Cảm nhận về những ngày đầu tiên khi học THPT

C

chip_coi244

Cảm nhận khi vào THPT

Nhận được tin trúng tuyển vào trường cấp ba huyện mình vừa mừng vừa lo.Mừng vì qua kì thi lần này mình đã thể hiện khả năng và sức học trong 4 năm ở trường cấp 2 tu dưỡng và rèn luyện,báo đáp phần nào công ơn của bố mẹ và thầy cô.Một mặt mình cũng rất lo lắng và ngỡ ngàng.Cho nên vào những ngày đầu tiên khi bước vào trường mình đã có rất nhiều ấn tượng.
Không như các bạn ở huyện, thì quê mình rất nghèo chỉ có duy nhất một trường cấp 1 và một trường cấp 2.Cho nên sau khi tốt nghiệp lớp 9 có rất nhiều bạn cùng lớp vớ mình đã quyết định không học lên nữa ở nhà phụ giúp bố mẹ.Gia đình mình và đặc biệt là bố mình rất muốn cho mình học lên nữa. Và ước mơ hiện tại của mình là được vào trường cấp 3 huyện. Vừa nhận được tin đậu vào cấp 3 mình đạp về nhà báo tin cho cả nhà.Và người mình muốn báo tin đầu tiên là bố.Bởi vì chính bố đã kèm mình học và rất thương mình.Bố hứa là nếu mình đậu vào trường cấp 3 huyện bố sẽ mua cho mình một chiếc xe đạp mới. Đó thật sự là một món quà quý giá và món quà đó cũng là niềm mong ước của bao bạn bè cùng lứa. Ngày đầu tiên đến trường mình bận bộ áo dài mới tinh còn thơm mùi vải mới.Đạp xe đạp mới đến trường mà mình hãnh diện vô cùng sung sướng vô cùng. Trường cấp 3 huyện là một ngôi trường được xây dựng từ lâu và có bề dày truyền thống. Có biết bao thế hệ học sinh đã học tập và rèn luyện ở đây. Và đã có rất nhiều người đã thành đạt trong cuộc sống. Bước qua cổng trường nhìn các bạn nữ sinh tự tin trong tà áo dài truyền thống mà mình thầm ước ao mình mạnh dạn hơn.Nhưng thật lạ lùng càng nhìn những khuôn mặt lạc quan sáng ngời đó mà mình càng run mình cảm thấy thật xa cách kém cõi cảm thấy mình thua xa các bạn về một cái gì đó.Ngày được xếp vào lớp mình vẫn chưa quen ai cả và chủ nhiệm lớp mình la thầy giáo.Mình thật sự ngỡ ngàng và hồi hộp vì những năm trước những năm học cấp 2 hay tiểu học giáo viên đứng lớp của mình đều là các cô giáo và hầu như đều quen biết mẹ mình.Vì thế những năm đó mình rất mạnh dạn và tự tin hơn nhiều đứa.Thế mà giờ đây mình lại ngồi ở đây trong một ngôi trường xa lạ bạn bè thì không quen một ai cả chủ nhiệm lại là thầy giáo.Tất cả đã quét sạch những mảnh vụn tự tin còn lại trong mình.Mình đã mất bình tĩnh.Mình đỏ mặt khi các bạn nhìn mình.Có lẻ do mình xấu hổ.Mình cảm thấy lạc lỏng khi nhận ra xung quanh mình các bạn hình như quen biết nhau và đã học cùng lớp lúc đó thật sự mình cảm thấy rất sợ hãi.Mình đã thầm gọi tên Tiến thằng bạn ngồi cùng bàn năm ngoái mà ngày nào mình cũng bắt nạt.Lúc đó mình ước ao được thấy nó quá nếu thấy mình sẻ yên tâm hơn nhiều bớt căng thẳng hơn nhiều và đã tự tin hơn nhiều.
Thế đấy nhũng ngày đầu tiên bước vào trường THPT là như vậy:Buồn,lo lắng, xa cách ngại ngùng cô đơn và cảm thấy nhỏ bé vô cùng.Cái ấn tượng đó cái cảm xúc đó có lẻ mãi sau này mình chẳng bao giờ quên mà mỗi lần nhớ lại mình khẽ rùng mình và đã kêu cứu nhưng không ai đáp lại.Giờ mình mới nhận ra và quý trọng tình bạn sự mến yêu tin tưởng các bạn của mình đã dành cho.Có lẻ những ngày đầu tiên vào cấp 3 đã giúp mình hiểu ra như thế.
 
T

tomcangxanh

nhắc lại một lần nữa là đề này đã trùng vs rất nhiều topic trong box văn rồi nhé, các bạn làm ơn dùng custom search trước khi post bài đc ko vậy?!

những đề về cảm nhận, mỗi ng` 1 cảm xúc, mỗi ng` 1 kỉ niệm, mỗi ng` 1 trường (đi học chuyên chắc chắn khác vs đi học ở trg mình ko thik rồi :-j, nhất là cảm xúc khi lần đầu bỡ ngỡ "ra phố", mỗi ng` 1 văn phong khác nhau, làm sao mà cứ đưa đề lên là có bài viết như văn mẫu đc, viết 1 bài tập làm văn cũng mất nhiều calo + chất xám+tâm huyết lắm đấy ạ. Bạn nào cũng làm rồi nên hẳn sẽ hiểu điều đó, còn nếu ko làm thì cũng sẽ hiểu thì mới có lí do để ko làm TLV chứ :))

Nói chung là đề TLV, hoặc post bài làm xin nhận xét+sửa chữa, 2 là xin dàn ý. Quy tắc của bản thân tôi ( và có lẽ là cũng của nhiều mod văn khác) : ko làm TLV hộ. Đây ko phải là cuốn để học tốt online. :)
 
F

fly..fly..

vào cấp như bước vào ngưỡng cửa khác tất cả đều xa lạ.
Cấp I vừa đi vừa nũng nịu mẹ,mẹ dắt tay vào tới lớp mà vẫn đầm đìa 2 dòng nước mắt:((
cô giáo như mẹ hiền, ân cần chu đáo uốn năn từng nét chữ,dạy từng cách phát âm đánh vần .....
cấp II đã khôn hơn nhưng trên khuôn mặt vẫn hiện rõ 2 chữ ngây thơ. tuy bước vào cấp II bỡ ngỡ rụt rè nhưng rồi 4 năm ở đó cũng chôn giấu bao nhiêu kỉ niệm đẹp với thầy cô bạn bè..người thầy cô vừa dảng dạy văn hóa còn dạy cách làm người uốn nắn từng tí cho học sinh.
Nhưng giờ đây ngưỡng cửa trường THPT hoàn toàn mới lạ.Ở đây tôi phải tập thói quen tự giác trong mọi việc đây vừa là nơi bồ dưỡng kiến thức nhưng cũng là nơi tập tính tự giác cho tôi, đây như là ngưỡng cửa đầu tiên tôi phải vượt qua để có thể làm người lớn thật sự, làm một công dân có ích cho đất nước.
Vào trường bỡ ngỡ trước nền giáo dục kiến thức đè nặng lên đôi vai tôi, bước vào cổng trường đồng nghĩa với việc luôn tự mình nhắc nhở rằng thời gian sẽ ko còn nhìu cho những người lười biếng. .

:D đó chỉ là cảm xúc thui
 
T

thienthan74

Ngày đều tiên vào THPT ... ôi ... cái cảm giác ấy vẫn còn mới lắm dù giờ đây đã là học sinh lớp 11 rồi.... Tôi vẫn còn nhwos như in... cái cảm giác hồi hộp, bỡ ngỡ và sung sướng khi tên mình nằm trong danh sách trúng tuyển... đứng trong Top ten của trương tôi lại càng cảm thấy thật hãnh diện và tôi đã mừng đén phát khóc lên ấy chứ....


Cái thời cấp I của những đứa trẻ ngây ngô... bám riết lấy mẹ không chịu rời.... rồi đến năm học THCS đã hết những ngày sợ sệt núp sau lưng mẹ... không còn khóc thét như trước nữa.... và cấp II đến thật nhanh... đã hai lần trải qua cảm giác ấy nhưng sao ta vẫn cảm thấy thật hồi hộp biết bao...
 
N

nguyenbahiep1

cảm nhận của bạn về ngày đầu tiên đến trường thpt.


đề văn số 1 đấy. ai giúp mình với!!!!:mad:

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ có riêng cho mình những khoảnh khắc khó quên của quãng đời học sinh. Và đối với tôi cũng vậy, những ngày tháng chia tay với mái trường cũ để bước vào môi trường mới, một cánh cửa mới của đời tôi thật sự là giây phút khó quên.

Chia tay với chiếc khăn quàng đỏ, với huy hiệu đội, với mái trường cấp hai, ngưỡng cửa cấp ba đã dần đến. Một cảm giác bồi hồi, là lạ lại tràn về trong lòng tôi. Tôi ngỡ như mình được trở về với những ngày đầu bước vào lớp Một, ngỡ như những ngày đầu chập chững bước qua cánh cổng thcs. Cảm giác ấy vẫn khó tả như ngày nào.

Cánh cửa THPT đã mở ra sau ba tháng hè oi ả. Nơi đây giờ đối với tôi xa lạ hoàn toàn. Trường mới, bạn mới, thầy cô mới, cách học mới và cả một môi trường mới. Tôi sẽ phải thích nghi dần, làm quen dần với môi trường mới vì 3 năm cuối ở đây sẽ quyết định cuộc đời tôi.

Tôi bất chợt nghĩ rằng đây sẽ là quãng thời gian thật sự gian nan, thử thách vì đây là nơi tôi cho là xa lạ. Nhưng không, ý nghĩ ấy dần bị dập tắt khi tôi đến trường nhận lớp, biết thầy cô, bạn bè, lớp học mới. Lúc ấy tôi mới biết tất cả đều thân thiện như những ngày tôi còn học ở các lớp dưới.

Mọi thứ quả thật đều rất mới từ quang cảnh, ngôi trường và đến cả những con người. Thế nhưng tất cả như đều lưu lại cho ta những kí ức về buổi đầu chập chững ấy.

Tháng 8 - tháng giao mùa từ cuối hạ sang đầu thu - thàng mà những chùm phượng vĩ chỉ còn thưa thớt vài nhánh nở muộn. Và cũng là tháng mà chúng tôi đến trường với những bài học đầu tiên.

Giờ đây tôi đã là học sinh cấp ba, được khoác trên mình chiếc áo dài trắng tinh khôi lại cho tôi thêm một cảm xúc mới. Trước đây, khi còn nhỏ tôi cũng đã từng mơ ước được trở thành hs cấp 3, được mặc áo dài như các chị và ước mơ ấy đã trở thành hiện thực.

Được mặc bộ trang phục mới mà trước đây tôi chưa từng mặc, ngồi gần người bạn tôi chưa từng quen, được học những thầy cô mà giờ đây tôi mới biết. Những cảm xúc lại trào dâng khó tả xen lẫn cả niềm vui nhưng hòa vào đó lại thoáng chút nỗi buồn.

Niềm vui vì tôi đã như được trưởng thành hơn và được biết thêm nhiều điều mới mẻ từ những bài dạy, bài học mới. Nhưng tôi buồn vì đâu đó tôi thoáng thấy những người thầy cũ, những người bạn cũ và cả những lời khuyên chân thành của thầy cô tôi vào ngày tôi tốt nghiệp cấp 2.

Nhưng thời gian có bao giờ dừng lại, nó sẽ lẳng lặng trôi mãi, trôi mãi không bao giờ ngừng. Và tôi sẽ phải cố gắng để nắm giữ từng giây, từng phút ấy.

Mái trường THPT là nơi tôi chỉ "dừng chân" ở 3 năm học. 3 năm quãng thời gian không phải là dài nhưng tôi nghĩ quãng thời gian ấy là đã đủ để tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp về ngôi trường mới này. Và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được ngày này - ngày đầu tiên tôi bước vào trường THPT - ngày giữa tháng Tám êm dịu.

nguồn google
 
T

teddy_bear_97

Bài viết số 1

Phát biểu cảm nghĩ của anh chị về nhưng ngày đầu tiên bước vào trường Trung học Phổ thông :D:):):):):):)@};-@};-@};-@};-
p/s: Mong các bạn đừng copy trên mạng nhé :D:)
 
H

happy.swan

Con người ta có 3 mốc quan trọng:
-Ngày đầu tiên đi học : mở ra con đường mới cho đưátrer 5 tuổi
-Ngày đén với cánh cửa cấp 3: quyết định xem tương lai ntn
-Mở tung cánh cửa đại học: đến và chạm tay vào ước mơ của mình
Như vậy những ngày đầu bước vào thế giới mới khiến cho con người ta ngỡ ngàng và ghi lại nhiều kỉ niệm vui buồn không thể nào quên đặc biệt là những cô cậu học trò tuổi ô mai. Tâm trạng bồi hồi bởi chưa quen thầy quen bạn tại ngôi trường mới; cảm giác lạ lẫm mỗi khi bước vào ngôi trường của mình - không cảm thấy thân thuộc như ngôi trường cấp 2 của mình. Tâm lý chung của các bạn là đều tỏ ra kém hoà đồng và cần một bàn tay chở che nâng đỡ. Và tôi cũng vậy! Những đoá hoa phượng thắm vẫn nở rộ ; những tiếng cười hay tiếng trống làm xua đi nỗi trống trải trong lòng mỗi người......
 
Top Bottom