Thanks
DÀN Ý
I. Mở bài
!Mục đích, xuất xứ của vấn đề
!Giới thiệu vấn đề cần giải thích
II. Thân bài
Ü Giải thích nghĩa đen
Có cơ sở thực tế từ việc gói bánh (bánh chưng, các loại bánh gói bằng lá,…) è Một nếp nghĩ, thói quen tiết kiệm của người VN vốn cần cù, lam lũ.
Ü Giải thích nghĩa bóng
Lá lành: Những người may mắn, khá giả, hạnh phúc
Lá rách: Những người kém may mắn, khổ cực, bất hạnh
è Cả câu: Tình yêu thương, chia sẻ, đùm bọc lẫn nhau.
Ü Mở rộng
Nêu những câu tục ngữ gần nghĩa, đồng nghĩa để làm rõ thêm ý nghĩa è Bài học về cách sống, lòng nhân ái.
Đã là người, sẽ có kẻ bần hàn túng quẫn, lẫn với người hạnh phúc giàu sang. Một xã hội tạp nham là thế, nhưng ai biết được ẩn sau cái vẻ ngoài lẫn lộn của nó là một sự kết hợp bền chặt đã hàng trăm năm nay, ngay từ khi những ngày đầu thời Văn Lang – Âu Lạc đến lúc giải phóng miền Nam thống nhất đất nước và thậm chí là đến tận bây giờ. Tôi nhớ có một truyền thống đã có từ rất lâu: tinh thần tương thân tương ái của dân tộc Việt Nam ta. Điều đó thể hiện qua từng cử chỉ, hành động, từng lời nói, từng ánh mắt, từng nụ cười. Rồi khi Tết đến, ngồi gói bánh chưng, những chiếc lá rách bà ngoại cần kiệm không dám bỏ đi, liền sử dụng để gói lớp bên trong rồi bọc những chiếc lá đẹp đẽ bên ngoài, cuối cùng tạo thành một chiếc bánh chưng chắc chắn đầy đẹp mắt – hình ảnh đó chợt làm tôi hiểu ra câu tục ngữ vốn đã vô cùng thân quen “Lá lành đùm lá rách”, một câu nói đại diện cho tình nhân ái của người VN ta.
Đời sống mỗi người có lúc lên, lúc xuống, tràn ngập khó khăn. Có một điều tôi chắc chắn có thể khẳng định, rằng không có bất cứ ai đủ sức bước đi trên đường đời một mình mà không có sự giúp sức của bất cứ ai. Khi gục ngã, họ cần người đỡ họ lên, động viên họ đi tiếp. Những người đó sẽ chỉ họ những cái họ đã làm sai để họ rút ra kinh nghiệm, hay làm những tấm gương cho họ noi theo.
Đơn giản mà nói, ‘lá lành’ chính là những người may mắn và hạnh phúc ấy. Họ - bằng sức lực, bằng ý chí, hay có thể là số trời – gây dựng cho mình một sự nghiệp thành công, một gia đình êm ấm. Họ không phải lo toan vất vả, họ có quyền hưởng thụ những ngày tháng êm đềm sau những gì họ trải qua. Nhưng ‘lá rách’ lại không được như vậy. Họ khổ sở, khó khăn hơn, họ có quá nhiều việc chồng chất trên đôi vai của mình mặc dù gánh không nổi. Họ nghèo túng và bất hạnh, bữa cơm ăn không no, mặc không đủ ấm, luôn buồn bực và mệt mỏi.
Sự đối lập giữa ‘lá lành’ và ‘lá rách’ thể hiện rất rõ qua câu tục ngữ trên. Ở đâu có khó khăn, ở đó sẽ có người cưu mang, giúp đỡ - đó là điều câu tục ngữ muốn truyền tải đến cho chúng ta, cũng giống như câu:
“Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”
“Lá lành đùm lá rách” đã trở thành một đạo lý sống của dân tộc ta, có phải chăng nhờ vậy mà cả dân tộc vẫn tồn tại vững mạnh sau mấy ngàn năm bị đô hộ. Mỗi lần có bão, có lũ lụt, mỗi khi một địa phương nào thiệt hại thì cả triệu ánh mắt sẽ đổ dồn vào đó, cả triệu trái tim hướng đến một nơi, cả triệu cánh tay cùng nhau quyên góp. Người giàu góp, người khá giả góp, thậm chí những người không mấy hạnh phúc cũng góp – có bao nhiêu góp bấy nhiêu, có thể không nhiều, nhưng điều ý nghĩa chính là thành ý của họ. Họ biết cho dù họ không tiền, nhưng khi người khác khó khăn hơn, họ vẫn sẽ dốc hết sức mình ra giúp đỡ, có áo tặng áo, có cơm giao cơm.
Nhờ tình thương người như thế mà con người mới thoát khỏi những cuộc cãi vã, xích mích nhau trong xã hội ngày nay, nhờ “Lá lành đùm lá rách” mà dân tộc Việt Nam vượt qua và lật đổ thời Bắc thuộc, Mĩ thuộc, Pháp thuộc đầy khốn đốn, khó khăn. Nhưng không phải giúp đỡ và ‘bố thí ‘ bằng nghĩa nhau. Mọi điều chúng ta làm phải xuất phát từ cái tâm, không phải để mọi người biết ta đây là người hào phóng, tốt bụng. Cũng như những người được nhận một lần không phải sẽ được nhận mãi mãi, họ không nên ý lại sự thương hai của kẻ khác để trở nên thụ động, lười biếng, nếu như vậy thì vẻ đẹp của tình nhân ái đã mất hết đi.
Biết yêu thương, biết chia sẻ; những hành động, lời nói đó sẽ phần nào giúp cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Chúng ta, 54 dân tộc anh em, đều là con nở ra trong bọc trứng của mẹ Âu Cơ, cho dù có khác văn hoá, khác tín ngưỡng, lời ăn tiếng nói khác nhau, ngôn ngữ riêng, nhưng đều là một dòng máu đậm chất Việt Nam chảy trong huyết quản, đều mang cái danh: “Tôi là người Việt Nam.”. Khi đồng bào miền Trung gặp lũ lụt, chúng ta có ngồi yên không? Không! Chúng ta tuyên truyền, đóng góp mỗi người một tay, chẳng quan tâm mình là người Kinh hay người Mông, người Tày hay người Mùng, chỉ biết rằng những người anh em khác máu mủ của mình đang gặp nạn, giống như câu:
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Cũng như trong trường lớp, phát động các phong trào “Ngày chủ nhật hồng” , dành số tiền quyên góp được cho các cụ già neo đơn, những anh chị học sinh có ý chí vươn lên dù mắc bệnh hiểm nghèo, các chú thương binh liệt sĩ,… Người đời có câu:” Một miếng khi đói bằng gói khi no” Ai cũng biết học sinh chúng ta không phải ai cũng có nhiều tiền, có bạn mỗi ngày chỉ được vài ngàn mua nước uống. Nhưng khi các bạn ấy chịu khó nhịn một ly nước trà để bỏ số tiền ít ỏi ấy vào heo đất, cả trường gộp lại sẽ ra một số tiền khổng lồ không ai có thể hình dung. Số tiền ấy không chỉ đơn giản là tiền, mà nó còn chứa đựng bao nhiêu tấm lòng thiết tha tình cảm muốn sẻ chia giúp đỡ của các bạn học sinh, cùng những lời cầu chúc sức khoẻ, hạnh phúc gửi đến cho những người bất hạnh.
Nhờ những nghĩa cử cao đẹp ấy, những người kém may mắn trong cuộc sống đã có thêm phần nào ý chí và nghị lực để vươn lên. Để rồi sau đó, họ lại sẽ có cơ hội giúp đỡ những người nghèo khó hơn mình, cứ như thế, chúng ta hình thành nên một xã hội đầy tình thương và lòng nhân ái…
III. Kết bài
!Khẳng định ý nghĩa của vấn đề: “Lá lành đùm lá rách” là 1 cách sống đẹp của người Việt