qua lại . Hôm nay đi hc về , tôi bắt gặp 1 bà cụ gầy còm , loay hoay mãi mà ko sao qua đường đc . Tôi chạy lại bên bà , thì thầm vào tai bà " bà ơi , con dẫn bà qua nha bà " . Bà ngước nhìn tôi ánh mắt sáng lên " cảm ơn con " . Nắm lấy tay bà , đôi bà tay ốm yếu , nhiều chỗ đã chai sần . Chắc hẳn cuộc đời bà đã qua nhiều gian khổ . Vì đường trơn nên tôi thật cẩn thận vì sợ bà trượt té . Tôi chợt quay lại nhìn bà , mái tóc đã bạc trắng vì sương gió , lòng tôi thắt lại khi nhớ về bà tôi . Bà tô cũng như thế , cũng hy sinh rất nhiều cho con cháu và giờ đây bà đã ko còn bên tôi . Thoắt chốc tôi đã dẫn bà qua đc đường . Rồi bỗng bà nắm lấy 2 tay tôi " bà cảm ơn con nhiều lắm , ko có con ko biết khi nào bà qua đc " . " Ko có j đâu ạ " Tạm biệt tôi rồi bà quay đi , nhìn dáng bà, tôi hy vọng bà tôi ở nơi nào đó sẽ thật vui khi hôm nay cháu làm đc 1 việc tốt ".[/COLOR][/U][/I]
Chú Ý ! Chỉ có mod mới được dùng bút đỏ
 
Last edited by a moderator:
T

tuan9xpro1297

ã qua giờ cao điểm rồi mà xe cộ vẫn cứ đi lại như mắc cửi, nào xe máy, ô tô lại cả xích lô, xe đạp, tiếng người ồn ào hòa với mùi khói bụi thật làm cho con người ta bực tức, chỉ muốn thoát khỏi nơi mình đang đứng ngay tức khắc. Đang mông lung suy nghĩ, tôi chợt giậc mình khi nhìn thấy một cụ già, trông đã ngoài bảy mươi, tay cầm gậy, tay xách tui, trông bà có vẻ mệt mỏi. Như hiểu ý bà cụ, tôi nhanh chân bước đến gần, sau vài lời hỏi thăm tôi giúp bà cụ xách túi, ra hiệu cho mấy chiếc xe trên đường nhường phần đường cho bà cụ, luồn lách qua được số xe này quả thật khó khăn với bà cụ. Khi đã qua được bên kia đường, bà cụ khẽ cảm ơn tôi, mà lấy trong túi tra một bị cốm được gói trong lá sen cẩn thận như món quà đáp lễ. Nhận món quà của bà cụ, lòng tôi nao nao cứ như vừa sờ tay vào món đồ quí giá mà tôi hằng ao ước.
 
K

kfdragon

nnnnnnnnnnn

đọc cũng đươc á chị.heheh.nhưng mà ... bài này đâu có trong TLV lớp 8 đâu ta??em thấy nên viết dài dài xíu sẽ hay hơn đó.............
 
V

vjpkut3o

"Đầu tháng 8 những cơn mưa đã ngớt hạt , nhưng nó vẫn còn đủ để làm ướt những con đường qua lại . Hôm nay đi hc về , tôi bắt gặp 1 bà cụ gầy còm , loay hoay mãi mà ko sao qua đường đc . Tôi chạy lại bên bà , thì thầm vào tai bà " bà ơi , con dẫn bà qua nha bà " . Bà ngước nhìn tôi ánh mắt sáng lên " cảm ơn con " . Nắm lấy tay bà , đôi bà tay ốm yếu , nhiều chỗ đã chai sần . Chắc hẳn cuộc đời bà đã qua nhiều gian khổ . Vì đường trơn nên tôi thật cẩn thận vì sợ bà trượt té . Tôi chợt quay lại nhìn bà , mái tóc đã bạc trắng vì sương gió , lòng tôi thắt lại khi nhớ về bà tôi . Bà tô cũng như thế , cũng hy sinh rất nhiều cho con cháu và giờ đây bà đã ko còn bên tôi . Thoắt chốc tôi đã dẫn bà qua đc đường . Rồi bỗng bà nắm lấy 2 tay tôi " bà cảm ơn con nhiều lắm , ko có con ko biết khi nào bà qua đc " . " Ko có j đâu ạ " Tạm biệt tôi rồi bà quay đi , nhìn dáng bà, tôi hy vọng bà tôi ở nơi nào đó sẽ thật vui khi hôm nay cháu làm đc 1 việc tốt "
Bài này tạm được..................................
 
L

ltvien

ụ già, trông đã ngoài bảy mươi, tay cầm gậy, tay xách tui, trông bà có vẻ mệt mỏi. Như hiểu ý bà cụ, tôi nhanh chân bước đến gần, sau vài lời hỏi thăm tôi giúp bà cụ xách túi, ra hiệu cho mấy chiếc xe trên đường nhường phần đường cho bà cụ, luồn lách qua được số xe này quả thật khó khăn với bà cụ. Khi đã qua được bên kia đường, bà cụ khẽ cảm ơn tôi, mà lấy trong túi tra một bị cốm được gói trong lá sen cẩn thận như món quà đáp lễ. Nhận món quà của bà cụ, lòng tôi nao nao cứ như vừa sờ tay vào món đồ quí giá mà tôi hằng ao ước.
 
H

hieplun80

huhu cac anh chị giúp em thêm ít bài nữa để em làm tập làm văn nha.thanks
 
Last edited by a moderator:
V

vitconxauxi_vodoi

Một bài làm tham khảo bạn nhé:
Thành phố Hồ Chí Minh là một thành phố lớn và đông dân.Bình thường các con đường tấp nập người và xe cộ giống như những con sông cuồn cuộn nước tuôn chảy ra biển lớn.Giờ cao điểm nhiều nơi thường xảy ra ùn tắc giao thông.Vì thế nên việc đi lại hết sức khó khăn,đặc biệt là dành cho người đi bộ.Ngày nào đi học em cũng chứng kiến cảnh ấy ở ngã tư đường Nguyễn Tri Phương và đường 3 tháng 2 thuộc quận 10.

Trưa thứ sáu tuần trước,em về đến đây thì đèn đỏ bật lên.Mấy người vội vã băng qua phần đường dành cho người đi bộ.Có một bà cụ tay chống gậy,vẻ mặt lo lắng chưa dám bước qua.Em đến bên cụ nhẹ nhàng bảo :"Bà ơi,bà nắm lấy tay cháu,cháu sẽ dắt bà".Bà cụ mừng rỡ:"Thế thì tốt quá!Cháu giúp bà nhé!"Em bình tĩnh đưa bà cụ sang đến vỉa hè trước cửa ủy ban Quận 10.Bà cụ bảo rằng bà đến thăm đứa cháu nội bị ngã xe đạp,sai khớp chân phải nghỉ học ở nhà.Em cùng đi với bà một quãng rồi chia tay và không quên dặn bà đi cẩn thận.Bà cười móm mém và xiết chặt tay em :"Bà cảm ơn cháu!Cháu ngoan lắm,biết thương người già yếu!Bà sợ qua đường vì đã bị cậu bé qua đường vượt đèn đỏ đụng phải,ngã một lần rồi.Gớm!Người ta bây giờ chạy xe cư ào ào,gây ra biết bao nhiêu tai nạn.Vội gì mà vội khiếp thế cơ chứ?Hôm nay may mà bà gặp được cháu.Thôi,cháu đi nhé!"

Em nhìn theo mái tóc bạc và cái dáng còng còng bước đi chậm chạp,run run của bà cụ mà trong lòng em trào lên tình cảnh xót thương.Giúp bà qua đường là một việc rất nhỏ nhưng em cũng thấy rất vui.Đúng như lời ông nội em thường nhắc nhở:"Hãy thương nguời như thể thương tâhn,cháu ạ!Đạo lí của dân tộc Việt Nam mình là thế đây!
 
  • Like
Reactions: thuongloan1697
Top Bottom