[văn 9] Tóm tắt văn bản "Lặng lẽ Sa Pa".

Status
Không mở trả lời sau này.
B

betuyet_matto_0596

Last edited by a moderator:
T

thuyhoa17

Ai có thể giúp mình tóm tắt văn bản "Lặng lẽ Sapa" ko? Bạn có thể cho mình biết chủ đề của bài "Ánh trăng" và tình thương của nó ko? Thứ 2 tuần sau mình thi văn rồi....
Cám ơn các bạn trước nha.:)

- Tóm tắt "Lặng lẽ Sa Pa".
Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.

Chủ đề bài "ánh trăng" của Nguyễn Duy.
Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.

<st>
 
H

hungzeio

Zậy còn Chủ để bài ánh trăng đâu ???

Con người có thể quên đi cái cội nguồn tình yêu thương của mọi người tình nghĩa khi có những thú vui khác, đám chìm trong ham muôn thích thú , nhưng một lúc nào đó những thứ đó sẽ mất đi và người tình nghĩa mảnh đất tình người sẽ trở lại chỉ im lặng giúp đỡ làm cho tác giả giật mình thức tỉnh những gì mình đã trải qua và đã làm. thức tỉnh mọi người phải luôn biết ơn với cái đã cho mình.

Chủ để bài thơ là " Người lính bước tra từ chiên tranh, suy nghĩ trải nghiệm thức tỉnh con người "

thank nha ...xem thử đúng huk??
 
P

phamnguyenthanhha

ông họa sĩ già trước khi về hưu đã đi chuyến thực tế lên tây bắc .cùng trên xe có cô kĩ sư mới ra trường lên nhận việc làm ở lai châu .khi xe vừa qua sapa thì bác lái xe dừng lại .bác ta giới thiệu vs 2 ng` anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu là một trong số những ng` cô độc nhất thế gian . nửa giờ gặp gỡ anh thanh niên ấy , cả ông họa sĩ và cô kĩ sư đều lưu luyến ,ko mún chia tay . vì anh thực sự là "bức chân dung đẹp" mà ông họa sĩ cần tìm . anh lặng lẽ làm nhiệm vụ của mjh : suốt ngày đêm trong đơn độc và gian khổ . nhưng anh lại ca ngơi những ng` khác hi sinh nhiều hơn mjh .anh vui vẻ bằng lòng với cuộc sống "một mjh " trên đỉnh núi cao , lại bjt tổ chức cho cuộc sống đc ổn định từ vật chất đến tinh thần
 
N

nh0zk0n89

Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.
bài này là ok rùi.tui thấy cũng dc 8 điểm đấy
 
T

thunhicute

cốt truyện rất đơn giản,xoay quanh một tình huống gặp gỡ bất ngờ của ông hoạ sĩ già,cô kĩ sư trẻ với anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh núi cao Yên Sơn thuộc Sa Pa.Nhân vật chính là anh thanh niên chỉ hiện ra chốc lát nhưng đã để lại cho các nhân vật khác những tình cảm vô cùng tốt đẹp.
 
H

happy.swan

truyện ngắn lặng lẽ Sa Pa:
Trên chuyến xe từ Hà Nội lên Lào Cai ông hoạ sĩ cô kĩ sư đã được bác lái xe vui tính giới thiệu một người bạn mới cho chuyến đi -anh thanh niên. Chỉ trong 30 phút giải lao ngắn ngủi ông hoạ sĩ già va cô kĩ sư đã tìm thấy một con người mới với bao cái đẹp .Anh là một chàng trai 27 tuổi làm công tác khí tượng thuỷ văn kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn .Sống một mình vượt qua những khó khăn của cuộc sống của cái lạnh lẽo cô đơn nơi Sa Pa này. Anh không sợ cái cô dơn nơi này bởi anh không cô dơn theo cách nghĩ của anh - khi ta làm việc ta với công việc là đôi sao gọi là cô dơn được . Công việc của anh quan trọng với bao người khác .nhưng anh lại nghĩ điều mình làm thật nhỏ bé so với bao người khác.Chính những đức tính tốt cảu anh khiên cho ông hoạ sĩ gài cũng như cô kĩ sư trẻ không muốn chia rời và ngòi bút nghệ thuật của ông hoạ sĩ không thể nằm im.Tạm biệt anh thanh niên ông hoạ sĩ già tiếp tục chặng đường khám phá ra những điều mới mẻ của nơi đây cũng như mong chờ ngày trở về được gặp lại chàng thanh niên trẻ kia
 
D

dong_co_tinh_yeu

Từ một câu chuyện riêng bài thơ cất lên tự nhắc nhở thắm thía về thái độ ,tình cảm đối với những năm tháng gian lao ,tình nghĩa đối với thiêng nhiên đất nước bình dị hiền hậu
Ánh trăng không chỉ la chuyện của riêng của nhà thơ ,chuyện của một người mà có ý nghĩa với cả thế hệ .(Thế hệ từng trải wa những năm tháng dài gian khổ của chiến tranh ,từng gắn bó với thiêng nhiên sống với nhân dân tình nghĩa ,Giờ được sống trong hòa bình được tiếp xúc với nhiều tiện nghi hiện đại )
Bài thơ còn có ý nghĩa với nhiều người nhiều thời ,đặc ra vấn đề dối với quá khứ với những người đã khuất với cả chính mình
Ánh trăng nằm trong mạch cảm xúc"Uống nước nhớ nguồn" gợi lên đạo lý sống thủy chung đã trở thành truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam ta
 
P

pink_bunny

- Tóm tắt vb Lặng lẽ Sa Pa:
Xe tới chân đỉnh Yên Sơn, bác lái xe dừng lại, giới thiệu với ông hoạ sĩ già và cô lĩ sư trẻ nhân vật anh thanh niên làm công tác khí tượng thuỷ văn 1 mình trên đỉnh Yên Sơn. Trong cuộc gặp gỡ chừng 30 phút ngắn ngủi, anh thanh niên kể về công việc của mình- nhiệm vụ thật gian khổ, khó khăn và luôn cô đơn. Anh đã bộc lộ những suy nghĩ đúng đắn về công việc cùng cuộc đời mình. Khi ông hoạ sĩ định vẽ chân dung anh làm kiệt tác để đời , anh đã khiêm tốn giới thiệu ông kĩ sư vườn rau, nhà nghiên cứu sét. Những điều khám phá được ở anh thanh niên khiến người khách ghé chơi ấy vô cùng xúc động. Và lúc họ ra về anh đã mến khách tặng cô gái 1 bó hoa, bác già 1 làn trứng gà.
- Chủ đề bài Ánh trăng: bài thơ là lời tự nhắc nhở đầy thấm thía về thái độ, tình cảm đối với khoảng thời gian trong quá khứ.
 
L

lamvuthienki

Truyện kể về nhân vật chính là 1 anh thanh niên 27 tuổi sống 1 mình trên đỉnh núi Yên Sơn quanh năm mây mù bao phủ. Công việc chính của anh là công tác khí tương thuỷ văn kiêm vật lí địa cầu, Công việc ấy đòi hỏi anh phải có tinh thần trách nhiệm cao vì thế 4 anh chưa về nhà 1 lần. Ở đay anh luôn thèm người vì vậy anh đã dùng cây chắn ngang đường để mong được tiếp xúa với người qua đường. trong 1 lần anh làm quen với bác lái xe và nhờ bác giới thiệu anh gặp gỡ với hành khách trên xe trong đó có ông hoa sĩ và cô kĩ sư họ đã lên thăm chỗ anh ở. Sau 1 lúc nói chuyện họ chia tay . trước khi ra về anh không quên tặng hành khách trên xe 1 làn trứng để ăn trưa. Anh đã đẻ lại ấn tượngtốt trong lòng ông họa sĩ và cô kĩ sư. Ong họa sĩ đã hứa sẽ có dịp quay trở lại thăm anh
 
T

trangmjnmjn

Ai có thể giúp mình tóm tắt văn bản "Lặng lẽ Sapa" ko? Bạn có thể cho mình biết chủ đề của bài "Ánh trăng" và tình thương của nó ko? Thứ 2 tuần sau mình thi văn rồi....
Cám ơn các bạn trước nha.:)

chủ đề bài thơ vầng trăng nhá!!...
bài thơ ca ngợi vầng trăng tri kỉ của tuổi thơ , của ng lính trog chiến tranh .........đồng thời gợi nhắc m.n pải pk sóng ân nghĩa thủy chung, giữ tròn đạo lí tốt đẹp .....hehe:p
 
K

kjss0love99

Em có dịp đi Sa Pa gặp gỡ anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu.Hãy kể lại cuộc

Ai giúp mình làm đề này mới.Nếu ai có thể giúp được thì mình cảm ơn..Em có dịp đi Sa Pa gặp gỡ anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu.Hãy kể lại cuộc gặp gỡ đó.
 
H

hoangthetiem

Ai có thể giúp mình tóm tắt văn bản "Lặng lẽ Sapa" ko? Bạn có thể cho mình biết chủ đề của bài "Ánh trăng" và tình thương của nó ko? Thứ 2 tuần sau mình thi văn rồi....
Cám ơn các bạn trước nha.:)

Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến@-)b-(|-)=(:)-SS
 
H

hoangthetiem

Cho 32,4 gam hỗn hợp bột kim loại X (gồm Mg và Fe được trộn theo tỉ lệ khối lượng tương ứng là 2:7) vào 1,0 lít dung dịch hỗn hợp Y (gồm AgNO₃ 0,3M; Cu(NO₃)₂ 0,25M và Fe(NO₃)₃ 0,4M), khuấy đều để các phản ứng xảy ra hoàn toàn, thu được chất rắn Z và dung dịch Q.
a. Tính khối lượng (gam) chất rắn Z và nồng độ mol các chất có trong dung dịch Q (coi thể tích dung dịch sau phản ứng vẫn không thay đổi).
b. Bằng phương pháp hóa học, hãy tách (dưới dạng vẽ sơ đồ) các chất trong hỗn hợp Z ra khỏi nhau mà không làm thay đổi khối lượng của chúng như khi còn ở trong Z (ghi rõ điều kiện phản ứng - nếu có và chất tham gia phản ứng).
 
H

hoangthetiem


Ai giúp mình làm đề này mới.Nếu ai có thể giúp được thì mình cảm ơn..Em có dịp đi Sa Pa gặp gỡ anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu.Hãy kể lại cuộc gặp gỡ đó.

Du khách đến với Sa Pa – mảnh đất trong sương không chỉ ấn tượng bởi những cảnh đẹp, những dinh thự cao tầng mà còn ấn tượng bởi sự hiếu khách, hồ hởi của người dân nơi đây. Là một lữ khách nhỏ tuổi từ thủ đô Hà Nội, cùng gia đình lên thăm Sa Pa, tôi mới thực sự cảm nhận sự đón tiếp nồng hậu, chân tình, cởi mở của người thị trấn giản dị “Sa Pa”. Đặc biệt, tình cảm ấy được khởi nguồn từ cuộc gặp gỡ, trò chuyện với nhân vật thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của nhà văn Nguyễn Thành Long. Chiếc xe của chúng tôi dừng lại dưới chân núi nghỉ lại thị trấn Sa Pa. Dọc theo con đường đất đỏ lên núi, được biết cách đây là đỉnh Yên Sơn – ngọn núi khá cao tại Sa Pa này. Chao ôi! Khung cảnh nơi đây thật đẹp. Từng dải núi uốn lượn trập trùng bao trùm là cả màu xanh bạt ngàn của núi rừng. Những dải mây vắt ngang núi như những dải lụa đào uốn lượn, bồng bềnh và huyền ảo. Hình như vẻ đẹp mộng mơ này tôi đã gặp ở đâu rồi thì phải, sao quen quá! Tôi không tài nào nhớ nổi, hai bên là những cây thông chỉ cao quá đầu, thấp thoáng vài căn nhà nhỏ kiểu nhà sàn. Những bông hoa tử kinh màu tím khẽ đung đưa theo chiều gió như đang e ngại ngập ngừng núp trong làn sương mù ảo, thật nên thơ và gợi cho người ta cảm giác thoải mái, khoan khoái, không náo nhiệt, ồn ào tấp nập như nơi đô thị. Theo con đường mòn nên núi, trong đầu tôi xuất hiện bao ý nghĩ vẩn vơ, thú vị, bỗng có một giọng nói vang lên từ bên trái tôi, tôi giật mình quay lại. Xuất hiện trước mắt tôi là bác trạc bốn mươi tuổi, vóc dáng khỏe mạnh, khuôn mặt chữ điền, trên tay còn cầm một chiếc máy bộ đàm. Bác niềm nở đến cạnh tôi vui vẻ, thân thiện đến dễ mến, trong tôi cảm thấy khác lạ. Có lẽ, tôi gặp người cởi mở, dễ dãi và vui tính như bác là lần đầu tiên, lại cảm giác y như lần đầu nhìn thấy Sa Pa và lần này rõ hơn. Chẳng lẽ đây đúng là Sa Pa lặng lẽ với anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long. Tôi cảm thấy e ngại mất dần và như đã thân thiện với bác, tôi quen dần và thấy đã thân thiện với bác lâu lắm rồi. Tôi gạn hỏi và đúng rồi, bác chính là anh thanh niên. Bác rất vui vẻ khi trả lời: - Đúng đấy, bác chính là hình ảnh anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa mà Nguyễn Thành Long đã viết đấy. Thật không ngờ tôi lại được gặp bác – người thanh niên luôn âm thầm, lặng lẽ cống hiến cho đất nước, cho dân tộc. Bác dẫn tôi đến nơi ở của bác. Trước mặt tôi là một căn nhà nhỏ ba gian, bên ngoài quét sơn xanh, có một chiếc bàn nhỏ và mấy chiếc ghế xinh xắn. Căn nhà nằm gọn trên một khu đất thoải trên đỉnh đồi bao trùm cả một màu xanh của lá rụng, xen dưới những tia nắng lấp lánh yếu ớt, mây mù trắng xóa chỉ cách ba mét là mọi vật nhòa đi trong sương. Tôi vội bước nhanh đến trước căn nhà ngắm kỹ và muốn ôm nó vào lòng, đẹp quá, đẹp đến bình dị và thơ mộng. Đằng sau căn nhà là một vườn hoa đầy hương sắc. Bác mỉm cười rồi nhẹ nhàng ra ngắt mấy bông hoa thược dược, hoa dơn bác trao cho tôi, tôi vội đến lấy, trong lòng biết bao vui sướng. Bác mời tôi vào nhà, căn nhà đẹp quá, sạch sẽ, đơn sơ, gọn gàng. - Bác chỉ ở một mình thôi ạ? - Ừ! Gia đình bác ở dưới thị xã còn bác ở trên đây một mình công tác. Bác vừa nói vừa pha trà, ấm trà nóng thoang thoảng lại vừa ấm áp lại mát mẻ, bác rót vào một cái tách nhỏ rồi đem đến cho tôi. - Cháu xin ạ! Bác cứ mặc cháu. - Thế cháu lên đây chơi hay là ở hẳn? - Dạ cháu đi du lịch cùng gia đình thôi ạ! - Lên Sa Pa cũng thú vị lắm cháu ạ. Nhưng cũng có cái buồn tẻ, lạnh lẽo, có khi nó làm cho con người ta cô đơn. Tôi lặng đi một lúc, trầm ngâm suy nghĩ: Chắc hẳn bác là một người rất yêu nghề và gắn bó với mảnh đất này. Như để đáp lại cái suy nghĩ thầm kín của tôi, bác nói tiếp: - Quả thực, đôi lúc bác cảm thấy rất buồn, nhất là lần đầu tiên công tác ở đỉnh Yên Sơn. Bác nhíu đôi mày lại như đang suy tư về một điều gì đó. Không khí thật yên tĩnh, thỉnh thoảng có làn gió nhẹ thoảng qua đem theo mùi hoa lẫn mùi cây cỏ, mùi đất của Sa Pa. Một chú chim cất tiếng hót, nó đậu lên cửa sổ, bác khẽ đến bên nó rồi vội nói: - Nhưng không hẳn Sa Pa buồn và lặng lẽ thế đâu cháu ạ. Bác rất vui vì tìm được thú vị, sự say mê trong công việc, hiểu được trách nhiệm của mình với quê hương, mọi vật ở đây đều là bạn của bác. Chúng gắn bó với bác suốt mấy chục năm qua. - Tài thật bác nhỉ, Sa Pa đem lại cho cháu sự ngạc nhiên không chỉ vẻ đẹp của nó mà còn bởi… Tôi vừa nói vừa đi lên giá sách, chưa kịp nói hết, bác đã tiếp lời: - Có phải là những con người ở đây không? - Dạ đúng ạ. - Cháu có biết bác kĩ sư su hào không? - Cháu biết! Cháu biết qua lời giới thiệu của bác với ông họa sĩ già. Tôi cười tinh nghịch, bác ngờ ngợ rồi: - À thì ra là thế. Bác nhớ ra rồi nhưng để bác nói cho cháu nghe nhiều hơn nhé. Bác ấy đến nhận công tác ở đây sớm hơn bác rất nhiều, bác chăm chỉ lắm. Bác thật là người khiêm tốn, y như nhân vật anh thanh niên ấy. Rồi bỗng tôi nảy ra ý nghĩa. - Bác ơi! Thế cảm giác của bác khi được nhà văn Nguyễn Thành Long đưa vào nhân vật chính của tác phẩm thế nào ạ? Bác vui vẻ đáp: - Lúc ấy quả thật bác không ngờ mình lại được vinh hạnh ấy. Vì bác làm ở đây có gì đâu so với người khác… Bác dừng lại đôi chút, giọng vụt lại buồn buồn. - Chắc bây giờ bác kĩ sư su hào, những đồng đội… họ không còn nữa. Có người đã hi sinh trong kháng chiến rồi. Tôi thông cảm với nỗi niễm của bác nên không dám gợi lên kỉ niệm buồn. Tôi chợt nhớ đến một chiến công của bác được nhà văn Nguyễn Thành Long từng kể. - Bác à! Bác đã phát hiện ra đám mây khô và góp phần vào thành công trong mặt trần năm xưa phải không ạ? Khuôn mặt bác rạng rỡ hẳn lên, trông bác như trẻ lại cách đây mười năm. - Đúng vậy, bác đã phát hiện ra đám mây khô ráo cho bộ đội ta bắn trúng máy bay Mĩ. Bác vui tính thật, trò chuyện với bác ít phút thôi mà thôi cảm thấy bác như người bạn lâu lắm rồi. Một tiếng trôi qua, tôi phải chia tay bác ra về. Bác tiễn tôi ra ngoài cửa: - Cháu chào bác ạ! - Ừ!! Thôi về đi kẻo bố mẹ mong, sau này có dịp lại lên đây chơi với Bác nhé. Tôi chia tay bác lòng đầy lưu luyến. Chính bác là người đã cho chúng tôi hiểu về công việc và sự hi sinh thầm lặng là như thế nào? Tôi thầm cảm ơn bác. Cuộc gặp gỡ ấy sẽ mãi trong lòng tôi. Cuộc gặp gỡ ấy khiến tôi vui mừng và xúc động vô cùng. Bác thật giống với nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long đã khắc họa. Bác là tấm gương sáng cho tôi và các bạn noi theo, để tôi hiểu rằng tuổi trẻ cần phải biết cống hiến, hi sinh

Bài viết : http://hoctotnguvan.net/tuong-tuong...-long-hay-le-lai-cuoc-gap-go-do--24-1449.html
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom